Drunk

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng mà khách hàng này thì hong mượn nha
-Ya! Bỏ em xuống mau lên đi, người ta sẽ nhìn đó! Taehyun cằn nhằn dẫu biết tỉ lệ phần trăm mà anh chịu nghe lời mình thấp như cách mà Huening Kai sẽ đốt cháy hết tất cả các thù nhồi bông của cậu ấy. Beomgyu vẫn bế cậu ra cửa và đặt Taehyun lên yên sau của chiếc xe moto ngầu đét của anh, đặt thêm cái nón bảo hiểm hình mèo con thì cậu sẽ biến thành một con mèo nhồi bông trang trí cho chiếc xe đen thùi lùi này. "Hết nói nổi", cậu lắc đầu, anh cũng chễm chệ trên yên trước tự bao giờ,:
-Let's gooo! Beomgyu hào hứng hét lên rồi rồ ga lên mà chạy, điều này khiến Taehyun khiếp đảm
- Anh có bằng lái xe chưa mà chạy nhanh vậy?
- Tất nhiên là có rồi! Anh phồng mũi tự hào nói, mà chiếc xe thì vẫn cứ lượn. Cậu sợ co rúm, không dám mở mắt, hai tay thì siết chặt lấy anh
- Chết tiệt! Chạy chậm lại đi Choi Beomgyu. Taehyun run sợ mà nói
- Miệng em chẳng xinh gì cả, được hôn anh biết bao lần mà vẫn chứng nào tật náy mãi thoii Beomgyu thở dài, bất lực trước sự hỗn hào này của cậu
-Eò, cái tật ấy được anh truyền qua cho em í. Taehyun thầm chê, cãi ngược lại Beomgyu. Không nói nhiều, khi nghe được tiếng của mèo nhỏ truyền qua tai mình, anh là một thằng liều chính hiệu nên  pose một dáng ngầu lòi trong tư thế bốc đầu của mình.
-...! Không nói nên lời, Taehyun thực sự lặng căm trước hành động của anh
-Em..s-sai rồi. Cậu lắp bắp nói không thành lời. Thấy được sự sợ hãi của em qua câu nói, anh liền thấy thương, nắm tay em 
-Hoi, anh không làm nữa đâu, hứa luôn! Cậu không trả lời, chỉ lấy cái đầu tròn của mình đập vào người anh, biểu hiện của sự chấp thuận nhưng cũng kèm theo tức giận trong đó.

Beomgyu dừng xe trước chung cư cao cấp,
-Mình phải đi ăn mà, anh đưa em đến đây làm gì? Taehyun hơi hoang mang nhẹ hỏi anh. Beomgyu không trả lời, chỉ nhẹ nhàng cất xe rồi đưa em đi lên. Họ dừng lại trước cánh cửa mang số phòng 101, đưa tay lên gõ cửa. Cánh cửa dần hé mở,:
-Hello mấy friend! Đến trễ ghê ha! Yeonjun hào hứng nói
-Hôm nay anh Yeonjun đã mời chúng ta đến ăn đấy! Beomgyu lườm nhẹ thằng bạn rồi quay sang giải thích cho cậu
-À thì ra là thế! Taehyun cuối cùng cũng hiểu ra, đi vào trong nhà. Một bàn ăn thịnh soạn xuất hiện trước mặt cậu, khiến Taehyun phải thốt lên
-Quào! 
Soobin mở cửa phòng bước ra, khiến câu không khỏi thắc mắc:
-Hai anh ở chung á?
-Đúng òi! Hai cái con người này ở chung từ hồi lớp 11 rồi! Beomgyu miệng nhai thức ăn trả lời cho cậu.
-Bất ngờ ghê. Taehyun thầm cảm thán rồi ngồi xuống ăn với anh luôn. Có vẻ đói nên hai người bào gần hết nửa cái bàn
- Nhìn tụi nó ăn mà tội nghiệp ghê! Soobin quay qua nói với Yeonjun
- Ê! Hai đứa bây ăn từ từ thôi chừa cho tụi tui nữa! Yeonjun phải nhanh miệng nhắc không thôi là chút nữa không còn miếng nào để ăn nữa.
Beomgyu và Taehyun nằm ườn ra sofa phòng khách để xem tivi, để hai người chủ nhà dọn dẹp
-Em nghĩ là từ ngày thằng bé Taehyun quen với thằng bạn nhà mình đã bị truyền các thói hư rồi anh ạ! Yeonjun nói với Soobin khi đang rửa chén
-Ờm, nhưng mà thật may là hai đứa đó hạnh phúc, anh cứ nghĩ Beomgyu sẽ lại chơi đùa với Taehyun. Soobin thừa nhận đồng thời cũng đưa tay toàn xà bông lên chét vào mặt của Yeonjun
-Áy! Anh làm cái gì vậy? Yeonjun cũng hơn thua không kém, lấy nguyên bàn tay xà bông đè lên thẳng mặt của anh
- Hình như em làm hơi quá rồi. Soobin mặt toàn xà bông khiến anh khó khăn trong việc mở mắt ra, em nhẹ nhàng lau mặt cho anh, mặt có hơi hối lỗi chút xíu. Soobin cười hì hì, hun cái chụt lên má Yeonjun. 
- Hay tối nay mình chơi xíu đi nhỉ? Yeonjun nháy mắt với Soobin 

Oa! Ăn nhiều nên buồn ngủ ghê! Taehyun ngáp một cái, xem đồng hồ thì cũng 8 giờ rưỡi định nhắc anh đi về thì
-Hai đứa có rảnh không? Soobin tiến lại gần hỏi. Beomgyu quay qua nhìn thì thấy được cái nụ cười hơi đều của thằng bạn thì thấy hơi có điềm
-Dạ tụi em rảnh. Taehyun ngồi xếp bằng trả lời Soobin
- Vậy tối nay cùng tụi anh đi bar được không? Yeonjun bước tới từ phía sau nói
-Mày...
-Đi! Em muốn đi! Beomgyu chưa kịp nói thì bị cậu ngắt lời. Thật sự Taehyun nhớ cái không khí ở trong chỗ đó nên hào hứng mà la lên. Anh dùng cái ánh mắt nghi ngờ nhìn cậu, nhận ra được sự bất thường từ một ánh nhìn nào đó
-Thôi mà! Hôm nay chúng ta cũng rảnh mà đúng hong? Taehyun vỗ vai Beomgyu, cười gượng
-Được thôi! Lâu rồi em cũng không tới!
Thế là cả bọn cùng nhau đi đến quán bar mà từ những ngày đầu họ gặp nhau. Yên tâm ngồi xuống ghế, lần này cậu chỉ gọi một ly rượu nhẹ. Cậu đã rất hào hứng khi tới đây,
-Hừm, khai thật đi, trước em tới đây nhiều lần lắm đúng không? Beomgyu áp sát mặt mình với cậu, nhìn thẳng vào đôi mắt to tròn kia mà hỏi
- Thì.. thì em cũng chỉ tới đây để nghe nhạc thôi! Taehyun ấp úng trả lời, thuận tiện né tránh cái ánh nhìn không mấy thiện cảm. "Hừm, chắc anh tin em",  Beomgyu nghĩ trong lòng, nhưng biết là đã chấp nhận đưa em đến đây thì phải giữ kĩ, nên anh không đụng đến một giọt cồn nào. Ngược lại, cậu cứ chốc chốc là lại nốc rượu vào, đến Beomgyu còn phải ngạc nhiên hỏi:
-Tửu lượng của em tốt thế cơ á! 
-Hì hì, em là siu nhân rượu mà.. Eò, thì ra là ẻm say mất rồi, đã vậy mặt còn hồng, tổng thể nhìn Taehyun cứ như quả dâu tây vậy. Cậu gật gà gật gù nên Beomgyu phải ôm cậu trong lòng tránh ngã. 
-Taehion à! Ra kia chơi với anh đi! Yeonjun từ đâu chạy tới, kéo Taehyun rủ cậu ra kia chơi. Tất nhiên là vì sự ham vui nên cậu cũng đứng lên đi theo anh
-Nè. Beomgyu chưa kịp nói gì hết thì hai người đó đã đi mất tiêu..
-Mày không cần lo đâu! Yeonjun với ẻm sẽ an toàn thôi mà. Soobin nhướng mày nói khi thấy thằng bạn lo lắng cho bồ đến vậy.
-Rồi sao! Mày với Taehyun là quen nhau thật à?
-Chứ không lẽ quen giả?Beomgyu ngồi lắc lư thứ chất lỏng trong ly làm nó trở nên sóng sánh
-Ừ, giống cái cách iu đương với mấy cô người yêu cũ của mày đấy! Soobin liếc nhìn Beomgyu
-Không! Taehyun là ngoại lệ, em ấy cho tao một cảm giác biết yêu là gì..Beomgyu trầm ngâm nói, nghĩ lại những cuộc tình chóng vánh nhất thời lúc trước, có lẽ lúc đó anh quá trẻ con rồi.

-Hú! Taehyun và Yeonjun đứng trước bàn DJ mà tận hưởng âm nhạc, bỗng sân khấu im lại đồng thời tiếng của mc cất lên:
-Buổi tối nay sẽ vui hơn nếu chúng ta tổ chức một trò chơi nhỉ? Mọi người ở dưới cùng hò hét, cậu và Yeonjun cũng nhiệt tình hùa theo.
"Póc", trên tay của mc hiện ra một hộp bánh pocky,
-Mọi người nghĩ sao về trò này nhỉ? Vâng, thấy cái thứ bánh ấy thì ai mà chả biết, mọi người thích thú khi được xem các cặp đôi thử thách.
-Ai muốn tham gia nào? Dj bắt đầu chơi nhạc remix để tăng độ hưng phấn cho những con người đã ngà ngà say này
-Tôi! Tôi! Yeonjun giơ tay, bonus thêm phần nhảy nhảy nữa, cái họng anh còn la lớn hơn phần nhạc nữa, mc thấy thế cũng mời Yeonjun lên, anh nắm chặt tay Taehyun kéo lên, trong khi cậu mơ mơ màng màng đi theo anh.
-Nào! Chúng ta đã có một cặp đôi, để xem phần thể hiện của họ như thế nào nhá! Cất lời, họ đưa cho Yeonjun một que bánh, Taehyun không ngần ngại cắn đầu ngược lại của đối phương. Nhưng không bạo bằng anh, cậu chỉ nhắm mắt, cười cười, đứng yên mà không ăn miếng nào. Yeonjun cứ thế rút ngắn khoảng cách trên tiếng la, hò hét của mọi người. 
Soobin và Beomgyu đang ngồi lướt điện thoại, uống cà phê, thì bị thu hút bởi ánh đèn và tiếng ồn ào của đám người đó. Quay mặt lại nhìn, trên sân khấu là một cặp đôi đang thử thách ấy mà, anh chẳng bận tâm mấy cái đó, nhưng mà
-Ê! Tao nhìn thấy hai người đó quen quen á mày! Soobin nheo mắt nhìn cho rõ, vì ánh đèn chập chờn của quán bar.  Beomgyu cũng tò mò, nhìn kĩ lại thì cặp đôi ấy chính là...Taehyun và Yeonjun!? 

Sốp sắp đi chơi òi nên đăng sớm, thứ 2 tui mới về, hehe :)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro