Chương 4: Bắt đầu kế hoạch giải cứu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hm..

Luffy liên tục đi tới đi lui trên tàu, cậu đang cố suy nghĩ xem tiếp theo sẽ làm gì nếu như không phải chạy đến và đưa Nami về đây ngay lập tức. Việc Nami rời khỏi tàu đã mấy ngày, và cậu cảm thấy thật khó chịu khi một đồng đội bị bắt đi ngay trước mũi cậu. Sanji lắc đầu:

- Suy nghĩ thật là một việc quá sức với cậu ta rồi.

- Theo như lời Ussop thì khả năng cao nhất là Nami ở trong tòa lâu đài kia - Robin nói - Chúng ta cần biết tình hình của cô ấy lúc này!

- Yohohohooo Vậy là đến phần của tôi rồi.

- Đúng đấy, Brook là người thích hợp nhất cho lần này! Jinbei, có lẽ ông không biết nhưng Brook có thể làm một việc rất là SUPERRR đấy.

- Ồ tôi cũng muốn nhìn xem như thế nào.

- Yohohohooo xem đây!

Nói rồi Brook, với tuyệt chuyên thoát linh hồn ra khỏi thể xác đã khiến cho Jinbei há hốc mồm.

- Rất.. rất ấn tượng đấy, Brook!

- Nếu tôi đến có lẽ Nami sẽ rất vui, biết đâu cô ấy sẽ cho tôi xem quần lót..

- Đi ngay và tốt nhất đừng để tôi biết ông làm gì tiểu thư Nami, nếu không tôi sẽ bẻ gãy từng đốt xương của ông và vứt hết đống sữa trong tủ lạnh! - Sanji nắm cái cổ toàn xương của Brook và rú lên đầy đe dọa.

- Cậu không được làm thế Sanji! Nếu tớ đánh nhau và bị gãy răng thì sao? Nếu không uống sữa nó sẽ không mọc lại được mất.. - Luffy tội nghiệp nhìn Sanji

- Vậy thì lúc đánh nhau ngươi hãy ngậm cái mồm vào! Ta sắp phát điên với cái bọn này rồi!

Zoro nhún vai ra vẻ không quan tâm. Chopper, Ussop và Robin biểu cảm như thể quá quen với sự lố lăng hỗn độn này. Franky vỗ vai Jinbei.

- Ông đừng lo, sẽ quen ngay thôi mà!

Jinbei cười trừ, trong lòng thầm than một câu: "Nami, cô vất vả rồi!".

Linh hồn của Brook bay rất nhanh về phía tòa lâu đài. Bây giờ là ban ngày, cái hồn ma màu trắng sữa đó dễ dàng né tránh mọi ánh nhìn, hòa mình với màu của những đám mây và đi tìm kiếm Nami. "Ở đây đông người canh gác quá". Brook ngước nhìn lên, thấy trên đỉnh tháp có một chiếc cửa sổ nhỏ đang mở. "Mình gặp may rồi". Ông ta nhủ thầm và quyết định chui vào đó để đột nhập lâu đài.

- Ế ế ế ế..

- Á á á á..

"Cạch" Hai tên lính gác cửa hớt hải chạy vào sau nghe thấy tiếng hét thất thanh trong phòng Nami.

- Công chúa, có chuyện gì vậy? Chúng thần nghe thấy tiếng hét của người.

- Không.. không có gì đâu! Ta gặp ác mộng thôi mà! - Nami cười lấp liếm, trên trán đã ướt mồ hôi.

- Nhưng chúng thần nghe thấy tận hai tiếng hét..

- Ha ha làm.. làm gì có! Các ngươi canh gác kĩ như vậy ai mà vào đây được chứ!

- Nói cũng đúng. Vậy chúng thần xin lui ra trước, có gì người cứ gọi.

- Được rồi được rồi. Các ngươi ra ngoài đi.

Chờ hai tên lính canh ra ngoài khép cửa lại, Nami thở phảo như trút được gánh nặng, cô ngã phịch xuống giường. Brook từ dưới gầm chui lên.

- Brook! Sao ông tìm được đến đây? Luffy và mọi người đâu rồi?

- Chúng tôi đọc được tin tức trên báo nên đã nghĩ là cô có thể ở đây. Luffy cậu ấy rất muốn đi cứu cô, nhưng chúng tôi đã ngăn lại. Chúng tôi muốn chắc chắn xem cô có ở đây không. Chuyện gì đã xảy ra với cô vậy, Nami?

Nami mắt ầng ậng nước như chực khóc. Brook hốt hoảng dỗ dành.

- Nami cô đừng sợ. Chúng tôi sẽ cứu cô ngay đây, nào nào cô đừng khóc..

Nami nghe vậy càng khóc dữ hơn. Brook chẳng biết làm thế nào ngoài việc ngồi nghe cô kể lại mọi chuyện trong tiếng nấc.

- Lũ người đó thật đáng ghét!

- Brook, nghe tôi nói này. Tôi đã bị bọn chúng lấy đi cây Clima-Tact nên không thể tự mình trốn thoát khỏi đây. Ở đây mạnh nhất là ba tên hoàng tử và cả ba bọn chúng đều có năng lực trái ác quỷ. Tên Shitarou đã ăn trái Mizu Mizu No Mi, tên Shiburou là trái Kaze Kaze No Mi, tên Shikurou là trái Ondo Ondo No Mi. Mọi người sẽ phải cẩn thận.

- Tận ba tên ư..

- Lễ kết hôn của tôi sẽ được tiến hành vào trưa mai, vậy nên..

- Cô yên tâm, chúng tôi sẽ tới cứu cô trước khi cô hoàn tất buổi lễ và trở thành vợ của một tên ngớ ngẩn nào đó!

Nói rồi Brook nhanh chóng quay về tàu Sunny báo cho mọi người biết. Ussop nãy giờ vẫn ngồi trên thành tàu quan sát nên nhìn thấy Brook đầu tiên.

- Brook quay lại rồi. Nhanh hơn tớ nghĩ đấy!

- Thế nào rồi, Brook? Ông có gặp được Nami không? - Sanji sốt sắng hỏi.

- Yohohohooo tất nhiên rồi. Tôi đã gặp cô ấy..

- Thật sao? - Cả bọn đồng thanh la lên. Thật tuyệt khi Nami ở đây, nếu không họ sẽ không biết sẽ phải đi đến đâu để tìm cô ấy mà không có chút manh mối nào.

- Nami có ổn không? - Luffy hỏi.

- À.. Tôi không nghĩ là cô ấy ổn đâu. - Brook trả lời.

- Đã có chuyện gì xảy ra với cô Nami vậy? - Jinbei thắc mắc.

Brook đã kể lại mọi chuyện của Nami mà ông đã nghe được. Mọi người rơi vào cảnh trầm mặc. Franky kết luận.

- Vậy là mấy người Miyawaki đó bắt Nami về để thay Yumi, cô con gái đã chết của họ, kết hôn với tên Otaki Toshirou đó?

- Hm.. chính là như vậy đấy!

Sanji như bốc cháy cả cơ thể, nhìn anh vô cùng đáng sợ. Hơn ai hết, Sanji hiểu cảm giác này, cảm giác bị chính những người được gọi là chung dòng máu với mình rời bỏ. Lũ người Miyawaki này còn đáng chết hơn cả gia tộc Vinsmoke.

- Khốn nạn! Sau khi bỏ rơi Nami từng ấy năm, và bây giờ lại muốn cô ấy hi sinh cho chúng ư!

- Chị Nami thật đáng thương.. - Chopper sụt sịt.

- Nami đã khóc rất nhiều khi kể với tôi chuyện này đấy. Cô ấy đã mong chúng ta biết chừng nào. Chúng ta phải.. nhanh.. lên..

Brook đang thao thao bất tuyệt đến nỗi không đề ý đến Ussop đang có gắng ra dấu bảo mình im lặng. Ông ngoái đầu ra sau thì thấy Luffy, với một phiên bản còn đáng sợ hơn gấp mấy lần Sanji khi ông đòi xem quần lót của Nami. Khuôn mặt Luffy khuất sau chiếc mũ rơm tỏa ra thứ sát khí hiếm khi bộc lộ.

- Bọn chúng dám làm Nami khóc! Tớ thề sẽ đá bay hết bọn chúng ra khỏi hòn đảo này, tất cả những người đã làm tổn thương Nami..

Ussop chợt nhớ lại những ngày đầu ra khơi, khi Nami đang bị ép làm việc cho Arlong, bọn chúng chính là đầu sỏ làm Nami rơi nước mắt. Luffy lúc đó còn chẳng cần biết lí do tại sao Nami rời bỏ bọn họ, tại sao Nami lại ở dưới trướng của tên khốn đó, thứ duy nhất Luffy biết, chính là bọn chúng là kẻ khiến cho hoa tiêu của bọn họ phải khóc. Và cái giá bọn chúng phải trả sẽ không hề nhỏ một chút nào. Bên này Ussop đang hồi tưởng thì bên kia, trong đầu Luffy cũng hiện lên hình ảnh Nami ngồi dưới đất, cánh tay đầy máu, cô đã cầu xin cậu giúp cô, giúp cô tiêu diệt kẻ thù. Chẳng hiểu sao Luffy rất ghét nước mắt của Nami, cái thứ đó làm cậu khó chịu hơn cả khi bị Nami đánh. Và cậu sẽ xử lý tên nào gây ra nguồn cơn làm cậu khó chịu đó.

- Nào các cậu! - Franky lên tiếng - Lúc nãy tôi đã mua được một tấm bản đồ của thành phố này - Vừa nói Franky vừa trải tấm bản đồ ra.

Địa hình của đảo Tenki đa phần là đồng bằng, chẳng có chỗ nào gọi là đường đi bí mật cả, rất khó để có thể lén lút làm điều gì đó mà không bị người khác phát hiện. Jinbei là người có kinh nghiệm nhất, nhanh chóng vạch ra một kế hoạch được coi là tạm ổn.

- Nếu chúng ta cùng lúc xông vào sẽ rất dễ gây sự chú ý. Ở đây có ba đường có thế tiếp cận lâu đài, theo tôi thấy chúng ta nên chia làm ba nhóm, nhóm một sẽ tấn công chính diện đánh lạc hướng, nhóm hai sẽ đi phía cánh phải gần với tòa tháp nhất để giải cứu Nami, nhóm ba là nhóm còn lại, sẽ đột nhập lâu đài và tìm cho bằng được cây Clima-Tact của cô ấy, sau đó hỗ trợ nhóm 2 giải cứu Nami.

- Nghe có vẻ hợp lý đấy! - Zoro tán thành.

- Nhóm một cần những người mạnh để kéo dài thời gian, và cũng tiện xử lý những người dám bắt Nami khỏi tàu chúng ta, vậy nên sẽ bao gồm Luffy, tôi và Zoro. - Jinbei tiếp tục.

"Xoẹt". Zoro rút kiếm ra.

- Tôi sẽ cho chúng biết sự lợi hại của phái Tam kiếm!

"Phừng phừng" Sanji với hai bàn chân bốc cháy cũng không hề kém cạnh.

- Ta mà không bằng tên đầu tảo này á! Tôi sẽ vào nhóm một! Để tôi xem mặt mũi cái tên khốn kiếp dám đồng ý kết hôn cùng Nami!

- Tôi nghĩ cậu muốn đích thân đi hộ tống cô Nami chứ, cậu Sanji? - Jinbei hỏi lại.

- Tất nhiên rồi, tiểu thư Nami! Tôi sẽ đích thân đưa em ra khỏi tòa lâu đài bị dính lời nguyền của mụ phù thủy..

- Thật dễ dàng để có thể gạt bỏ Sanji ra khỏi phi vụ này.. - Ussop lẩm bẩm.

- Vậy nhóm giải cứu sẽ bao gồm Sanji, Brook và Ussop. Nhóm 3, nhóm hỗ trợ sẽ là tôi, Franky và Chopper. Khả năng đánh hơi của Chopper và các thiết bị của Franky sẽ rất hữu ích đấy! - Robin tiếp lời.

- Hi vọng bọn chúng sẽ tập trung hết vào nhóm một.. - Ussop lẩm bẩm.

Luffy với động tác đập hai tay vào nhau quen thuộc, như một lời tuyên chiến chính thức của hải tặc Mũ Rơm với hoàng tộc Miyawaki. Họ sẽ dành lấy hoa tiêu của mình, người đang bị giam giữ và chờ họ đến giải cứu. Luffy hét lên:

- Nami! Bọn tớ đến đây!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro