Anh nhớ em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những câu hỏi tại sao cứ vì thế quẩn quanh. Như hương vị tình yêu vẫn luôn cùng người lưu luyến. A cứ hỏi, cứ gào và rồi cứ đợi chờ trong vô vọng...

Giữa lòng đường đông người qua lại. E cứ vô cảm lướt qua. Bên cạnh kia đã cùng ai tình tứ. A không buồn mà chỉ cảm thấy tự thân đầy cợt nhã. Cứ luôn ảo vọng về những thứ đã xa.

Tình yêu vốn luôn cân bằng hạnh phúc nhưng lại là sai khác với tan thương. Khi yêu thì ấm áp vẹn nguyên nhưng chia xa thì mình a gánh chịu. Nương theo những chấp nhất đầy ngây ngốc, bản thân cũng đã chèn khắp tổn thương. Muốn quên nhưng lòng càng cố nhớ, đến cuối cùng lỗi cũng do ta...

Trong cùng một bầu trời nhưng tinh tú cũng mờ tỏ khác nhau. Huống gì những tổn thương nhỏ bé.  Càng hướng ra xa thì càng rạng ngời rực rỡ. Nhưng ngược lại càng chấp nhất tiến lên thì lại càng mờ ảo bi thương. Dẫu biết nhưng vì sao vẫn luôn lao mình cố chấp...

Nói đến cùng, mọi tổn thương đều do tự thân chuốc lấy. Có thể trách ai khi bản thân chẳng bỏ chẳng buông. Ai rồi cũng có cho mình những đúng sai lựa chọn. Bản thân đã chọn thì liệu có thể trách ai?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mam#moon