Chap 13+14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 13

Special

Đặc Biệt

Yuri chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi qua chậm chạm thế này. Cô liếc nhìn phía trước, nơi có hai người đang ngồi rất sát nhau khiến cô không thể ưa nổi và thầm nhăn mặt. Sau đó cô liếc nhìn sang bên trái mình nơi Sooyoung đang nhìn chăm chú vào tờ giấy của mình, nhai đầu chiếc bút và nhíu mày. Lắc đầu, rồi cô liếc nhìn sang sân bóng đá nơi những học sinh đang luyện tập cho trận đấu sắp tới của họ. Cô nhìn họ thật chăm chú, bỗng dưng có một cảm giác thôi thúc được tham gia cùng họ trên sân cỏ lộng gió.

Họ đang ngồi tại một chiếc lều nhỏ bên cạnh sân bóng, nơi có cả bàn ghế cho những học sinh học nhóm. Bởi vì kỳ thi đã sắp đến nên họ quyết định ở lại và tiếp tục học, với Yoona đang hướng dẫn cho Seohyun trong môn sinh học của cô ấy, Sooyoung thì ôn tập với môn toán và Yuri thì ngồi đó với vẻ uể oải, khó chịu vì cái khoảng cách quá gần giữa Yoona và Seohyun và cảm giác thôi thúc được chạy trên sân. Đã một tuần kể từ khi họ ở lại để học và đối với Yuri thì là xem tập bóng đá. Khoảng thời gian cô dùng để quan sát họ đã đủ để cô biết được sơ lược của từng thành viên trong đội bóng đá, điểm mạnh và điểm yếu của họ và vị trí sai của những thành viên trên sân.

"Tấn công sai lầm, cô ấy lẽ ra phải kèm hậu vệ, không phải là chạy theo bóng." Yuri nhận xét một cách buồn tẻ, ánh mắt cô không hề rời khỏi sân bóng.

"Thủ môn thậm chí không thể nhảy đủ cao để bắt bóng. Cô ấy lẽ ra phải là tiền đạo, những cú sút của cô ấy rất mạnh mẽ." Yuri nhận xét lần nữa và nghiêng người tới trước, đặt đầu ngẩng cao với cùi chỏ đặt trên bàn.

"Lên đi! Tấn công đi! Cô ta bị ngốc hay sao thế nhỉ?!" Yuri bùng nổ trước sự kém cỏi của những cầu thủ, không biết rằng Yoona và Seohyun đang nhìn cô một cách kỳ lạ.

"Cậu xuống dưới và chơi với họ đi cho rồi." Sooyoung chợt nói khi cô ngưng hết tất cả những công việc trên giấy tờ của mình một cách đầy cáu tiết.

"Chẳng có gì vui khi chơi với một đội tệ hại như vậy." Yuri đáp, vẫn nhìn về phía sân bóng.

Yoona nhìn Yuri và nhìn lại Sooyoung, khó hiểu trước đoạn hội thoại giữa họ. Đã một tuần kể từ khi họ đi cùng nhau như những người bạn và sự đối đáp giữa Sooyoung và Yuri chưa bao giờ thất bại trong việc làm cô buồn cười. Họ luôn kết thúc bằng việc cãi nhau và rồi tỏ ra như chưa hề có gì xảy ra hoặc là họ sẽ đùa giỡn với nhau và rồi kết thúc bằng những cú thúc đẩy nhau. Nhưng họ chưa bao giờ làm đau nhau cả.

"Tiêu chuẩn của cậu cao quá đấy." Sooyoung bắt đầu lại với công việc của mình lần nữa.

"Im miệng và làm bài tập toán của cậu đi." Yuri quay lại và bắt đầu viết nguệch ngoạc vào tờ giấy của mình, không để ý đến ánh mắt mình nhận được từ Yoona.

"Mình ngạc nhiên là cậu đã không gia nhập đội bóng đá ở trường này đấy." Sooyoung nói và ngước lên, chộp lấy một mẩu khoai tây nhỏ từ trong bịch bánh đang mở.

"Làm như mình có thể vậy." Yuri đảo mắt và đứng dậy, vươn vai trước khi viện lý do là đi vệ sinh.

"Sooyoung?" Yoona gọi và Sooyoung liền nhìn cô. "Cậu và Yuri đang nói về cái gì vậy?"

"Bóng đá?" Sooyoung nhướng mày trước câu hỏi ngờ nghệch ấy.

"Mình biết chứ. Nhưng tại sao cậu lại nói là ngạc nhiên vì Yuri đã không gia nhập đội bóng đá?"

"Cậu không biết ư?" Sooyoung kêu lên, không thể tin được là Yoona lại không biết gì về Yuri và tình yêu bóng đá của cô ấy.

"Biết gì cơ?" Yoona hỏi lại, cảm thấy e ngại trước biểu cảm của Sooyoung.

Có gì mà lẽ ra cô nên biết vậy?

"Yuri là một cầu thủ ngôi sao của đội bóng đá ở trường cũ của cậu ấy đấy. Họ đã chiến thắng khá nhiều trận đấu nhờ có cậu ấy."

"Đạt huy chương vàng à?" Seohyun xen vào.

Bỏ một mẩu khoai tây khác vào miệng mình, Sooyoung gật đầu tự hào và nói thêm, "Họ chưa bao giờ thua cả."

"Thật ư?"

"Lần tới cậu nên xem cậu ấy chơi. Đơn giản là cậu ấy rất tỏa sáng trên sân bóng. Gần phân nửa các cô gái trong trường cậu ấy đã phải chết mê chết mệt cậu ấy đấy." Sooyoung nói với Yoona khi cô nhớ lại cô đã suýt bị chết ngạt như thế nào chỉ vì các cô gái bị kích động bởi Yuri vào một trong những trận đấu.

"Nếu chị ấy giỏi như vậy thì tại sao lại chỉ có một nửa?" Seohyun hỏi lại.

"Bởi vì một nửa còn lại thì điên cuồng với một người bạn thân khác của bọn mình, cầu thủ ngôi sao của đội bóng bầu dục."

Yoona lặng lẽ gật đầu trước thông tin mới mà cô vừa nhận được từ Sooyoung. Cô chưa bao giờ biết là Yuri nổi tiếng ở trường học ngoài học viện cả. Cô chỉ biết rằng Yuri rất nổi tiếng trong học viện vì hàng đống lá thư và quà tặng Yuri đã nhận được trong phòng cô ấy trong suốt khoảng thời gian họ ghé thăm hồi tuần trước.

"Vậy là cậu ấy rất nổi tiếng?"

"Tất nhiên rồi." Sooyoung nhai nhồm nhoàm và nói tiếp. "Nếu cậu ấy tham gia vào đội thì mình cá là cả trường sẽ phát điên lên vì cậu ấy đấy."

"Mình có bỏ lỡ điều gì không?" Yuri hỏi khi cô quay lại bàn, tay cầm một lon nước.

"Cho mình uống với!" Sooyoung chìa tay ra với lấy lon nước nhưng đã bị Yuri đánh gạt ra.

"Bỏ tay ra."

"Cậu thậm chí còn không có bỏ sức để ôn tập. Cho mình uống đi nào." Sooyoung bĩu môi và chìa tay ra lần nữa.

"Trừ khi cậu là Fany." Yuri thè lưỡi ra và đẩy Sooyoung ra.

"Tại sao là Fany?"

"Vì mình nhớ là cậu ghét vị dâu của nước này lắm và chỉ có Fany mới thích nó thôi." Yuri ngồi xuống và uống một ngụm trước khi tươi cười.

"Vậy thì tại sao cậu lại phải mua cái này hả? Fany còn chẳng có ở đây để chia với cậu." Sooyoung làm vẻ mặt kinh tởm.

Cô chưa bao giờ biết tại sao Tiffany lại thích vị dâu của thứ nước uống này cả. Đối với Sooyoung, nó có vị rất lạ, cho dù sự thật là cô ăn và uống gần như tất cả mọi thứ trừ cái này. Đối với cô nó có vị giống như thuốc vậy. Jessica cũng chưa bao giờ thích nó nhưng Yuri lại luôn mua nó và chia với Tiffany.

Yuri chỉ nhún vai trong khi cô hớp một ngụm khác. "Mình chỉ cảm thấy muốn mua nó thôi."

Yoona nhìn lon nước rồi nhìn lại Yuri. Cô không hiểu tại sao cô lại cảm thấy có chút cay đắng khi cô nghe thấy tên Tiffany và cái cách mà Yuri luôn mỉm cười khi đề cập đến tên cô ấy. Cô biết Tiffany là một cô gái đáng yêu và xinh đẹp và cô cũng rất thích cô ấy mặc dù họ chỉ mới biết nhau được một tuần. Tiffany và Hyoyeon có khả năng khiến cô cảm thấy như cô đã biết họ mấy năm trời rồi và Yoona rất vui về điều đó. Tuy nhiên, trong suốt một tuần này, Yoona cũng nhận ra rằng Yuri và Tiffany thân nhau đến mức nào so với Hyoyeon hay Sooyoung. Và thẳng thắn mà nói, cô luôn có cảm giác cay đắng về chuyện đó, nhưng cô không hiểu được là tại sao.

"À nhân tiện mới nói, lẽ ra bây giờ chúng ta phải gặp họ ở Little House Café chứ." Sooyoung nói khi cô nhìn đồng hồ.

"Seohyun, em có muốn đi cùng tụi chị không?" Yoona hỏi và Sooyoung gật đầu.

"Phải đó, không phải là ý kiến tồi đâu." Yuri nhíu mày trước lời nhận xét của cô ấy.

"Em có thể không?" Seohyun khẽ nhìn sang Yuri và mỉm cười nhẹ.

Yuri lập tức quay đi và đứng dậy. Cô bóp nát lon nước trong tay mình và ném nó vào thùng rác. Cô ghét cái cách Seohyun luôn nhìn cô mỗi khi Yoona đề nghị cô ấy đi cùng họ. Yuri cảm giác như cô ấy đang thách thức cô, chế nhạo cô và châm chọc cô. Yuri luôn ghét bị đẩy vào thế bị thua cuộc, đặc biệt là khi chuyện có liên quan với Yoona.

Cả bốn người họ bước đi trên đường, với Yoona và Seohyun ở đằng trước, cười nói vui vẻ trong khi Yuri và Sooyoung đi sau họ cách đó không xa và một chiếc xe hơi chạy theo sau.

"Mình thấy không được thoải mái với cô nàng Seohyun đó." Yuri nói với Sooyoung với một bộ mặt nghiêm túc.

"Tại sao?" Mặc dù Sooyoung cũng cảm thấy có một chút không tự nhiên, nhưng cô đã giũ bỏ ý nghĩ đó, nghĩ rằng đó chỉ vì cô ấy là người mới gặp.

Yuri nhún vai, "Chắc là cảm giác cô ta mang lại? Cô ta có vẻ như biết rất nhiều thứ."

"Nhiều thứ?"

"Đúng vậy. Mình chỉ là không thích khi cô ta đến gần Yoona. Có cảm giác như thể cô ta là người trong bóng tối, và chúng ta sẽ không biết là cô ta sẽ làm gì."

"Cậu xem nhiều phim quá rồi hả?"

"Thôi nào Sooyoung, cậu biết mình mà. Mình chỉ là không thích sự có mặt của cô ta. Mình có cảm giác cô ta là một mối nguy hiểm." Yuri nói trong bực tức.

"Hmm, mình không biết chuyện đó nhưng những gì mình nghe được từ hậu bối của mình đó là cô ấy để ý Yoona." Sooyoung nhìn hai người phía trước rồi nhìn lại Yuri, người đang làm vẻ mặt khó chịu.

"Và, Yoona cũng để ý cô ấy."

Yuri thầm nghiến chặt hai hàm răng mình. Sooyoung không cần phải nói cho cô biết điều đó, cô có thể cảm nhận được mà.

"Mình không tin tưởng cô ta. Cô ta không phải xuất thân đơn giản đâu."

"Cậu có thể nhờ Hyunah kiểm tra cô ấy."

"Đã nhờ rồi." Yuri bước nhanh hơn và đi vượt qua Yoona và Seohyun, mở cửa trước để thấy Tiffany và Hyoyeon đang ngồi ở một góc.

Ba người còn lại đi theo sau một quãng ngắn và Yoona khẽ nhíu mày khi thấy Yuri ngồi xuống một cách thoải mái bên cạnh Tiffany. Tại sao cô lại cảm thấy cay đắng nữa vậy? Tại sao cô lại ghét cái khoảng cách quá gần giữa họ chứ? Tại sao cô lại ghét cái nụ cười trên gương mặt của Yuri lúc này chứ?

"Yoona?" Seohyun gọi. Sau một vài ngày ở lại học, Yoona đã bảo cô ấy bỏ hết kính ngữ đi.

"Ngồi đi." Yoona nhìn họ và nhận thấy rằng cô là người duy nhất vẫn đang đứng. Sooyoung đã giới thiệu Seohyun với Tiffany và Hyoyeon và cô nhanh chóng ngồi xuống.

"Cậu vẫn ổn chứ?" Yuri hỏi, gương mặt đầy quan tâm, và Yoona khẽ mỉm cười vì điều đó.

"Ừm, mình vẫn ổn." Sau khi gọi thức ăn tối, Hyoyeon và Sooyoung bắt đầu nói chuyện về một bộ phim điện ảnh mới về dancing sắp được trình chiếu trong khi Seohyun và Yoona nói chuyện về sự kiện sắp tới mà họ có thể lên kế hoạch cho hội học sinh.

Yuri nhìn Tiffany, người đang vô thức nghịch ống hút của mình, chìm trong suy tư.

"Này? Cậu không sao chứ?" Yuri khẽ hỏi và hơi cúi đầu để nhìn vào mắt Tiffany.

Tiffany đáp lại cô bằng đôi mắt cười và khẽ gật đầu.

"Cậu không ổn." Yuri nhíu đôi mắt lại và ngồi thẳng người lên; nâng cằm Tiffany và mỉm cười với cô ấy.

"Có chuyện gì vậy?" Cô hỏi lần nữa.

"Không có gì cả." Tiffany nói khẽ và quay lại với thức uống của mình.

Nữ tiếp viên đi đến và bày thức ăn của họ ra bàn. Sooyoung lập tức vùi đầu vào ăn cùng với Hyoyeon trong khi Tiffany chỉ nhìn chằm chằm vào thức ăn.

Yuri uống một ngụm nước và tiếp tục quan sát Tiffany, trong khi cùng lúc đó, Yoona cũng lén nhìn họ để quan sát.

"Cậu có cần mình cắt nhỏ thức ăn ra cho không?" Yuri nói và búng vào mũi Tiffany để lấy lại sự chú ý của cô ấy.

"Không cần đâu, mình chỉ muốn vào nhà vệ sinh thôi."

Tiffany đứng dậy và bỏ đi, để lại Yuri nhíu mày trước cách cư xử của cô ấy.

"Hyo, có chuyện gì với Fany vậy?" Yuri ngả người ra sau ghế.

"Fany hả? Mình đoán là do kỳ thi âm nhạc sắp tới của cậu ấy?" Hyoyeon nhìn theo hướng nhà vệ sinh và rồi nhìn lại Yuri.

"Kỳ thi âm nhạc?"

"Fany nói là đây sẽ là vòng cuối cùng để quyết định là cậu ấy có được nhận vào nhạc viện hay không."

Yuri gật đầu và Hyoyeon nói tiếp.

"Cậu ấy có vẻ lo lắng và không có tự tin về nó." Hyoyeon ra hiệu cho Yuri và Yuri liền xoay đầu lại nhìn thấy Tiffany đang đi trở lại.

"Hey baby, đỡ hơn chưa nào?"

Tiffany gật đầu trong khi Yoona nhíu mày trước cái nickname đó.

Tiffany ngồi xuống và bắt đầu cắt nhỏ thức ăn ra trước khi ăn.

"Món cá và khoai tây chiên của cậu có vẻ ngon đấy." Yuri nhận xét và mỉm cười với Tiffany trong khi cô gái tóc nâu cắt ra một miếng và để nó vào dĩa của Yuri.

"Không phải ở đó đâu." Yuri ngăn bàn tay đang cầm nĩa ghim miếng cá được cắt gọn kia lại và há miệng ra.

Tiffany cười và đút cho Yuri, trêu chọc cô nàng to đầu của mình trong khi Sooyoung chỉ lắc đầu trước cảnh đó.

Yuri mỉm cười hài lòng, biết là mình đã thành công trong việc làm cho cô ấy cười.

"Cuối cùng thì cậu cũng cười." Yuri nói khi cô ăn.

Tiffany làm mắt cười với cô ấy lần nữa và tiếp tục ăn. Đây là lý do tại sao cô thích Yuri và Jessica, họ luôn cố bằng mọi cách để làm cho cô cười mỗi khi cô buồn rầu mà không cần phải buộc cô nói ra điều gì đang làm phiền cô.

"Cậu nên cười nhiều hơn nữa, cậu rất xinh khi cậu cười đấy." Yuri nói thêm.

Suốt trong lúc đó, Yoona đã nhìn theo những cử chỉ của họ và dường như trong sâu thẳm tim mình, cô cảm thấy muốn bỏ đi ngay lập tức. Cô không thích cái cảnh ngay trước mắt mình đây.

"Chị không sao chứ? Trông chị có hơi thiếu thoải mái." Seohyun chạm nhẹ vào cánh tay Yoona.

"Chị không sao." Yoona nở một nụ cười với cô ấy và tiếp tục ăn, liếc nhìn sang Yuri để thấy rằng cô gái ấy vẫn còn đang say sưa trong việc trêu chọc Tiffany.

Vào chính khoảnh khắc đó, cô cảm thấy tim mình như rơi xuống trước cảnh đó. Cô đã ước làm sao rằng Yuri chính là người hỏi cô câu đó.

Không, tại sao cô lại nghĩ vậy chứ? Seohyun đang ở ngay bên cạnh cô, cô gái mà cô đã để ý một năm nay. Cô lẽ ra phải vui lên chứ. Giũ bỏ hết tất cả những ý nghĩ của mình, cô tiếp tục với bữa ăn của mình, nhưng chỉ để biết rằng cô đã không còn thấy ngon miệng nữa.

~*~ 

"Vậy, vì ngày mai là thứ bảy, các cậu nghĩ sao nếu chúng ta lại gặp nhau sau giờ học nhỉ?" Sooyoung hỏi cả bọn, nhưng thực ra thì ánh mắt cô đang hướng thẳng vào Hyoyeon.

"Mình không thể. Mình phải luyện tập cho kỳ thi âm nhạc của mình." Tiffany nghịch chiếc áo choàng của mình và nhìn xuống.

"Mình đồng ý." Yoona nói và nhìn Seohyun.

"Muốn tham gia không?" Seohyun lắc đầu, nhưng lại tựa vào Yoona và thầm thì.

"Em có thể gặp chị sau giờ học không? Em có chuyện muốn nói với chị."

"Tất nhiên được."

Sau khi Hyoyeon và Yuri đồng ý, họ chia nhau ra. Hyoyeon, Tiffany và Sooyoung đi cùng nhau trong khi Seohyun đi theo một hướng khác.

Yuri bắt đầu bước đến chỗ xe nhưng đã bị Yoona ngăn lại.

"Chúng ta đi bộ được không?"

Yuri nhướng một bên mày nhưng cũng đồng ý với đề nghị của cô ấy.

"Cổ chân cậu thế nào rồi? Đỡ hơn chưa?" Yuri đút hai bàn tay vào túi áo choàng của mình khi thời tiết đã trở nên rét buốt.

Yoona gật đầu và Yuri nói tiếp. "Tốt, vậy thì ngày mai mình sẽ đưa cậu đến học viện."

"Tại sao?"

"Để dạy cậu cách sử dụng súng."

"Có thực sự cần thiết không?" Yoona khẽ rùng mình trước ý nghĩ cầm trong tay một thứ công cụ giết người.

"An toàn thì vẫn tốt hơn là thấy tội lỗi." Yuri nở một nụ cười và đưa bàn tay ra, kéo cô ấy lại gần hơn trong khi họ đi vào một đám đông người.

"Cậu có vẻ rất thân với Tiffany hơn là Hyoyeon và Sooyoung."

"Đúng vậy, mình quen biết cô ấy từ lúc 10 tuổi mà."

Liếm môi mình, Yoona nuốt nước bọt và mở miệng nói.

"Cậu có thích cô ấy không?" Yuri quay sang và nhìn Yoona ngay lập tức.

"Có chứ, như một người bạn?" Nó giống như là một câu hỏi đối với Yoona hơn là một câu trả lời.

"Không phải như một người yêu à?"

Yuri giữ im lặng. Cô không biết phải trả lời Yoona thế nào. Tất nhiên Tiffany giữ một vị trí đặc biệt nào đó trong tim cô và Yoona cũng vậy, nhưng rồi lại lần nữa, nó cảm giác thật khác. Một người yêu hay người bạn? Một lời hứa hay tình yêu? Yuri chưa bao giờ có thể hình dung được điều đó và nó khiến cô bối rối.

"Mình... Mình cũng không rõ." Yuri lắp bắp và Yoona liền im lặng.

Vậy là cô đã đúng, Yuri thực sự có cảm giác đặc biệt đối với Tiffany.

TBC...

Chapter 14

Different Worlds

Những Thế Giới Khác Nhau

"Cậu sẵn sàng chưa? Đi thôi!" Sooyoung hớn hở hét lên trong khi Yuri chỉ đảo mắt.

"Mình chưa từng thấy cậu phấn khích đến vậy trong những lần gặp mặt trước giờ của tụi mình." Sooyoung cong miệng và đẩy mạnh Yuri.

Yuri, bất ngờ vì cú đẩy đó, đã hơi loạng choạng về sau một chút và trừng mắt nhìn Sooyoung.

Nhếch miệng cười, cô đẩy lại Sooyoung.

"Đừng nghĩ là mình không biết cái gì khiến cậu phấn khích như thế, hay mình nói đúng hơn là một người nào đó nhỉ?"

"V- vậy sao?" Cô thầm rủa bản thân vì đã lắp bắp.

"Một người mà mình biết rõ?" Yuri tiếp tục và cố nhịn cười khi thấy gương mặt đỏ như gấc của Sooyoung.

Yoona cười lớn ở bên cạnh và Sooyoung liền siết chặt nắm tay lại.

"Phải đấy! Rồi mình sẽ đi xâm hại Tiffany của cậu." Nụ cười khẩy của Yuri biến mất ngay lập tức và Yoona cũng ngưng cười.

"Xem nào, xâm hại hình như không phải là một từ hay ho cho lắm, được chứ?" Yuri chằm chằm nhìn Sooyoung trong khi cô ấy gật đầu.

"Mình biết chứ. Nếu không thì mình sẽ không thể ngăn cậu trêu chọc mình rồi." Với một nụ cười nhếch, cô ấy đã chiến thắng.

Nghiến răng, Yuri gằn giọng. "Hyoyeon rồi sẽ biết được là cậu thích cậu ấy thôi."

"Cái gì?! Này bạn tốt, xem nào, mình chỉ nói đùa thôi được chưa? Thôi nào, mình sẽ đãi cậu ăn tối. Làm ơn đi!" Sooyoung năn nỉ với dáng vẻ đầy đáng thương trong khi Yoona chỉ có thể mỉm cười vì điều đó.

Cuộc nói chuyện giữa họ trên đường về nhà ngày hôm qua vẫn còn quấy nhiễu cô.

"Yoona?" Một tiếng gõ cửa vang lên xen vào ba người và họ nhìn ra phía cửa.

"Chúng ta có thể gặp nhau ở sân thượng không? Chỉ chị và em một lúc thôi?" Seohyun liếc nhìn hai người bên cạnh Yoona và bước ra khỏi phòng.

Yoona cầm lấy túi xách của mình và nhìn họ. "Các cậu có thể đợi mình ở đây được không?"

"Cậu định đi đâu?" Yuri ngăn cô ấy lại.

"Seohyun nói là em ấy có chuyện muốn nói với mình."

Yuri có linh cảm không tốt đối với chuyện đó.

"Mình sẽ đi cùng cậu." Yoona lắc đầu.

"Nhưng, nó không an toàn." Yuri khăng khăng.

"Chúng ta đang ở trường. Mình sẽ an toàn chỉ khi nào mình còn ở trong khuôn viên trường." Sau đó Yoona rời khỏi phòng.

"Mình chính là thấy không an toàn vì cô ta đấy. Không phải là môi trường ở đây." Yuri lầm bầm trong khi Sooyoung chỉ vỗ vai cô.

"Cậu đã điều tra được cô ấy là ai chưa?" Yuri thở hắt ra và ngồi xuống.

"Hyunah vẫn chưa gọi lại cho mình."

"Có thể là cô ấy không xấu thế đâu?" Sooyoung cố trấn an cô.

~*~

"Cuối cùng cũng về tới nhà!" Cô gái tóc vàng đặt chiếc nạng dựa vào tường và thả mình xuống ghế sofa.

"Cẩn thận đó! Chân và xương sườn của cậu vẫn chưa hồi phục hoàn toàn đâu!" Cô gái thấp hơn liền quở trách nhưng biết là đã quá muộn khi một biểu hiện đau đớn hiện trên gương mặt cô gái tóc vàng kia.

"Đó chính là những gì mình nói đấy!" Cô chạy tới và đỡ cô ấy lên thật cẩn thận.

"Mình ổn mà sunshine!" Cô nhân cơ hội đó liền ôm lấy cô gái nhỏ.

"Không! Không ôm ấp gì hết! Mình không muốn làm gãy mấy cái xương sắp lành của cậu đâu." Cô nàng kia từ chối bằng cách đặt cả hai bàn tay mình xuống ghế.

"Ý cậu là mấy cái xương sườn hả? Mình đã nói là mình khỏe rồi mà."

"Nhưng bác sĩ đã nói là phải hạn chế tối đa bất cứ hành động nào gây chấn thương cho cậu." Cô gái tóc vàng bĩu môi và trượt người xuống ghế lần nữa, mắt nhìn theo cô nàng tóc nâu đang đi vào trong bếp.

"Mình đã bảo cậu là mình khỏe rồi mà. Mình muốn một cái ôm." Cô tiếp tục giọng đều đều và vài phút sau, Sunny bước ra với hai tay chống hai bên hông, nhăn nhó.

"Thôi đi." Cô cảnh cáo nhưng cô gái tóc vàng chỉ nở một nụ cười xấc xược.

"Ôm mình để ngăn lại đi." Cô nhét một cánh tay xuống bên dưới đầu mình.

"Mình không phải là một Plushie đâu." Sunny đáp rồi quay trở vào bếp và Jessica lại bắt đầu ca cẩm lần nữa.

"Chúa ơi Sica! Thật là phiền quá! Thôi đi!" Cô bước ra với một con dao trên tay.

"Wow, bình tĩnh nào. Mình không định quay trở lại bệnh viện lần nữa đâu." Jessica ngậm miệng lại khi nhìn thấy con dao đang vung lên trước mặt mình và từ từ ngồi dậy.

"Ôm mình một cái thôi." Cô nói lần nữa và Sunny tiến tới sau khi đặt con dao lên bếp.

"Tại sao cậu cứ một mực muốn ôm vậy hả?"

Cô ngồi xuống và thuận theo yêu cầu của cô ấy.

"Mình chỉ muốn ôm cậu thôi." Jessica lầm bầm và hít lấy mùi hương của Sunny.

Cô luôn thích sự có mặt của cô ấy bên cạnh mình, bởi vì đó là cách duy nhất để đẩy Tiffany ra khỏi tâm trí cô.

"Cậu biết không, điện thoại của cậu đã reo biết bao nhiêu lần rồi đấy. Cậu không định nghe máy à?"

Jessica tách ra khỏi cái ôm và nhìn vào chiếc điện thoại đang nhấp nháy sáng trên bàn. Sunny cầm lấy nó và nhíu mày, đặt nó lên bệ bếp, cô quay lại với công việc nấu nướng của mình.

Jessica đứng dậy và cầm lấy chiếc nạng, khập khiễng đi vào bếp.

"Là cậu ấy đúng không?"

Bàn tay của Sunny đông cứng lại giữa không khí và Jessica thì dựa người vào thành bếp.

"Tại sao cậu không nghe máy?"

"Không quan trọng." Sunny tiếp tục cắt thức ăn và phớt lờ Jessica.

Jessica buông một tiếng thở dài trước khi đi khập khiễng về giường mình, quyết định nghỉ một chút trước bữa tối. Sunny đậy nắp nồi lại và bước đến bên bệ bếp, cầm lấy điện thoại của mình và mở khóa nó.

24 cuộc gọi nhỡ, 4 tin nhắn mới.

Taeyeon.

"Ngừng gọi đi được không?"

Như thể đó là một tín hiệu, điện thoại lại bắt đầu reo lên lần nữa và màn hình nhấp nháy sáng liên tục với cái tên của cô ấy - Taeyeon.

Cắn môi mình, cô hít một hơi thật sâu và trả lời điện thoại.

"Cậu làm mình lo quá." Đó là câu mở đầu của cô ấy.

"Chuyện gì Taeyeon?"

"Tại sao cậu không trả lời điện thoại của mình?"

"Mình bận."

"Chúng ta có thể nói chuyện chứ?"

"Cậu đã gọi mình nhiều lần lắm rồi đấy."

"Mình -- mình biết."

"Có chuyện gì quan trọng không? Không thì mình phải đi đây."

Mặc dù rất nhớ giọng nói của cô ấy, nhưng Sunny biết rằng cô cần phải cứng rắn hơn. Cứ kéo dài cuộc đối thoại này thêm một lúc nào nữa cũng chỉ khiến cả hai thêm đau khổ mà thôi. Sunny không muốn cô ấy quay lại. Cô muốn cô ấy tiếp tục cuộc sống với người yêu mới của cô ấy.

"Bọn mình... đã chia tay rồi."

"Sao cơ?"

"IU và mình. Bọn mình đã chia tay."

Sunny không thể hiểu được tại sao, lần cuối cùng cô gặp họ, họ vẫn rất tốt, ngọt ngào và đầy yêu thương. Vậy thì tại sao lại chia tay?

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Chờ đợi khá lâu và Sunny vừa định hỏi lại thì Taeyeon lại lên tiếng.

"Nó không công bằng với cô ấy."

"Là cái gì?"

"Sự thật rằng mình vẫn còn yêu cậu nhưng mình lại ở bên cạnh cô ấy."

Thật đau khi nghe lời thổ lộ của Taeyeon lần nữa nhưng lại càng đau hơn khi thấy Taeyeon không thể trút bỏ vì cô.

Nuốt lấy nỗi đau buồn và chôn vùi nó xuống, Sunny cố gắng giữ cho giọng mình đừng run lên.

"Taeyeon, đã đến lúc phải trút bỏ rồi. Cậu không thể cứ mãi như trước được."

"Mình đã cố! Cậu cũng đã thấy mà! Nhưng mình không thể." Sunny biết Taeyeon đang tuyệt vọng khi nghe giọng cô ấy.

"Cậu có thể mà. Cậu phải quên mình đi."

"Mình không thể Sunny, mình không thể. Mình đã thử bằng mọi cách. Mình đã cố gắng hết sức. Mình chỉ là không thể. Mình chỉ là không thể gạt cậu ra khỏi tâm trí mình được."

“Tae…”

"Mình không biết phải làm gì nữa. Mình mệt mỏi lắm rồi Sunny." Một tiếng khóc đầy bất lực và Sunny cảm thấy vài giọt nước đang đọng lại trong mắt mình.

"Mình xin lỗi." Là tất cả những gì Sunny có thể thốt ra.

"Đừng nói xin lỗi với mình nữa Sunny. Nó không thể giúp mình tránh khỏi tất cả những nỗi đau này."

"Mình xin lỗi." Nước mắt đã chảy xuống đôi gò má nhỏ bé của cô ấy.

Một tiếng sụt sịt khẽ phát ra, "Mình nhớ cậu."

"Tae, làm ơn, chúng ta đến từ hai thế giới khác nhau. Mình thực sự xin lỗi." Che miệng mình, cô cúp máy và trượt người xuống sàn nhà, lặng lẽ khóc thật nhiều.

Cô không biết tất cả những chuyện này đã xảy ra lúc nào. Cô đã từng giống như bất cứ cô gái bình thường nào khác, đi học trong một trường phổ thông bình thường, tập trung vào những chương trình giảng dạy đặc biệt và tập trung vào việc lấp đầy những kiến thức của mình. Cô là một cô gái thân thiện, có bạn bè hầu như ở tất cả các lớp học và cấp lớp. Cô rất được bạn bè mình yêu mến và cô đã rất hài lòng với cuộc sống của mình. Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi cô vô tình đi nhầm vào một căn phòng trong một đêm ở lại học thêm. Ở đó, có một học sinh không cao hơn cô cho lắm đang chơi ghita và hát. Giọng hát của cô ấy thật đẹp và Sunny đã thề rằng cô có cảm giác như mình đang ở trên thiên đường khi cô lắng nghe cô ấy hát. Cô đã nghĩ rằng có thể bỏ đi chỉ như thế nhưng cô đã lầm, cô gái đó đã chú ý đến cô và cảm thấy xấu hổ, Sunny đã cố bỏ chạy. Tuy nhiên cô gái ấy đã ngăn cô lại với một nụ cười ấm áp và rất thân thiện, cô đã đáp trả lại bằng một nụ cười.

Nhưng cô đã không biết rằng, cô có thể đáp lại bằng nụ cười nhưng không phải là tình yêu.

~*~

Yoona lê bước chậm chạp lên cầu thang bộ dẫn đến sân thượng và đẩy cửa mở ra. Luồng không khí lạnh chạm đến cô và cô rùng mình vì sự tiếp xúc đó. Kéo áo choàng của mình vào sát người hơn, cô bước tới trước và nhìn quanh, cố tìm cô gái nhỏ hơn mà cô đến để gặp.

"Seohyun?" Cô gọi và bước tới trước một vài bước.

"Ở đây này." Cô xoay người lại và nhìn thấy Seohyun đang mỉm cười một cách rụt rè trước khu vườn hoa.

Trao cho cô ấy một nụ cười, cô bước tới chỗ cô ấy đang đứng.

"Em muốn nói chuyện gì vậy?"

Seohyun bước đến phía bên phải cô và ngồi xuống băng ghế, vỗ vào chỗ trống bên cạnh mình, ra hiệu cho Yoona ngồi xuống.

"À, em không biết chuyện này liệu có làm chị sợ hãi hay không nữa." Seohyun cúi mặt lo sợ.

"Em đang làm chị sợ chỉ vì điều này đó. Cứ nói đi." Yoona bật cười.

Hắng giọng, Seohyun chà xát hai bàn tay vào nhau và nhìn Yoona.

"Tất cả những gì chị phải làm là nghe cho thật kỹ được chứ?" Yoona gật đầu và Seohyun hít một hơi thật sâu.

"Em thích chị Yoona unnie. Chị sẽ làm bạn gái của em chứ?"

Đôi mắt Yoona mở to trước lời tỏ tình đó. Cô cảm giác như cổ họng mình khô đi và thế giới như ngừng lại. Không phải là cô gái mà cô đã để ý vừa mới tỏ tình với cô đó sao? Cảm giác này thật quá kỳ lạ.

"Chị không cần phải trả lời em quá sớm đâu. Em có thể đợi mà." Seohyun mỉm cười với cô và đỏ mặt.

"Yoona unnie?" Seohyun huơ tay trước mặt cô và cô bất chợt chớp mắt.

"Chị xin lỗi, chỉ là, nó quá đột ngột." Yoona cảm giác hai má mình đang nóng lên và tránh ánh mắt của Seohyun.

"Em biết. Uhm, chị không cần phải trả lời em ngay bây giờ đâu." Gãi đầu một cách xấu hổ, cô ấy đứng dậy.

"Em phải đi đây. Chị có cần em đưa chị về nhà không?"

"Không cần đâu, chị sẽ ra ngoài với Sooyoung và Yuri."

Nét mặt của Seohyun hơi chùng xuống khi nghe nhắc đến Yuri, nhưng cô vẫn gật đầu.

"Vậy em sẽ đưa chị về lớp."

Cả hai im lặng đi trở về lớp học và trước khi rời khỏi đó, Seohyun đã ngăn Yoona lại.

"Em sẽ đợi chị." Sự chân thành có thể nghe thấy được trong giọng nói của cô ấy và Yoona cũng nở một nụ cười nhẹ.

Yoona bước vào phòng thì thấy Sooyoung đang gặm nhấm bịch khoai tây trong khi Yuri thì đang ngồi trong một góc, khẽ gõ những ngón tay lên mặt bàn, nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Mình xong rồi. Chúng ta đi thôi." Yoona thông báo và Sooyoung liền bước đến chỗ Yoona nhưng Yuri thì vẫn ngồi đó.

"Hai cậu cãi nhau à?" Yoona hỏi Sooyoung và cô ấy lắc đầu.

"Yuri, đi thôi." Nghe gọi tên mình, Yuri liếc nhìn lại từ phía cửa sổ và đứng dậy.

"Cậu đang suy nghĩ gì vậy?" Yoona hỏi.

Với một nụ cười gượng gạo, cô đáp lại. "Không có gì."

"Khi nào thì cậu mới tỏ tình với Hyoyeon đây hả?" Yuri quay sang Sooyoung, hi vọng là có thể thay đổi đề tài và kết quả là cô gái ấy đã bị mắc nghẹn với đống khoai tây của mình.

Yoona và Yuri đều giật mình trước cảnh tượng đó và Yuri liền nhanh nhẹn vỗ mạnh vào lưng cô ấy, cố để đẩy đống khoai tây ra khỏi họng.

"Cậu có cần phải phản ứng mạnh vậy không?" Cô cầm lấy chai nước của Sooyoung và đưa cho cô ấy.

Sooyoung trừng mắt nhìn cô và nuốt một ngụm nước.

"Mình chỉ đang cố giúp đỡ thôi. Hyoyeon thực sự có rất nhiều người theo đuổi và mình nghĩ là sẽ rất tuyệt nếu hai cậu có thể ở bên nhau." Yuri đút hai tay vào túi áo và nhún vai.

"Im đi Kwon." Sooyoung ném cho cô ánh nhìn giận dữ trước khi cặp cổ Yoona và kéo cô ấy đi.

"Tại sao các cậu không nghe mình mỗi khi mình cho lời khuyên nhỉ?" Yuri giơ hai tay lên trong tuyệt vọng.

"Đừng có tìm mình khi các cậu hối hận đấy. Khỉ thật!" Cô rủa thầm và đi theo sau.

~*~

"Các cậu vẫn ổn chứ?" Hyoyeon hỏi ngay lập tức sau khi thấy ba người đi riêng rẽ nhau.

Yoona trao cho cô một nụ cười ngượng ngùng trong khi Sooyoung thì tránh ánh mắt cô. Yuri chỉ thả người xuống chiếc ghế bên cạnh Hyoyeon và khịt mũi.

"Baby của mình đâu rồi?" Yuri hỏi sau khi nhìn xung quanh mà không thấy cô nàng mắt cười của mình đâu cả.

"Fany hả? Cậu ấy đã ở lại để luyện tập cho kỳ thi âm nhạc của cậu ấy." Hyoyeon nói và Yuri ngồi thẳng người dậy.

"Urgh, mình quên mất chuyện đó." Cô gầm gừ và thả người xuống lại.

Yoona cảm thấy tim mình như nhói lên trước cái cảnh Yuri cứ uể oải bứt rứt mà không có Tiffany. Có lẽ, Yuri không xem Tiffany hoàn toàn như một người bạn và nghĩ đến việc Yuri đã xuất hiện trong tâm trí cô khi Seohyun thổ lộ với cô. Đợi đã, điều đó có nghĩa là cô đã phải lòng Yuri sao? Không, không thể nào. Yuri chỉ là một người bạn và là một vệ sĩ đối với cô. Cô không thể yêu cô ấy được. Không.

Yoona lắc đầu liên tục trước những ý nghĩ đó và Sooyoung liền nhìn cô đầy lo lắng.

"Cậu đang làm gì vậy? Có con ruồi nào đang bay quanh cậu hay là cậu thấy không khỏe?" Sooyoung gõ nhẹ vào vai cô và Yoona ngước lên ngay lập tức để nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của Yuri.

"Không có gì, mình chỉ đang nghĩ về một số chuyện thôi." Cô nhìn đi ngay lập tức và nghịch với mẩu khăn giấy trên bàn.

Vì một lý do nào đó, cô cảm giác như bị vạch trần dưới ánh nhìn của Yuri.

Cuộc gặp mặt trôi qua với Hyoyeon và Sooyoung vui vẻ trò chuyện, say sưa và đắm chìm trong ánh mắt của nhau trong khi Yoona và Yuri ngồi bên cạnh, cùng chìm vào những suy nghĩ trong thế giới của chính mình.

Họ đang ngồi trong xe sau khi chào tạm biệt nhau và Sooyoung đã khăng khăng đòi đưa Hyoyeon về nhà với lý do là Gyuri có thể quay lại tìm cô ấy. Yuri chỉ có thể bật cười trước cái lý do dở tệ của Sooyoung và thuyết phục Hyoyeon nhận lời. Ngay lúc này, chỉ có mỗi Yuri và Yoona đang trên đường về nhà và nó vô cùng yên tĩnh. Yuri đang nhắm mắt lại trong khi Yoona đang vẽ nguệch ngoạc gì đó vào trong sổ tay của mình.

"Mình tưởng là cậu nói cậu sẽ dạy mình cách sử dụng súng chứ?"

Yuri mở mắt ra vì câu hỏi đó và gật đầu.

"Chúng ta sẽ bắt đầu vào buổi tối."

Yoona quay trở lại với quyển sổ của mình và Yuri im lặng nhìn cô.

"Cô ta có làm gì cậu không?"

"Ai cơ?"

“Seohyun.”

Chiếc bút của Yoona ngừng phắt lại, tạo thành một vết mực nhỏ đọng trên giấy và cô hắng giọng.

"Em ấy không làm gì cả."

"Vậy tại sao cậu lại có vẻ lơ đãng thế?"

"Cậu cũng vậy mà." Dù đang bận suy nghĩ, Yoona vẫn chú ý đến Yuri và nghĩ rằng đó là vì sự vắng mặt của Tiffany mà cô ấy mới cư xử như thế.

"Phải. Vậy có thể nói mình nghe chuyện gì đã xảy ra không?"

Yoona di chuyển mắt xung quanh một cách sợ sệt, và từ từ lên tiếng.

"Em ấy... tỏ tình với mình."

Chẳng có gì không đúng cả phải không? Yuri muốn biết chuyện gì đã xảy ra và cô ấy vẫn chưa trả lời cô. Vậy thì tại sao Yoona lại cảm thấy sợ sệt thế này khi cố tiên đoán phản ứng của Yuri?

Yuri rất bất ngờ, ngạc nhiên và cô đã phải chớp mắt không biết bao nhiêu lần để hiểu được những gì Yoona mới vừa nói. Đột nhiên, cô cảm thấy như bị phản bội, tức giận và buồn bã nhưng cô nhận ra rằng cô không thể để lộ ra tất cả những cảm xúc đó được.

"Mình -- Mình... mình hiểu rồi."

Yoona siết chặt lấy chiếc bút của mình sau khi nghe câu trả lời của Yuri.

"Mình vẫn chưa trả lời em ấy."

Yuri nhìn ra ngoài cửa sổ. "Sooyoung đã nói với mình là cậu cũng để ý cô ta."

"Phải."

"Vậy thì lẽ ra cậu phải chấp nhận nó chứ?"

"Thế sao?"

"Dù sao thì đó cũng là cuộc sống của cậu."

Không, cậu không nên chấp nhận

, là những gì Yuri rất muốn nói, nhưng cô đã cảm thấy như bị phản bội và buồn bã trong lúc đó. Cô không muốn bắt đầu một trận cãi nhau đặc biệt là khi chủ đề là về Seohyun. Họ đã làm thế quá nhiều lần rồi. Nếu Yoona hạnh phúc với điều đó vậy thì cô cũng sẽ hạnh phúc.

Trong một lúc, sâu thẳm trong trái tim Yoona, cô rất muốn Yuri ngăn cản cô. Nhưng cô ấy đã không làm thế và cô cảm thấy có một chút thất vọng.

"Có phải bây giờ cậu đang nghĩ đến Fany không?"

"Không." Yuri nhắm mắt lại.

"Vậy thì tại sao cậu cũng lơ đãng?"

"Mình đang nghĩ về cậu."

TBC...

---------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro