Chap 89

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh nhún vai sau một lúc im lặng cân nhắc câu hỏi của tôi.

"Chà, tôi không biết. Tôi không thích thí nghiệm và tôi không thân thiết với gia đình mình. Bông hoa là một vật phẩm phát triển được xử lý cẩn thận ngay cả trong gia đình, vì vậy tôi không có quyền đến gần nó nhưng tôi không thể nói là nó không liên quan chút nào."

"Hả? Làm thế nào ngài biết đến Tentathionem khi ngài không có quyền lại gần nó?"

"Không thể tiếp cận là vô nghĩa đối với tôi. Mấy người nghĩ rằng pháp sư vĩ đại nhất của Đế quốc không thể tìm ra điều gì đó như thế sao? Chúng bảo tôi đừng đến gần, vì vậy tôi càng muốn biết hơn," Kayden cười khúc khích.

"Nếu gia tộc Rohade có liên quan đến hòn đảo này thì cũng có phần dễ hiểu. Không phải họ là một gia đình khá cuồng nhiệt với các thí nghiệm ma thuật sao?" Arthdal ​​hỏi.

Kayden bật cười. "Họ không phải là những tên khốn điên khùng bình thường. Những bộ não điên rồ được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác trong gia tộc Rohade. Nhưng hòn đảo này có liên quan gì đến thí nghiệm của họ?"

Tôi không thể trả lời câu hỏi cuối cùng của Kayden mà thay vào đó trả lời Arthdal, "Tuy nhiên, dù họ có điên cuồng với các thí nghiệm đến đâu, các mục tiêu bắt cóc đều quá rủi ro. Tôi nghĩ rằng nếu có liên quan đến người gia tộc Rohade thì họ không trực tiếp lãnh đạo mà họ chỉ là xen lẫn vào nhau."

Gia đình Rohade chỉ là một gia đình hầu tước, và vụ bắt cóc này là một sự kiện có quy mô lớn hơn mức mà ngay cả hoàng gia cũng khó có thể xử lý được.

Mọi người đều gật đầu với vẻ mặt như thể họ đã hiểu được lý do của tôi ở một mức độ nào đó.

"Vậy thì hãy đoán xem ai có thể có liên quan đến gia tộc Rohade. Tháp chủ, ngươi có đoán được không? Ai đó có quan hệ họ hàng với gia đình ngươi và có thể đã bắt cóc chúng ta."

Trước câu hỏi của Enoch, Kayden lắc đầu.

"Không phải tôi đã nói với ngài rồi sao? Tôi không thân thiết với gia đình mình."

Cuối cùng, cuộc thảo luận đã trở lại điểm xuất phát.

Trong khi mọi người đang chìm đắm trong suy nghĩ và im lặng thì Yuanna mở miệng. "Tôi nghĩ những nghi ngờ liên quan đến Tentathionem đã được giải quyết ở một mức độ nào đó, vì vậy chúng ta nên chia sẻ kết quả của chuyến du ngoạn, phải không?"

Yuanna lấy từ trong túi ra một mảnh vải và đặt nó xuống sàn. Tôi nhận thấy rằng đó là một bản đồ có phần quen thuộc.

"Tôi không tìm thấy bất cứ thứ gì liên quan đến chiếc chìa khóa, nhưng thay vào đó tôi lại tìm thấy cái này trên bãi biển."

"Đây là...... bản đồ của hòn đảo," Enoch thì thầm.

Tôi ngồi xuống cạnh Enoch và lặng lẽ liếc nhìn bản đồ.

Đây là bản đồ làm bằng vải cùng chất liệu với bản đồ boongke tôi nhặt được. Tuy nhiên, khi kiểm tra kỹ hơn, nó hơi khác so với bản đồ hầm trú ẩn.

Bản đồ của tôi có dấu vết hầm trú ẩn ở phía đông ngọn núi ở Đảo Bắc.

Tuy nhiên, trên bản đồ do Yuanna mang đến không có dấu vết boongke, thay vào đó là dấu sao ở phía tây ngọn núi trên đảo Bắc.

Nó gọn gàng và sạch sẽ ở rìa bản đồ mà không có bất kỳ dấu hiệu mục nát nào.

Ngoài ra, ở hai nơi trên Đảo Nam và ba nơi trên Đảo Bắc, từ 'Cung cấp' được viết bằng ngôn ngữ của Đế chế Langridge.

Thuật ngữ 'Cung cấp' ở đây sẽ là một mặt hàng cung cấp. Nó chắc chắn đã được đề cập trong bản gốc. Những món đồ hiện đại mà Yuanna phát hiện ra nhưng không ai biết cách sử dụng.

'Được rồi. Mình nghĩ đó là một bản đồ hiển thị nơi cất giấu nguồn cung cấp, nhưng ngôi sao này là gì.....?'

Nó giống như một bản đồ riêng biệt không liên quan gì đến bản đồ hầm trú ẩn mà tôi có.

Khi nhìn chằm chằm vào bản đồ, tôi chợt nhận ra rằng vị trí của vật tư được ghi trên Đảo Nam cách đây không xa. Thậm chí đó còn là nơi chúng tôi đã đi qua.

"Thánh nữ, cô đã từng nhặt được hộp tiếp tế chưa?"

Có vẻ như Enoch và tôi đã tìm thấy một hộp tiếp tế trống ở nơi lần đầu tiên chúng tôi gặp quái vật Anaconda.

Yuanna nói: "Chà, chúng tôi chưa bao giờ nhặt được thứ gì như vậy."

Arthdal ​​ngồi khoanh tay và nhún vai xác nhận câu trả lời của Yuanna.

'Vậy ai đã lấy những món đồ trong hộp tiếp tế?'

Tôi cứ tưởng nhóm của Yuanna sẽ lấy nó... Tôi nổi da gà từ đầu đến chân và im lặng một lúc.

Có lẽ anh ấy nhận thấy tôi đang suy nghĩ nhiều điều, Enoch ngồi cạnh tôi đặt tay lên đầu tôi.

"Em có ổn không?"

Tôi gật đầu chậm rãi trước câu hỏi của anh ấy. Và trong khi nhìn vào bản đồ, tôi chỉ tay vào dòng sông nơi chúng tôi gặp phải một con quái vật dạng Anaconda.

"Enoch và tôi tìm thấy một hộp tiếp tế ở đây, nhưng có người đã lấy đồ bên trong và chiếc hộp trống rỗng."

"Điều đó có nghĩa là......"

Arthdal ​​sờ cằm không nói tiếp.

Enoch gật đầu và thờ ơ nói: "Điều đó có nghĩa là trên hòn đảo này có thể còn có những người khác trên hòn đảo này ngoài chúng ta. Chà, đó chẳng phải là điều ta đã dự đoán từ lúc chúng ta phát hiện ra căn lều gỗ này sao?"

Anh ấy dường như không hề bận tâm chút nào. Như mọi khi, anh ấy không dễ dàng buồn bực. Có lẽ nhờ sự bình tĩnh của anh ấy mà tôi đã có thể bình tĩnh lại nhịp tim của mình ngay lập tức.

Lần này tôi chỉ vào dấu sao trên bản đồ và hỏi: "Đây là cái gì?"

Yuanna lắc đầu. "Tôi không biết. Tôi đoán chúng ta phải đi tìm hiểu thôi."

"Đó chắc hẳn là một nơi có lối thoát, hoặc là một cái bẫy. Không phải cô nói tên hòn đảo này là Trò chơi súc sắc sao? Rõ ràng là họ đang chơi với chúng ta," Arthdal ​​chống cằm lẩm bẩm.

Enoch cũng nghiêm túc nhìn bản đồ, hỏi Yuanna: "Còn có gì đặc biệt không?"

Trước câu hỏi của Enoch, Yuanna chỉ tay về phía dòng sông trên bản đồ. "Chúng tôi đã tìm thấy một cây cầu bắc qua Đảo Bắc. Ngay tại đây."

Bản đồ mà Yuanna nhặt được cũng có hình một cây cầu, giống như của tôi.

"Nhưng ý ngài nói Trò chơi súc sắc là gì?" Diego hỏi.

Lúc này tôi mới nhớ ra rằng mình vẫn chưa giải thích ý nghĩa của Alea cho các thành viên trong chuyến tham quan.

Sau đó tôi kể cho họ nghe về cuộc trò chuyện của tôi với các thành viên trong cabin vài ngày trước.

"Từ 'Alea' có nghĩa là 'Trò chơi xúc xắc' trong ngôn ngữ của các dân tộc thiểu số ở lục địa phía Đông. Vậy nên tôi đoán rằng đây là tên của hòn đảo này chứ không phải tên một người."

Arthdal ​​đang ngồi khoanh chân, tựa một khuỷu tay vào chân và chống cằm, giải thích thêm: "Vậy ý nghĩa của Trò chơi súc sắc là gì? Tức là số phận của chúng ta được quyết định bất kể ý chí của chúng ta. Ý tôi là, rất có thể chúng ta đã bị ai đó bắt cóc. Cái đó cũng là để thử nghiệm thôi."

"Ngươi vừa nói thí nghiệm sao? Tên khốn nào dám thí nghiệm với chúng ta?!"

Kayden, người nãy giờ vẫn im lặng, giận dữ chửi rủa. Nghe vậy, Arthdal ​​vỗ tay vui vẻ.

"Đúng như mong đợi, Tháp chủ Kayden thật tuyệt. Ý tôi là, nói ra điều đó thật tuyệt."

"Arthdal, ngài có đoán được gì không?" Enoch đang chìm trong suy nghĩ hỏi.

Arthdal ​​bình tĩnh nhún vai và thờ ơ lắc đầu. "Có quá nhiều người khả nghi đến mức không thể đoán được. Còn ngài thì sao?"

"Ta cũng không biết. Có rất nhiều người muốn nhưng ta không thể nghĩ ra ai đủ mạnh để bắt cóc không chỉ một người mà nhiều nhân vật chủ chốt của đế quốc và vương quốc cùng một lúc."

Ngay cả Enoch và Arthdal ​​cũng không biết.

Trên thực tế, tôi, người đọc nguyên tác, không biết ai đứng sau tất cả những chuyện này.

Ngay từ đầu,《Điều quan trọng hơn sự sống còn》chẳng có tác dụng gì cả. Đó chỉ là câu chuyện yêu nhau, làm tổn thương nhau và cuối cùng là giết nhau. Rốt cuộc, tôi thậm chí còn chưa đọc cuốn tiểu thuyết đến cuối.

"Nhưng điều đó không kỳ lạ sao? Hộp tiếp tế trống rỗng và các dụng cụ ma thuật...... tại sao chúng chỉ xuất hiện trước mặt Tiểu thư Floné?" Arthdal ​​lại bày tỏ sự nghi ngờ của mình.

"Tiểu thư, hãy nói cho tôi biết. Cô còn giấu điều gì nữa không?"

'Mình có nên nói với họ về bản đồ hầm không?'

Tuy nhiên, họ sẽ không tin ngay cả khi tôi nói dối rằng hôm nay tôi nhặt được bản đồ hầm trú ẩn. Cuối cùng, tôi quyết định tạm dừng câu chuyện về bản đồ hầm trú ẩn.

'Mình nên giữ hầm trú ẩn làm bảo hiểm cho mình.'

Khi tôi đang nghĩ vậy, Arthdal ​​lại gọi cho tôi, thúc giục tôi trả lời. "Tiểu thư. Hửm? Nói gì đó đi."

"......Tôi chẳng có gì phải giấu cả. Tất cả chỉ là trùng hợp thôi. Những chuyện như thế luôn thu hút sự chú ý của tôi, vậy tôi phải làm gì đây?"

"Điều đó không kỳ lạ hơn sao? Cô nghĩ tại sao sự trùng hợp như vậy chỉ xảy ra với cô?"

"Làm sao tôi biết được?"

"Cô nên biết nếu không muốn bị nghi ngờ."

Khi Arthdal, người nói vậy, cố gắng tiếp cận tôi,

-slash-

Trên sàn trống ở giữa túp lều, con dao găm mà Kayden ném cắm vào, còn thanh trường kiếm do Enoch rút ra đang nhắm vào Arthdal.

Tôi tưởng Diego sẽ ngay lập tức chặn kiếm của Enoch nhưng không ngờ anh lại ngồi im lặng quan sát tình hình.

"Ngài không nghĩ mình nên dừng lại sao? Margaret đang sợ."

"Nếu ngươi đến gần Margaret, ta sẽ giết ngươi."

Arthdal ​​giơ cả hai tay và làm động tác đầu hàng. Anh mỉm cười không chút ngượng ngùng.

"Ta không có ý chất vấn cô ấy. Ta chỉ hỏi một câu ta muốn hỏi thôi."

"Ngài đã quá tự đề cao khi chỉ hỏi một câu hỏi." Yuanna, người đang bình tĩnh quan sát tình hình, nói như vậy với vẻ mặt mệt mỏi.

Tổng Giám mục Ruzef nói thêm, "Tiểu thư Floné đã giúp đỡ ngài rất nhiều trong thời gian này nhưng ngài lại không có lương tâm một cách bất ngờ, thưa Điện hạ."

"Sự tin tưởng của mọi người dành cho Tiểu thư Floné thật đáng kinh ngạc. Ta cũng không muốn nghi ngờ cô ấy. Càng nhìn cô ấy, ta càng thích cô ấy."

Arthdal ​​thực sự giống như một con cáo già, không, anh ấy giống một con rắn[1]. Tôi không biết anh ta đang nghĩ gì.

[1] Một người ranh mãnh hoặc phản bội, đặc biệt là người lợi dụng vị trí của sự tin cậy để phản bội.

Anh vỗ tay gợi lên bầu không khí như chưa hề có chuyện gì xảy ra vừa rồi.

"Chà, hãy bỏ qua chuyện đó đi. Ta đã định kể cho mấy người nghe tất cả khi nhóm du thám quay trở lại. Chúng ta phải rời khỏi căn nhà gỗ này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro