Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm thật nhiều sao, từng khu phố nơi địa bàn Love vẫn nhộn nhịp, nhiều chuyện xảy ra...

Nơi tập trung đông đủ nhất, luôn là quán bar to gắn bảng hiệu siêu lớn với ba con số đầy ẩn ý "2305".

Giữa không gian nhộn nhịp, hỗn độn của tiếng nhạc và tiếng nói cao thấp của trăm người đang hoan lạc, bỗng dưng có một đám người to lớn vào gây loạn...

"ĐỨA NÀO CÒN LOẠN, TAO ĐẬP NÁT SỌ ĐỨA ĐÓ!!!"

Cả không gian quán bar im lặng, chỉ còn mỗi ánh đèn đủ màu đang mãi nhấp nháy, còn lại mọi thứ đều đã im lặng một cách bất thường, cả tiếng nhạc cũng bị DJ chính trên sàn tắt hẳn đi.

"Tụi bây là ai??!" Một số đàn em của Love đi ra, đối diện với đám đông vừa phá hoại cuộc vui của quán. - "Muốn gây sự à!?"

"Mau gọi Love ra đây!" Bọn người xăm trổ nọ quát lớn. Không khiêm nhượng, đẩy mạnh một tên đàn em của Love ra.

"Mẹ kiếp!!!" Tên đàn em vừa bị đẩy của Love không nhẫn nại, xô nhẹ các anh em cùng băng vừa dang tay đỡ mình sang một bên, hổ báo vác côn sắt lên tay mà trợn mắt hung tợn.

"Đứa nào muốn gây đầu tiên!!! Bước lên đây!!!"

Bọn nam nhân xăm trổ lạ mặt chợt bị một bàn tay của một nữ nhân tách ra làm hai bên...Một nữ nhân mặt điềm tĩnh, son môi màu đỏ đây quyến rũ bước lên, nở nụ cười mị hoặc.

"Đại ca, có thể cho tôi gặp Love Tỷ của các anh không?" Nữ nhân nhẹ nhàng cất giọng thanh trong.

"Tụi bây lấy cái tư cách gì để gọi Love Tỷ của chúng tao ra!!?"

"Thế...Cái này.." Nữ nhân có mái tóc màu xanh rêu lấy từ trong áo khoác da ra một vật màu đen khiến cả quán kinh ngạc sợ hãi, nữ nhân nhanh nhẹn đưa đâu của vật đó vào ngay trán tên đàn em của Love rồi nhướn mày. "Có đủ tư cách không?"

-"Cô...cô là..." Đâu vật lạnh ngắt khiến hai mắt tên đàn em Love mở lớn ra, dây thần kinh như tê liệt. - "C...cô...!!!"

"C...con ả này!!!" Bọn đàn em của Love cũng hơi hoảng, chau mày. "Tụi bây rốt cuộc là ai hả?"

"Tôi là Film ! Mau gọi Love Pattranite ra đây làm rõ mọi chuyện!" Film ấn nhẹ đâu của cây súng đen quyền lực trên tay vào giữa trán tên đàn em to mồm nhất của Love. "Nếu không...bảo cô ta lấy bát sứ để đựng sọ, ăn cho bổ não."

"C...cô!!!"

"Được rồi!! Mau vào báo cho Love Tỷ!!!"

"Ài chà, đi mãi nên mỏi chân chết đi mất!" Film nhướn một bên mày, xoay cây súng trên tay như đồ chơi, rồi cho đàn em mình tóm cổ áo thằng đàn em của Love mà lôi đến

một cái bàn rượu, nàng hạ mông ngồi thật thảnh thơi.

Sau ba bốn phút, bọn người có mặt trong bar không muốn gặp phiền phức nên cũng len lén nhón chân rời đi.

Tí sau nữa thì chỉ còn Film và bọn đàn em ở đấy...

"Chị là người không có lòng nhẫn nại đó em!" Film đặt mũi súng vào thái dương tên đàn em của Love "Chả biết cô ta đang ân ái với nam nhân nào mà lâu ra thế nhỉ? Chắc làm một phát đạn cho tươi tắn chút!"

"Nói ra sao cũng được! Bắn thì bắn!Nhưng cô tuyệt đối không có quyền nói Love Tỷ như vậy!!! Chị ấy không phải là loại dâm đãng như cô!!!" Tên đàn em Love mạnh miệng, liên bị tát một cái rõ đau bởi Film.

"Ai dạy mày ăn nói như vậy??!" Film trừng mắt tức giận.

"Loại nữ nhân như cô liếc sơ qua đã thấy không tốt lành!!!"

"Mày...!!!" Film định nã một phát đạn thì đã nghe tiếng quát lớn của Love từ xa. Thấy Love đi lại, Film nở một nụ cười tươi. "Love, cô chịu ra rồi à?"

"Thật khốn nạn!!! Sao cô dám đem vũ khí vào nơi làm ăn của tôi??" Love lôi thằng đàn em đang quỳ dưới chân Film dậy, rồi xem xét. "Có làm sao hay không?"

"Em không sao!"

"Ai cha cha, xem Love Tỷ như kia thì tên nào mà không muốn đi theo làm tay chân! Thật là ghê gớm nha" Film nhếch môi.

"Đủ rồi, cất cây súng đó vào!!!" Love quát, rồi lấy cây súng trong người ra. "Nếu không tôi cũng không dùng lời nói để giải quyết!"

"Xem kìa! Love nhà cô sao lại trở nên nóng nảy thê!!!" Film cười, rồi nụ cười chợt tắt, ánh mắt vui vẻ phút chốc chuyển sang đây oán giận, đứng dậy đưa mũi súng sang bên quầy rượu bắn một phát khiến chai rượu màu xanh trên kệ vỡ tan. "Người có thái độ đó...phải là tôi!!!"

"Cô có cái chuyện gì hả??!" Love gắt. "Nếu là Milk thì..."

"Câm ngay, Love !! Tôi có nói với cô là cạnh tranh công bằng không dùng bạo lực không!!!"

"Tôi đã làm cái gì??!" Love trừng mắt.

"Còn đóng kịch hay sao??!!" - Film nhếch môi. - "Tôi đã bỏ qua cho cô thật nhiều lần, Love.

"Nhưng lần này là không thể được!"

"Khỉ thật, tôi đã làm cái gì hả!"

"Cô đem người sang gây chuyện ngay quán của tôi!!!"

"Tôi đem???" - Love nghe lại càng không thể hiểu nổi rằng Film đang nói cái gì. Liên tròn mắt hỏi lại.- "Cô có điện hay không? Là si tình quá nên sinh bệnh à?"

"Lần này cô đã làm một đứa người của tôi nửa sống nửa chết trên bệnh viện. Cô hỏi xem...tôi lấy cái gì để có thể nguôi nổi cơn giận!!!"

"Cô nhầm lẫn cái gì à??? Tôi không hề!!!"

"Là do em đó Love Tỷ!" Cái giọng quen thuộc vang lên, Love nhìn ra đã thấy Tintin đi vào từ cửa của Bar.

"Tintin, cậu đã làm cái gì??!!" Love chau mày.

"Em không kìm được giận nên hôm nọ đã đem người sang địa bàn của Film để trả thù cho Milk!" Tintin mạnh miệng nói khiến cả đám đàn em và Love ngạc nhiên.

"M...mày đùa sao???"

"Tại sao mày không nói gì với tao??!"

"Mày biết mày làm gì không???"

"Tintin, mày điên hay sao thê???"

"...Ha, Love, cô muốn nói gì với tôi nữa không?" Film nhướn một bên mày, nhìn Love đợi câu trả lời.

"Film, đây là hiểu lâm!" Love xoay mặt qua phía Tintin, hỏi nghiêm túc.

"Nói cho tôi nghe, cậu...là...làm sao lại đi gây chuyện như thế?? Một mình Milk gây rối là đủ rồi...Cậu cũng muốn nổi loạn hay sao!?"

"...Em xin lỗi chị! Em là con người! Milk là bạn thân bao năm của em! Thấy nó bị người ta đánh ra nông nỗi đó thì rất tức giận!" Tintin thẳng thắn, rồi liếc mắt nhìn Film.

"Nhưng bây giờ em đã hiểu mọi thứ chỉ là hiểu lâm! Film Tỷ, nếu chị muốn xử, em ở đây - kẻ gây chuyện ở đây!"

Love bắt đâu nặng hơi vì cách nói chuyện của Tintin đang dần trở nên y hệt như cách nói chuyện của Milk ngày trước, bướng bỉnh, cứ tỏ ra mình bản lĩnh, lại dứt khoát như thế.

Quá khó chấp nhận.

"...Tuyệt, đúng là cách nói của người được Love nuôi nấng" Film nhếch môi, vỗ vai Tintin. "Thật khâm phục Love khéo chọn người!"

"...Cô không phải lại muốn bắt Tintin đi chứ?"

"Không!" Film đặt đâu súng ngay trán Tintin, ngước nhìn Love. "Tôi phải xử một phát để làm gương""

"... Love Tỷ!!!" Bọn đàn em của Love nhốn nháo ngay khi nghe Film nói vậy. Đưa ánh mắt đồng loạt nhìn Love cầu khẩn.

"...Không sao! Có tội, phạt tội!" Tintin phì cười. "Bắn đi!"

"À mà không..." Film nghĩ ra gì đó, liền tinh ranh ngó sang Love. "Tôi có ý sẽ tha cho nam nhân này ấy chứ~"

"...Cô lại muốn sao?" Love tiếp xúc quá nhiều với Film, đương nhiên cũng dân hiểu nàng ấy. Chắc chắn là lại đòi cái điều kiện lố lăng nào đó.

"Cô cần tiền sao??"

"...Tiền sao? Ahahaha!!!" Film phá lên cười cùng bọn nam nhân xăm trổ của mình.

"....Có gì vui?" Love chau mày.

"Đau bụng chết đi thôi! Film tôi suốt cả đời có khối gia sản lớn như núi rồi, năm đời sau ăn còn không hết ấy!"

"...Thế cô muốn thuốc phiện?"

"...Tôi không thích chơi những loại đó!"

"Cô muốn đổi thuốc kích dục à?" Love mỉa mai. "Muốn chuốc con người ta không?"

"Nghe có vẻ hay! Nhưng không, tôi phải giữ mình trong thời gian đến..." Film ghé nhỏ vào tai Love. "...để dành riêng cho Milk !"

"Bây giờ cô muốn cái gì đây?!!!"

"...Tôi hả?" Film xoa cằm. "Nếu mà nói cạnh tranh công bằng, chắc chắn...ô không, không được, tôi không thể trao đổi Milk với Tintin được!"

Love chợt sững người, chẳng phải là Film vừa muốn tráo đổi Milk về phía cô ta sao?

"Không, thế là không công bằng!!!" Love hất tay.

"Thế nhẹ hơn nhé...ờm, tôi muốn thay Tintin này...săn sóc cho Milk trong bệnh viện! Được chứ?"

"Không!!!" Love hất mặt phản đối ngay, điều này là không thể, vì Film nguy hiểm ra sao nàng rất rõ...lỡ mà nàng ta đè Milk ra làm bậy thì chết. Milk có muốn phản cũng không được, vì cô ấy đang không thể sử dụng thị giác, lại khó khăn cử động.

"Thế thì..."

* Cạch cạch

"Nè nè!!!" Love trừng mắt nhìn bàn tay vừa lên đạn cây súng chỉa vào đâu Tintin.

"Tụi em xin chị Love Tỷ!!!"

"...Đ...điều này thì chúng ta chẳng có mất mát gì cả!!!"

"Film mà chăm sóc cho Milk thì có sao đâu ạ!!!"

"Tính mạng của Tintin ! Xin chị hãy nghĩ lại tình chị em bao nhiêu năm trong giang hồ!"

"Tintin vào sinh ra tử với chúng ta như thế nào hả Love Tỷ..."

"Em xin chị, Love Tỷ !"

Bọn đàn em của Love không thể hiểu nổi nàng được. Chúng nó nghĩ thật đơn giản, có biết đâu Film và nàng đang giành giật Milk, làm như thế thì lợi thế về phía Film rất lớn.

Love không muốn.

Nhưng Tintin lại là một đứa em không thể quên nổi trong đâu Love, nàng không muốn cậu ta xảy ra chuyện gì cả.

Love cũng không muốn...

Love Tỷ ! Không cần lo !" Tintin trấn an, cười. "Có chêt em cũng không sợ!"

Nhìn sang bọn đàn em, thấy chúng nó rất nhiệt tình và đáng thương cầu xin, Love lại nhìn Tintin với đôi mắt rung động.

Khó chọn lắm..

Cạch...

Cái âm thanh lên đạn đó, nghe thật chua chát. Love sinh tức, gắt to. "Ngày mai cô cứ vào bệnh viện lo cho Milk ! Thả Tintin ra đi!"

"Được thôi...Love, mọi chuyện đang bắt đầu thú vị rồi đây !"

---------------------------------------

Love nặng nề buồn bã, đưa ngón tay di chuyển theo vòng miệng tròn o của ly rượu bằng thuỷ tinh trong suốt chứa rượu màu đỏ bên trong đó, một hành động thật buồn tẻ. Bao nhiêu ngày qua đã không bị ai đó quấy rối, không bị ai đó chọc ghẹo...nên tâm trạng không vui chăng?

"... Love Tỷ, rốt cuộc Film sao lại bám riết lấy Milk như thế?" Tintin ngồi cạnh Love từ bao giờ, khẽ hỏi han.

Love nhếch mép cười, châm điếu thuốc rồi bắt đầu đưa vào giữa hai đôi môi đỏ mọng của mình, dùng lực kéo một hơi. Rồi phả ra. "Người ta đang có ý với chị ta . Muốn cưa đổ chị ta, đem chị ta về bên mình!"

"...Film có ý với Milk sao?" Tintin ngạc nhiên.

"Thật quá kì dị!" Love mạnh bạo dìm đâu điếu thuốc xuống bàn. "Đều là nữ nhân cả...!!!"

Thấy thái độ câm phẫn của Love, Tintin thật sự là có phần hơi hiểu nàng ấy nghĩ cái gì trong đâu.

Bao nhiêu lần, khi bực lên là Love chỉ hút đúng một hơi thuốc lá sau đó lại dập đâu thuốc rồi quăng đi.

Không biết Tintin suy luận ra cái gì trong đâu,mà trơ trẻn hỏi Love. "Chị thấy vui không?"

"...Ừ." Love cười, trả lời đại cho có, thậm chí còn không nghĩ đến đối phương vừa hỏi mình cái gì.

"Nếu Milk chọn về với Film thì sao?" Tintin nhướn mày.

"Không! Chị ấy sẽ không bỏ đi nhanh vậy!"

"...Nếu...Milk dành cho Film một thứ tình cảm khó bỏ, thì chị có níu nổi cậu ta về phía mình được không?"

"... Tintin, tôi với Milk chỉ là..."

"Là chị em, em biết mà! Nhưng em chỉ hỏi thôi!"

Love liếc xéo Tintin một cái, rồi nâng ly rượu lên nhấp một ngụm.

Nghĩ sao mà hỏi cái chuyện không thể xảy ra như vậy?

Milk có bị đâm lủng bụng cũng không dám phản bội Love.

"...Hôm nay Milk nó được tháo băng!" Tintin nói, rồi mỉm cười. "Chị muốn đi thăm nó không!?"

Phải nói là nghe xong Love đã rất phấn kích, muốn nhấc mông lên đi liền, nhưng lại chợt khựng lại....nếu vào đó, nhỡ lại chứng kiến cảnh nồng ái của Film dành cho Milk thì sao?

Không, rất khó chịu.

"Không đi!" Love nói, rồi xua xua tay. "Cứ để Film chăm sóc cho cô ấy!"

"...Chị thật cứng đầu, cứ thế kiểu nào Milk cũng về phe Film thôi!" Tintin nhíu mày. "Em không nói tình cảm khác đâu! Là cái thứ tình chị em của chị ấy!"

Love thấy Tintin bước ra khỏi phòng thật nhanh...

Trong lòng Love lại có chút bối rối.

Nàng không muốn chứng kiến cảnh Film tình cảm với Milk, không phải là ghen đâu nha, nàng chỉ ghét Film nên không thích Milk thân mật với cô ấy thôi.

Càng nhìn lại càng thấy Love thật kì cục, suy nghĩ thật dối bản thân...

Rõ ràng, nàng đang...ghen tỵ. Đang ghen tỵ với Film, cứ nhớ đến là nàng hận không thể nguôi...

Hận cách nói chuyện của Milk thật ôn nhu với Film, còn với nàng thì nạt nộ, lớn giọng, mở miệng là muốn đuổi nàng đi..Chẳng lẽ chỉ qua một đêm sinh nhật thôi mà Milk ghét nàng như vậy...

Trong đầu Love, chợt xẹt qua một cảm giác nhoi nhói ở ngực trái. Rồi nàng không lấy nổi căn cứ mà thay thế mình vào vị trí của Milk đêm hôm đó.

Thay thế...ngẫm nghĩ thật kĩ càng.

Bất giác Love nhấc mông ra khỏi ghế lớn, lấy cái áo khoác khoác vào rồi rời khỏi gian phòng...

-------------------------------

Lại một ngày trôi qua. Milk thẫn thờ, chạm nhẹ đôi tay lên miếng băng đã che khuất đi tâm nhìn của mình bao nhiêu ngày, thứ dám che mất ánh sáng mặt trời của Milk, nghĩ lại nảy sinh khó chịu muốn một tay bút đi cho khoẻ mắt. Nhưng lại không thể...

Lặng lẽ nghe âm thanh rì rào ngoài cửa sổ, Milk biết bên ngoài đang mưa. Trong người lại thật bức rức vì cô không thể nhìn mọi thứ bên ngoài khung cảnh mưa... Milk ghét mưa, nhưng cũng không ghét lắm cảm giác hoà tâm trạng vào những hạt mưa mang đầy tâm sự. Bỗng nhiên lại có tiếng mở cửa kèm theo đó là giọng nói của một nữ nhân.

"P'Milk!"

"... Film, sao em đến đây?" Milk ngạc nhiên.

"...Muốn đuổi người ta đúng không? Tôi đã mắc mưa để sang thăm chị đấy!"

Film nũng nịu, lấy khăn giấy lau những giọt nước còn đọng trên tóc mình.

"Chị nào có dám đâu!" Milk nhún vai, mỉm cười.

Film ghé người xuống giường Milk, bắt đầu lo lắng. "Chị bớt chưa?"

"Bác sĩ bảo còn lâu để tháo cái thứ chết tiệt này ra!" Milk căm phẫn, chỉ chỉ cái miếng băng trên mắt mình.

"Khó chịu lắm à?" Film bắt cái ghế, đặt cạnh bên giường Milk, ngồi chéo chân, đan hai tay vào nhau, mơ mộng nhìn nữ nhân nằm trên giường vẫn hoàn toàn không tiêu tuy trong tình trạng tệ hại nọ.

"...Khó chịu" Milk cười, lại trêu chọc, tung bao lời mật ngọt. "Chỉ là vì không thể nhìn gương mặt của em thôi!"

"...Mặt tôi?" Film ngạc nhiên. "Có gì sao?"

"Mỹ nhân! Chị sở hữu gương mặt của mỹ nhân, chị lấy làm tiếc vì không thể nhìn em đó chứ!"

Tim Film đập liên hồi, hai gò má rõ là đang nóng lên...Nàng đã được khen không biết bao nhiêu lân, nam nữ đều có, khen đủ thứ, xinh đẹp là không thiếu... Nhưng sao lần này Film lại rất bối rối trước lời khen của Milk

Là do cái gì cơ?

Thật phong nhã, Film đã mơ mộng cả đêm về gương mặt của Milk khi nhìn nàng và cười, nếu cô ấy là nam nhân, chắc chắn nữ nhân đã té xỉu hàng loạt vì độ oai ngầu của mình rồi...Thật là phong độ a...

"...Tôi có đẹp đến mức như vậy không?" Film e ngại, vén những lọng tóc màu xanh rêu sang một bên. "...Có nhiều người đẹp hơn tôi mà!"

"Có sao?" Milk đưa tay ra, đưa ngón cái lên. "Chỉ thấy mỗi em đẹp!"

Bây giờ Film đã đổ thật sự, nàng muốn tiến đến cho Milk âu yếm trong vòng tay nọ, xao xuyến chết Film mất thôi...Cái miệng nọ thật biết vỗ ngọt nữ nhân...

"Có đúng không?" Film hỏi lại lần nữa, hai tay đã như muốn bứt chính móng của mình ra.

"...Đúng mà!" Milk phì cười.

"Xấu xa!" Film vỗ nhẹ tay lên vai Milk, ngại ngùng cúi mặt xuống.

Có lẽ đây là lần đầu Film ra vẻ e thẹn của một nữ nhân đáng yêu...

Bình thường, ngoài ánh nhìn người lớn ra thì Film chỉ toàn làm những hành động 18+ với người khác...

Có nên nói Milk thật tài ba không? Quá 'sát gái' chẳng hạn...?

"...À mà...em đến đây có phải là có chuyện gì không?"

"... Hửm? Người ta chỉ thăm chị thôi! Phải có chuyện mới được đến sao?" Film hơi chau mày. "Hay là sợ Love Tỷ ghen như lần trước!"

"Có đâu!"

"... Milk, tôi thật sự khó hiểu về mối quan hệ của chị và Love !"

Milk nhếch nhẹ môi. "Có là cái gì đâu chứ?"

"...Thật hay ho!" Film xoa xoa cầm. "Thế là tôi có thể..."

Vừa định nói cái gì đó, Film đã nhận được ánh mắt sắt băng của nữ nhân đã đứng ngoài cửa từ bao giờ...Love khoanh tay uy nghiêm, đứng như một pho tượng được tạt với đôi mắt màu đỏ rực lửa nhìn thẳng về phía Film như kiểu 'Cô muốn nói gì?'

Film không sợ, càng không e ngại, lại càng không nói gì với Milk về sự hiện diện của Love. Chỉ đưa đôi mắt thách thức nhìn Love, rồi tay thì mò mẫm lên giường, nắm lấy bàn tay của Milk.

"Ách?" Milk hơi giật mình. "Em sao thế?"

"....Tôi thấy hơi lạnh!" Film nũng nịu giọng, mắt thì đá đểu Love.

"...Huh? Lạnh?"

"Ban nãy người ta nói là dầm mưa mà!" Film thản nhiên, như không biết ngại. Ngã đâu xuống người Milk đây âu yếm.

Đương nhiên, băng từ đôi mắt của Love bắn ra như liên hoàn pháo sang Film . Nàng xiết chặt tay mình, vẫn cố gắng giữ bình tĩnh đứng im ngay vị trí gần cái cửa. Film thấy Love như vậy, càng thích thú, hỏi tiếp. "P'Milk nè, với chị, theo chị thấy... Love Tỷ là người ra sao?"

Milk có chút ngẩn ngơ vì câu hỏi của Film, cô hơi chần chừ, rồi cũng nhếch nhẹ môi trả lời. "Cô ấy thì không có gì đặc biệt, chỉ đơn giản là chị gái em! Chẳng phải chị đã nói với em từ lâu?"

"...Ồ! Thế à?" Film liếc mắt sang Love, liên thấy sự thất vọng tràn đầy trong mắt nàng ấy. Film vui vẻ hỏi tiếp. "Thế tôi thì sao?"

"Thế tôi thì sao?"

"Em là tuyệt vời mà! Khịt!" Milk hít mũi một cái, rồi cười ngọt. "Là số một đó! Hỏi mãi thôi!"

Love tuyệt vọng đến ra sao. Film hình như đã thay thế vị trí của nàng trong lòng Milk mất rồi. Sớm muộn gì, Milk cũng từ bỏ đi Love, rồi theo phe của Film...mãi mãi không quay lại.

Chỉ vì một đêm sinh nhật, bây giờ Milk lại chán ghét Love như thế...Thấy cũng rất đáng, Love không dám phản đối cái gì nữa.

Nếu Milk muốn đi, hay làm cái gì đó, Love nhất định cũng sẽ tôn trọng cô ấy. Không hiểu là mất cái gì...nhưng Love dám cảm ra đó là một mảnh ghép khá lớn trong cuộc đời mình. Khó tìm cái mới lắm...

"..Giữa em và Love, nếu cho chị chọn để đi theo thì chị chọn ai?" Film lại hỏi.

Love quay lưng, nàng đã biết trước câu trả lời của Milk...

Không muốn nghe một chữ nào từ câu đó, nàng nắm lấy nắm cửa, định mở ra lại thì chợt nghe giọng Milk nhẹ nhàng vang lên...

"...Em thật sự rất ổn, Film! Có lẽ theo em là sự may mắn luôn đối tốt với người của mình lắm! Chị có nghe nói em rất anh dũng! Nhưng mà... Love chắc chắn sẽ luôn là người mà chị theo!"

"...Tại sao?" Film trừng mắt, phẫn nộ. "Cô...cô ta đã đày đọa chị ra sao??? Nhớ chứ?"

"... Love có tệ ra sao..." Milk cười nhẹ. "Cô ta vẫn là người đã dẫn dắt chị bao năm, tình cảm thì khó thay đổi lắm! Nếu muốn chị chuyển sang làm người của một người khác thì cũng khó!" Film như cứng họng.

Love nghe được thì rất ấm lòng, nàng nhếch môi quay lại cười khinh cho Film một cái rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng cùng cái nhìn ấm áp cho Milk.

"C...có ai vừa vào hả?" Milk hơi ngơ vì nghe âm thanh của cái cửa phát ra.

"...Em...ra ngoài tí!" Film không nói lời nào nữa, nàng đi nhanh ra cửa phòng, rời khỏi phòng thật nhanh.

——————-

"Love !!!" Film quát to tên của nữ nhân đang thản nhiên nâng chân bước đi trên hành lang.

"...Hửm?" Love xoay vẻ mặt ngạo kiêu sang nhìn Film như muốn chọc tức.

"Điều đó không có nghĩa là cô thắng?" Film khoanh tay, nhếch môi.

"...Thật mặt dày nha, Film à, chẳng phải rõ rồi sao? Milk là người của tôi đó! Tôi biết Milk mấy năm, chị ấy không bỏ tôi đi nhanh thế đâu!"

"...Thì sao? Tôi cũng có khả năng lấy cái thứ đáng thuộc về tôi!"

"Đáng thuộc về cô? Ha! Film, chẳng biết mặt cô dày bao nhiêu lớp thế ta? Ôi trời ơi, có phải lớp phấn dày kia làm da mặt cô dày hơn không?" Love che miệng cười, mắt hướng lên trần đây mỉa mai.

"...Tôi xem đó là lời khen!" Film nhướn mày. "Cô biết gì không? Lần này tôi muốn cạnh tranh công bằng, không dùng bạo lực!"

"...Nếu cô muốn có một cánh tay phải tốt, chỉ cần đào tạo! Hà cớ gì phải giành giật người của tôi?" Love chau mày.

"...Tôi không đem Milk về làm đàn em!" Film nở nụ cười quyến rũ. "Tôi muốn đem cô ấy về làm tình nhân bên tôi, muốn được cô ấy chăm sóc cho từng ngày, từng đêm!"

"Dâm tiện!!!" Love trừng mắt. "Cái thứ của cô bao nhiêu người khai phá rồi!!! Lại còn muốn Milk đưa tay vào!!!"

"...Thì sao? Làm sao cô biết tôi qua lại với nhiều người?" Film chau mày. "Tôi chỉ qua đêm với người có kĩ thuật đẹp, tốt, ngon lành thôi!"

"...Cô nhìn ở đâu mà phán Milk có kĩ thuật tốt ? "

"...Thế cô lại muốn xem sao? Khi tôi đem cô ấy đi được, tôi nhất định sẽ quay phim lại...gửi cho cô một đoạn! Xem kỹ thuật của cô ấy mà chảy nước bọt nhé!"

"....Cô quá dâm tiện! Milk có đưa tay làm cho ai đó cũng phải xem trước, cô thì được à?"

"Chứ chả nhẽ...cái thứ của cô lại được cô ấy đưa vào đưa ra?" Film cong môi cười khinh.

"Cô...dâm tiện!"

"...Đừng khiến tôi tức giận! Một dâm tiện, hai dâm tiện, cô giải nghĩa tôi nghe thử!!!"

"Cô chỉ muốn làm tình với Milk thôi, xong lại bỏ đi, gọi là dâm tiện!"

---------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro