7. Chuyến đi chơi "3"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, lớp 1 đang có tâm trạng sợ hãi đan xen lo sợ, lớp 8 thì tỉnh bơ. Ông thầy cố động viên cả lớp và thông báo với gia đình đó chỉ là tai nạn. Cả trước khi đi chuyến tham quan này tất cả học sinh đã kí kết rằng nếu có ra sao thì tự chịu trách nhiệm nên nhà trường cũng không bận rộn mấy. Rồi cái chết của Khánh Linh và Kin truyền đến tai tụi lớp khác, nó đang là vấn đề bàn tán xôi nổi trong chuyến đi này. Cả học sinh lẫn giáo viên đều nghi ngờ rằng lớp 8 là kẻ chủ mưu, lớp 8 giết người thật nhưng là gián tiếp, và chúng nó đều có bằng chứng ngoại phạm cực kì hoàn hảo.

Ngày hôm sau, lớp 8 đang nóng lòng muốn được xem ai là người chết tiếp theo nên cố đợi đến giữa đêm. Sáng trưa chiều chúng nó đi khám phá đây đó trong cánh rừng này. Chúng nó chưa rời khỏi khu rừng vội vì nghe đâu ở đây có một cái hồ đẹp lắm nên chúng nó đi kiếm để giết thời gian. Còn nghe đám lớp 1 truyền tai nhau nhìn xuống mặt hồ thật tập trung sẽ thấy được mặt người mình lấy sau này.

Nổi tính tò mò nên lớp 8 đi trước lớp 1. Tụi nó chia nhau ra mà kiếm, với cái (điện thoại miễn phí) nên tụi không sợ bị lạc cả đứa nào. Sau một thời gian vật lộn với cánh rừng, nhóm 4 đã tìm ra cái hồ, tụi nó đốt lửa cho khói bay cao lên làm tín hiệu, chúng nó phi như bay đến đấy. Quả nhiên lớp 8 đến trước lớp 1. Giờ cũng quá trưa rồi, lớp 8 ăn trưa trước rồi chơi sau. Chúng nó hoàn tất bữa trưa cũng là lúc đám lớp 1 tới, chúng nó nhìn lớp đó với ánh mắt muốn ám chỉ “mày là kẻ thua cuộc”

Diệp Lâm Anh bật cười

-"Các ngươi giống con nít quá."

-"Xem lại mình đi rồi hãy lên tiếng."- Lớp 8 đồng thanh.

Quỳnh Nga ra cái hồ nhìn tập trung vào nó xem lời lớp 1 nói là thật không thì nhỏ thấy bóng dáng Lan Ngọc xuất hiện, Quỳnh Nga giật mình xém té xuống hồ thì một cánh tay ôm eo Quỳnh Nga kéo lại, ra là Lan Ngọc, vậy là cậu ở đây nãy giờ chứ hồ này làm gì bói tình duyên được

-"Thỏ đứng nhìn hồ kiểu gì vậy hả???"- Lan Ngọc mắng

-"Hì, xin lỗi tại tập trung quá."

Bên kia thì là chị em Diệu Nhi và Khổng Tú Quỳnh, công nhận chúng nó dính nhau như sam, 2 chị em nhà Gia Hân và Thu Hằng thì cứ lẽo đẽo bám theo Diệu Nhi. Con em nói

-"Ê Khổng Tú Quỳnh, mày đi ra đằng kia chơi đi, đừng đi theo chị mày nữa."

-"Hả? Tại sao?"- Khổng Tú Quỳnh

-"Mày không thấy mày đang làm phiền chị mày à?"- Con chị lên tiếng

-"Hai người mới là người làm phiền đó, cút đi!!!"- Diệu Nhi bất bình quát

-"Ơ...nhưng...con bé này bị siscon đấy Nhi."- Thu Hằng nói

-"Thì tụi tôi bị siscon, được chưa? Mệt!!!"- Diệu Nhi kéo Khổng Tú Quỳnh đi

-"Hừ, Nhi chỉ viện cớ để tránh xa chị em tôi thôi. Chứ Nhi yêu gì con bé Khổng Tú Quỳnh xấu xí kia!!!"- Thu Hằng hét lên

Diệu Nhi và Khổng Tú Quỳnh chỉ liếc 2 chị em nhà nó rồi bước đi, có lẽ 2 chị em nhà này biết ai sẽ là người ra đi tiếp theo rồi. Chúng nó ngồi chơi đến chiều thì trời dần tối, lớp 1 đang tản bộ về, lớp 8 thì đang mong đợi đến giữa khuya. Lớp nó quyết định dựng lều ngay tại đây, đám lớp 1 thì xì xầm cái gì đó rồi quay lại dựng lều kế bên lớp tôi luôn

Vào lúc 11h30 đêm khuya có tiếng cãi cọ

-"Nè con kia, Nhi là của tao, tao quyết không nhường Diệu Nhi cho mày!!!"- Gia Hân

-"Bà chị kia, đừng tưởng chị muốn gì được nấy, bà chỉ hơn tôi mấy phút thôi."- Thu Hằng

-"Nhưng tao vẫn là chị mày."- Gia Hân

-"Hứ, xin lỗi chứ tôi đẹp hơn bà, trắng hơn bà, tất nhiên Nhi sẽ chọn tôi, bà nhìn lại mình đi, xấu xí, già nua."- Thu Hằng

*Chát, chát*- Gia Hân tát Thu Hằng 2 cái vào má

-"Con kia, tao thách mày nói lại lần nữa."- Gia Hân. Thu Hằng ôm mặt, mắt đỏ hoe

-"Chị...hừ!!!"- Nói rồi Thu Hằng chạy đi vào rừng.

Rừng bây giờ tối thui, vắng hoe, ở đây có chỗ bị phong toả nên dây gai ở đây rất nhiều, do chạy nhanh quá, cả mắt bị nước mắt làm nhòe đi, thấy dây gai dừng lại không kịp nữa...

*Bực*- Đầu Thu Hằng bị lìa khỏi cổ, ả chạy mà không để ý một dây gai sắt cản đường mình vì trời quá tối.

Đồng hồ bây giờ chỉ 11h59 phút. Về phía Gia Hân vì lo lắng cho em nên cũng chạy vào rừng kiếm Thu Hằng, đang chạy giữa chừng thì Gia Hân bị vấp té, không may, ở đó có cành cây nhọn dựng theo góc 45 độ (tính theo độ dốc và hướng gió từ phía Bắc tràng về thì nguy cơ té dập mặt rất cao nhưng đây là rừng nên ọt luôt rồi) đâm xuyên qua cổ Gia Hân, nó giãy dụa, giựt liên hồi, sau đó bất động và tắt thở, máu chảy lênh láng ra trông như một dòng suối nhỏ. Đồng hồ bây giờ chỉ 12h01 phút. Vào 2 ngày, cả 2 chị em cùng bị giết cùng nơi. Cách nhau 3 phút. Cùng với thời gian tụi nó được ra đời, Gia Hân được sinh trước 3 phút...

Về phía lớp tụi 12-8, tụi nó đã được chứng kiến tất cả sự việc, hơi rợn người một chút nhưng đứa nào mặt cũng nở nụ cười nguy hiểm, đặc biệt là chị em nhà Diệu Nhi, Khổng Tú Quỳnh, lớp tụi nó dần dần đã bị cái chết quyến rũ mà không biết.

Sáng hôm sau, không thấy 2 học sinh là Gia Hân và Thu Hằng trở về, thầy cô bắt đầu lo lắng đi kiếm chúng nó và phát hiện một đứa nằm trong vũng máu còn một đứa đầu 1 nơi xác 1 nơi. Lớp 12-1 lại một phen nữa sởn gai óc, tụi nó nhanh chóng thu dọn đồ trở về khách sạn, và sau đó không đứa nào dám bén mảng ra khỏi phòng, thậm chí là không đứa nào dám hé miệng nói 1 câu, nhỏ Yutta kìm nén không nổi, nó nắm tóc Quỳnh Nga.

-"Mày...chính mày phải không? Hahaha... mày là kẻ giết bạn tao, mày là con sát nhân!!!"- Yutta cứ như kẻ điên, tát vào mặt Quỳnh Nga nhưng nhỏ né được hết.

-"Bạn Yutta, tôi nói cho bạn biết. Nguyên đêm hôm qua, chính 2 chị em nó cãi nhau và tự sinh chuyện, tất cả đều không liên quan đến tôi."- Quỳnh Nga định bước đi và quay đầu lại

-"À quên, bảo lớp cậu hôm nay chơi thoải mái đi, còn ngày mai nữa thôi là mốt về rồi."- Nàng bước một mạch đi luôn, ả nhìn Quỳnh Nga một cách khó hiểu, nàng chỉ cười nhìn ả rồi đi.

0:00

Nhà trường cấm chúng nó lên núi vì chuyện đã xảy ra, vậy là chúng nó cùng lớp 1 vào một khách sạn ở. Cảnh sát nhập cuộc và đã khẳng định rằng nguyên nhân cái chết là do vô tình chứ không phải bị ám sát. Lớp 8 thì nhìn nhau mà cười. Quỳnh Nga dùng (điện thoại) mà nói chuyện với lớp

-"Chà vậy là còn 1 đứa nữa chưa bị giết."

-"Khi nào Yutta chết vậy Cún?"- Thùy Trang tò mò

-"Hô hô, 7h tối mai, tại phòng của nó trong khách sạn này, ta sẽ bật phim cho các ngươi full HD luôn nên yên tâm."

-"Mà chết cách nào Cún?"- Lan Ngọc hỏi

-"Thôi kể mất vui, như đi coi phim mà biết nội dung phim vậy, hết hay."- Diệu Nhi

-"Nhi nói đúng."- Khổng Tú Quỳnh hùa

-"Xuống phòng ăn đi ăn sáng đi."- Một đứa trong lớp

-"Ok!!!"- Lớp đồng thanh

Lớp 8 xuống phòng ăn cùng một lúc và hiên ngang bước vào, chọn một cái bàn dài, lớp 8 ngồi kín cái bàn và bắt đầu nói chuyện sôi nổi, nhìn chẳng khác gì hội nghị bàn tròn, tôi có nhiệm vụ đi gọi thức ăn

-"Cho 30 tô bún bò Huế, 15 cà phê 15 trà sữa."

-"Vâng có ngay!!!"- Ông chủ quán mặt cứ như vớ được tiền thì tức tốc chạy vào nhà bếp, cũng đúng tới 30 suất ăn thì ai chả mừng ra mặt. Ăn sáng xong xuôi, nhà trường thông báo là ra biển, cả đám không ai bảo ai, xách 1 đống balô chạy ào ra biển, vừa đi vừa la

-"Biển ơi!!!"- Như lũ mới trốn trại

-"Cái đám 12-8 như lần đầu ra biển không bằng."

-"Ừ, như lũ điên."

-"Chúng nó bị điên thật mà."

12-4 bàn tán, lớp 8 mặc kệ, không quan tâm tụi nó nói gì, bởi vì dù gì từ đây cho tới mai không ai chết, chúng nó quyết định dành trọn bộ thời gian để đi quẩy. Đám con gái chúng nó chạy xuống bãi biển làm đám con trai cứ bị thiếu máu vì chảy máu mũi, đứa nào cũng nô đùa vui lắm, chỉ có Diệp Lâm Anh vì nó bảo nó tắm như không nên ở trên bờ dọc cát, Thùy Trang vì không biết bơi nên cũng lên bờ theo

-"Ê con ma cà chớn kia, ma mà không biết bơi là sao?"- Thùy Trang đá cát vào Diệp Lâm Anh

-"Không phải là không biết, mà là da của người chết dị ứng với nước. Đặc biệt là nước biển."- Diệp Lâm Anh bĩu môi

-"Nè, ta vẫn thắc mắc là mi ở đây còn lớp mi ở đâu?"- Thùy Trang

-"Tụi nó cũng không thù hằn với ngôi trường này, vì tụi nó cho rằng tại tụi học dốt nên cũng đi hết rồi, tụi nó đâu biết được rằng đằng sau ngôi trường này còn âm mưu khác."- Diệp Lâm Anh

-"Hả? Âm mưu gì?"- Thùy Trang

-"Ta kể cho, là vầy, khi ta còn sống, 1 lần đi nộp giấy kiểm điểm lên phòng giám thị, ta thấy ổng ngồi nói chuyện với ông hiệu trưởng, ngươi biết gì không? Ông hiệu trưởng cố tình làm cho lớp các ngươi học dở, lớp khác khinh miệt, và làm cho người khác ghét lớp 8, mà đã ghét thì sẽ không bao giờ ở trong lớp 8, ngược lại chúng nó sẽ nỗ lực học tập để cách xa lớp 8. Hiểu rồi chứ?"- Diệp Lâm Anh

-"Trời đất!!! Vậy tụi mình học dở không phải vì mình mà là do cách dạy của thầy cô sao?"- Thùy Trang bàng hoàng

-"Cũng có thể nói vậy."- Diệp Lâm Anh

-"..."- Thùy Trang

-"Thôi bỏ đi, ta lên phòng đây."- Diệp Lâm Anh

-"Ta cũng về phòng luôn, Cún đợi với!!!"- Thùy Trang

Vậy là cả 2 đứa khoác tay nhau đi, y như người yêu vậy

-"Ê, con nhỏ tiểu thư (Thùy Trang) quen với nhỏ mới chuyển về kìa."

-"Từ lúc có nhỏ đó, lớp này mới láo như vậy."

-"Không lẽ nó khủng giữ vậy?"

-"Ừ, chắc là đừng đụng vào nó thì hơn."

Tiếng bàn tán xôn xao của các lớp khác

-"Cún nó hơn tụi mình cả chục tuổi chứ mà bồ bịch gì."- Lan Ngọc

-"Thấy 2 người họ cũng xứng đó, nói chuyện hợp nhau nữa, còn ở chung nữa chớ."- Quỳnh Nga

-"Ờ, tôi cũng thấy vậy."- Diệu Nhi

-"Thấy Ngọc với Nga hợp nhau hơn."- Khổng Tú Quỳnh chọc. 2 đứa kia nhìn nhau rồi cúi gằm mặt xuống xấu hổ

-"Im đi con bé này."- Diệu Nhi nhéo má Khổng Tú Quỳnh

-"Huhu đau em, chị ác quá!!!"- Khổng Tú Quỳnh như trẻ con, đánh vào ngực Diệu Nhi

-"Rồi 2 bây là chị em hay người yêu vậy?"- Lan Ngọc cười

-"Tất nhiên là...chị em..."- Chữ chị em nhỏ xíu

-"Haha thôi, lên bờ đi về phòng rồi kiếm chỗ nào ăn đi."- Lan Ngọc

-"Ok!!! Lớp 12-8 tập hợp!!!!!"- Quỳnh Nga với giọng hét kinh hoàng của nó làm mọi người nổi da gà

-"Con kia có cần phải hét vậy không, có chuyện gì?"- 1 đứa trong lớp

-"Hì hì, về phòng thay đồ rồi đi ăn."- Quỳnh Nga

-"Ok, lúc trước đi dòng dòng tôi có thấy quán ăn nước Pháp đó, thử không?"- Lan Ngọc

-"Nhất trí!!!"- Cả lớp. Nói xong, tụi nó chạy một mạch về khách sạn, làm cho bao nhiêu con mắt hình chữ O nhìn bọn nó

12h trưa nắng gay nắng gắt, nguyên tập đoàn 30 đứa lôi xe ra chạy hì hục đi ăn, 15 chiếc xe, mỗi xe 1 cặp, nhìn tụi tôi như đang đi diễu hành

-"Ai da... tới nơi rồi."- Diệu Nhi thở phì

-"Hehe vào thôi!!!"- Đám con gái chạy ào vô

-"Cô chủ và các bạn dùng gì?"- NV

-"Chị cho tụi em 30 phần Foie gras, 30 Baguete, 3 chai rượu vang."- Thùy Trang

-"Vâng thưa cô chủ!!!"- Nói rồi chị nv lui vào

-"Oa...Trang sướng hết biết!!!"- Khổng Tú Quỳnh

-"Hì hì, nhưng tôi bị gia đình canh nghiêm ngặt lắm."- Thùy Trang

-"Vậy thì không vui rồi..."- Khổng Tú Quỳnh bĩu môi

-"Ăn đi rồi ra công viên giải trí chơi."- Lan Ngọc

Chả hiểu sao cái lớp này hợp tính nhau thế, 1 đứa thích gì là 29 đứa còn lại thích hết, 1 đứa ghét gì là 29 đứa đều ghét và rất hiếm cảnh bất đồng suy nghĩ, mà không phải hiếm, nói thẳng ra là chưa bao giờ.

Ăn no nê, chúng nó kéo nhau ra khu giải trí chơi, giờ đứa nào cũng hơi men rượu vì nãy uống mấy ly rượu nên chúng tôi đang trong giai đoạn phá và lỳ nhất. Chúng nó kéo nhau chơi cảm giác mạnh nhiều đến nỗi họ đuổi không cho chơi, còn có chỗ treo bảng cấm chúng nó. Riết rồi còn 1 trò cảm giác mạnh mà chúng tôi chưa thử NHÀ MA, chúng nó nhìn nhau cười rồi quay qua Diệp Lâm Anh cười gian, cô đang ngẩn người, mắt chớp chớp nhìn chúng nó mặt ngu ngu không hiểu gì

-"Cún này, sao không làm ma hù lại họ?"- Thùy Trang nguy hiểm nói

-"Nhưng tôi cũng sợ ma mà!!!"- Diệp Lâm Anh run rẩy

-"Kệ xác mày, một là làm hai là ăn hành!!!"- Cả lớp

-"Rồi rồi!!! Tôi làm là được chứ gì?! Tôi đã làm ma rồi, mà còn bị ăn hiếp nữa, tui khổ quá mà!!!!"- Diệp Lâm Anh nói trong đau khổ

Rồi chúng tôi mua 30 vé vào nhà ma, đi đoạn đầu để xem nhà ma này thế nào, cũng đáng sợ đấy, đi được một đoạn chúng tôi bắt đầu kế hoạch hù lại. Diệp Lâm Anh biến thành hình dáng nguyên thủy một con ma mới đi tắm mưa về bay lơ lửng trên đầu ai đó đang đóng giả ma trong The Ring, Diệp Lâm Anh chỉ cần hoá trang hoá trang lại con Sadako ấy thôi, mà đã làm cho mọi người hết hồn mà chạy bán sống bán chết, vậy là lớp 8 được cười một trận đau bụng

-"Ôi...chết mất, buồn cười quá haha!!!"- Quỳnh Nga

-"Giỏi lắm đó Cún haha..."- Lan Ngọc

-"Haha khâm phục thật hahahaha..."- Thùy Trang

-"Nè mấy người, trễ rồi về thôi."- Diệu Nhi, Khổng Tú Quỳnh đồng thanh

-"Về lớp ơi!"- Quỳnh Nga

-"Ờ."- Cả lớp

Tối đó lớp chúng nó lại không ngủ mà thức thâu đêm để chơi, đám đánh bài, lô tô, coi phim, anime, đọc manga, cờ tỷ phú, cá ngựa, búa kéo bao búng mũi, có đám còn chơi búng thun nữa, lớp 30 đứa mà nhét vào 1 phòng thì còn hơn cả cái chợ. Không ít người đến than phiền nhưng lớp 8 im một lúc rồi lại đâu vào đấy, quậy banh chành. Sáng hôm sau đứa nào mặt trông cũng mệt mỏi nằm lê lết trên sàn nhìn chả khác gì mấy con Zombie.

Hôm nay là ngày con Yutta chết, lớp tụi nó đang mong xem nó chết kiểu gì, mà thế quái nào Diệp Lâm Anh cứ chọn buổi tối mà giết người thực sự làm lớp nó rất bực mình vì phải đợi lâu, mà Diệp Lâm Anh còn nói biện minh cho mình...

-"Không phải đợi trò vui càng lâu càng thấy nó hấp dẫn và thú vị à?"- Mà nó nói cũng đúng, cơ mà lâu quá cũng buồn đâm ra chán rồi nảy sinh tự kỉ.

Chúng nó ra ngoài chơi, Diệp Lâm Anh dặn chúng nó 5 giờ chiều phải quay lại thu dọn đồ đạc ra ngoài hết và chứng kiến cảnh vui. Đúng 4 giờ 59 phút chúng nó có mặt tại khách sạn của lớp 8 và lớp 1, lên phòng xếp hết đồ vào vali và đi xuống

-"Cún à, 5h đã sách vali xuống. Trong khi đó 7h tối cô ta mới chết, muốn tôi sống sao???"- Khổng Tú Quỳnh mắt rưng rưng vì trên đó có wifi free

-"Để đồ trên đó tí phải chạy lên lấy là chết hết cả lũ đấy."- Diệp Lâm Anh cốc đầu nhỏ

-"Hả, sao chết?"- Diệu Nhi ngu ngơ hỏi

-"Khách sạn này xảy ra hoả hoạn."- Diệp Lâm Anh

-"Phù may quá! May là không vào khách sạn nhà tôi."- Thùy Trang thở phào

-"Yên tâm đi, nếu là khách sạn nhà Trang thì tôi sẽ không để xảy ra hoả hoạn đâu."- Diệp Lâm Anh cười

28 đứa lớp 8 (trừ Thùy Trang và Diệp Lâm) đều chung một suy nghĩ thế này...

"Hai tụi này có gian tình à nghen!!!"

-"E hèm...tôi đọc suy nghĩ của mọi người được đấy!!!"- Diệp Lâm Anh cúi mặt xuống ho gằn

-"Hahahaha!!!"- Cả lớp cười, chỉ có Thùy Trang mặt ngơ ra không hiểu gì hết. Đang đứng ở ngoài thấy bọn lớp 1 chưa đi chơi về cũng chán, đang đứng 1 hồi sau thì con Yutta hối hả chạy vào

-"Ấy ấy còn chưa 6h nữa..."- Lan Ngọc

-"Trò vui càng lâu càng vui mà."- Diệp Lâm Anh cười đểu

-"Nó đi đâu mà hối hả vậy?"- Quỳnh Nga

-"Nãy khi lớp nó ra ngoài, con Yutta đang ủi đồ thì bỏ dở đi luôn, lát hoả hoạn là do nó, mặc dù có nhúng thêm tay của ta vào hehe."- Diệp Lâm Anh cười

-"6h rồi, chuẩn bị xem nhé!!!"- Diệp Lâm Anh nói tiếp

-"Khói kìa!!!"- Quỳnh Nga chỉ tay lên phòng của lớp 1. Ngay lập tức Diệp Lâm Anh dùng dấu hiệu trên mắt gửi hình ảnh bên trong cho chúng nó

Bấy giờ, nhỏ đang hối hả kiếm đồ để dập lửa, mà nó lại lấy cái mền, thế là lửa lan sang cái mền, nó quăng luôn cái mền lên rèm cửa, chuyện gì tới nó tới, lửa lan quá nhanh, phòng của nó giờ ngập toàn lửa, lửa lại lan sang phòng khác, mà may mắn thay, mọi người ngửi mùi khói nên đã di cư đi trước, nói chung bây giờ trong khách sạn chỉ còn mỗi con Yutta. Cô ta hoảng quá chạy đến chỗ để mở cửa, bất ngờ bị cột đè xuống, bực mình là nó né được, rồi cột thứ hai ngã vào chân nó, chân nó bị bỏng một vết thật to, nó cứ la cứu trong phòng nhưng đâu ai nghe được ngoại trừ lớp 8, cửa ra vào bị bịt kín bằng cây cột nhứ nhất rồi. Ngoài trời mưa đang rất lớn, Yutta ngồi co ro trước tủ đồ đối diện cánh cửa sổ mà chờ chết, bỗng có cái gì đó đập vào cửa sổ, mảnh kính văng ra lao đi với tốc độ khá nhanh về phía nó. Cô ta bị mảnh kím ghim lên cái tủ đằng sau mình, kính đâm lên tay, lên chân, đùi, bụng, ngực, cổ và giữa trán.

Nhìn cô ta bị ghim lên thật ghê tợn, như một thiên thần sa đọa đang bị phong ấn, rồi lửa quấn lấy người cô ta, đúng 7 giờ cô ta hết giãy rồi buông xuôi. Lớp 8 nhìn cảnh tượng ấy mà cười với nhau, có hơi tiếc vì hết người chết rồi, sáng mai chúng nó sẽ về trường.

Lớp 1 không biết trước có hoả hoạn nên đồ đạc đã để trong phòng. Trong khách sạn chỉ có 1 mình Yutta chết, khách còn lại chỉ có ít người bị bỏng ngoài da nhưng không nặng. Lớp 1 nhìn lớp chúng nó đã sách vali ra, một đứa hét

-"Lớp chúng mày gây ra hoả hoạn rồi giết Yutta đúng không???"

-"Cô bạn có bằng chứng không?"- Lan Ngọc

-"Chúng mày biết trước có hoả hoạn nên mới đem đồ đạc ra trước."

-"Làm gì có, chúng tôi đem vali ra để đi phượt cho đêm cuối mà."- Quỳnh Nga

-"Vậy tại sao lớp mày lại cười khi nhìn khách sạn cháy."

Lớp tôi hơi sững người không biết trả lời thế nào thì Diệp Lâm Anh buông một câu

-"Không phải nó rất đẹp sao?"- Diệp Lâm Anh cười ngẫn đầu lên nhớ tới cảnh đó

-"Cả cuộc đời hiếm lắm mới thấy cảnh cháy nhà mà nhỉ?"

-"Mày...hừ!!! Khoan, hình như trước khi đi mày đã nói gì nhỉ? 5 thân xác trở về địa ngục...ý mày là Trần Khánh Linh, Kin, Gia Hân, Thu Hằng và cuối cùng là Yutta? Đúng rồi, hoàn toàn ăn khớp!!! Tụi mày đều có mặt ở đó... Lớp mày là kẻ giết người phải không???"- Nhỏ đó như hét lên

-"Cậu có bằng chứng không?"- Diệu Nhi nhếch mép.

Lớp 8 mặc kệ, cầm vali đi ngang qua chúng nó, Diệp Lâm Anh đi qua cô bạn vừa nãy thì nói nhỏ

-"Hãy tạ ơn trời rằng vì trong 5 đứa phải chết đó...không có mày."- Lớp 8 liếc nhìn con bé ấy cười, còn nó thì toàn thân run rẩy, nhìn chúng tôi như nhìn một thứ gì đó rất đáng sợ, nó lắp bắp

-"Chúng...mày không phải là người...sát nhân..."

Nói rồi nhỏ đó ngã xuống ngất xỉu, lớp 1 nháo nhào sợ rằng nhỏ đó sẽ chết, và biết gì không? Kể từ chuyến đi chơi hôm đó, lớp 1 không dám nói xấu lớp 8 nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro