Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chờ một chút, để em lau người cho P'Day. P'Itt nghỉ ngơi đi" Night nói.

"Không!! Hãy để nó dọn dẹp vì nó tự nhận là vợ của anh. Nó hải chăm sóc anh" Day nói với giọng nghiêm khắc

"Để cho Night lau đi rồi nói gì cho tao dễ nghe tí, mày tưởng mình mày đau à" Gear bực bội nói. Cho đến khi Night phải đưa tay ra nắm lấy cánh tay người yêu để không mất kiên nhẫn.

"Không sao đâu, anh lau người cho Day được mà" Itt nói nhỏ với Night. Cố gắng nuốt xuống tiếng nấc nghẹn ngào. Day nhìn qua Itt đang vuốt ve cổ tay mà Day đã bóp lúc trước vì nó vẫn còn đau.

"P'Day, bình tĩnh lại đi. P'Itt rất lo lắng cho anh" Night cố gắng thuyết phục anh. Day phát ra một tiếng gầm nhẹ trong cổ họng.

"Ừm, Night, em ngồi xuống trước đi" Day hạ giọng khi nói với em trai. Night liếc nhìn Itt, cậu gật đầu trước khi Night kéo người yêu ra khỏi họ

"Lau người đi!" Day nói với Itt bằng giọng ủ rũ thầm khiến Itt cảm thấy hơi bị xúc phạm. Nhưng cậu không muốn suy nghĩ nhiều, Itt xoay xở nhẹ nhàng lau chùi phần trên cho Day, cậu thỉnh thoảng để ý đến thái độ của Day xem anh có thấy đau không.

"Mày không tính lau phần dưới à?" Day thấy Itt đã lau xong phần trên rồi hỏi, cậu còn do dự một chút, Itt do dự bởi vì cậu cảm thấy xấu hổ, bởi vì lần đầu tiên lau cho Day

"Tao sẽ lau" Itt nhẹ nhàng nói. Trước khi di chuyển bàn tay hơi run run của mình để chỉnh lại nút thắt trên quần Day. Day bó bột ở chân phải từ đầu gối đến mắt cá chân. Itt nhẹ nhàng lau chân cho Day, khiến Day đoán ra tại sao Itt lại như vậy. Khuôn mặt không để ý đến cơ thể của Day. Khuôn mặt của cậu mịn màng và nóng đến đỏ bừng.

"Lau sạch tất cả" Day nói

"Xong rồi" Itt nhẹ nhàng trả lời.

"Còn một chỗ chưa lau "Day nói. Itt nóng nảy hơn trước khi nhận ra Day muốn gì

"Sao mày lại nói mày là vợ tao? Làm vợ tao sao mày phải xấu hổ? Làm bộ như chưa từng thấy hay tao và mà chưa từng quan hệ?" Day thấp giọng hỏi.

"Không... cái đó... uh, tao có thể lau" Itt miễn cưỡng trả lời trước khi dùng một mảnh khăn giấy khác để lau sạch cơ thể Day. Sự cương cứng của Day ngày càng mạnh mẽ. Bản thân anh nghiến răng trước áp lực phải đánh thức anh

"Day..." Itt lắp bắp

"Mẹ kiếp, nó sắp cương rồi. Lau người xong chưa?" Day thản nhiên nói. Mặc dù có cảm giác muốn giải thoát, mặc dù thân thể bị thương, nhưng cảm giác muốn giải thoát vẫn chưa biến mất

"Nhưng mày sẽ khó chịu" Itt nói nhẹ nhàng.

"Trời ơi, đủ rồi, mày đừng lau nữa mà" Day nói. Itt mê hồn vội mặc quần áo cho Day, còn đắp chăn cho anh.

"Mày có muốn tao kéo rèm không?" Itt nhẹ nhàng hỏi vì cậu không muốn Gear và Night nhìn thấy

"Chờ một chút" Day nói lại, nghiêng đầu về phía đầu giường và nhắm mắt lại. Itt sau đó đi ra khỏi chậu và giặt những chiếc khăn tay và phơi chúng trước hiên nhà. Khi trở lại, cậu vén màn

"Anh có sao không Day?" Night hỏi khi thấy Itt đã vén màn

"Hừm" Day đáp lại bằng một tiếng sụt sịt cùng với việc chìa tay về phía em trai mình như một cách bảo em trai mình vào nhà. Night đứng dậy và ngồi xuống một bên giường . Trong khi Itt, cậu lại ngồi với Gear

"Tao nghe thấy một âm thanh yếu ớt của thứ gì đó" Gear nói với bạn mình, vì anh không thể nghe rõ, khiến mặt Itt lại đỏ lên

"Không... Chỉ là tao lau vào chỗ bị thương của Day thôi" Itt đã nói dối bạn mình. Gear gật đầu xác nhận.

"Ừ, nhẹ nhàng thôi. Nhưng đừng để bản thân mày bị tổn thương bởi những lời nói của nó" Gear nói. Trước khi tiếp tục xem TV, Itt ngồi xuống và nhìn Day và Night nói chuyện. Thỉnh thoảng Day nhìn Itt cho đến khi bố mẹ Itt đế, họ nói chuyện và mô tả ngắn gọn tình trạng của Day một lần nữa và thử để nhớ lại kí ức của Day. Nhưng Day vẫn không nhớ. Hai người sau đó đã xin lỗi trước khi quay lại.

"Không định ngủ ở đây sao?" Day hỏi em trai thì Night nói cậu cũng sẽ về.

"Em không ngủ ở đây, mai en có tiết, em cũng không mang theo quần áo" Night nói.

"Em định bỏ anh cho người khác sao?" Day hỏi khiến Itt hơi thổn thức.

"P'Day anh ấy không phải người lạ, P'Itt là người yêu của anh. Đừng nói những điều như vậy" Night bất lực nói

"Dù sao những người anh không nhớ đều là người khác" Day nói với giọng đều đều khiến Itt ngồi dậy, miệng hơi há ra, giả vờ như không nghe thấy những gì Day đã nói.

"Day, đừng để tao đập mày?" Gear gầm gừ

"Chà, P'Day không nhớ gì cả" Night nói, bảo vệ anh trai mình. Gear thở dài

"Đưa thằng bé về và chăm sóc thật tốt cho em trai tao" Day nói với Gear bằng một giọng trầm trầm

"Vâng, tao biết. Bọn tao quay lại sau, nhìn mặt mày cũng đủ chán. Thôi nào Night, chúng ta hãy về nhà" Gear nói, càu nhàu nhè nhẹ. Trước khi đưa Night về nhà, Night đi lại gần Itt

"Nếu P'Day nói điều gì đó không phải, anh đừng nghĩ nhiều nha" Night nói nhỏ với Itt bởi vì cậu biết Itt sẽ buồn thế nào khi Day cư xử như vậy vậy

Itt gật đầu với một nụ cười nhẹ, bởi vì ba của Itt đã nói với cậu trước khi ông ấy về rằng hãy để ý tâm trạng của Day trong thời gian này bởi vì bác sĩ trưởng nói rằng Day có thể có một số triệu chứng lưỡng cực vì anh vừa khỏi bệnh. Anh cũng bối rối, bởi vì anh không thể nhớ bất cứ điều gì.

"Night, về nhà đi. Đừng lo cho dù anh có thế nào, dù sao anh cũng sẽ không rời bỏ nó đâu" Itt cười đáp. Night nhìn Itt thương tâm vì cậu biết Itt đã phải chịu đựng bao nhiêu

"Vậy thì hãy để em và Gear về trước. Khi lớp học của em kết thúc vào ngày mai, em sẽ giúp anh chăm sóc Day" Night lại nói. Trước khi quay lại nói lời tạm biệt với anh trai và rời khỏi phòng hồi sức của Day và đi cùng với Gear. Khi hai người rời đi, cả căn phòng chìm trong im lặng, chỉ có tiếng TV đủ to để nghe

"Tao chỉnh giường cho mày nằm" Itt lên tiếng phá tan sự im lặng vì giường của Day đã được nâng lên cho anh ngồi vào sáng sớm. Bây giờ bên ngoài trời cũng đã tối

"Hmm" Day đáp lại bằng một cái khịt mũi. Trước khi Itt từ từ điều chỉnh chiếc giường mà Day nằm, mặc dù trên chiếc giường này, Day có thể bấm điều khiển từ xa để điều chỉnh. Nhưng Itt vẫn muốn làm điều đó.

"Tao đi tắm trước. Mày có muốn gì trước không?" Itt hỏi

"Không" Day trả lời ngắn gọn. Itt sau đó đi lấy quần áo của mình, đi tắm và mặc quần áo.

...........

"Mày có muốn tao tắt đèn không?" Itt hỏi khi bước ra khỏi phòng tắm

"Hừm" Day đáp trong cổ họng. Trước khi Itt bước tới tắt đèn và bật đèn phòng tắm để có thể nhìn thấy căn phòng.

"Đưa tao cái điều khiển" Day nói và Itt nhanh chóng chộp lấy cái điều khiển TV. Day bấm chuyển kênh xem, trước khi dừng lại xem phim, Itt còn nằm dài ra ghế xem phim. Khi cậu nhìn lại Day, cậu thấy Day đã ngủ. Itt sau đó di chuyển để đắp chăn cho anh cũng như tắt tivi. Vì quá lo lắng nên cậu buộc mình không được ngủ trước Day, đề phòng Day muốn gì đó. Itt sẽ không thể đứng dậy và bắt chúng. Khi cậu thu dọn được thứ gì đó, Itt quay lại và nằm xuống đi văng như thường lệ và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ

NHỮNG NGÀY SAU

Itt tiếp tục lo việc chăm sóc cho Day. Vào cuối buổi chiều, bác sĩ trưởng đến kiểm tra tình hình. Ngoài việc bảo Itt định kỳ xoa bóp cái chân mà anh không bó bột vì không thể tập thể dục và đứng dậy đi lại, vì vậy anh đã yêu cầu kích thích một số cơ bắp. Itt chấp nhận, nhưng anh vẫn ổn khi bác sĩ rời khỏi phòng. Day liền bảo Itt ngồi xuống xoa bóp chân cho anh. Itt sau đó ngồi xuống để mát-xa

"Có đau chỗ nào thì báo tao nhé" Itt nói vì chân còn lại của Day vẫn còn bầm tím. Day gật đầu khi nhắm mắt lại để Itt ngồi xoa bóp chân liên tục

📲Trimm... Trimm...

Chuông điện thoại reng Itt. Rồi đứng dậy cầm lên, trước khi nghe điện thoại và định ra ngoài hiên nói chuyện.

"Không thể nói chuyện ở đây?" Day hỏi khiến Itt hơi sững người.

"Tao sợ ồn sẽ làm phiền mày" Itt nói

"Tao có nói là tao phiền không?" Day hỏi, Itt do dự một chút trước khi đồng ý ngồi hoặc đi văng để nhận cuộc gọi.

"Xin chào" Itt trả lời cuộc gọi

"Cậu ấy đã hồi phục... Đã hai ngày rồi... Uh... có khó không? Hừm... nó ở bệnh viện xxx.. vâng, phòng 507. Nếu không tìm được thì gọi lại cho tao... ừ" Itt nói chuyện với người đầu dây bên kia một lúc rồi cúp máy.

"Uh... Ball vừa gọi" Itt cúp máy, cậu quay sang nói với Day như thói quen

"Vậy tao có biết nó không?" Day hỏi lại, khiến Itt nhận ra rằng Day có thể không nhớ Ball.

"Mày biết Ball nhưng mày không nhớ nó" Itt trả lời, Day cau mày.

"Và đó là ai?" Day hỏi.

"Cậu ấy là bạn của tao" Itt trả lời và Day gật đầu. Nhưng anh hơi nghi ngờ, tại sao anh lại kết bạn với Itt. Itt ăn nói lịch sự, mặc dù Day đã nghe thấy cậu nói chuyện với Nick và Gear suốt nhưng Day không hỏi vì anh không nghĩ ra được gì.

"Massage tiếp đi" Day nói khi thấy Itt đứng im. Itt liền vội vàng ngồi xuống massage cho Day ngay, cho đến khi thời gian trôi qua, đã gần trưa. Itt ngồi xuống và đút cho Day bữa trưa như thường lệ

🚪Cốc...Cốc...

Có tiếng gõ cửa phòng ngủ và một chàng trai trẻ ra mở, Day cau mày quay lại nhìn cậu, Itt mỉm cười nhẹ khi nhìn thấy người kia.

"Xin chào, P'Day" Ball giơ tay cầm giỏ trái cây để bày tỏ lòng kính trọng với Day. Itt vội đặt muỗng xuống để lấy giỏ trái cây

"Em mang cho anh ít trái cây" Ball trả lời dù biết rằng Day đã bị tai nạn, khi anh gọi cho Itt trong khi Day không tỉnh sau cơn hôn mê. Nhưng anh không có thời gian đến thăm. Hôm nay anh rảnh, vì trước đó Ball đã liên lạc với Itt để đến thăm Day. Itt nhặt giỏ trái cây và đặt nó lên quầy trong phòng

"Cảm ơn Ball rất nhiều. Vậy tìm phòng có khó không?" Itt trầm ngâm nói. Ball khẽ lắc đầu.

"Không khó" Ball cười đáp. Itt quay sang nhìn Day và thấy Day đang nhìn chằm chằm vào Itt và Ball.

"Ờ... Ball... chà..." Itt muốn giải thích với Ball về việc Day không nhớ ai, nhưng lại không biết nói sao

"Tao không nhớ mày" Day nói, khiến Ball nhướng mày bối rối khi nhìn Itt.

"Ờ, Day không nhớ được kí ức 3 năm qua" Itt đáp

"Vậy anh không nhớ Itt à?" Ball giật mình hỏi. Itt mặt hơi đờ đẫn, kèm theo cái gật đầu làm Ball cảm thấy tội nghiệp cho người trước mặt

"Mày có định cho tao ăn tiếp không?" Giọng nói cộc cằn của Day vang lên khiến Itt lập tức quay lại ngồi bên cạnh. Giường để tiếp tục cho Day ăn.

"Ball, ngồi xuống đợi một chút. Tao cho Day ăn xong đã" Itt nói chu đáo. Ball gật đầu khi thỉnh thoảng liếc nhìn Itt và Day, nhưng chủ yếu là nhìn Itt. Cho đến khi Day ngồi để ý thấy bức xúc trong lòng không nói ra được. Day ăn xong và uống thuốc

"Hai người là bạn?" Day hỏi trước khi Ball bắt đầu hỏi về tình trạng của Day.

"Đúng ạ" Ball trả lời với giọng điệu bình thường, Không lâu sau đó Ball và Day có thể nói thêm về bất cứ điều gì khác khi có tiếng gõ cửa, Night và Gear bước vào.

"Hai anh đã ăn trưa chưa? Oh em xin lỗi. Em không biết trong phòng có người " Night vội vàng xin lỗi khi cậu bước tới thấy Ball đang ngồi. Ball hơi mỉm cười.

"Em đã học xong chưa, Night?" Day chào em trai anh. Night gật đầu mỉm cười

"Mày đã ăn chưa, Itt?" Gear hỏi người bạn thân nhất của mình. Itt lắc đầu

"Tao vừa cho Day ăn" Itt trả lời.

"Vậy mày có thể xuống và mua gì đó với tao trong cửa hàng ở tầng dưới không? Tao cũng chưa ăn gì cả" Ball nói. Itt có vẻ hơi ngượng ngùng

"Ừm.." Itt muốn từ chối

"Tốt. P'Itt có thể đi để đỡ bức bối trong người. Cửa hàng dưới đấy có nhiều loại thực phẩm để lựa chọn. P'Itt có thể xuống nhà và ăn với P'Ball trước" Night nói. Trước khi Itt nói bất cứ điều gì khiến Day cau mày

"Vậy thì ai sẽ chăm sóc Day đây?" Itt trả lời, cảm thấy hơi lo lắng cho Day.

"Còn em và Gear thì sao? Đi ăn một lát đi. Em sẽ chăm sóc P'Day" Night cười nói, Gear ngạc nhiên ngìn người yêu khi Night rủ Itt xuống nhà ăn với Ball.

"Chúng ta xuống dưới nhé Itt" Ball nói. Itt liếc nhìn Day trước khi gật đầu

"Ừ. Vậy Day, tao xuống ăn một lát, tao sẽ về ngay" Cậu quay sang nói với người yêu. Day không trả lời, nhưng anh vẫn nhìn Ball không rời mắt, như thể muốn tìm xem Ball là ai

"Bọn em sẽ quay lại ngay" Ball đứng dậy và nói với Day một lần nữa. Trước khi rời khỏi phòng của Day với Itt

"Mày có biết người đó không?" Day hỏi, quay sang Gear.

"Ừm, nhưng tao không thân lắm" Gear trả lời thẳng thừng, bởi vì anh biết rất ít về Ball.

"Chà, Itt nói là bạn của Itt. Vậy có phải là bạn của mày không?" ngày hỏi

"Phải, nhưng Ball đó là bạn của tên khốn đó, tao biết nó qua Itt. Nhưng bọn tao không thân đến mức đó" Gear giải thích khi Day ngồi lại, cau mày, mặt căng thẳng.

"P'Day muốn biết tại sao? Hay bây giờ anh có nhớ được gì không?" Night hào hứng hỏi. Night biết rõ về Ball vì Itt nói rằng Day không thích Ball lắm và Night thúc giục Itt đi cùng Ball, vì cậu muốn khơi dậy trí nhớ của anh trai mình.

"Bởi vì anh không thể nhớ, anh rất bực mình" Day trả lời với giọng điệu nghẹn ngào.

"Đừng khó chịu. Bình tĩnh đi" Night cố gắng trấn an anh trai mình. Day hít một hơi thật sâu vì trong lòng anh cảm thấy không hài lòng khi thấy Ball và Itt cùng nhau rời đi

.........

"Mày muốn ăn gì?" Ball quan tâm hỏi

"Không có gì nhiều, tao ước nó là một cái gì đó dễ dàng. Tao không muốn xa Day quá lâu đâu" Itt thẳng thừng đáp

"Mày chăm sóc P'Day rất tốt nhưng mày gầy đi rồi" Ball lo lắng nói

"Tao không ăn được nhiều đâu. Căng thẳng. Tao không ăn được gì" Itt trả lời. Ball liền gọi cả nhân viên cho 3 món kèm theo 2 phần cơm.

"Không ăn thì lấy đâu ra sức lo cho P'Day? " Ball nói

"Này Itt, P'Day không nhớ gì về mày à?" Ball hỏi thăm tâm trạng. Itt chỉ cười nhẹ như đang chế giễu bản thân.

"Lúc đầu thì gần như không thể chịu nổi, nhưng tao có thể làm gì đây? Tao phải chấp nhận những gì đã xảy ra" Itt chua chát nói

"Tao phải tiếp tục chăm sóc cậu ấy, tao sẽ chăm sóc Day cho đến khi cậu ấy nhớ ra" Itt trả lời với giọng u tối

"Uh, tao không có ý xấu đâu. Hãy nhớ..." Ball chuẩn bị hỏi một câu hỏi khác. Itt đang quay mặt ra ngoài cửa hàng, cậu lập tức quay sang nhìn Ball.

"Day phải nhớ, Ball. Phải nhớ tao, phải nhớ tất cả mọi thứ" Itt nói với giọng tự tin. Ball khẽ mỉm cười

"Vâng, P'Day phải nhớ. Xin lỗi nếu tao làm mày khó chịu" Ball nói, nhận ra rằng điều này có thể đã xâm nhập vào tâm trí Itt một chút.

"Không sao đâu" Itt đáp, trước khi đồ ăn được dọn ra

.........

"P'Day anh muốn xem cái gì? Chứ em chóng mặt lắm rồi" Night nói khi anh trai cậu liên tục chuyển kênh mà không chịu ngừng lại. Night lo cho cái điều khiển sẽ bị Day bấm đến hư

"Night, cầm điều khiển đi, anh chẳng muốn xem gì hết" Day ủ rũ trả lời. Night liền chộp lấy điều khiển và bấm chuyển kênh.

"Sao vậy P'Day? Anh có muốn em gọi bác sĩ không?" " Night hỏi khi thấy Day đưa tay lên thái dương.

"Không sao đâu.., Itt ăn cơm lâu rồi sao vẫn chưa quay lại? Nó không định chăm sóc anh sao?" Day hỏi, khiến Gear hơi nhướng mày.

"Nó ở dưới đó chưa được 30 phút, mày có muốn nó nhanh chóng bỏ cơm vào miệng và quay lại không?" Gear hỏi lại. Day quay sang nhìn Gear.

"Ừ" Day trả lời. Night nắm lấy tay anh trai mình và siết nhẹ

"P'Day anh cảm thấy thế nào về P'Ball và P'Itt? Anh có nghĩ hay nhớ không, P'Day?" Night nhíu mày hỏi. Sau đó anh ấy lắc đầu qua lại.

"Anh không thể hiểu được, nhưng anh thực sự không thích khuôn mặt của thằng nhóc này" Day trả lời. Khiến Night mỉm cười hạnh phúc. Ngay cả khi Day không nhớ, tình cảm sâu sắc của Day vẫn còn. Không phải mọi thứ đã biến mất. Điều này đã khích lệ Night rằng Day sẽ sớm nhớ ra mọi chuyện

"P'Ball từng tán tỉnh P'Itt" Night đã cố gắng khiêu khích sự ghen tuông trong lòng anh khiến Day đóng băng

"Tán tỉnh Itt?" Day hỏi lại

"Đúng nhưng P'Itt đã có anh rồi. P'Ball, đã quyết định từ bỏ. Nhưng họ vẫn là bạn mà" Night nói. Gear nhìn người yêu của mình với vẻ hoài nghi.

"Một đứa như Itt có gì tốt mà tên nhóc kia phải tán tỉnh" Day hỏi một cách tò mò.

"Vấn đề đó, P'Day có thể tự mình tìm ra những điểm tốt của P'Itt. Đó là lý do tại sao P'Day sẽ không để P'Itt một mình" Night nói, khiến Day hít một hơi thật sâu.

"Được rồi, anh và nó có thực sự yêu nhau không?" Day hỏi lại. Night thở dài

"Nếu không phải như vậy, Day còn hỏi thật hay không" Night nói. Day đứng im, không nói gì thêm.

Khi no nê, Itt và Ball mua ít đồ ăn vặt rồi quay trở lại phòng hồi sức. Phòng một lần nữa. Khi bước vào phòng, Itt đột nhiên cảm thấy áp lực trong phòng, nhưng không nghĩ gì về nó.

"Anh có muốn một chút đồ ăn nhẹ không? Em có mua trong trường hợp anh muốn" Ball hỏi

"Không" Day bình tĩnh trả lời.

"Lại đây!!" Day gọi Itt, Itt liền đi tới đứng bên giường

"Mày muốn cái gì?" Itt hỏi người yêu.

"Mát xa chân cho tao" Day nói. Itt lập tức bê ghế đến ngồi mát xa chân cho Day.

"Vậy sao mày không bảo Night xoa bóp cho?" Itt nói mà không cần suy nghĩ lần thứ hai.

"Tao giao cho mày công việc xoa bóp" Day trầm giọng nói. Itt liền im lặng ngồi xuống xoa bóp chân cho Day,

"Mày về đi, tao muốn ngủ" Day nói, quay sang Ball

"Uh..ừm, em về trước. Nếu rảnh em sẽ quay lại thăm lần nữa, oh Itt nếu P'Day được xuất viện. Hãy gọi cho tao, vì tao không chắc khi nào tao mới có mặt trở lại" Ball nói với Day và Itt

"Ừ" Itt đáp, rồi định đứng dậy tính đi tiễn Ball.

"Mày đi đâu vậy?" Day hỏi với giọng nghẹn ngào

"Tao tiễn Ball" Itt trả lời

"Tại sao mày phải đi? Bạn của mày không thể đi một mình?" Day hỏi khiến Itt trông có vẻ hoài nghi. Ball nở một nụ cười nhẹ với cậu

"Mày không cần phải đi cùng tao, Itt. Cảm ơn nhiều, tạm biệt P'Day, em đi trước." Ball chào tạm biệt mọi người trước khi rời đi. Itt quay sang nhìn người yêu

"Day, sao vậy?" Itt hỏi

"Chết tiệt, sao tao lại khó chịu thế này?" Day rên rỉ. Itt chỉ nghĩ đó chỉ là chứng rối loạn lưỡng cực của Day.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro