Holiday special 7: Đón Tết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ngày tháng trôi qua nhanh quá, mới đấy mà năm mới rồi” Itt nói khi cậu chơi trò cướp biển với Salmon vào buổi chiều trước TV. Day nằm trên sofa đọc sách

“Mày muốn đi du lịch ở đâu, để đưa Salmon đi cùng?” Day nói không mà nhìn, Itt lập tức quay sang nhìn người yêu.

“Nhưng ngày Tết, mày bảo không muốn đi đâu vì không thích đông người.” Itt hỏi lại thì Day quay sang Itt.

“Ừ, nhưng mày không muốn ăn Tết à? Với lại, sau Tết Salmon sẽ về Mỹ, mày không muốn đưa cháu mình đi du lịch?” Day hỏi

“Năm ngoái chúng ta đón tết ở Kanchanaburi, vậy năm nay cũng thế đi? Đề phòng chúng ta có thể đưa Salmon đến chùa cầu nguyện với các nhà sư” Itt hỏi lại.

“Cũng tốt, dù sao vào ngày này tao không muốn đi đâu xa hoặc gặp bất kì ai” Day trả lời trong khi suy nghĩ

📲Trimm... Trimm...

Điện thoại reo, Day cầm lên xem trước khi trả lời cuộc gọi.

📱“Vâng, thưa ngài” Day trả lời cuộc gọi của Kamol, khiến Itt lập tức tò mò nhìn lên.

📱(“Mày có khỏe không?”) Giọng của Kamol gọi lại.

📱“Tôi ổn. Có chuyện gì vậy?” Day cho biết, vì từ khi Kamol nghỉ kinh doanh mờ ám và chuyển sang kinh doanh bất động sản nên anh ấy hiếm khi gọi điện.

📱(“Năm nay mày định đi đâu?”) Kamol hỏi lại.

📱“Chưa có kế hoạch, sao vậy?” Day tò mò hỏi

📱(“Tao sắp tổ chức tiệc mừng năm mới tại nhà, tao sẽ tổ chức cho cấp dưới của mình. Vì vậy, tao muốn mời mày và Itt cùng ăn mừng tại nhà. Có tiện không?”) Kamol hỏi, sau đó Day quay sang Itt.

“Đợi chút... Itt, Khun Kamol mời chúng ta đến nhà ngài ấy ăn mừng năm mới. Được không?” Day nói với Kamol. Trước khi quay lại hỏi Itt, người này gật đầu

“Cũng tốt, chúng ta không phải đi đâu xa. Đến nhà ngài ấy đi.” Itt trả lời ngay lập tức, vì cậu chưa bao giờ đến nhà Kamol

📱“Được rồi, thưa ngài, tôi sẽ đưa Salmon đi cùng” Day nói vì Salmon vẫn ở cùng họ.

📱(“Được, vậy tao sẽ cho người chuẩn bị phòng để mày không phải lái xe về vào đêm khuya.” Kamol đề xuất.

📱“Vâng thưa ngài. Cảm ơn ngài, tôi sẽ đến vào ngày 31” Day trả lời Kamol. Trước khi nói thêm vài câu và cúp máy

“Chúng ta sẽ đi đâu ạ?” Salmon ngay lập tức hỏi khi Day cúp điện thoại.

“Chúng ta sẽ đón năm mới ở nhà chú Kamol với chú Kim. Salmon phải là một cậu bé ngoan, hiểu không?” Itt nói, mỉm cười vì Salmon đã gặp Kim và Kamol rồi, nhưng không chắc thằng bé có nhớ

“Chú sẽ đưa con gặp đến gặp Clemo và Chantilly.” Day nói với một nụ cười nhẹ

“Họ là ai vậy ạ?” Salmon tò mò hỏi. Itt làm vẻ mặt khó hiểu.

“Ai?” Itt hỏi một chút

“Ồ, chú dẫn con đi gặp, rất nhanh sẽ biết.” Day nhìn Salmon cười nói

“Chúng ta nên mua gì làm quà năm mới?” Itt hỏi khi nhớ ra

“Mày có muốn lấy thứ gì giống năm ngoái không?” Day hỏi

“Chết tiệt, tao chỉ nghĩ chúng ta nên đi mua quà năm mới cho ngài ấy, ít nhất thì ngài ấy cũng là ân nhân của mày” Itt đề nghị, Day nhìn vào mặt Itt và nở một nụ cười nhỏ

“Mày đang nghĩ cho người khác?” Day nói với giọng điệu bình thường

“Tao đã biết nghĩ cho người khác lâu rồi, đừng nói như thể tao là người xấu” Itt nói, không nghiêm túc, Day khẽ nhếch mép cười

“Salmon, đi ra ngoài mua quà năm mới và mang đến cho chú Kamol và chú Kim.” Day nói. Salmon buông tay khỏi món đồ chơi.

“Đi thôi, đi thôi” Salmon vội vàng nói

“Vậy, thu dọn đồ chơi trước rồi đi chuẩn bị đi” Day nói. Salmon và Itt giúp nhau nhặt đồ chơi và ngay lập tức chạy đi thay quần áo. Khi đã sẵn sàng, Day đưa Itt và Salmon đến trung tâm thương mại

“Mày tính mua gì?” Itt quay sang hỏi Day. Vừa đi họ vừa nắm tay Salmon

“Sao cũng được, dù sao thì ngài ấy cũng không cầu kỳ lắm, cái gì ngài ấy cũng thích” Day nói lại, biết rõ lòng của ông chủ cũ.

“Còn Salmon, chúng ta nên mua gì đây?” Itt khẽ thì thầm.

“Tao đã tặng quà cho thằng bé vào dịp Giáng sinh rồi” Day trả lời với giọng điệu bình thường khiến Itt nhăn mặt.

“Nhưng đây là năm mới, ít nhất cũng nên tặng thằng bé cái gì đi chứ” Itt nói nhưng hơi nghiêng người. Loạng choạng vì Salmon kéo tay cậu về một hướng

“Gì thế, Salmon?” Itt lập tức quay sang hỏi cháu trai

“Salmon muốn vào xem cửa hàng đó” Cậu bé chỉ vào cửa hàng đồ chơi. Itt ngay lập tức quay lại nhìn vào khuôn mặt của Day, nụ cười thoáng qua khóe môi.

“Chúng ta mua cho chú Kamol một món quà năm mới trước, rồi chúng ta sẽ đến đó” Day trầm giọng nói. Salmon làm vẻ mặt năn nỉ, nhưng cậu bé không dám mè nheo với Day. Cậu bé liếc nhìn cửa hàng đồ chơi, mắt cậu bé cụp xuống, nhưng vẫn đi theo Itt và Day.

“Tao biết rồi, tao sẽ mua cái đó để làm quà” Itt nói khi cậu sực nhớ ra gì đó

“Cái gì?” Day hỏi lại, Itt ngay lập tức kéo cánh tay Day về phía điểm bán hàng mà cậu đã nghĩ đến

.............

“Hừ... Nếu ngài ấy hỏi tại sao mày lại mua nó, nhớ giải thích” Day nói với một nụ cười nhẹ trên khóe miệng. Trong khi đó, nhân viên đang gói món quà vào chiếc hộp mà Itt định tặng cho Kamol.

“Ồ, ngài ấy phải thích nó. Đó là một món quà đặc biệt” Itt nói, mỉm cười

“Tao trả tiền rồi. Đợi ở đây đi” Day nói. Itt khẽ quay lại nhìn.

“Mày đi đâu?” Itt lập tức hỏi

“Tao đi mua qua cho P’Kom. Mày dẫn Salmon đến cửa hàng đồ chơi, quà năm mới không quá 1000bath. Mày hiểu chứ?” Day mỉm cười hỏi người yêu.

“Sao mày không đi cùng?” Itt tò mò hỏi

“Phí thời giờ. Salmon?” Day nói, sau đó gọi cháu trai của mình.

“Dạ?” Cậu bé trả lời

“Hãy chăm sóc cho chú Itt nữa, như chú đã dạy con, nhé?” Day nói. Trong khi Itt tỏ vẻ bối rối. Salmon gật đầu, mỉm cười trước khi kịp tung một cú đấm nhỏ. Cậu bè nhẹ nhàng nắm tay Day như một lời hứa. Day nhếch nụ cười mãn nguyện.

“Mày nói gì với thằng bé?” Itt tò mò hỏi, Day cũng không có trả lời mà bước đi, Itt lập tức nghiêng người hỏi cháu trai

“Salmon, con cùng Day nói cái gì?” Itt hỏi. Salmon cười khúc khích, đưa tay lên che miệng. Itt hơi nheo mắt lại.

“Nếu con nói với chú, chú sẽ mua kem que cho con.” Itt lập tức mua chuộc cháu trai của mình. Salmon mắt sáng lên

“Chú Day đã nói, nếu có ai đến tán tỉnh chú Itt, chú Day cho Salmon làm bất cứ điều gì để khiến người đó không tán tỉnh chú Itt được nữa” Chàng trai nhỏ đáp thẳng thừng khiến Itt nóng bừng mặt và sửng sốt.

“Điên thật. Ai tán tỉnh chú chứ?” Itt nói, xoa đầu cháu mình và Salmon cười khúc khích. Mặc dù Salmon vẫn chưa hiểu lắm về từ tán tỉnh, nhưng sự quan tâm của Salmon được Itt đánh giá cao trong trường hợp ai đó thực sự đến tán tỉnh cậu.

Trong lúc chờ gói quà cho Kamol, Itt dẫn Salmon vào cửa hàng đồ chơi như tìm được kho báu. Salmon cứ chạy tứ phía rồi dừng lại ngắm nhìn công trình xây dựng của một thành phố kiểu mẫu.

“Chú Itt, Salmon muốn cái này, Salmon sẽ lấy nó để xây thành phố” Salmon chỉ ngoài. Itt nhìn vào giá cả và cảm thấy nhẹ nhõm vì cậu bé đã chọn một món đồ chơi có giá hơn 1.000. Nếu không, cậu sẽ không biết làm thế nào để thuyết phục Salmon

“Vậy chú sẽ mua cái này làm quà năm mới cho con. Đừng đòi món khác, hiểu không” Itt nói. Salmon gật đầu ngay lập tức, vì vậy Itt đã mua cho Salmon một bộ City Kit bản sao trước khi rời cửa hàng

“Còn chú Day thì sao ạ?” Salmon hỏi. Itt cau mày vì quên hỏi Day định mua gì

“Chúng ta đi lối này trước đi” Itt nói với cháu trai. Trước khi cùng nhau đi tìm Day nhưng không tìm thấy khiến Itt có chút bực bội, Salmon đã tự mình đi bộ cho đến khi chân cậu bé bị đau, vì vậy Itt để Salmon ngồi trên một chiếc ghế trong trung tâm mua sắm, lấy điện thoại di động ra và nhấn gọi

📱(“Có chuyện gì vậy?”) Day trả lời điện thoại với giọng bình thản.

📱“Mày đang ở đâu? Salmon và tao không tìm thấy mày, tao mệt” Itt nói với giọng tức giận, không muốn phàn nàn quá nhiều. Nhưng cậu thực sự thất vọng vì không thể tìm thấy Day. Điều này mang đến một cảm giác áp lực kỳ lạ trong lòng. Kiểu như sợ Day biến mất

📱(“Tao ở sau mày”) Day nói. Itt lập tức quay lại nhìn thì thấy Day đang đi về phía mình. Itt tắt máy và nhìn xuống tay của Day

“Quà của P’Kom đâu?” Itt hỏi, giọng cứng rắn.

“Tao để nó trong xe. Tao không muốn cầm. Vậy, mày mua xong chưa?” Day hỏi lại với giọng điệu bình thường, Itt nhìn vào mặt người yêu trước khi thở dài

“Xong” Itt trả lời cộc lốc, Day nhìn thẳng vào mặt người yêu

“Sao mày tức giận? Tao chỉ đi mua đồ thôi” Day nói không nghiêm túc

“Đi quá lâu, đừng nói nữa, tao sắp bực rồi” Itt đáp lại. Day khẽ lắc đầu

“Vậy chúng ta đi kiếm gì ăn trước đã, sau đó chúng ta sẽ quay về” Day nói, trước khi dẫn Itt và Salmon ra ngoài ăn gì đó để giải tỏa cơn bực bội một chút. Ăn xong, họ về nhà

Ngày 31 tháng 12..

“Không còn gì để lấy nữa đúng không?” Cuối ngày, Day đã hỏi để hôm nay anh có thể đưa Itt và Salmon đến nhà Kamol.

Hôm qua, Day đã đưa Itt và Salmon đi mua thêm quà tặng cho bố mẹ Itt và nói rằng anh sẽ về vào ngày 1 tháng 1, bố mẹ Itt không phiền khi họ cũng sẽ đi chơi với bạn học cũ của họ.

“Không còn nữa. Mày để hết đồ vào trong xe chưa?” Itt, người đi với Salmon hỏi và Day gật đầu. Trước khi lên xe, họ ngay lập tức lái xe đến nhà của Kamol. Khi họ đến, mắt Itt hơi sáng lên như chưa từng đến đó

“Nhà của K’Kamol là Kot Yai” Itt nói, nhìn quanh khu vườn của nhà Kamol

🏷️Lưu ý: Kot Yai là dinh thự lớn hay biệt thự sang trọng

“Có rất nhiều người” Itt nói khi thấy một nhóm người đang giúp chuẩn bị địa điểm cho bữa tiệc tối nay.

“Chà, tất cả đều là cấp dưới mà K'Kamol chăm sóc. Mọi người đều có nhà quanh vườn” Day trả lời.

“Uh, tao quên mất những gì ngài ấy đã làm trước đây” Itt nói khi nhớ ra. Day lái xe đến gara, sau đó bước ra khỏi xe, nơi Kamol và Kim xuống xe và chờ đón họ

“Nào, vào nhà đi” Kamol vui vẻ nói. Day và Itt giơ tay bày tỏ lòng kính trọng với Kamol. Day bảo Salmon giơ tay và tỏ lòng kính trọng với Kamol và Kim.

“Xin chào ạ” Salmon lập tức giơ tay chào

“Lâu rồi không gặp, cháu lớn nhanh đấy” Kamol nói khi nhìn thấy cậu bé, bởi vì lần cuối cùng anh nhìn thấy cậu bé là ở Koh Chang, khi anh đuổi theo Kim.

“Mày có mang theo đồ để ngủ lại không?” Kim hỏi Day

“Nó ở trong xe, tao sẽ mang nó vào phòng ngủ” Day nói trước khi quay lại nhìn một Itt, người đang cầm món quà của Kamol.

“Đó là quà năm mới thưa ngài, Day và tôi đã mua nó” Itt mỉm cười nói. Kamol cười thật tươi khi cầm hộp quà lên.

“Không cần phải cầu kỳ như vậy” Kamol nói lại với vẻ ân cần.

“Cần mà, ngài đã mời chúng tôi đến nhà chơi. Còn về quà đừng mở bây giờ, tối rồi hẳn mở” Itt đã nói lại

“Chú Day.. Clemo và Chantilly đâu rồi?” Salmon huých Day, vì cậu bé nhớ rằng Day đã nói rằng anh sẽ đưa cậu bé đến gặp Clemo và Chantilly

“Hửm, muốn xem Clemo và Chantilly?” Kamol ngạc nhiên hỏi

“À, tôi đã nói với Salmon và Itt rằng tôi sẽ đưa đi xem Clemo và Chantilly Nhưng họ vẫn không biết nó là gì” Day trả lời, trong khi Itt tỏ vẻ khó hiểu.

“Em không sợ sao?” Kim lên tiếng, điều này khiến Itt tò mò

“Chúng là chó à?” Itt tò mò hỏi, nghĩ rằng đó có thể là một con chó mà Kamol đã nuôi, nhưng tại sao Kim lại làm cho nó có vẻ đáng sợ như vậy.

“Đi thôi, cùng nhau đi” Kamol nói trước kia Day, Itt, Kim và Salmon cùng đi về phía sân sau. Nhiều người biết Day mừng rỡ chào hỏi, vì lâu ngày không gặp, cuối cùng Day cũng mang Itt và Salmon đến lồng Clemo và Chantilly.

“Nó ở đâu, Day?” Itt hỏi, nhưng trong lòng lại có chút kinh ngạc, khi nhìn thấy chiếc lồng sắt dày cộm có vẻ rất lớn

“Ở lại đây, tao đi xem” Day nói, trước khi bước vào cái lồng lớn đó. Itt và Salmon nhìn theo một cách nghi ngờ, Day bình tĩnh bước vào. Đôi mắt anh đang tìm kiếm thứ gì đó. Trước khi Day huýt sáo

Đột nhiên...

Một tiếng gầm vang khắp cả một vùng. Salmon nao núng vì sốc và Itt cũng bị sốc. Trước khi cậu có thể nhìn thấy thứ gì đó màu trắng, lao ra khỏi bụi cây

“Day!!” Itt kinh ngạc kêu lên, khi thấy một con hổ trắng lớn lao vào Day, Day đang hành động phòng thủ. Kamol phải kéo Itt ra khỏi lồng. Tim Itt đập nhanh, có chút nhíu mày khi nhìn thấy con hổ kia, cậu mới nhảy dựng lên. Day lùi ra xa khi vuốt ve thân con hổ. Một lúc sau, một con khác nhỏ hơn chạy theo anh. Chẳng khác gì một con mèo

“Con lớn là Clemo, Con nhỏ hơn là Chantilly. Con cưng của Day” Kamol mỉm cười nói.

“Chúng có phải là hổ không?” Itt quay lại hỏi Kamol và Kim, vì lúc đầu cậu hơi sốc.

“Phải, Day đã nuôi nó từ nhỏ. Tuy nó không về đây nhiều nhưng hai đứa nó vẫn nhớ Day” Kamol mỉm cười nói. Itt sau đó nhìn Salmon. Bây giờ cháu trai của cậu có một tia lấp lánh trong mắt

“Thật dễ thương” Salmon nhảy lên vặn vẹo và chỉ vào hai con hổ. Đứa cháu không có dấu hiệu sợ hãi.

“Con không sợ sao?” Itt hỏi. Salmon lập tức lắc đầu qua lại.

“Chú Day, Salmon muốn chơi với Chemo và Chantilly” Cậu bé hét lên khiến hai con hổ quay lại nhìn cậu bé, làm như định tấn công thì Day chộp lấy gáy chúng, Trước khi chúng tiến lại gần

“Đừng lại gần chuồng, Salmon” Day cảnh cáo cháu mình, Itt nắm tay Salmon vì Salmon nhỏ hơn hai con hổ rất nhiều. Muốn hai con hổ làm quen trước, rằng Salmon không phải là thức ăn.

Tiếng gầm trong cổ họng Clemo ngày càng to hơn. Day nhẹ nhàng vuốt ve bên dưới cổ nó và đưa tay ra khỏi lồng để vuốt đầu Salmon cho cả hai con hổ xem, rồi đi quay lại vuốt ve hai con hổ. Mặc dù vẫn còn thận trọng, cả hai con hổ dường như tuân theo những gì Day sẽ truyền đạt. Day đem Chantilly đứng gần lồng

“Salmon, lại gần chút nữa. Con có thể đặt tay lên và cưng nựng nó, đừng sợ” Day nói. Salmon ngay lập tức tiến lại gần lồng, trong khi chậm rãi xoa đầu Chantilly với một chút ngậm ngừng. Nhưng môi cậu bé nhếch lên thành một nụ cười rộng, Day cũng nắm tóc sau gáy của Chantilly cho đến khi Chantilly cúi đầu xuống để Salmon cưng nựng mình. Clemo được lệnh ở yên một chỗ. Chỉ có Day, Kamol, Kim và Kom mới có thể vuốt Chantilly. Salmon nhẹ nhàng vuốt ve những sợi lông của Chantilly.

“Salmon muốn được ôm” Cậu bé nói. Day khẽ nhếch nụ cười

“Lạ nha. Thông thường, mấy đứa nhỏ sẽ sợ. Nhưng Salmon lại thích” Kamol nói. Kim cũng đến gần để mân mê Chantilly

“Nó chưa thể ôm con, Salmon. Hãy làm quen với nó nhiều hơn” Day nói với cháu trai của mình trước khi quay lại với Itt.

“Mày có muốn thử không?” Day hỏi, Itt tiến vào và bạo dạn vuốt ve nó

“Tại sao Clemo lại nhìn chằm chằm như vậy? Chắc nó nghĩ tao là thức ăn” Itt nói với Day khi cậu thấy Clemo đang cúi xuống nhìn Itt, không hạ mắt xuống. Day cười khẽ trong cổ họng.

“Clemo là thế đấy, nó ghen. Giống như nó biết Itt và Day là gì vậy” Kamol nói đùa. Itt cười khô khan.

“Chantilly dễ hòa đồng hơn Clemo” Kamol nói lại

“Tôi sẽ đưa nó đến Clemo thường xuyên để Itt quen dần” Day nói. Itt chỉ biết cười, tự hỏi không biết cậu có thích hay không, cậu thích hổ nhưng không dám lại gần.

“Vào nhà và nghỉ ngơi, chúng ta sẽ uống vào buổi tối” Kamol mỉm cười nói. Day chơi với Clemo thêm một lúc nữa rồi rời đi để đứa Itt và Salmon vào nhà

“Sợ không?” Day hỏi Itt

“Một chút” Itt trả lời, trước khi theo Kamol vào nhà, nơi cậu tìm thấy Kom và Baiboon vừa từ bên ngoài trở về.

Day mang tặng Kom một bộ vest đẹp làm quà năm mới vì hiện tại Kom phải theo Kamon đi công tác nhiều nơi. Baiboon là một người bạn tốt của Salmon. Kom đưa Day đến chào hỏi những người lớn tuổi cấp dưới và gia đình. Itt đang ngồi trong nhà.

“Ai đang nấu bữa tối vậy P’Kim?” Itt hỏi Kim

“Kamol đã thuê đầu bếp từ nhà hàng về. Anh ấy không muốn các dì mệt mỏi” Kim đáp

“Vậy cũng tốt. Lúc em ở nhà, phải giúp mẹ dọn dẹp nhà đón Tết. Cũng mệt” Itt nói đùa

“Em đón năm mới với Day mấy năm rồi” Kim hỏi.

“Đây là năm thứ ba, nhưng bọn em đã ở bên nhau hơn ba năm rồi” Itt mỉm cười trả lời.

“Thời gian trôi qua nhanh nhỉ, anh đã không làm được gì nhiều trong một năm” Kim nói và Itt gật đầu

“Em cũng thế. Năm nay là một năm khó khăn đối với em, hy vọng năm tới sẽ không có bất kỳ điều tồi tệ nào xảy ra” Itt nói với một nụ cười nhẹ nhàng. Kim biết chính xác điều đó có nghĩa là gì.

“Đó là chuyện cũ. Bỏ qua năm cũ, bắt đầu năm mới thôi” Kim động viên nói, Itt mỉm cười ngồi xuống nói chuyện với Kim, Baiboon và Salmon.

“Day, chìa khóa xe đâu?” Itt bước tới và hỏi Day.

“Mày lấy làm gì?” Day hỏi lại

“Tao đi lấy túi quần áo và đi vào phòng ngủ. P’Kim sẽ đưa tao vào phòng ngủ” Itt trả lời

“Tao đi lấy cho mày” Day nói. Itt làm vẻ mặt bối rối, vì lẽ ra cậu có thể tự lấy được. Day mở cốp xe lấy túi quần áo ra đưa cho Itt.

Itt đen nó bước vào nhà. Khi quần áo đã được sắp xếp trong phòng ngủ, Itt đi xuống cầu thang để gặp Salmon và Day đang giúp những người khác tổ chức bữa tiệc. Thức ăn do Kamon đặt được giao rất nhiều, vì Kamol có một số thuộc hạ trông coi. Itt đưa Salmon vào phòng tắm, thay quần áo cho thằng bé, rồi đi xuống lầu để kiếm gì đó ăn cùng những người khác. Nhạc phát để phù hợp với bầu không khí

“Chà. Đây là quà gì vậy?” Itt hỏi khi nhìn thấy rất nhiều hộp quà trên chiếc bàn dài.

“Chúng ta sẽ bắt thuộc hạ bốc thăm” Kamol cười nói

“tôi cũng muốn bốc thăm” Itt nói đùa

“Nếu cậu muốn thứ gì đó, tốt hơn hết cậu nên nói với Day để mua nó. Đừng phí thời gian bốc thăm nữa” Kamol mỉm cười nói, Itt hơi nheo mắt nhìn Day.

“Khi tôi muốn thứ gì, cậu ấy phải đồng ý trước. Nếu cậu ấy không đồng ý, tôi không có được đâu” Itt trêu chọc người yêu. Day ngồi nhìn, khẽ mỉm cười. Day tiếp tục uống rượu với mọi người, thỉnh thoảng đứng dậy và lấy thức ăn cho Itt và Salmon, vì thức ăn được phục vụ theo kiểu tự chọn.

“Ôi, Kom, mang cho tao món quà mà Itt đã mua cho tao. Tao sẽ mở nó ra và xem cậu ấy mua gì” Kamol nói, vì vậy Kom đứng dậy và lấy món quà mà Kamol có trong nhà

“Ai chọn?” Kamol hỏi. Kim cũng muốn biết bên trong có gì

“Itt đã chọn nó. Nếu ngài muốn biết tại sao cậu ấy chọn thứ đó, ngài sẽ phải hỏi cậu ấy” Day nói với nư cười nhẹ.

“Em đã mua một cái gì đó kỳ lạ phải không?” Kim hỏi đùa. Day nhếch mép cười không nói gì, vì vậy Kamol ngay lập tức mở hộp quà mà Itt và Day đã mang đến.

“Haha, anh hiểu rồi” Kim cười khúc khích. Khi thấy Itt mua vì cái gì cũng đủ hiểu mục đích. Itt khẽ mỉm cười.

“Gì đây, cậu có ý gì hả?” Kamol cười hỏi. Thấy rằng Itt đã tặng hộp hộp đồ bổ, là các loại thảo mộc Thái-Trung và cách thực phẩm bổ sung khác

“Ý gì, cậu ấy muốn nói là anh đã già rồi và cần rất nhiều dinh dưỡng” Kim trêu chọc người yêu. Kamol nhếch nhẹ một nụ cười trên khóe miệng trước khi đưa tay vuốt nhẹ gáy Kim.

“Đúng rồi, nhiều dinh dưỡng để anh có sức mà làm nhiều hơn với em nhé” Kamol nói, khiến Kim lập tức ngừng cười.

“Kamol, có trẻ con ngồi đây” Kim đỏ bừng mặt nói với người yêu

“Vậy Day cũng nên ăn” Kom định nói nhưng Itt vội quay lại nhìn.

“P’Kom, đừng nói thế” Itt vội nói vì không muốn mất mặt như Kim. Kom cười nhẹ

“Sao vậy? Anh định nói là Day vừa ra viện nên nó cần một cái gì đó để bồi bổ cơ thể của mình. Anh có nói gì đâu. À mà có năng lượng để làm sau giờ nghỉ không?” Kom trêu chọc. Itt ngồi yên và ngậm miệng lại, mặt đỏ bừng không khác gì Kim

“Đủ rồi, cháu trai của em ở đây đấy” Day nói. Nhưng môi nhếch lên một nụ cười. Trong khi Salmon không quan tâm vì việc ăn uống và phim hoạt hình trên màn hình điện thoại di động

“Được rồi, hãy nói về chuyện khác” Kamol nói, thay đổi cuộc trò chuyện trước khi mọi người tiếp tục nói chuyện.

Khi trời bắt đầu muộn, họ bắt đầu rút thăm. Mọi người đều phấn khích, cho đến khi Itt lại quay sang Day nhưng không thấy Day đâu

“P’Kom ơi, Day đi đâu rồi” Itt hỏi

“Đi vệ sinh” Kom trả lời. Itt nhìn quanh tìm người yêu, trước khi thấy Day quay lại với chiếc túi.

“Mày đi đâu vậy, Day?” Itt lập tức hỏi

“Tao đi lấy một thứ trong xe” Day mỉm cười trả lời. Itt nghi ngờ nhìn chiếc túi trên tay Day.

“Cái gì đây?” Itt hỏi, vì không quen thứ trên tay Day đang cầm

“Quà năm mới của mày và Salmon” Day nói. Itt hơi bất động.

“Quà năm mới của tao và Salmon?” Itt hỏi cho chắc ăn. Day gật đầu chấp nhận.

“Mày mua nó khi nào? Tao còn chưa mua gì cho mày mà” Itt trầm giọng nói. Bởi vì cậu vẫn chưa biết mua gì cho Day và cậu dự định sau Tết sẽ mua. Itt không nghĩ rằng Day sẽ mua quà Tết trước

“Chà, khi tao nói tao sẽ mua quà cho Kom. Tao đã đi để nhận nó và bỏ vào cốp xe” Day nói với giọng bình thường. Itt nhìn Day với đôi mắt run rẩy

“Đây là lí do vì sao mày không cho tao động vào cốp xe” Itt nói, không nghiêm túc lắm. Day khẽ nhếch một nụ cười

“Món quà năm mới tao không cần mày tặng, chỉ cần nhận thứ tao đã mua cho mày, coi như mày cũng tặng tao một món quà” Day nói bằng giọng ấm áp. Những người khác đang trò chuyện vui vẻ nhưng bây giờ Itt chỉ nghe được mỗi giọng của Day.

“Mày mua gì cho tao” Itt hỏi nên Day đưa cái túi cho Itt mở ra, Itt nhanh chóng mở ra lấy thứ bên trong

“Giày?” Itt ngạc nhiên nói. Khi nhìn thấy 3 đôi giày thể thao màu đen. Là một thương hiệu nổi tiếng cùng họa tiết sọc trắng. Chỉ khác cỡ giày

“Nhìn vào đế đằng sau” Day nói lại, Itt quay lại nhìn phía sau, nơi cả ba đôi đều được thêu các chữ cái khác nhau, một đôi có chữ D, đôi kia có chữ I. Đôi nhỏ nhất với chữ S, Itt lập tức đoán ra đôi giày nhỏ nhất đó dành cho ai

“Mày tự đặt hàng đấy à” Itt  ngạc nhiên hỏi. Trên thực tế, Day không thích bất cứ thứ gì giống nhau, từ áo sơ mi đến đồ đôi. Trừ khi Itt ép buộc anh, nhưng lần này, Day đã tự mình làm điều đó và còn có của Salmon.

“Ừm, mày có thích nó không?” Day hỏi lại. Itt gật đầu, mỉm cười trước khi quay sang gọi Salmon, người đang đứng đó xem pháo hoa để đếm ngược. Sau đó Salmon chạy đến chỗ Itt.

“Salmon, thích không? Chú Day đã mua đó, cả ba đôi đều giống nhau” Itt nói và Salmon cười tươi.

“Có ạ, Salmon có thể mang không?” Cậu bé hỏi.

“Vậy chúng ta cùng mang đi, Day” Itt nói. Trước khi cả ba người họ cũng thay giày, Itt ngay lập tức đưa cho Kamol và Kim xem

“Giống như một gia đình” Kim mỉm cười trêu chọc

“Hãy đếm ngược nào. Bây giờ pháo hoa đã sẵn sàng đến bắn” Giọng cấp dưới của Kamol vang lên. Day ôm eo Itt và Salmon cũng giữ cánh tay bên kia của Itt.

10... 9... 8... 7... 6...5...

Day và Itt nhìn nhau cười nhẹ

4... 3... 2... 1

Tiếng pháo nổ vang khắp khu vực khi ánh đèn nhấp nháy. Salmon nhảy cẫng lên, hạnh phúc khi nhìn thấy pháo hoa tuyệt đẹp

“Chúc mừng năm mới, Itt. Năm mới này, chúng ta sẽ cùng nhau bước tiếp một năm nữa, có thể sẽ có một số vấn đề. Nhưng hai chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả” Day nói với giọng nghiêm túc và Itt mỉm cười

“Chúng ta hãy đi đôi giày mày đã mua nhé?” Itt nói đùa. Trước khi hôn má Day mà không bị ai để ý. Day nhếch lên một nụ cười mãn nguyện

“Chúc mừng năm mới Day” Itt mỉm cười nói. Trước khi hai người bị cháu trai giựt nhẹ cánh tay. Day và Itt nhìn xuống thấy Salmon đang cười toe toét

“Chúc mừng năm mới chú Day và chú Itt”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro