"Thanh xuân" 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dòng người đông đúc lần lượt đi ngang, xen lẫn những nụ cười, câu chúc còn có tiếng nấc nghẹn ngào, tiếng khóc như vỡ òa khỏi lồng ngực khi máy bay cất cánh. Trong những âm thanh hỗn tạp ấy, giọng nói dịu dàng người nam sinh càng thêm nổi bật.

-"Sau này, nhất định sẽ có người vì cậu mà kiên nhẫn, mà chịu đựng."

Gương mặt người thiếu niên cười đến xán lạn. Nữ sinh trước mắt cắn chặt môi, từng ngón tay đâm sâu vào lòng bàn tay, nhỏ nhẹ trả lời

-"Ừm. Vậy... cậu đi mạnh khỏe. Sau này, nhất định phải chăm sóc tốt cho bản thân."

Thiếu niên gật nhẹ đầu, dứt khoát xoay người về phía cổng. Cánh cửa to lớn nhanh chóng chặn lại bóng lưng cao lớn của cậu ấy. Thân hình nhỏ bé của nữ sinh lảo đảo rồi ngồi phịch xuống nền đất láng bóng. Bàn tay trắng nõn cố kiềm tiếng khóc đang cố thoát ra khỏi ngực.

-"Tớ muốn người đó là cậu.."

Nữ sinh lẩm bẩm, nức nở, tầm mắt dần mờ đi, từng giọt nước mắt thi nhau chảy dài trên gương mặt nhỏ nhắn.

•••

Lần họp lớp thứ mười hai, nữ sinh ngọt ngào ngày nào đã trưởng thành hơn. Mỗi nụ cười, ánh mắt đều mang hơi thở thành thục, quý phái. Người phụ nữ ngồi xuống vị trí gần cửa, mỉm cười chào hỏi những người xung quanh.

-" Chao ôi, tôi bảo. Bạn học Diệp này, cậu vì sao lại ngày càng xinh đẹp thế nào, có phải vì vẫn chưa có chồng không? Chẳng bù cho bọn tôi, ai cũng nặng nề cả.."

Một người phụ nữ khác nhích lại gần, tỏ ý muốn sờ vào tay Diệp Giai. Cô nhẹ nhàng né tránh khỏi sự đụng chạm, cười khẽ

-"Không phải không phải. Cậu cũng rất xinh đẹp mà, tròn ra nhìn rất sang trọng."

Bạn học vừa được khen liền cười lớn, vui vẻ bảo

-"Tôi nói, cũng chỉ có bạn học Diệp là hiểu chuyện! Các cậu xem xem, ngày nào cũng chê tôi béo, bảo tôi sắp hóa thành lợn, không nhìn thấy tôi rất sang sao?!"

-"Haha."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro