CHƯƠNG 13. Ra mắt công chúng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

16 tháng 11 năm 2003
 
Sân vận động Dragão rất đẹp với khán đài sơn màu nước biển, tương phản với màu xanh sân cỏ; một cấu trúc mở làm sáng lên khung cảnh thành phố Porto. Mái che trắng muốt trong không gian lấp ló sân cỏ xanh mướt bên dưới. Sân được thiết kế bởi Manuel Salgado, có sức chứa 52 nghìn người, được xây dựng để thay thế cho sân Das Antas cũ, cũng là để tổ chức Euro 2004.

Trận khai mạc giữa Bồ Đào Nha và Hy Lạp được tổ chức ở đây. Và đây cũng là sân nhà của FC Porto, một địa điểm đẹp và rực rỡ ánh đèn đối với bất kỳ ai được ra mắt trong đội hình một. Đặc biệt hơn nữa, hôm đó lại là ngày chủ nhật, 16 tháng 11 năm 2003, ngày khai trương SVĐ. Các đám đông đã tụ tập, tò mò muốn nếm thử hương vị bóng đá mới của thành phố, trực tiếp trải nghiệm sự kỳ diệu của nó, cá cược xem sắc xanh trắng truyền thống có mang lại may mắn cho các chàng trai của họ hay không, và dành tới nửa giờ ngước lên trời chiêm ngưỡng dàn pháo hoa rực rỡ.

Riêng lần này, trận đấu có vẻ lại ít hấp dẫn hơn so với màn khai trương của SVĐ. Một chút hương vị bóng đá, một tẹo cảm xúc, một trận đấu nhàm chán đã được soạn sẵn kịch bản, một niềm vui đã được biết trước của đội chủ nhà, và chiến thắng 2-0 cho Porto.

Lionel Messi ra sân ở phút 74 của trận đấu, trong lần thay người thứ ba bên phía Barcelona. Anh được gọi đến để tham gia góp vui vào ngày hội Bồ Đào Nha này. Đội hình Barcelona ra sân trận này dành ưu ái cho các cầu thủ từ đội trẻ. Những cầu thủ này đến từ nhiều nước khác nhau, đã được thử lửa qua các vòng đấu loại Euro 2004 và các trận cầu giao hữu.

Lứa cầu thủ trẻ đầy triển vọng được tập hợp cho chuyến du đấu tới Bồ Đào Nha đó là: Jorquera, Oscar López, Oleguer, Márquez, Fernando Navarro, Xavi, Ros, Santamaria, Gabri, Luis García, Luis Enrique, Expósito, Thiago, Jordi, Oriol Riera và Messi, người đã ghi ba bàn thắng cho đội trẻ A tại Granollers ngay ngày hôm trước.

Leo vào sân thay cho Navarro, anh mặc chiếc áo số 14 và ngay lập tức chứng minh cho mọi người thấy giá trị của mình. Chỉ sau mười lăm phút có mặt trên sân, anh đã gây chú ý bằng hai cơ hội ghi bàn. Khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, Frank Rijkaard đã nói rằng "Cậu ấy là một cậu bé rất có tài năng và là một tương lai đầy hứa hẹn.”

Khi đó Leo 16 tuổi, 4 tháng và 23 ngày. Trong lịch sử CLB, chỉ có hai cầu thủ trẻ hơn được khoác áo đội một Barcelona: Paulino Alcántara - đã ra sân trong trận gặp Català ngày 25 tháng 2 năm 1912, khi đó ông 15 tuổi, 4 tháng và 18 ngày - và cầu thủ người Nigeria, Haruna Babangida - người được Louis
Van Gaal mang về, chơi một vài phút trong trận đấu giao hữu trước mùa bóng tại Hà Lan với AGOVV năm 1998 khi anh 15 tuổi, 9 tháng và 18 ngày. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một sự khởi đầu quá tuyệt vời cho chàng trai trẻ đến từ Argentina và mới chỉ đặt chân đến Barcelona hai năm rưỡi về trước.

Nói như thế nào thì cái đêm huyền diệu ở Porto khi đó là phút giây hiếm hoi, một trường hợp đặc biệt, một ngoại lệ. Leo sẽ phải đợi đến chuyến du đấu châu Á tháng 7 năm 2004 tại Hàn Quốc, Nhật Bản và Trung Quốc để được mặc lại chiếc áo đội một.

Trong khoảng thời gian đó, CLB Barcelona đã chứng kiến nhiều đổi thay. Ngày 15 tháng 6, năm 2003, Joan Laporta thắng cử và trở thành tân Chủ tịch CLB. Frank Rijkaard được mời về làm HLV, và vào ngày 21 tháng 7, Ronaldinho được giới thiệu trước 30 nghìn cổ động viên tại Nou Camp như là Đấng Cứu Thế cho Barcelona.

Sau mùa giải 2002-2003 kinh hoàng (bị loại khỏi Champions League dưới chân Juventus ở vòng tứ kết; thua cả đội hình B của Novelda tại giải Copa del Rey; xếp thứ sáu toàn giải, kém 22 điểm so với đội vô địch là Real Madrid; hai HLV tạm thời, Van Gaal và Radomir Antic; hai vị Chủ tịch, Joan Gaspart và Enric Reyna cũng tạm thời), các cổ đông của CLB hy vọng rằng tình hình sẽ cải thiện và họ sẽ lấy lại được danh dự trước đối thủ truyền kiếp thành Madrid.

Họ cần một hướng đi mới. Và rồi những thay đổi đã đến. Không chỉ ở đội một, mà ở cả trong đội trẻ. Joaquím Rifé bị sa thải khỏi vị trí giám đốc bóng đá và được thay thế bởi Josep Colomer, người sau đó đã bổ nhiệm Ángel Guillermo Hoyos làm HLV đội trẻ B, khóa sinh năm 1987, trong nhiệm kỳ của mình. Ông là cầu thủ chạy cánh người Argentina đã chơi cho Talleres Córdoba, Gimnasia y Esgrima de Mar del Plata, Boca Juniors, Chacarita, Everton (ở Chile), Deportivo Tachira (ở Venezuela) và Real Castilla. Hoyos và Leo ngay lập tức tìm thấy sự đồng điệu. Họ nói về bóng đá, và tất nhiên, về tình yêu Leo dành cho Newell’s.

Hai người rất nhanh chóng trở nên hợp cạ. Ấn tượng đầu tiên của vị HLV mới là ở trên đất Nhật Bản vào đầu năm 2003, khi đội trẻ B tới tham dự giải U17 Toyota International Youth Football Championship.

Hoyos kể lại, "Khi đến nơi, tôi cho bọn trẻ tập các bài tập nhẹ để giãn cơ. Không có gì khó khăn hay đặc biệt cả. Tuy nhiên, chỉ sau năm phút, tôi đã thấy khó tin vào mắt mình. Tất nhiên, họ đã kể trước với tôi về cậu ấy. Nhưng tôi đã không nhận ra mức độ thật sự của câu chuyện: Leo rất quyết liệt.”

Nhận định đó càng được củng cố qua trận đấu đầu tiên gặp Feyenoord ở Aichi. Mười lăm phút sau khi tiếng còi khai cuộc cất lên, Barça đã dẫn trước một bàn. Leo có bóng, rê dắt qua lần lượt bốn hậu vệ cho tới cả thủ môn rồi chuyền cho Songo’o ghi bàn. Hoyos không thể tin vào mắt mình: Một phần vì ông quá đỗi ngạc nhiên khi cậu bé tặng bàn thắng cho đồng đội, không một chút ích kỷ thường thấy ở tuổi đó hay thậm chí lớn hơn; phần khác vì cậu bé quá chói sáng trong đội.

Kết thúc giải, Leo được bầu chọn là cầu thủ hay nhất giải đấu. Đó cũng là danh hiệu anh tiếp tục nhận được tại các giải Torneig XXIII de Futbol Formatiu Memorial Jaume Serra ở Sitges, giải Memorial Salvador Rivas Miró lần thứ ba ở Sant Vicenç de Montalt, và tại giải Torneo dell” Amicizia được tổ chức vào cuối tháng 8 ở San Giorgio della Richinvelda, tỉnh Pordenone thuộc nước Ý.

Đội trẻ B lần lượt chiến thắng Parma, rồi đến đội chủ nhà Friuli-Venezia Giulia, Hansa Rostok, Eintrach Frankfurt và Treviso, và trong trận chung kết, họ hạ gục Juventus với tỷ số 4-0. Mặc dù đội ghi được tới tổng số 35 bàn thắng, nhưng Leo vẫn quyết không tha thứ cho bản thân chỉ vì đã bỏ lỡ một quả phạt đền. Mặc dù nỗi đau sau đó được bù đắp phần nào bằng bàn thắng anh ghi trong trận chung kết, nhưng sai lầm đó vẫn luôn ám ảnh Leo.

Lúc đầu, Hoyos cố gắng an ủi anh bằng câu chuyện vui rằng anh chàng thủ môn đó sẽ rất tự hào kể với các con cháu của mình là anh ta từng bắt được một cú phạt đền thực hiện bởi cầu thủ vĩ đại nhất thế giới. Sau đó, ông cho Leo ngày qua ngày tập luyện trên chấm 11 mét với giải thích rằng trong một mùa giải, anh sẽ phải thực hiện từ năm đến sáu cú sút phạt 11m, tất cả đều phải thật chính xác bởi nó sẽ tạo nên bước ngoặt dù là trong một trận chung kết hay đơn thuần chỉ là một trận cầu bình thường. Chắc chắn Leo đã thấm nhuần điều đó, bằng chứng là chức vô địch U20 World Cup của Argentina có công rất lớn từ hai cú sút phạt đền của anh.

Thế nhưng, thầy và trò Hoyos - Messi chỉ được ở bên nhau một thời gian ngắn trước mùa giải (Dẫu vậy họ cũng kịp tung hoành ngang dọc và chỉ duy nhất một lần thất bại dưới chân Real Madrid ở giải tưởng niệm Luis José Ruiz Casado Sant). Các giám đốc của CLB tin rằng Leo xứng đáng được thi đấu ở giải cao hơn. Họ quyết định chuyển anh cùng với Gerard Piqué lên đội trẻ A.

Kể từ giây phút đó, thế giới được chứng kiến sự trỗi dậy đáng kinh ngạc của cầu thủ trẻ này. Chỉ nội trong một mùa, anh được chuyển từ đội trẻ B lên đội trẻ A, rồi được thăng hạng từ tuyển Barça C chỉ được chơi ở giải hạng Ba lên tuyển Barça B được chơi ở giải hạng Hai.
Ngoài ra cũng không thể không nhắc lại khoảnh khắc hiếm hoi của anh ở đội hình một tại Bồ Đào Nha và rồi sau đó quay trở lại dốc sức cho các giải trẻ. Đoạn tiếp theo đây sẽ đi sâu chi tiết hơn vào màn trình diễn và những phút giây chói sáng của anh trong mỗi đội hình nói trên.

Với đội trẻ A, Leo được ra sân từ trận thứ ba của giải. Anh thuộc biên chế đội trẻ cho đến Giáng Sinh, trong khoảng thời gian ấy anh cũng chơi một vài tuần cho đội Barça C tại giải Copa del Rey vào cuối tháng 5. Anh ra sân trong mười một trận và ghi tới mười tám bàn, trong đó có một bàn không thể tin nổi. Đó là trong trận chung kết gặp Real Betis tại giải Nerja. Leo đang di chuyển ở khu vực trung tâm, anh quan sát thấy thủ môn đội bạn lên quá cao và ngay lập tức tung ra cú sút xa. Bóng bay theo một đường vòng cung hoàn hảo vào lưới, một bàn thắng quyết định cho chiến thắng của đội.

Với đội hình Barça C - ở thời điểm cuối tháng 11 năm 2003, mọi thứ đang rất tồi tệ khi đội bóng chỉ có được chín điểm sau mười bốn trận đấu. Leo và Alfi từ đội trẻ A được điều tới tiếp viện cho đội
bóng. Sự điều chuyển này ngay lập tức tỏ rõ hiệu quả: Họ có trận thắng đầu tiên vào ngày 29 tháng 11 trước Europa. Hai cầu thủ trẻ mới được điều tới đã thi đấu cực kỳ xuất sắc.

Nhưng khoảnh khắc tuyệt diệu nhất phải kể đến ngày 4 tháng 1 năm 2004. Đó là trận đấu gặp Gramenet ở Santa Coloma. Barca bị dẫn trước 2-1 cho đến khi Leo tỏa sáng vào phút 87. Với một cú đánh đầu và một cú sút chân trái sở trường “bang bang” hai bàn thắng đến chỉ trong nháy mắt giúp lật ngược thế cờ, và La Pulga đã mang chiến thắng về cho đội.

Anh ghi được năm bàn thắng sau mười trận đấu, một thành tích quá tuyệt vời giúp đội ra khỏi danh sách rớt hạng, đồng thời nâng Leo lên một tầm cao mới. Sẽ là phí phạm nếu giữ Leo chơi ở giải hạng Ba, vì vậy Barcelona quyết định cho anh thử sức ở giải đấu cao hơn, dù khi đó anh mới chỉ mười sáu tuổi.

Với đội hình Barça B, ngày 16 tháng 3, Leo được ra sân trong trận gặp Mataró trên sân nhà. HLV Pere Gratacós thừa nhận rằng đội đã phải đưa ra một chương trình đào tạo đặc biệt dành riêng cho anh, bởi anh sẽ phải đối mặt với các đối thủ to con hơn, mạnh mẽ hơn và nhiều kinh nghiệm hơn. HLV này cũng không giấu sự ngạc nhiên khi cầu thủ trẻ này có thể liên tục chuyển đội, thay đổi đồng đội, thay đổi HLV và chiến thuật mà vẫn luôn thi đấu tốt.

Leo chơi năm trận và chỉ thắng trận đầu, nhưng Gratacós thấy ở anh khả năng thích nghi cực tốt và một tài năng luôn sẵn sàng bùng nổ trong mọi hoàn cảnh. Anh nhanh chóng thích ứng với giải đấu này và thậm chí còn là cầu thủ hay nhất trên sân trong trận gặp Girona. Nhưng rồi cũng giống như trò rắn leo thang chúng ta thường chơi hồi bé, Leo sẽ phải chịu khó trở lại ô xuất phát: đội trẻ B.

“Ai đó có thể khó chịu vì quyết định này, nhưng Messi thì không", Juan Carlos Perez Rojo, HLV đội trẻ nói. “Khi đội trẻ B cần đến cậu ấy, Leo ngay lập tức quay trở về.”
Quyết định ấy được đưa ra khi mùa Liga 2003-2004 chỉ còn ba vòng đấu. Cả ba đội hình đều đang chạy đua cho các danh hiệu: Espanyol, Barça và Premià de Mar.

Trận đấu mang tính quyết định gặp Espanyol sẽ diễn ra vào ngày 15 tháng 4. Chức vô địch sẽ thêm xa khỏi tầm với của Parakeets nếu họ thua cuộc. Ngược lại, Barça cũng không cho phép mình sảy chân nếu muốn cánh cửa lên ngôi vẫn mở rộng cho đến hết giải. Messi đã cống hiến một trận đấu đầy ảo diệu.

Sau khi Espanyol bị dẫn trước 2- 1, trận đấu trở nên cực kỳ gay cấn với những cái đầu nóng vùng lên dữ dội hòng kiếm tìm bàn thắng san bằng tỷ số. Thế nhưng Leo, theo cách riêng như thường lệ của mình, lạnh lùng ghi thêm một bàn thắng, đặt dấu chấm hết cho nỗ lực của đội bạn.

Hai tuần sau, đội tổ chức lễ ăn mừng danh hiệu vô địch. Leo ghi tất cả 36 bàn trong các trận đấu chính thức, nếu tính cả các trận giao hữu thì là 50, một con số rất đáng chú ý, đấy là chưa nói đến hợp đồng thi đấu chuyên nghiệp đầu tiên của anh. Các cuộc đàm phán không hề dễ dàng do có nhiều khác biệt giữa ban giám đốc CLB và ông bố Jorge Messi, người quyết định các vấn đề của Leo.

Tuy nhiên cuối cùng thì hai bên cũng đạt được một thỏa thuận. Các ông chủ Barça hiểu được rằng Leo có rất nhiều nơi để tới nếu họ không giữ chân anh. Cesc Fàbregas đã bị mất về tay Arsenal trong một sự nhầm lẫn sau vụ sa thải Joan Gaspart. Họ không muốn đi vào vết xe đổ của chính mình một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro