Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hai vị quản lý tổng rời khỏi quán Bar, chức vụ quản lý cấp cao đương nhiên dành lại cho Kwan, còn vị trí tổng quản lý về rượu thì giao lại cho quản lý cấp dưới của Bright - NonNo Wantaxan.

Thật ra vị trí quản lý cao cấp của Bright có vẻ dễ thở hơn vị trí của Win là bởi nhờ quản lý NonNo. Anh ta còn trẻ, chỉ mới 24 tuổi, nhưng tính tình trầm ổn, ít nói, không so đo tính toán thiệt hơn, lại đam mê công việc, chưa bao giờ bê trễ. Tuy người này chỉ tham gia vài khóa học do quán Bar buộc phải tham gia, nhưng kiến thức về rượu cũng như kinh nghiệm đã học được trong 3 năm qua đã giúp anh ta trở thành một người đáng tin cậy.

Nếu nói trước kia Kwan là người trong ngoài bất nhất, khẩu thị tâm phi, miệng mật lòng dao...thì sau khi Win đi khỏi, anh trở nên tốt đẹp hơn trước rất nhiều, những thứ xấu xa đó không còn nữa. Tuy nhiên, điều này chỉ có một người phát hiện - là Tul. Có điều sự thay đổi này cũng không phải không tốt, Tul tuy nhìn thấu lòng dạ của Kwan nhưng trong thời điểm thiếu hụt nhân lực này, anh cũng đành chấp nhận.

Mối quan hệ của hai cặp đôi không còn gì để bàn cãi nữa, người người hạnh phúc, nhà nhà yên vui. Gulf đến quán Bar thì liền nhanh chóng kết thân với Max, chủ nhật cả hai còn đi thăm Mix - dĩ nhiên còn có hai ông chủ kia đi cùng.

-----

Bright phải mất nửa tháng mới tìm thấy Win. Y đang sống trong một khu nhà trọ tồi tàn ở vùng quê hẻo lánh. Hắn lục lại ký ức, nhớ ra quê nội của Win là ở vùng này, khi tới nơi rồi lại phải dò hỏi từng người một mới tìm đến nhà của y - căn phòng này nằm ở phía ngoài nên đi là đến ngay.

Hắn đưa tay gõ cửa, liền bị một trận ho dồn dập trong nhà làm thất kinh, lập tức đẩy cửa đi vào.

Win đang nằm trên giường, đôi môi trắng bệch, gương mặt tái nhợt, không ngừng ho khan.

"Win, Win cậu sao vậy?" Bright gọi liên tục.

Win lờ mờ mở mắt, thấy hắn thì nói: "Là cậu sao...khụ...đi đi..."

"Tại sao cậu lại bệnh nặng đến độ này hả? Mau theo tớ đi bệnh viện, nhanh lên."

"Không cần...khụ khụ....không cần..."

"Cậu muốn bệnh chết luôn sao? Cũng được, cậu chết cũng được thôi, nhưng còn tớ thì sao đây?" Bright gào lên, hốc mắt đỏ hoe.

Win nhìn hắn như vậy, cũng không biết nên nói gì. Bright cũng không chờ y nói gì cả, lập tức quay lưng lại, nắm hai tay y đặt lên vai.

"Đến bệnh viện, cho dù phải cõng cậu chạy đến mức ngã quỵ, tôi cũng sẽ cố hết sức lết đến bệnh viện cho bằng được!"

Win một mặt vì sức lực yếu ớt không chống cự nổi, một mặt lại ngầm đồng ý với Bright, cho nên y yên lặng nằm trên lưng hắn.

Sau khi chuyển vài cái xe bus, cả hai mới đến được bệnh viện trung tâm. Đưa Win vào trong phòng bệnh, Bright ngồi ở ngoài run lên cầm cập. Cũng may bác sĩ thông báo y chỉ bị viêm phổi, không có gì đáng ngại cả.

Bright tìm căn nhà nhỏ để thuê, sau đó tự bắt xe về chỗ cũ của Win mà lấy đồ đạc cùng vật dụng của y lên, đợi khi y khỏe hơn rồi thì đón về nhà.

Bao nhiêu năm làm việc ở quán Bar, số tiền tích cóp được đã là con số không hề nhỏ, bởi hai ông chủ trả lương rất hậu, lại còn tiền thưởng linh tinh nữa, dù là người không giỏi quản lý tiền bạc như Bright, vẫn là có dư rất nhiều. Chính vì thế cho nên dù rời khỏi quán Bar, không cần làm việc gì cũng đủ sức sống nhàn hạ trong một thời gian dài.

-----

Đám cưới của Mew cùng Lin, Tul cùng Anna diễn ra rất suôn sẻ tốt đẹp, bởi cả hai chỉ cần phó thác mọi việc cho một dịch vụ cưới hỏi, họ lo toàn bộ từ A-Z, chỉ cần thuê đồ cưới, chụp ảnh là xong.

Họ gửi hình về, còn làm đăng ký kết hôn thì không thể làm thật như ban đầu đã định được, bởi sau khi bàn bạc thì Lin bảo bạn trai của cô - nay đã là chồng cô không đồng ý cho bọn họ làm giấy tờ thật, anh ta đã nổi giận đùng đùng và bế cô đi đăng ký kết hôn rồi, hiện giờ cô đang mang thai đứa con đầu lòng của hai người được vài tuần lễ rồi.

Tuy rằng làm giấy kết hôn giả cũng không có gì đáng ngại cả, bọn họ chỉ mất một ít tiền thì thành công. Có vài người chú bác của Mew sống ở đây nhưng họ nghe nói hắn tự làm đám cưới theo cách riêng nên chỉ gọi điện tới chúc mừng rồi thôi, chứ không quá xen vào chuyện riêng của hắn. Mọi việc tiến hành suôn sẻ, phía gia đình cũng không ngờ được con cái mình lại qua mặt vèo vèo như thế.

Mew khi về nhà xong thì suy nghĩ về việc có nên nhờ người mang thai hộ hay không, bởi hắn cũng rất muốn có một gia đình như Lin vậy.

Gulf nghe hắn nói thì đồng ý, thế là cả hai đến bệnh viện. Ban đầu Mew muốn có hai đứa, một đứa là của hắn, một đứa là của cậu. Nhưng Gulf bảo hai đứa sẽ không chăm sóc tốt, cho nên cậu bảo cần một đứa con của hắn mà thôi.

Tul sau khi nghe Mew nói vậy thì cũng đi đến bệnh viện nhờ người mang thai hộ, anh quyết định sẽ có hai đứa, mà Max thì không có ý kiến gì, cũng không cãi anh.

Từ sau khi mọi việc diễn ra tốt đẹp, Gulf không còn đi làm ở nhà hàng nữa, ban ngày nếu không đến công ty của Mew chơi thì đi trung tâm thương mại, rủ Max đi chơi game, chơi đá bóng. Ban đêm thì dĩ nhiên là cậu đến quán Bar rồi.

Không biết từ khi nào, Gulf đột nhiên phát hiện ra mình lại biến thành hủ nam lúc nào không hay. Suốt ngày đi rủ Max rình cặp này, lén lút nhìn cặp nọ.

Mà ở quán Bar thì đủ mọi cặp đôi, từ nhân viên đến quản lý, từ quản lý đến MB, từ MB đến nhân viên...cứ thế mà xoay vòng. Có điều quán Bar quy định chỉ có MB hạng ba trở xuống mới được thoải mái yêu đương, còn trên hạng đó thì chỉ được tiếp khách và tập trung tiếp khách thôi.

Hôm nay Gulf đi làm "ông mối". Cậu để ý kỹ quản lý New thích nhân viên Nam Siriporn, liền chạy xuống tầng 14 - N để gặp quản lý New.

"Quản lý New, ban nãy cậu Nan Siriporn nhờ tôi nói với anh, tan làm cho cậu ấy quá giang về nhà."

New biết nhà của Nan Siriporn - cậu có nhà riêng nên là hay đi về bằng xe bus, đường về nhà của anh cũng đi bằng đường đó. Có điều anh mấy lần muốn chở cậu về lại không được, hôm nay cậu lại nhờ, có lẽ nào đã thích anh? New vui vẻ cảm ơn Gulf, hí hửng đi làm việc.

Bởi vì hai người họ làm cách nhau 3 tầng, cậu phải lên tầng 17- G.Q để nói với Nạn Siriporn rằng, quản lý New bảo lát nữa về cậu lên xe với anh ta, vì anh ta có chuyện quan trọng cần nói.

Nan Siriporn gật đầu ngay không nghi ngờ gì, bởi hai hôm trước cậu đã nghe rục rịch rằng mình sắp được chuyển xuống tầng N làm việc, có lẽ New muốn nói gì đó với mình, bởi sau này anh ta là quản lý của cậu. Điều này cũng nằm trong kế hoạch của Gulf, chính cậu đã phao tin đồn đó đi chứ ai! Có điều tin đồn biến thành sự thật thì cũng dễ, chỉ cần nói Mew là xong.

Sau khi xong chuyện, Gulf rủ Max xuống cầu thang bộ ở tầng phía trên để rình rập mấy cặp đang hôn nhau. Theo thống kê của việc làm "thám tử" mấy hôm nay, cậu đã biết trong quán ai là bồ của ai, anh nào cặp với anh nào...vì thế muốn rình thêm để còn biết nhiều hơn nữa.

Vẫn đang nhìn bọn họ hôn nhau đắm đuối, đang đến lúc tay quản lý Saint sờ lên đùi của nhân viên Tanya thì đằng sau có người khều cậu. Đang lúc hay sao có thể cắt được, vì thế cậu gạt ra và nói: "Để yên, đang hay!"

Người kia khều đến lần thứ ba thì Gulf quay phắt lại:

"Này!!!...Ahhh, anh?"

Mew nghiêm nghị nhìn cậu, nói: "Gulf Kanawut, em biết bây giờ là mấy giờ rồi không?"

Gulf lúng túng vặn đồng hồ trên tay: "Mới có 20h."

"23h rồi!" Mew đưa đồng hồ hắn ra.

"Biết vậy vặn luôn đồng hồ của anh." Gulf lẩm bẩm.

Mew phì cười, nói: "Đi về, ngủ sớm." Hắn liếc qua cầu thang, thấy hai người nọ giờ đã quần áo lộn xộn hết cả rồi, liền nói thêm: "Muốn coi GV loại nào, về nhà anh mở cho xem, cần gì đi rình mò như tội phạm vậy?"

Gulf bị hắn cặp cổ kéo đi, liền lí nhí nói: "Coi thực tế thích hơn."

"Được,về anh làm thực tế cho em xem."

Gulf cau mày: "Anh làm với ai?"

"Với ai còn hỏi à?" Hắn bóp mông cậu một cái.

"Ui da,đau." Gulf ai oán xoa mông mình.

----

Cách hai tháng sau, lúc này đã là mùa đông lạnh giá, Gulf khoan khoái cuộn tròn trong tấm chăn ấm áp mềm mại, ngủ thẳng giấc đến 8h sáng.

Mấy cô giúp việc thay phiên gõ cửa phòng gọi cậu dậy ăn sáng, nhưng cậu vẫn không chịu dậy. Lát sau đột nhiên Mew mặc vest chạy xộc vào phòng, trên tay còn cầm xấp giấy gì đó. Anh gọi Gulf dậy, sau đó nói:

"Em xem, có giấy báo kết quả ở bệnh viện rồi! Chúng ta sắp được làm ba rồi đó!"

Gulf dụi mắt xem, giấy siêu âm chẩn đoán của cô gái nào đó, tên là "Yanya Yangijong", đã mang thai hai tháng. Cậu nhíu mày thật chặt, sau đó quay sáng hét:

"Anh ra ngoài vụng trộm với cô nào? Bây giờ anh muốn gì đây, đưa cô ấy về à? Không bao giờ!"

Mew trợn mắt nhìn Gulf, vài giây sau hắn mới giật mình hồi tỉnh lại, muốn ôm cậu, lại bị cậu gạt ra. Hắn dở khóc dở cười mà nói:

"Cô gái này chính là người mà chúng ta thuê mang thai hộ đó!"

"Thật hả?" Gulf lúc này mới nhớ ra.

"Ừm. Cô ấy mang thai được hai tháng rồi." Mew mỉm cười.

Gulf mừng rỡ, ôm chầm lấy hắn. Cuộc sống bây giờ thật sự đã là quá đủ với cậu rồi, có người yêu thương, có thứ để hi vọng!

-------

Nhà của Tul cách nhà của Mew một con đường. Chỉ cần đi bộ chừng vài bước chân là đến, vì thế Gulf khi rảnh rỗi không có gì làm sẽ chạy sang nhà Tul mà tìm Max đi chơi.

"Max, đi mua đồ với anh." Gulf vừa bước vào đã nói oang oang.

Tul và Max vốn đang ăn sáng cùng nhau, nghe tiếng Gulf thì dừng đũa mà trông ra ngoài.

"Anh mua gì?" Max hỏi.

Gulf chào Tul rồi lại ngồi ở sofa rất tự nhiên. "Anh đi mua lược. Lược anh gãy mất một chiếc răng rồi."

Tul nhìn sang Max, anh lấy tay lau vết nước sốt trên miệng cậu. Lần đầu cũng run rẩy lúng túng, có điều ở chung với nhau lâu rồi nên cậu không bối rối nữa, chỉ cười với anh. Sau đó cậu quay sang hỏi Gulf, lúc này cậu đang mở tung mấy cuốn tạp chí trên bàn.

"Lược anh gãy có một chiếc răng thì mua mới làm gì?"

"Nhưng đó là chiếc răng cuối cùng trên lược của anh." Gulf bĩu môi đáp.

Max muốn té ngửa, cậu hỏi: "Vậy chứ suốt cả tháng nay anh không chải đầu sao?" Còn một cái răng thì chải kiểu gì?

"Không." Gulf đáp rất ngắn gọn.

Max hết nói nổi, cậu ăn xong thì cùng Gulf ra ngoài mua sắm, hai người đi chơi tới trưa mới về.

----

Buổi sáng hôm sau, Gulf dậy rất sớm, sớm đến nỗi Mew cũng dậy sớm theo. Nguyên nhân là do cậu buồn nôn, mới 4h sáng đã phải thức dậy chạy đi toilet mà nôn.

Nôn đến 6h sáng thì mặt mày Gulf đã bơ phờ, cậu nằm trên dường ủ rũ như mèo mắc mưa. Mew năn nỉ kiểu nào cũng không chịu đi bệnh viện, hắn đành mời bác sĩ về nhà khám.

Bác sĩ khám xong thì bảo là bị rối loạn tiêu hóa thôi, không có gì đáng ngại.

Vậy mà từ sáng đến chiều Gulf nôn không biết bao nhiêu lần, Mew đi làm mà cứ hai tiếng lại trở về nhà một lần, qua buổi trưa thì ở lại nhà luôn. Hắn bế Gulf xuống xe chở đi bệnh viện, sau khi làm đủ các xét nghiệm thì cậu không bị bệnh gì cả, có lẽ dị ứng thức ăn mà thôi. Bởi vì hôm trước Gulf giận Mew, sau đó tự ý đi vào nhà hàng Ý kêu đủ thứ món ra rồi ăn một mình, ăn đến mức Mew đến nhà hàng thì chỉ còn cách bế cậu ra xe chứ cậu đi không nổi nữa.

Buổi chiều, Tul cùng Max sang, hai người mang một giỏ cam đi thăm bệnh.

"Nghe nói tiểu bạch thỏ của cậu đang trong quá trình thai nghén à?" Tul châm chọc.

Gulf nghe câu nói này thì tức giận, nhưng vừa mở miệng đã buồn nôn, liền chạy vào toilet.

"P'Gulf bị sao thế ạ?" Max tròn mắt hỏi.

Mew đứng trong toilet vừa vỗ lưng cho Gulf vừa thở dài đáp: "Không có bệnh gì cả, đi xét nghiệm rồi kiểm tra cả rồi."

Gulf lên giường nằm, mặt mày bơ phờ, không nói chuyện với ai. Mew lên giường ngồi cạnh cậu, cậu liền nhích lại gần, hai tay vòng qua eo ôm lấy hắn, đầu gối lên đùi hắn, mặt áp vào ngực hắn.

Mew vỗ vỗ lưng cậu, dường như muốn dỗ cho cậu ngủ.

Max cùng Tul lặng lẽ đi về, vợ chồng nhà người ta ân ái không nên nán lại quá lâu.

Hai ngày sau, Gulf đã khá hơn, cậu chỉ thỉnh thoảng bị nôn khan chứ không nôn mửa dữ dội nữa. Mew ở nhà hai ngày liền chăm sóc cậu, việc ở công ty đã quá nhiều, cho nên hắn phải đi làm.

Ai ngờ đâu vừa bước ra cửa, cậu đã chạy tới ôm chân hắn mà nói: "Không được đi, anh phải ở nhà với em!"

Mew dở khóc dở cười ngồi xuống xoa đầu cậu, nhìn cậu mặc bộ đồ pijama màu xanh nhạt, lại không mang dép trong nhà, đôi chân trần trắng nõn lộ ra. Hắn cầm đôi dép nằm trên kệ gần đó xỏ vào chân cậu, xoa đầu cậu rồi nói:

"Ngoan, ở nhà đi, anh phải đi làm."

"Không!" Gulf dẩu môi nói.

"Anh ở nhà thì ai làm việc nuôi em đây?" Mew tìm cớ để nói.

"Không cần anh nuôi, mỗi tháng em có đủ tiền cho anh ăn uống đầy đủ!" Ý Gulf là thu nhập của cậu từ trung tâm thương mại, mỗi tháng cậu đều thu vào số tiền khổng lồ.

"Anh biết em có trung tâm thương mại, nhưng nếu anh không đi làm, ai xử lý công việc ở đó để em thu lợi nhuận?" Mew đương nhiên hiểu cậu muốn nhắc tới trung tâm thương mại.

Gulf cúi đầu suy nghĩ, hắn nói cũng phải. Tuy trung tâm thương mại đó là của cậu, nhưng cậu chưa từng xử lý việc gì ở đó, những việc như: nhập hàng xuất hàng; người đăng ký mới vào bán; quản lý nhân viên, kiểm tra chất lượng, phân chia khu mua bán...cậu đều chưa từng làm qua, bởi có biết gì đâu mà làm. Nếu không có Mew giải quyết, e là mỗi tháng không có tiền đâu.

Mew thấy cậu cúi đầu im lặng, nghĩ cậu đang buồn, liền không đành lòng mà nói: "Như vầy đi, buổi chiều anh sẽ nghỉ làm, đưa em đi chơi nhé?"

Gulf cảm thấy mình không nên đòi hỏi nhiều hơn nữa, bèn gật đầu đồng ý. Mew hôn lên trán cậu một cái mới hài lòng rời đi.

----

Buổi tối, Gulf nằng nặc đòi đến quán Bar. Mew ban đầu không đồng ý, nhưng cuối cùng cũng đành thỏa hiệp.

Đưa cậu đến quán Bar, hắn liền nhận được tin: Win và Bright đã trở lại, hiện hai người họ đang gặp Tul ở trên phòng riêng.

Mew cùng Gulf đi vào trong, đã nghe Bright nói:

"Xin ông chủ thu nhận lại hai người chúng tôi."

Mew liền nói: "Việc gì vậy?"

Cả hai người họ quay sang chào hắn, cũng không dám nói gì, đợi Tul lên tiếng.

"Họ muốn trở về làm việc."

"Vậy thì nhận vào đi." Mew nói đơn giản.

Tul hỏi vài câu nữa, sau đó cho họ trở về làm việc. Chức vụ quản lý tổng về rượu, anh gọi NonNo lên để hỏi xem giờ cậu ta muốn làm, hay trở lại làm cấp dưới của Bright. NonNo là một người điềm tĩnh, biết phân biệt đúng sai phải trái, hơn nữa mấy tháng qua cậu đã có nhiều trải nghiệm khó quên. Ban đầu vốn dĩ nghĩ đây là công việc dễ thở, nào ngờ có nhiều thứ vượt quá sức của cậu, cho nên cậu kham không nổi. Giờ Bright trở về, cậu muốn giao chức lại cho anh càng nhanh càng tốt, vì vậy không có ý kiến gì cả.

Còn riêng chức quản lý tổng của Win, dĩ nhiên không thể và cũng không cần bàn bạc gì với Kwan, bởi Win quyết định sẽ chỉ làm quản lý tầng mà thôi. Kwan là một người có chí hướng lớn, lập trường vững, vì vậy cho nên mấy tháng qua anh làm việc rất xuất sắc, vì thế chức vụ này nghiễm nhiên vẫn nằm trọn trong tay anh.

Còn một chuyện quan trọng nữa là, Win và Bright đã trở thành một đôi. Tin tức này nhanh chóng lan rộng khắp quán Bar, ai ai cũng biết cả.

Chính vì thế nên Gulf cực kỳ tò mò, lén lút chạy đến chỗ ngồi của Win mà hỏi:

"Quản lý Win!"

Win đưa sổ cho quản lý cấp dưới, quay lại hỏi: "Cậu tìm tôi?"

"Ừm,tôi có chút chuyện muốn hỏi!" Gulf đáp rất nhanh gọn.

"Nhưng đang trong giờ làm..."

"Đừng lo, tôi chỉ hỏi một chút thôi." Gulf tự kéo ghế ngồi xuống đối diện với Win

Win cũng không có cách để từ chối, bèn ngồi yên.

"Tôi muốn hỏi anh về chuyện giữa anh với quản lý Bright" Gulf đối với vấn đề này không hề kiêng dè gì, muốn hỏi là hỏi thôi.

WIN có chút bất ngờ, có điều Gulf bây giờ không còn là nhân viên cấp dưới của y nữa, mà là "chủ một nửa" của y rồi. Vì thế y chậm rãi đáp:

"Tôi rời khỏi quán Bar đến một vùng nông thôn hẻo lánh để sống. Được một tuần, tôi nhiễm lạnh, bị viêm phổi nặng. Khi ấy tôi một mình vật lộn với cuộc sống, cảm thấy vừa mệt mỏi vừa áp lực, cho nên tôi không đi khám, chỉ mua thuốc uống qua loa thôi. Đến lúc tôi gần như không chịu nổi nữa, đột nhiên Bright xuất hiện, cậu ấy cũng tìm rất lâu mới ra chỗ tôi ở. Cậu ấy cõng tôi lên xe bus, phải đổi nhiều xe mới đến được bệnh viện lớn. Thời gian đó cậu ấy chăm sóc tôi rất kỹ lưỡng, mà vốn dĩ tôi cũng từng yêu cậu ấy, không có hận thù gì, vì vậy chúng tôi chính thức đến với nhau."

"À, ra là vậy." Gulf nghe xong thì gật gù, sau đó cảm ơn quản lý Win rồi đi khỏi.

Win nhìn theo bóng lưng của Gulf, chợt y mỉm cười. Người này quả thật rất đáng yêu, cả về bề ngoài lẫn tâm hồn. Tuy rằng buộc y nói điều y không muốn nói, nhưng sau khi gợi mở xong, y lại cảm thấy rất nhẹ nhàng, rất thoải mái. Người kia ngược lại cũng không làm phiền như y tưởng tượng, nghe xong liền cảm ơn rồi rời đi ngay.

Một con người thuần khiết như vậy, y hi vọng ông chủ Mew sẽ nâng niu trân trọng. Chỉ hi vọng cậu ấy sẽ không có cái kết đau buồn như Black Siriporn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro