II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khanh Khanh làm thêm ở một tiệm cafe sách lớn trong trung tâm thành phố. Đầu xuân trời rét lạnh, Dục Trần nằm co trong chăn bông, mắt ngái ngủ nhìn Khanh Khanh:
- Mẹ! Con khó chịu!
- Hả??? Khó chịu ở đâu? Hay con lạnh, mặc áo ấm hôm qua mẹ mua cho con vào đi!
- Đúng là lạnh nhưng ko khó chịu bằng nó.
Khanh Khanh nhìn theo hướng tay cậu. Thằng em nhỏ của Dục Trần đang dựng nóc lều chót vót:
- Con vào nhà tắm dội nước lạnh đi!!
- Mẹ! Lạnh lắm nha! Sẽ bị cảm! Khó chịu!!!! Hu hu hu hu!!...........!!!híc hu
- Con chỉ dội vào nó thôi không sao cả!
- Thật ạ? Híc...híc...hic
- Ngoan vô nhanh!
- Mẹ ko được nhốt con trong tolet nha! Mẹ hưá đi!
- Ec ec......
Kể từ đó trong tiệm hoa anh đào có thêm vài chục khách wen.
Dục Trần đk mẹ nuôi bao bọc bởi một cái áo hình thỏ con màu cafe có đôi mắt to tròn, một chiếc quần kaki màu đen, đôi giày lười và đôi với trắng.
Khanh Khanh ko phải làm gì nhiều vì cô là thợ làm bánh. Công việc này chỉ làm giết thời gian. Cô thường ngồi đan những chiếc khăn len, tặng ai hay bán thì tùy thuộc.
Dục Trần ngồi trên chiếc sofa màu kem, nhìn Khanh Khanh ko chớp.
Mẹ Khanh nhìn Dục Trần:
- Con đang nhìn gì?
- A! Con phát hiện mẹ lùn hơn con. Còn có mắt mẹ là màu lam.
'' Thì sao?'' Khanh Khanh nhìn con.
''Con có mắt màu đen .'' Dục Trần nhìn mẹ lo sợ:''Con ko phải con mẹ ạ? Sao chúng ta ko giống nhau?''
Khanh Khanh ko kịp trả lời thì một bóng người lao đến đánh vào đầu Dục Trần:''Thằng ranh, dám phè phỡn bạn gái tao!''
Khanh Khanh nhìn tên kia đánh Dục Trần liền vung tay tát vào mặt hắn:''Mày muốn chết à? Con chị mà mày cũng dám đánh!''
Tên con trai nhìn lại cô gái vừa tát mặt mình, lực mạnh khinh khủng vừa rồi hắn bị đánh văng ra cả vài mét:''Con mẹ nó đánh nhầm!''
''Nhầm là cho qua? Theo tao một chút!''
Khanh Khanh ngồi trên sofa, nhìn Dục Trần đang xoa má, xoa qua xoa laị tới mỗi đỏ bừng :
- Đau lắm à?
- Đau lắm! Hình như sưng lên nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hài