Special chap 8: Neil Nick

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Neil và Nick im lặng một lúc. Neil đưa người yêu về ngủ trên chiếc giường rộng.

"Chờ một chút" Neil nói. Trước khi đem khăn tắm thấm nước, sau đó anh lại đi tới chỗ Nick trên giường, Neil chậm rãi cởi áo sơ mi của người yêu ra, sau đó nhẹ nhàng lau mặt cho cậu, người Nick nóng bừng cho đến khi Neil cảm nhận được rõ sức nóng

"Tao nghĩ mày nên đi gặp bác sĩ vào ngày mai và kiểm tra. Mày sẽ khỏe hơn" Neil nói với vẻ lo lắng. Nick nhíu mày lắc đầu

"Đừng bướng bỉnh. Nếu ốm dài ngày, mày có thể đi shopping không?" Neil đe dọa khiến Nick hơi sững người.

"Vậy thì đi" Nick nhẹ nhàng nói khiến Neil bật cười.

"Thật sự sợ không được đi shopping" Neil cười nói, lau người cho Nick đến khi xong

"Tao muốn mày ôm tao nhưng tao sợ mày bị lây cảm" Nick nhẹ nhàng nói sau khi Neil mặc quần áo xong cho cậu. Neil nằm xuống bên cạnh Nick, ôm cậu vào lòng trong ngực.

"Tao khỏe hơn mày rất nhiều" - Neil nói khiến Nick khẽ mỉm cười rúc mặt vào lồng ngực rắn chắc của Neil. Neil vỗ nhẹ vào lưng Nick một lúc và chẳng mấy chốc cậu đã ngủ. Neil nghĩ cách tiếp tục giải quyết Theme

........

Neil dậy đi tắm chuẩn bị đưa Nick đi bệnh viện, vì đêm qua Nick bị nặng nên Neil phải dậy lau người cho cậu thường xuyên do sốt cao.

"Nick..." Neil nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay người yêu, khiến Nick chậm rãi mở mắt ra

"Hmm" Nick rên lên

"Mày có muốn dậy không? Đi gặp bác sĩ đi" Neil nói. Nick chậm chạp lắc đầu, bởi vì cậu thực sự không thể ngồi dậy, Neil xoay xở thay quần áo cho người yêu. Trước khi gọi cho quầy lễ tân và nhờ người gọi taxi để anh đưa Nick đến bệnh viện. Khi Nick đã mặc quần áo xong, Neil bế người yêu ra khỏi phòng nhờ sự giúp đỡ của nhân viên khách sạn. Khi lên xe, Neil yêu cầu tài xế chở mình đến chính bệnh viện nơi Non đang điều trị. Khi họ đến nơi, có một đội đang đợi để đón bằng xe lăn. Neil phải liên hệ trước với các trưởng bệnh viện vì anh đến để đi du lịch, khi thu xếp xong các thủ tục giấy tờ, anh đưa người yêu đi khám ngay.

"Cậu cần phải ở lại vài ngày để theo dõi sức khỏe vì cậu bị cúm" Bác sĩ khám nói khi Nick đang nằm trên giường, Nick nhìn Neil với vẻ mặt ủ rũ

"Tao không muốn bị trong bệnh viện" Nick nói khàn khàn

"Không được, mày đang bị cúm" Neil nói với giọng cộc cằn. Nick làm bộ mặt như muốn khóc vì không thích ngủ trong bệnh viện, Neil quay đi nói chuyện với bác sĩ và yêu cầu một phòng đặc biệt, chẳng mấy chốc Nick đã nằm trong một phòng hồi sức mới toanh

"Còn phòng khách sạn thì sao?" Nick hỏi.

"Kệ nó đi, tao sẽ gọi cho khách sạn" Neil nói lại. Nick gật đầu. Trước khi Neil ngồi xuống ghế bên cạnh người yêu trong khi nắm tay cậu

"Xin lỗi" Neil nghiêm túc nói, Nick hơi nhướng mày, sắc mặt rõ ràng tái nhợt, ẩn ẩn ánh mắt lấp lánh

"Xin lỗi, tại sao?" Nick nhẹ nhàng hỏi.

"Tao làm mày phát ốm. Lẽ ra tao không nên làm mày trong bồn tắm đêm đó" Neil thẳng thừng nói, Nick cười dịu dàng và nhẹ nhàng siết chặt tay Neil lại.

"Đó cũng là lỗi của tao khi để mày làm trong đó" Nick đáp lại khiến Neil mỉm cười. Neil rướn người hôn nhẹ lên mu bàn tay người yêu

"Lẽ ra tao nên chăm sóc mày nhiều hơn. Chúng ta đến thăm bệnh và rồi thì tao làm mày phát ốm" Neil tiếp tục lẩm bẩm. Nick lắc đầu nhưng không nói gì

"Mày ngủ đi, tao ngồi đây" Neil cười nói và muốn người yêu nằm nghỉ.

"Đừng đi đâu hết" Nick khàn giọng nói

"Tao không đi đâu hết. Cũng tốt khi ở đây, Theme sẽ không ngu đến nỗi đến đây vì đây là bệnh viện. Có rất nhiều người " Neil nói. Nick gật đầu rồi từ từ nhắm mắt lại. Neil ngồi xuống và nắm tay người yêu, khi thấy Nick đã ngủ say, Neil buông tay đứng dậy và rời khỏi phòng, để lại cô y tá phụ trách chăm sóc Nick một lúc, vì Neil sẽ vào phòng Non để nói về bệnh tình của Nick và cũng sẽ đến thăm Non đi vào. Neil hơi nghiêng đầu chào
.
.
.
.

"Nick đâu?" Non đang nằm xuống lập tức hỏi về em trai vì thấy Neil vào một mình.

"Nick ở tầng 4. Nó bị cúm, tao đã đưa nó đến bác sĩ sáng nay. Vì vậy, bác sĩ bảo tao để nó trong bệnh viện cho đến khi hết cúm trước" Neil nói. Vẻ mặt Non hơi căng thẳng

"Sao mày không chăm sóc Nick? Sao mày lại đến đây?" Non nói.

"Tao ở đây để nói với mày điều này. Ngoài ra, tao để y tá chăm sóc nó rồi" Neil nói

"Nhưng tao sợ Theme sẽ đến. Nếu cậu ta đến gặp tao, cậu ta biết Nick ở đây. Lỡ cậu ta làm gì em ấy thì sao?" Non nói trong sự lo lắng của chính mình

"Chắc anh ta không biết Nick ở đây" Tony nói.

"Cậu thì biết gì. Những người như cậu không thể đoán được cách chết sẽ tìm đến nhanh đâu. Có lẽ cậu ta luôn đuổi theo Nick chỉ là chúng ta không biết" Non nói.

"Tao sẽ quay lại với Nick bây giờ, mày không cần lo lắng đến thế" Neil nói

"Tao lo lắng cho Nick, rất lo lắng nhưng mày không cần phải nghĩ về điều đó quá nhiều. Tao không nghĩ về Nick theo cách đó nữa" Non nói nhỏ. Neil gật đầu.

"Tao biết nên tao sẽ đến gặp Nick trước" Neil nói. Tony và Non gật đầu

"Lát nữa tôi lên thăm nhé" Tony nói trước khi Neil bước ra khỏi phòng hồi sức của Non. Neil quay lại phòng Nick. Mở cửa ra thì thấy Nick vẫn đang ngủ. Neil thở phào. Nhẹ nhõm và ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường một lần nữa

"Hừm, y tá cắm hoa vào bình cho mày à?" Neil lẩm bẩm một mình khi nhìn thấy một bình hoa cạnh giường. Nhưng anh nghĩ có lẽ chính y tá đã mang nó vào, bởi vì hầu hết các y tá đều muốn bệnh nhân của họ cảm thấy thoải mái. Neil không để ý nhiều đến những bông hoa trong bình mà cầm một cuốn sách lên đọc

........

Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến đêm. Nick thức dậy khi y tá đến để lau người cho cậu nhưng Neil đã bảo để anh làm. Khi lau người và mặc đồ cho Nick xong, bữa tối được mang đến. Neil là người đã đút cho Nick

"Đợi chút, tao về khách sạn lấy quần áo. Mày có thể ở một mình không? Tao sẽ gọi y tá đến chăm sóc cho mày" Neil nói

"Không sao đâu" Nick nhẹ nhàng đáp.

"Mày không sợ?" Neil hỏi ngược lại Nick hơi im lặng

"Tao sợ cái gì hả?" Nick hỏi

"Theme" Neil nói khiến Nick đơ người

"Anh ta sẽ không dám đến đây làm gì đâu" Nick động viên

"Ừm, tao cũng nghĩ vậy. Nhưng tao sẽ nhanh quay lại. Mày không cần lo lắng hay để tao gọi Tony đến ở cùng mày nhé?" Neil hỏi khi nhớ ra

"Không, anh Tony ở đây để chăm sóc Non. Tao có thể ở một mình" Nick nhẹ nhàng trả lời và Neil gật đầu khi cho cậu ăn xong, Neil mới rời đi. Để lại cậu với y tá và chạy ngay đến khách sạn để chuẩn bị quần áo ngủ tại bệnh viện. Vì vậy, Nick ở một mình trong phòng xem TV. Nhưng với căn phòng sáng sủa và có rèm để đóng lại khiến Nick bớt sợ hãi hơn, vì cậu nhìn thấy bóng tối của những người đi ngang qua. Nick nằm trên giường xem TV một lúc. Có cảm giác như thể ai đó đang nhìn mình. Nick nhìn quanh và thấy rằng cậu đang ở một mình trong phòng. Nhưng khi cậu nhìn ra khỏi phòng thì thấy có bóng người đi lại. Nhưng có một cái bóng đứng gần cửa trước. Nick cố tập trung ánh mắt, nhưng cậu không thể nhìn ra đó là ai. Bóng người cao lớn đứng yên không nhúc nhích. Tim Nick lỗi nhịp, bóng người đó đứng yên một lúc trước khi đi xa, khiến Nick hít một hơi thật sâu khi nghĩ rằng có thể ai đó đang đợi bạn bè hoặc người thân.

"Có phải tao quá hoang tưởng rồi không?" Nick nhỏ giọng tự nói, trước khi chậm rãi nhắm mắt lại ngủ, cơn sốt còn chưa thuyên giảm bao nhiêu, Nick đang buồn ngủ thì nghe thấy tiếng mở cửa, bóng dáng cao lớn của người nào đó đi vào, nhưng Nick không biết đó là ai vì cậu không thể mở mắt và nhìn thấy người trước mặt mình. Một bóng người cao lớn đứng cạnh giường. Trước khi Nick có thể cảm thấy một cái chạm nhẹ vào má mình.

"Neil" Nick yếu ớt âm thanh trong cổ họng vì lòng cậu lúc nào cũng chỉ nhớ người thương. Thân hình cao lớn vẫn đứng cạnh giường. Nhưng Nick không thể cưỡng lại việc chìm vào giấc ngủ sâu.

.........

"Khỏe hơn chưa?" Một giọng nói trầm ấm vang lên. Khi Nick mở mắt ra, cậu từ từ tỉnh dậy. Nick có chút choáng váng nhìn xung quanh

"Mấy giờ rồi?" Nick hỏi người yêu mình

"Trời sáng rồi, đêm qua mày ngủ rất lâu. Bác sĩ vào tiêm thuốc cho mày mà mày vẫn chưa tỉnh" Neil nói

"Tao chóng mặt" Nick nói lại

"Vậy mày ngồi dậy đi. Bữa sáng sẽ đến ngay thôi" Neil vừa nói vừa dọn giường để người yêu của anh có thể ngồi thoải mái

"Mày có đến thăm P'Non không?" Nick hỏi về anh trai của mình

"Tao đã đến thăm ngày hôm qua. Anh trai của mày đã khỏe hơn, nó cứ bảo tao ở lại đây và không được đến thăm nó" Neil nói, gật đầu. Cả ngày Neil chăm sóc Nick. Bác sĩ đến kiểm tra các triệu chứng định kỳ.

"Sao vậy, sao nhăn nhó rồi, đau đầu à?" Neil hỏi khi bác sĩ và y tá bước ra khỏi phòng hồi sức sau khi kiểm tra cho Nick

"Bà cô y tá kia nhìn mày sắp lòi mẹ tròng mắt ra ngoài" Nick nói giọng điệu khó chịu, nhưng khô khan hơn bao giờ hết. Neil bật cười khi nghe điều đó.

"Mặc dù mày bị ốm nhưng radar của mày vẫn hoạt động tốt" Neil nói đùa. Nick chu cái miệng nhỏ, khẽ cau mày, sắc mặt cậu bắt đầu biến sắc nhưng không còn nhợt nhạt như ngày hôm qua

"Cô ta chỉ đang nhìn thôi" Neil bĩu môi nói

"Làm ơn, cứ nhìn đi. Tao không đủ sức để cắn một con vượn lúc này" Nick nói lại. Neil cười khúc khích trong cổ họng.

"Tao không thích vượn. Tao thích con tê giác của tao, một con tê giác không giống ai" Neil cười nói.

"Tao sẽ coi đó là một lời khen" Nick đáp lại với một nụ cười nhẹ

"Khi chúng ta từ Pháp trở về, chúng ta sẽ cùng nhau làm công đứa" Nick nói. Neil ngạc nhiên nhìn người yêu

"Tại sao mày lại muốn làm công đức?" Neil hỏi ngược lại người yêu của mình

"Tao cảm thấy giai đoạn này chỉ có rắc rối và rắc rối có khi lại là nghiệp chướng của quá khứ. Thật tốt nếu đi làm công đức cũng tối cho mày nữa" Nick nói bằng một giọng trầm.

"Muốn đi làm cho yên tâm thì làm, tao đưa mày đi. Còn bây giờ thì nghỉ ngơi để hết bệnh" Neil đáp lại, và Nick gật đầu

.........

Sau ba đêm trong bệnh viện, Nick đã hồi phục. Non luôn bắt Tony mua đồ bổ đem đến cho Nick vì Non không thể đi được thăm cậu

"Tao có thể xuất viện vào buổi chiều, phải không" Nick hỏi người tình

"Hừm" Neil đáp khi thu dọn đồ đạc chuẩn bị mang về khách sạn.

"Đi mua sắm thôi" Nick nói ngay. Neil cười nhẹ.

"Chưa đâu. Hôm nay chúng ta ở khách sạn thêm một đêm nữa, mày vẫn chưa hoàn toàn bình phục đâu nhóc. Chúng ta có thể đi vào ngày mai?" Niel nói, không muốn Nick bị bệnh lần nữa. Nét mặt Nick dịu lại đôi chút.

"Ngày mai mày sẽ không đưa tao đi" Nick lẩm bẩm

"Chắc chắn sẽ đưa mày đi, còm giờ thì ngủ chút đi" Neil nghiêm túc nói

"Thật sao?" Nick hỏi để chắc chắn, Neil gật đầu đồng ý. Vì vậy Nick nằm chờ đến giờ về, khi đến giờ, Neil đi thanh toán viện phí và để túi đồ cùng bản thân lên sofa ngồi đợi Nick dọn đồ cá nhân

"Neil" Nick gọi người yêu đang đi lấy thuốc.

"Cái gì?" Neil trả lời đi tới chỗ Nick trước,

"Tao muốn đi vệ sinh" Nick nhẹ giọng nói

"Chờ một chút, tao dẫn mày đi" Neil nói

"Tao đi một mình, nếu mày đi cùng tao ai trông đồ?" Nick nói quay lại vì hai đứa có nhiều đồ lắm. Neil hơi nhíu mày.

"Mày có thể đi một mình được không, Nick?" Neil hỏi lại, lo lắng cho người yêu của mình.

"Không sao đâu, tao không phải trẻ con. Mày không cần phải lo lắng về P'Theme. Chúng ta đã ở đây ba ngày rồi, vẫn chưa thấy anh ta xuất hiện" Nick nói, nhưng Neil vẫn tỏ vẻ lo lắng

"Mày đi lấy thuốc và đến lo liệu mọi việc đi. Tao tự đi được" Nick lại nói. Neil gật đầu, rồi chạy đi lấy thuốc, một lúc sau, anh quay lại. Nick sau đó bước vào phòng WS của bệnh viện.

Chàng trai vội vàng chạy, vì cậu đang rất đau bụng. Khi cậu bước vào phòng WS, cậu thấy có hai người, Nick không nghĩ về gì nhiều. Người thanh niên đi làm công việc của mình trong cabin bên trong cho đến khi hai người đàn ông trẻ tuổi bước ra trước. Nick đi rửa tay và nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đi thẳng vào phòng WS. Nick sau đó rời đi.

"Tôi xin lỗi" Nick xin lỗi khi va vào ai đó trước khi hoảng sợ khi có thứ gì đó che mũi mình, Nick mở to mắt khi nhìn người đang túm lấy mình.

"P'Theme!! Ouch!" Nick gọi tên Theme bằng một giọng nghèn nghẹn trước khi bị kéo vào phòng WS. Nick cố gắng chạy trốn, nhưng cơ thể của cậu vẫn chưa hoàn toàn khỏi bệnh cúm. Vì vậy, Nick không có nhiều sức để chống trả. Mùi của thứ gì đó mà Nick hít phải khiến cậu chảy nước mắt

"Suỵt, đừng đánh nữa" Giọng nói trầm ấm của Theme vang lên bên tai Nick, trước khi Nick mất đi ý thức, anh đã nhét chiếc khăn tay của mình vào túi, sau đó mang theo Nick ra ngoài

"không được khỏe" Theme nói, trước khi nhanh chóng đem Nick ra khỏi phòng WS. Theme biết nơi Neil đang ngồi đợi. Thế là anh dắt Nick qua sau bệnh viện mà không có ai phát hiện

........

"Sao lâu vậy?" Neil đang ngồi canh đồ lẩm bẩm. Nhưng trong thâm tâm, anh không khỏi lo lắng cho người yêu của mình.

"Xin lỗi, cô có thể giúp tôi trông chừng đồ của tôi được không?" Neil gọi cô y tá đi ngang qua

"Bạn trai tôi bị ốm nhưng đòi đi vệ sinh một mình. Tôi sợ cậu ấy ngất, nhưng tôi cũng cần phải trông đồ" Neil nói với ai đó. Y tá đồng ý trông đồ. Neil ngay lập tức chạy vào phòng nam, Neil bước vào với một cái nhìn trong phòng tắm để thấy Nick. Anh bước tới xem có ở trong nhà vệ sinh nào đóng cửa không.

"Nick...mày, Lùn đâu rồi?" Neil gọi người yêu nhưng không có tiếng trả lời. Sau đó, có người bước ra từ phòng WS nhưng không phải Nick, điều này khiến Neil bắt đầu cảm thấy khó chịu. Neil mở cửa phòng tắm lo lắng nhìn xung quanh, trước khi bỏ đi khi không tìm thấy người yêu, Neil vội hỏi những người xung quanh xem có ai nhìn thấy ai giống Nick nhưng không ai thấy, Neil liền nhấc máy gọi cho Nick nhưng lại tắt máy, Neil chạy đi tìm Nick và để lại lời nhắn ở quầy lễ tân cho cậu

Đột nhiên..

"Tony, Non, Nick có đến chỗ hai người không?" Neil chạy vội đến phòng hồi sức của Non. Điều này khiến Non hơi sốc.

"Chuyện gì vậy?" Non lập tức hỏi

"Nick đi đâu rồi, cậu ấy vào nhà vệ sinh một mình. Tao thấy lâu mà chưa quay lại nên tao đi tìm. Nhưng tao đã không tìm thấy Nick. Tao đã gọi rồi nhưng máy tắt" Neil nói với giọng nghiêm túc

"Tony, đi hỏi xem camera giám sát của bệnh viện ngay đi" Non nói ngay lập tức với sự nhiệt tình không kém

"Vâng" Tony đáp trước khi bước đi. Neil cũng đi theo Tony, khi đến phòng bảo vệ, Tony đã liên lạc và thương lượng cho đến khi anh ấy đi xem CCTV

"Đây" Neil chỉ vào hai người đang cúi người bên ngoài phòng tắm và thấy hành vi của Nick, có vẻ như đã bất tỉnh. Neil và Tony tiếp tục xem máy quay cho đến hình ảnh cuối cùng Nick được hộ tống đến một chiếc ô tô đậu ở phía sau bệnh viện.

"Theme" Neil nghiến răng khi nhận ra kẻ đã bắt Nick là ai

"Tôi nghĩ anh nên báo cảnh sát" Tony nói.

"Tôi sẽ báo nhưng trước tiên, để tôi gọi cho một người quen trong giây lát" Neil nói trước khi gọi cho thám tử Pakorn.

"Ông Pakorn? Tôi là Neil, tôi có chuyện muốn hỏi" Neil nói

.........

Sau khoảng ba giờ bất tỉnh, Nick từ từ mở mắt ra. Cảm thấy buồn nôn và chóng mặt, ngay khi cậu mở mắt ra, Nick đưa tay lên day day thái dương. Mắt cậu nhìn lên trần nhà. Cảm giác xa lạ khi nhìn quanh phòng cũng là điều xa lạ đối với mắt.

"Tao đang ở đâu?" Nick lẩm bẩm một mình trước khi nhìn thấy hình ảnh ngay sau khi cậu bất tỉnh lần nữa.

"P'Theme" Nick nhận ra rằng cậu đã tìm thấy Theme một lần nữa, cậu đã bịt miệng bằng thứ gì đó. Nick vội bật dậy, thấy mình đang nằm trên giường một mình trong căn phòng sang trọng, Nick bước ra khỏi giường và cảm thấy dưới chân chợt lạnh, Nick mở chăn ra và giật mình khi thấy mắt cá chân của mình có một sợi xích lớn. Nick lập tức sợ hãi

Tiếng cửa mở vang lên, khiến Nick sửng sốt nhìn anh

"Nick, em tỉnh rồi à?" Giọng nói vui vẻ của Theme chào đón với khay đồ ăn trên tay, anh đi đến đặt xuống chiếc bàn trong góc của căn phòng.

"Đây là đâu? Tại sao anh lại đưa em đến đây?" Nick lập tức hỏi.

"Em có đói không? Anh đã bí mật chuẩn bị một bữa ăn đặc biệt cho em, anh đảm bảo với em, Nick, em nhất định sẽ thích" Theme không trả lời câu hỏi của Nick, mà nói về đồ ăn như không có chuyện gì xảy ra.

"P'Theme" Nick gọi Theme

"Vâng, em có muốn đi vệ sinh không?" Theme bước đến chỗ cậu với một nụ cười. Nick lùi lại một chút. Điều đó khiến mắt của Theme trong giây lát

"P'Theme, chúng ta có thể nói chuyện vui vẻ không?" Nick đã hỏi, ít nhất cậu muốn xin lỗi và điều chỉnh và cố gắng hiểu Theme.

"Ăn cơm trước rồi nói chuyện. Em đang rất đói. Đồ ăn ở bệnh viện có lẽ không hợp với em" Theme ân cần nói. Nếu ở trong hoàn cảnh bình thường, Nick có thể cảm thấy hài lòng về sự chăm sóc của người anh trai này, nhưng bây giờ thì không.

"Nếu em chấp nhận, em có thể nói chuyện với anh không?" Nick hỏi lại để chắc chắn. Theme đã gật đầu.

"Vậy thì em có thể ăn với anh trước" Nick miễn cưỡng nói. Tình hình, Nick phải thuận theo dòng chảy trước, Nick khá chắc rằng Neil đã biết Theme đã mang cậu đi. Nick cầu nguyện rằng người yêu của cậu sẽ đến và giải cứu cậu một cách nhanh chóng. Theme mỉm cười hài lòng trước khi tiếp cận Nick.

"Vậy thì anh sẽ đưa em lên bàn ăn" Theme nói. Nick muốn chạy trốn, nhưng cậu phải kiên nhẫn. Phòng của Theme giống như phòng giam cho Nick biết rằng những sợi xích trói mắt cá chân của cậu đủ để đi qua phòng.

"Cảm ơn" Nick cố gắng nói một cách hài lòng. Theme ngồi trên chiếc ghế đối diện với Nick. Thức ăn trên bàn trông rất ngon miệng. Nhưng Nick cảm thấy không ngon miệng vì người trước mặt

"Thức ăn trong bệnh viện không ngon, chắc em đói rồi" Theme nói, để Nick biết mình đã biết mình đang ở trong bệnh viện.

"Từ khi nào anh biết em nằm viện vậy?" Nick cố nói đùa

"Anh đã biết từ khi em nhập viện" Theme nói, giọng bình tĩnh. Nick sau đó ngồi xuống và từ từ đút thức ăn vào miệng, cố gắng tìm cách làm Theme dịu lại.

"Anh cũng đi thăm em. Nhưng lúc đó em đang ngủ" Theme nói, khiến Nick ngay lập tức nhìn anh ta

"Đợi đã.. Theme, anh cũng đến thăm em?" Nick giật mình hỏi

"Ừm, anh mang hoa cho em nè. Nick, thích hay không.. anh đến gặp em" Theme nói như thể nó rất bình thường, để Nick biết rằng cậu và Neil đã đánh giá thấp Theme quá nhiều. Anh ta đã tiến gần hơn bao nhiêu, Nick vẫn không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro