Part 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Lâm Thiệu Huy ?"

" em ở đây hả Chính Quốc, làm anh đi kiếm nãy giờ"-Lâm Thiệu Huy nổi bật với mái tóc dài lãng tữ cười tươi đi từ từ lại chỗ của Chính Quốc với Thái Hanh

Kim Thái Hanh kể từ lúc thấy Lâm Thiệu Huy là cứ cuối gầm mặt, anh sợ... sợ cậu sẽ hắt hủi anh vì cái tên đó

" kiếm chi, ai mượn ?"- Chính Quốc trả lời với thái độ khinh bỉ

" em nói gì vậy Chính Quốc? Mà ai đây"- Lâm Thiệu Huy đi lại đỡ trán của Thái Hanh rồi nâng lên để thấy mặt

" a thì ra là bạn cùng lớp đây mà, mày là cái thằng suốt ngày đeo bám Chính Quốc, thấy tao còn ở đây mà mày chưa đi nữa hả?"- Lâm Thiệu Huy dùng thái độ đùa cợt để nói với Thái Hanh 

" nè làm cái gì vậy hả"- Chính Quốc đi lại nắm tay rồi đứng trước mặt Thái Hanh

" anh đang đuổi nó mà em, em sao vậy"

" đây là người yêu của tôi, anh KHÔNG CÓ QUYỀN"

" em có biết mình đang nói gì không hả, nó là người liên quan đến vụ bắt cóc của em đó, chính anh đã cứu em mà Chính Quốc ?"- Lâm Thiệu Huy cố kiềm cơn giận để nói với Chính Quốc

" nếu có là như vậy thì anh ấy cũng chỉ là có liên quan thôi, còn anh là người bày ra cái cuộc bắt cóc đó"

" e..em nói gì vậy, anh cứu em mà"

" làm như tôi không biết hả, lừa bố mày bao nhiêu lâu rồi đồ tồi"- nói rồi Chính Quốc nắm tay Thái Hanh đi mất





" thật là bực mình mà"

" thôi mà bé, khuôn mặt dễ thương của em mà nhăn nhìn kì quá trời"- Thái Hanh nựng nựng mặt cậu để cho nó hết nhăn

" anh này"- Chính Quốc phì cười rồi giãn cơ mặt ra

"KIM THÁI HANH !!"

" Trịnh Hiệu Tích ?"

" sao ngày hôm qua mày bỏ hẹn với tao hả"- Hiệu Tích tức giận nói với Thái Hanh, ngày hôm qua Hiệu Tích đã phải ngồi cô đơn một mình ở chỗ coi bóng rổ để đợi bạn thân nhưng bạn không tớiii, sáng nay tính chửi tới tấp nhưng hễ cứ định lại chỗ Thái Hanh để chửi thì Thái Hanh đã chạy qua lớp em người yêu rồi

" tại tao có hẹn với Chính Quốc nên tao lỡ bỏ"

" đồ có bồ bỏ bạn, hức.. thằng tồi này"- Hiệu Tích làm ra vẻ tổn thương rồi bỏ chạy như mới bị người yêu chia tay

" cái thằng này"- Thái Hanh tỏ vẻ kì thị nhìn dáng vẻ Hiệu Tích chạy xa dần

" bạn của anh dễ thương quá ha"

" cái gì chứ, em không có được nói nó dễ thương nghe trưa, anh cũng dễ thương mà khen anh đii"

" anh đang nhõng nhẽo đó hả trời, rồi anh dễ thương nhất anh là số mụt anh là siu nhưn"

" yêu bé quá "- nói rồi Thái Hanh hun cái chụt vào môi của cậu




" sắp được đi chơi xa với anh rồi dui ghê á"- Chính Quốc hí ha hí hửng mà nói với Thái Hanh

" để anh chở em đi mua đồ đi chơi ha"

" vâng ạ"

chuyện là sắp tới đây trường sẽ tổ chức một chuyến đi chơi để cho học sinh có tinh thần thoải mái hơn 



hiện tại thì chỉ còn 30 phút nữa thì xe sẽ chạy

"trời ơi Hiệu Tích ơi đá tao qua xe của Chính Quốc điii"- Thái Hanh đang than khổ vì không được chung xe với người yêu

" đi một hồi cũng tới mà mày nháo cái gì chứ"

" đứa như mày sao biết cảm giác đau đớn này"

" nếu tao có người yêu thì tao cũng không bám như vậy"- Trịnh Hiệu Tích tự tin nghênh mặt nói

" sao mày biết mày sẽ có người yêu, dô diên như mày độc thân suốt quãng đời còn lại đi"

" m..mày được lắm, Ngộ sẽ báo thù"- Hiệu Tích đang tức chết nhưng biết nói gì nữa giờ, nó nói đúng mà



"thầy ơi, cho em qua xe anh của em ngồi đi thầy"- Chính Quốc chính là đang xin xỏ để qua xe anh yêu ngồi chung

"em phải ngồi với lớp để dễ kiểm soát"

"nhưng mà em hay bị bênh về dạ dày đó thầy ơi, chỉ có anh của em mang đầy đủ thuốc cho em uống thôi, thầy cho em qua đó ngồi nha thầyy"- Chính Quốc vừa nói vừa rơm rớm nước mắt

" cái gì ? Ừm được rồi, em qua đó đi"-thấy giáo nhìn Chính Quốc vậy thì mềm lòng mà đồng ý

"hức..em cảm ơn ạ thầy là người thầy tốt nhất thế giới"- nói rồi Chính Quốc quay đi vừa đi vừa lấy tay chấm chấm nước mắt cho tới khi đi tới chỗ khuất mắt thầy giáo thì cười tươi

"hahaha được ngồi với Thái Hanh ròi"- cậu hí hửng xách đồ tiến đến chiếc xe đang chứa anh người yêu đẹp trai của cậu

đi gần tới xe thì Chính Quốc bỗng khựng lại

" à mà khoan, hôm trước hình như cái tên Lâm Thiệu Huy kia có nói :"a thì ra là bạn cùng lớp đây mà, mày là cái thằng suốt ngày đeo bám Chính Quốc, thấy tao còn ở đây mà mày chưa đi nữa hả?"

CÁI GÌ CHỨ

" vậy là hắn chung lớp với Thái Hanh, mà mỗi lớp một xe, vậy là mình lại phải đụng mặt hắn sao? Aissss đúng là cái gì không muốn thấy thì nó sẽ xuất hiện mà"

mặc dù không muốn gặp tên kia nhưng phần trăm muốn gặp Thái Hanh cao hơn nên Chính Quốc vẫn lên chiếc xe này

hiện tại thì cả lớp đã lên đông đủ, Thái Hanh chả quan tâm gì mà nhìn ra ngoài cửa sổ thì nghe tiếng anh hướng dẫn viên nói

" à xe của lớp mình sẽ có một bé khối khác vào đây vì một số lí do nha"

sau câu đó thì Chính Quốc bước lên xe cuối nhẹ chào mọi người rồi đi thẳng xuống chỗ anh yêu của bé

" chời ơi bé tên gì mà xinh quá vậy"- một chị trong lớp thấy có một em bé xinh xinh vào xe lớp mình thì liền hỏi tên của em

" dạ em là Điền Chính Quốc ạ"- cậu cười xinh một cái làm cho mấy thành viên trong lớp muốn chạy lại nựng một cái, từ lúc Chính Quốc bước vào là tất cả thành viên trong lớp đã nhìn chằm vào em rồi, người gì đâu mà cưng dữ vậy

" nè tụi bây đừng có nhìn nữa coi,Chính Quốc người yêu của tao !"- Thái Hanh nãy giờ rất bất ngờ vì em bé của anh đi vào xe, tính hỏi tại sao em lại ở đây nhưng chưa kịp làm gì thì đã thấy bao nhiêu ánh mắt đã đặt vào người yêu của anh, Thái Hanh đây chính là tức giận muốn xĩu đó

" gì bé con dễ thương này lại là người yêu của thằng lớp trưởng hay cọc như mày á"- 1 bạn học trong lớp cả kinh mà phải hỏi lại, thường thì mọi người có lẽ sẽ nghĩ Thái Hanh rất hiền lành vì hồi trước hay bị em bé từ chối và mắng, nhưng thật sự thì Kim Thái Hanh là một lớp trưởng cực kỳ cọc tính nên những ai biết Thái Hanh chẳng bao giờ dám chọc anh nhiều

" không phải của tao không lẽ của mày hả"- Thái Hanh bực dọc trả lời mà làm nguyên lớp rén dùm bạn học kia

" a..à đâu có, bé nhỏ này là của lớp trưởng là của lớp trưởng là của lớp trưởng điều quan trọng phải nhắc 3 lần"

" Thái Hanh ơi em mỏi chân quá"- Chính Quốc thấy Thái Hanh cứ dùng gương mặt dữ dằn nhìn mọi người nên cậu phải giải thoát cho mọi người không thôi xe này sẽ nổ tung vì ngột ngạt mất

" à anh xin lỗi bé, em ngồi trong nha"- Thái Hanh nghe em bé mỏi chân thì mới nhận ra là nãy giờ để em đứng lâu rồi

" nè anh giãn cơ mặt ra đi, nhìn anh như ông già vậy á"- Chính Quốc thấy mặt anh vẫn còn nhăn nên lấy tay mềm để lên trán Thái Hanh kéo giản ra

" em không có được cười xinh với người khác như vậy nhe chưa, cười thương mại thôi"- Thái Hanh vừa nói vừa nựng nựng mặt của cậu

" em thấy mấy anh chị dễ thương mà, sao lại không được cười vậy ạ"- Chính Quốc khó hiểu hỏi anh

" em nhìn vậy thôi chứ tụi nó toàn là mafia không à, em cười như vậy tụi nó thấy em dễ thương sẽ thuê người bắt cóc em làm thịt"

cả lớp:??????

" ui ghê vậy á, vậy em sẽ ít cười với các anh chị hơn ạ"- Chính Quốc mặc dù biết anh người yêu đang đùa nhưng vẫn hưởng ứng câu đùa của anh

" ngoan" - nói rồi hôn cái chụt vào môi xinh của cậu

" mới ăn sáng xong mà giờ được ăn thêm rồi"


hai người cứ vui vẻ với nhau nhưng không hề biết có một ánh mắt buồn nhìn họ từ nãy tới giờ

" Điền Chính Quốc....."






đâu phải cái gì mình thấy như vậy thì nó là như vậy đâu...nhỉ ?



yêu các bạn nhiều lắm <3



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro