Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Milk hơi ngạc nhiên, trông thái độ vừa thờ ơ vừa lạnh nhạt của Ciize mà ngửi ra mùi dị thường. Nàng ấy đứng đó...sắp xếp đồ ăn vào dĩa, mà mặt mày thì vẫn duy nhất một sắc lạ lùng.

"Này, hôm nay hình như ai đó bóp ngực cô trong thang máy hay sao mà trông như vậy."

Milk đăm chiêu, liếc liếc mắt tìm trò chọc ghẹo Ciize để nàng ta nói chuyện. Nhưng hình như không có hiệu quả, Ciize chẳng nói gì, cứ như không nghe Milk chọc ghẹo vậy.

Milk nhíu mày, nếu là bình thường, chắc chắn Ciize sẽ nổi cáu lên và quát này nọ. Nhưng hôm nay lại im lặng bất ngờ như vậy...hình như có gì đó không đúng.

"...Này! Làm sao thế? Ong vò vẽ trong váy à?"

Ciize vẫn như vậy, im lặng đăm đăm không nói gì. Nàng cứ như đang lơ đãng nơi nào đó...không thuộc về nơi này. Milk thấy nàng kia bơ đẹp mình như vậy. Cũng không mấy dễ chịu, biết rằng bây giờ có nói gì cũng vậy. Thôi cô im luôn cho rồi.

Milk nhởn nhơ tâm trạng lại tốt hơn hằng ngày, gác tay phía sau đâu rồi hí hửng nằm đó, tay khác lại đưa sang bóc lấy trái nho trên bàn cạnh mép giường cho vào miệng.

"...Cô gái ban sáng đến đây, là ai thế?"

Trái nho đang ngon lành bỗng dưng lại mất ngon. Milk cau có. "Cô quan tâm làm cái gì?"

"...Ừ. Quên mất." Ciize nhếch nhẹ khoé môi, cười nhạt. "Có tư cách gì để hỏi."

"...Cô điên rồi." Milk ngồi nhẹ dậy một chút, tựa đầu và lưng vào tường, rồi đưa tay vuốt suông mái tóc đen mượt của mình. "Cái nữ nhân đó...chỉ là cô không nên biết thì tốt hơn!"

"...Là tình nhân hả?"

"...Cô..." Milk chau chặt mày. "Nghĩ cái gì vậy?! Đều là nữ nhân cả! Tình với nhân? Kiểu nào được?!!"

"Chẳng phải... chị thích nữ nhân hay sao...?" Ciize nghiêng đâu hỏi tiếp, nàng đặt mông lên một góc nhỏ của giường mà trò chuyện cùng nữ nhân kia.

"...Ai bảo với cô như vậy? Ai??"

"Chị."

Ciize cứ tỉnh như ruồi đáp trả với thái độ lớn lao của Milk . Ngắn gọn, nhưng lại có sức ảnh hưởng lớn. Milk hơi sững sờ, cô im lặng xong lại ngố tàu đưa mắt nhìn Ciize mà nhỏ giọng.

"Tôi?"

"...Ùm!"

"....Cô điên rồi." Milk lại nói lớn. "Tôi...tôi bao giờ lại nói thứ phi lý đó ra ?!!"

"...Nhưng ánh mắt đây nhớ mong của cô ta...là dành cho chị. Và ánh mắt yêu thương của chị dành cho cô ấy." Ciize nói ra bao nhiêu, không hiểu tại sao lại càng ấm ức, nàng thở dài, nhìn ra cửa sổ. Thẫn thờ êm giọng. "Yêu nhau thì nói...sao cứ giấu?"

"...Cô đúng là...ngực với mông ăn hết độ to của não cô rồi đúng không?? Não tàn!!" Milk ngại đến mức sắp ngừng việc đập tim, cố gắng phản bác. "Cô ta...chỉ là...đàn chị thôi!!"

"Đàn chị?" Ciize chân ái. "Là thế nào?"

"Chỉ là...một nữ nhân ăn hiếp tôi, làm tôi tổn thương nhiều lần thôi! Không có gì nữa cả." Milk bất ngờ hạ giọng, mệt mỏi đưa mắt nhìn Ciize.

"...Có thể...kể tôi nghe không?"

"Kể? Về cái gì?"

"...Về cô gái đó."

Milk ngạc nhiên, độ khó hiểu dâng lên cao. "Hình như...cô hứng thú với cô ấy?"

"...Không. Tôi muốn biết chuyện của hai người!"

"...Cô.....?"

"Nghĩ tôi nhiều chuyện cũng được. Hãy nói đi."

Ciize hôm nay thật thẳng thắn. Nàng ấy trở nên rất kì lạ, kì lạ đến mức Milk chẳng biết nên làm thế nào với nàng ấy. Nhưng mà...thật sự Milk có người cho một lời khuyên chính đáng chứ nhỉ?

Milk thở nặng một hơi, hít vào một hơi cho đây phổi, rồi cô mỉm cười đây chân tình. "Cô muốn nghe chuyện à?"

"...Ừ. Nếu chị thấy, tôi còn chưa đủ tư cách để chị k.."

"Ciize, tôi kể cô nghe. Sau đó hãy cho tôi một lời khuyên..."

Milk ngồi kể chuyện của mình cho Ciize nghe, có lẽ Ciize cũng trở thành một trong những người Milk xem trọng rồi. Vì chuyện của Milk, chỉ khá ít người biết... một hoặc hai, ba...trong đó bây giờ xuất hiện thêm Ciize.

Thời gian tích tắc trôi, bên ngoài mây đen cũng bất ngờ kéo dẫn đến. Câu chuyện dài của Milk cuối cùng cũng chấm dứt, cô thở dài, nhướn mày trông vẻ mặt của Ciize khi nghe xong chuyện của cô.

"...Ngốc thật." Ciize phì cười, lắc lắc đâu. "Tưởng lành mạnh, hoá ra cũng là một nữ nhân giang hồ."

"Ai cơ?"

"Chị."

"Tôi bảo là bỏ rồi..." Milk lắc lắc đâu, rồi nhỏ giọng. "...Cô thấy sao?"

Ciize nhún vai. "Tôi không biết."

"...Thế kể cho cô nghe, liệu có phải rằng đang phí thời gian của tôi không?" Milk khoanh tay lại, đây căm phẫn nhìn Ciize. Chẳng thể ngờ nổi nàng ấy lại thất hứa với cô. "Vừa bảo sẽ cho tôi lời khuyên..."

"Ừ, khuyên đấy..." Ciize cong môi.

"Bỏ đi, hạn chế gặp Love Tỷ gì đó của chị. Còn định trả thù cuộc đời sao? Ngu ngốc"

"...Cô nói gì vậy?"

"Toàn làm chuyện ngu ngốc." Ciize đứng dậy, nàng nhướn mày. "Tất cả còn chẳng phải là do định mệnh? Đã định sẵn cả rồi...Chị càng cố thì được cái gì? Chuyện đã qua, cứ cho nó qua

"Thế kiểu nào Milk tôi lại bị người khác đem ra chơi ?"

"Biết đâu... Love Tỷ gì đó...cũng có nổi khổ tâm!"

"Chẳng có đâu, cô ấy từ lâu đã ghét tôi. Chỉ muốn đến tìm tôi, khi cô đơn không có ai thôi...đem tôi ra làm thế thân cho ai đó cũng được." Milk chán nản. "Tôi có làm gì sai?"

"Thế còn muốn đến gần cô ta? Chị vừa bảo muốn gặp cô ta mãi?"

"Nhưng tôi thật sự rất nhớ cô ấy..." Milk long lanh mắt, ôm cái gối. Trông như một con cún con đáng thương.

"Đừng nghĩ bậy nữa, nghỉ ngơi đi."

"Nhưng có phải tôi sinh ra là sai lầm rồi không?" Milk phụng phịu, Ciize lắc đâu đi đến, đỡ nhẹ Milk nằm xuống rồi kéo chăn tỉ mỉ đắp cho cô ấy.

"Nếu muốn gặp cô ấy như vậy...có cần tôi đưa cho lời khuyên làm gì." Ciize thất vọng, đồng thời đưa tay sờ trán Milk xong lại ghi chép vào cuốn sổ báo cáo.

"...Thôi được rồi. Tôi khó nghĩ quá. Tôi không muốn bị cô ấy tổn thương nữa đâu! Nhưng mà...thật sự muốn gần cô ấy." Milk vô tình nói những câu từ Ciize không muốn nghe, nàng ấy lập tức cau có.

"Nếu chị mà còn nhắc cô ta. Thì tôi làm phước đi xuống lấy điện thoại gọi cho TinTin bảo cậu ta đem xác cô ấy vào mà ôm ấp cho đã!!". Ciize bỗng quát lớn làm Milk giật nảy mình.

"....N...Nè!!! Cô điên thật à? Hét lớn như vậy làm gì?!!"

"Cứ nhắc mãi"

Milk bĩu môi, rõ ràng nàng ấy đang có gì đó không ổn. Mỗi lần nghe đến Love liền như vậy, lúc nắng lúc mưa,hay là nàng ấy ganh ty sắc đẹp với nàng kia.

"...Nghiêm túc đấy. Tốt nhất không phải là nên khoảng cách với cô ấy hay sao!?"

"Tôi đã từng khiến chúng tôi có khoảng cách. Nhưng thất bại từ lâu...!"

"Được!!! Khoảng cách lần này là tôi đấy!" Ciize vỗ ngực, tuyên bố điều khiến Milk bất giác nín thở do kinh ngạc.

"...C...cô nói quái gì thế?"

"..Nếu chị làm mãi không được..." Ciize đỏ mặt, quay sang nơi khác, rồi nâng chân bước đi vài bước đến cái cửa. "Tôi sẽ giúp. Đừng có nghĩ bậy, chỉ là...giúp nhau khi gặp chuyện không tốt."

"...Hả??"

"Cô ấy...có phải là tình nhân chị đâu, tôi...chả lo bị đánh ghen!"

RẦM

Tim Milk như rớt ra ngoài do tiếng cửa ban nãy quả thật quá mạnh và bất ngờ quá đi. Khiến cô không đỡ nổi...

____________

Love tâm trạng trở nên xấu tệ, nhìn thẳng vào mắt Film - cái nữ nhân ăn mặc quá thể kỳ dị khiến nàng bị nàng ấy kéo nổi bật giữa cái khu mua sắm thực phẩm đông người này.

"Chuyện ma tuý...cô đã làm được gì chưa?"

"... Love Tỷ, đã bảo là...tôi khó khăn lắm! Cần cả một tuần!" Film chán nản lấy một túi kẹo trên quầy xuống. "Chỉ mới hai ba ngày thôi, đã như vậy. Tôi đã mọi được tin gì từ tên khốn nạn kia đâu!"

"...Cô biết thời gian ngắn mà còn thản nhiên đi mua sắm ở đây như vậy??!"

Love gắt nặng, Film phải nhăn mặt vì những người đi mua đô xung quanh đang đưa mắt nhìn. Nàng cau có. "Nè, chuyện đó đã nói tôi có cách giải quyết...cô cứ nói mãi thì được cái gì? Tôi đi mua sắm là chuyện của tôi."

"...Ồ, được, thế còn vài ngày nữa. Tôi mà thấy cô im hơi lặng tiếng, tôi sẽ..." Love đưa ngón tay lên ngang cổ mình rồi kéo một đường ra kèm theo cái trừng mắt.

"Phì! Tặng cái này cho cô, im đi." Film đưa ngón tay giữa lên, mặt đây láu cá. Xong nàng hất tóc lôi chiếc xe đẩy thức ăn mà mình đã chọn đi nơi khác. Tránh mặt khó ưa của Love.

Love đứng đó, hai tay khoanh lại. Nhếch nhẹ môi. "Thử xem khi cô không có lời giải thích tôi có làm thật hay không?"

Trông cái dáng đẩy đà của nàng kia đang đi, bỗng nhiên lại khựng lại. Love chợt thấy Film quay lại, kéo xe đến gần nàng như bây giờ mới nhớ ra thứ gì đó cần nói với nàng.

"...L...Love..."

"...Cô lại chuyện gì?"

"...Ờ...ờm, cô có định lên thăm viện Milk không?"

"Cô cũng biết...?" Love hơi ngạc nhiên, nàng chẳng hiểu cái lý do nào mà Film lại biết về chuyện Milk nằm viện. Chẳng lẽ... Film có cái gì đó liên quan?

"...thôi đi cô đừng nghĩ nhiều, chuyện này tôi nghe đàn em của tôi báo lại đấy!" Film tựa như đã hiểu Love đang thắc mắc cái gì, nàng nhún vai, xua tay rồi kéo Love lại gần mình, đâm chiêu nhướn nhướn mày. "Cô muốn đi thăm cô ấy không?"

"...Với cô?" Love chau chặt mày, đẩy Film ra. Nàng khoảng cách nghiêm ngặt, rồi quay lưng lấy chai sữa trên kệ xuống cái xe đẩy của mình, nhếch môi thay thế lời từ chối.

Film tặc lưỡi, dẫu sao nàng chỉ muốn tìm phòng của Milk trong thời gian rảnh này. Love đi theo thì chắc chắn sẽ không có gì xảy ra, nhỡ Namtan có bày trò cũng đỡ thân nàng ra, có gì thì nàng đổ lỗi rằng Love rủ rê nàng đi cho vui là ổn đỡ ra.

"Này, Love Tỷ." Film có vẻ chưa bỏ cuộc, hớn hở phi lại câu vai Love ra vẻ thân thiết, trong khi nàng nọ thì ra vẻ khó chịu muốn đẩy nàng ra.

"Đi cùng chứ? Tôi có chuyện muốn nói với cô ấy mà, chẳng lẽ...cô không muốn gặp cô ấy?"

"Không cần!"

Love vừa gặp Milk hôm qua, nói đúng hơn thì thật sự có chút nhớ. Nhưng nàng thấy thật nghĩ rằng không nên dẫn cái nữ nhân kia đi theo mình đến bệnh viện. Love có lẽ không hề thích cách Film đu bám Milk, nàng nhìn còn khó chịu, biết Milk cảm giác thế nào?

"Nè,chỉ muốn thăm có một chút. Cô có cần như thế không? À, hay là...ghen?"

"...Đừng có nói bậy!! Ghen tuông cái gì???"

"...À à, hoá ra là vậy..."

"Cô đừng có ở đó à với ừ, tôi dắt cô đi xem! Cho vừa lòng."

Love quay lưng đẩy xe mua sắm của mình đi trước rồi Film cũng tủm tỉm đi theo sau. Love dù ra sao, cứng đâu cấp mấy, chỉ e không thoát nổi nhược điểm của chính bản thân. Nàng mặt mày chẳng hiểu sao lại nóng hẳn lên. Tim lại đập mạnh và nhanh đến lạ lùng,..

Film lần đầu tiên lại lái một chiếc xe bình thường như bao người. Không phải là siêu xe hay xe hiếm mắc tiền, chỉ là một chiếc xe đơn giản không gây mạnh ấn tượng trong mắt người khác. Love ngồi ghế cạnh bên mà mặt lạnh tanh, không một phản ứng mới lạ. Thấy người bên không chịu mở lời, Film liên nhoẻn miệng cười mở chuyện.

"....Sao Love Tỷ lại im lặng thế nhỉ? Phải chăng là do nam nhân nào đó?"

Love hơi im lặng, nàng lắc đầu đồng thời lại nhếch môi nhẹ. "...Tại sao cô lại nghĩ tiêu cực như vậy?"

"... Gun?"

"Chỉ là một tên lừa gạt, đủ tư cách sao?" Love cau có, khinh bỉ đáp gọn với Film. Đối với nàng, Gun bây giờ đã thuộc về quá khứ. Cứ nhắc đến hắn mãi thì chẳng may hắn xuất hiện cho coi.

"Suy tư như vậy...chà! Có biến!"

"...Cô im lặng tập trung và lái xe cho tôi. Không cần lo!"

"...À, được" Film có vẻ tạm bỏ qua, nàng mỉm cười, đạp ga tăng tốc mạnh, lao thẳng thừng trên đường như một mũi tên. Love chuyển sang trạng thái bất ngờ hoảng sợ, nàng quát ngay. "Cô bị điên à!!! Bọn cảnh sát tóm được thì to chuyện đấy!!"

"Oaa~ Làm sao đây, chỉ tại người ta nhớ Milk quá thôi~"

Love lườm liếc, rồi nàng kéo cái dây an toàn đến cài chéo từ vai xuống. Xong lại nhếch môi khinh bỉnh, lỡ mà có vào thăm, nàng cũng sẽ là tâm điểm duy nhất của nữ nhân họ Pansa, đâu đến lượt của Film. Rõ ràng không biết nhục nhã, đeo bám người ta.

"Chả biết cô ăn cái thứ gì mà mặt dày cộm như vậy."

Sau 5 phút ngồi xe êm mông, chiếc xe dừng trước cổng bệnh viện, rồi từ đó xuất hiện ra hai mỹ nhân khiến người ta rảo mắt nhìn.

"Cô làm cái gì mà lê mề vậy?"

"Trời ơi, người ta tay xách nặng thế này còn đứng đó phàn nàn hay sao?"

Film khổ sở đưa mắt nhìn Love với cái túi khá to trên tay.

"Cái này là cho...người ấy ăn đó!"

"Mua cho dòng họ ăn hay sao?" Love khoanh tay lại, cao ngạo hất mặt rồi bỏ đi trước luôn.

"...L...Love......" Film mở chưa xong miệng, phát hiện mình bị bỏ rơi liên thôi trò kịch đáng thương. Ôm cái túi cong chân chạy theo Love như bay.

Đi lên lên thang máy, tự nhiên lòng Love lại bất an một cách kì lạ. Đôi chân nàng tự nhiên lại thật nặng, ở đâu đó trong lòng nàng dâng lên một sự xót xa, thật chua xót kì lạ. Tại sao nhỉ? Tiếng giày cao gót của Film bước ra khỏi thang máy làm Love tỉnh khỏi các suy nghĩ, nàng nhanh chóng bước ra khỏi cái thang máy đã mở từ bao giờ.

Film thì hớn hở bay nhảy đi đằng trước, nàng thì lặng lẽ đi từ phía sau. Film đi một chút đã quay mặt lại nhìn Love. "Ở đâu?? Là phòng bao nhiêu?!"

"...Ừ, là ở đây!" Love bước đến gần Film, rồi quay sang cái phòng kế bên. Film toe toét cười rồi chen vào nắm lấy nắm cửa mở mạnh ra.

Love kinh ngạc nhìn vào trong, Film ngay giây phút cái cửa mở ra cũng đã tròn mắt vào khung cảnh trước mắt. Milk và Ciize giật mình nhìn ra ngoài cửa, tay của Milk vẫn còn đang nắm lấy tay Ciize, mặt lại kề mặt chỉ vài cm nhỏ.

Một nữ y tá đem cả người tiến đến bệnh nhân đang nằm trên giường bệnh, lại còn tay nắm tay ...rốt cuộc là có ý gì chứ?

"Nè!!! Cô kia!!!! Làm cái quái gì thế hả?"

Film quát lớn, không suy nghĩ lao vào tóm lấy cổ áo Ciize xiết thật mạnh. Trong lúc đó, Love chỉ biết đứng như trời trồng nhìn đến đôi mắt nâu của Milk như một pho tượng.

"Cô...cô làm cái gì thế hả??!" Ciize bất ngờ bị tấn công, liên đem sự ngạc nhiên trân ra gương mặt tái mét, nàng khó thể nào phản ứng lại khi không biết đối phương đang muốn gì.

"..Cô là y tá hả??? Sao lại dám câu dẫn bệnh nhân như vậy?!! Tôi sẽ đem chuyện này báo cho viện trưởng!!"

"...Cô là ai!!? Không rõ chuyện lại vào nói năng bậy bạ, còn không có mặt mũi sao??!!"

"Miệng lưỡi cũng ghê gớm lắm! Tôi là Film!!! Milk là người của tôi!!!"

"Cái gì??! Tôi còn chưa hề nghe Milk nhắc đến tên của cô??!" Ciize trợn mắt, đem tay bám chặt cổ tay Film, nàng bắt đầu phản bác.

"Tại sao Milk phải kể cho cô nghe mọi chuyện???!! Cô làm ra vẻ như mình là người thân thiết với Milk ?!!"

"Sao? Cô buông ra, đừng có hiểu lâm bậy bạ rồi đem tôi ra làm trò! Tôi không nhịn đâu!"

"Cô làm gì tôi? Hả?! Dám làm gì tôi?!!"

"Thôi!!! Đừng làm loạn ở đây!! Hai người!!!" Milk ngồi dậy, lập tức xuống giường và đến can ngăn hai nữ nhân đang gòng sức tóm lấy nhau kế đó với hy vọng họ buông nhau ra và bình tĩnh nói chuyện.

Film và Ciize dường như gặp nhau là đối thủ, liên hất lấy Milk ra mà lao vào mắng nhiếc, chửi rủa nhau.

Milk thở mạnh, đưa đôi mắt mệt mỏi sang nhìn ra cửa liên bắt gặp thấy Love nãy giờ vẫn đứng ở đó nhìn cô. Milk phút chốc chau chặt mày.

" Love Tỷ." Love chẳng hiểu rằng đang nghĩ cái gì? "Chẳng lẽ em cũng hiểu lầm?..."

"Film !!! Loạn đủ rồi!!" Love bỏ lơ Milk, nàng giận đến đỏ mặt, tiến vào đóng cửa phòng rồi quát lớn với giọng đây quyền lực.

"Milk là của tôi!!! Cô ta dám xâm phạm!!!" Film tay tóm cổ áo Ciize mặt lại quay sang Love mà gắt.

"...Chỗ nào? Tôi chưa từng nghe Milk nhắc đến cô như vậy...bị ảo tưởng chăng??!!" Ciize chẳng vừa, hai tay gồng sức tóm mạnh tóc Film mà giật ra.

"Con khốn này!!!" Film lân đâu bị giật tóc bởi một nữ nhân lạ mặt nên tâm trạng đã nổi lửa cháy cả lòng, nàng liên từ bỏ vẻ ngoài đẹp đẽ của mình, đè mạnh Ciize xuống sàn lạnh rồi cắn mạnh vào ngay cổ cô ấy một cái.

Ciize đau đến phát khùng lên, nàng kéo mạnh nữ nhân kia xuống rồi lấy hết lực kéo cổ tay Film lên mà cắn.

"ĐỦ RỒI!!!" Love quát còn lớn hơn ban nãy, Milk chỉ có thể đứng trên mắt ra nhìn. Love bước đến, tóm cổ Film lỗi nàng ta ra khỏi Ciize.

"L...Love!!!"

"...Tôi đem cô đến đây để cô gây sự hả??!" Love chau mày, trừng mắt đáng sợ.

"...Cô ta...chỉ là do cô ta thôi!" Film cứng đâu, hất tay Love ra.

Ciize ngồi dậy với vết cắn trên cổ khá sâu. Nàng căm phẫn. "Thật không biết điều!"

"...Cô bảo ai không biết điều??" Film trợn mắt. "Ý cô Milk là của cô ấy hả??"

Ciize khi tức giận sẽ không để ý đối phương bảo gì với mình, nàng khoanh tay uy nghiêm, nghiêng đâu đáp đây thách thức khi không suy nghĩ. "Ừ!! Thế đấy!! Cô ganh tỵ à??"

"Con ả khốn kiếp!!!"

"Đến đây!!!"

"Ngon thì qua đây!!!"

"Tôi nói...ĐỦ RỒI!!!" Love gằn mạnh giọng, nàng đứng giữa nghe tranh cãi mà lòng nóng lên như lửa đốt. Nàng cũng không khiêm nhượng, đây quyền lực và băng lãnh phát ngôn giữa không gian ồn ào của hai nữ nhân nọ.

"Chỉ thân mật một tí, một cái hôn xã giao...hai người dám khẳng định Milk đó là người của các người sao? Các người đã được làm cái gì quá mức đó chưa!!"

Milk hơi sững người, cô chợt thấy hai nữ nhân kia thì chưa có gì xảy ra thật, thậm chí không có nhưng Love và cô thì có lẽ........đã có rồi. Tận hai đêm chứ chẳng ít..."Không lẽ cô ấy cũng tính tham gia luôn à?" Milk chau mày.

Film và Ciize sau mấy phút trôi qua cũng chịu yên, tạm ngừng đại chiến với nhau. Film nhăn mặt nhăn mày vì vết cắn ở tay, còn Ciize thì bức xúc vì cái cổ trắng của mình bây giờ lại đau nhứt đỏ hỏn lên.

Milk khẽ lắc lắc đâu, mở lời. "Hai người nên đi xuống dưới, khám thì tốt hơn!"

"Đúng rồi, phải đi tiêm thuốc ngừa dại thôi. Biết đâu chừng..." Film hất mặt, cao ngạo bước đi ra khỏi phòng. Ciize đâu để người ta đá xéo mình như vậy, cũng tung tóc đi theo.

Love cúi người, nhặt cái túi thức ăn mà Film đã làm rơi lên, đem để lên bàn.

Milk cũng lại leo lên chiếc giường bệnh quen thuộc gần nửa tháng để ngồi, cô nghiêng đầu chau mày. "Em đến thật à?"

"Yên tâm! Sẽ chẳng làm phiên chị lần nào nữa."

"Ý em là sao?"

"...Kể từ ngày mai tôi sẽ không đến nữa."

"Cũng được, không sao!"

Milk khoanh hai tay lại, tựa đầu lên tường, hướng mắt ra cửa sổ mà lòng đây khó chịu. Đã rõ ràng là muốn chấm dứt với Love, nhưng chẳng hiểu nổi tại sao lại cứ không thể làm theo lí trí.

Nghe nàng ta nói như vậy thật tâm ngoài vẻ đang giả vờ không quan tâm bên ngoài ra thì bên trong Milk đang hét ầm ĩ, muốn phản đối.

" Love trước giờ năm lần bảy lượt bỏ rơi mình, tại sao lại ngu ngốc như vậy. Không nên, mạnh mẽ lên, Milk !...Sẽ làm được thôi." Milk đấu tranh lý trí một lúc rồi mở miệng, nói với Love. "Nên như vậy."

"Chẳng ngờ nổi...chị lại thích thể loại nữ y tá câu dẫn nhỉ?" Love chéo chân, ngồi lên cái ghế gần đó.

"...Cái gì?" Milk hơi nhướng mày. "Lấy cái căn cứ gì cô lại nói Ciize như vậy..."

Thái độ phản đối ý kiến, bênh vực nữ nhân khác của Milk đúng là khiến Love nóng não. "Trước giờ chưa dám phản đối ý kiến của tôi lần nào. Lẽ nào chỉ vì một nữ nhân mà chị như vậy..."

'...Cảnh vừa nảy...Cái cảnh ban nãy rõ ràng hai người đã chuẩn bị khoá môi nhau còn gì? Xui rủi thay, tôi và Film đột nhiên trở thành kẻ phá đám chị hả?"

"Rốt cuộc các người nghĩ cái gì thế không biết !" Milk cau có, không ngờ đâu óc của Love và Film từ bao giờ thật phong phú, chẳng hiểu họ đã suy ra cái gì nữa?

Chẳng qua mắt của Ciize vừa nãy bị bụi bám nên khó chịu, Milk chỉ có lòng tốt thổi giúp một hơi cho nàng ấy. Sau đó Ciize lại vô tình vấp phải chân mình mà xém tí ngã lên giường, Milk mới nhanh nhẹn đưa tay nắm tay nàng ấy....chứ có cái gì ám muội đâu.

"...À, cái đó chị không biết ?" Love vẫn giữ suy nghĩ lệch sự thật của mình, nàng nhếch môi, lạnh nhạt cất giọng băng lãnh. "...Haha, biết gì chưa? Nếu có nghĩ rằng mình đang lâm vào tình yêu thì thôi ngay đi!"

"...Lâm gì chứ?" Milk nhếch khoé môi theo Love, thể hiện thái độ khó hiểu khi nói chuyện với nàng kia như vậy.

"Chỉ là hứng thú nhất thời." Love nói như khẳng định, nàng cong cong môi, cái lưỡi đỏ mềm mại bất ngờ như con rắn quét một lượt qua đôi môi đỏ. "...Chẳng phải...chị chỉ đang cố gắng lấy một nữ nhân khác để dìm tôi đi sao?"

"...Ý cô là...tôi yêu cô hả?" Những thứ Love đã nói hầu như khiến tim Milk dừng đập, quả thật nàng ấy như đang mang guốc trong bụng Milk.

Tuy nhiên, chuyện lấy nữ nhân khác để dìm đi Love, chỉ là do TinTin nghĩ ra mà Milk cũng không hề có ý định gì với Ciize, chỉ đơn giản như bạn bè thôi.

Milk yêu Love ra sao...bây giờ chỉ e đứa nhóc 3 tuổi cũng hiểu rõ. Love chắc chắn sẽ tìm Milk để nói đến chuyện này cho rõ ràng...chẳng hiểu tại sao giờ nàng lại cứ muốn thấu hiểu sâu xa tình cảm của Milk dành cho nàng.

"...Hết rồi!" Milk bỗng dưng lại lên tiếng đây chững chạc, cười ngớ ngẩn với Love. "Cô muốn tôi còn phải ngu ngốc theo cô đến khi nào?"

"...Hết?" Nghe nốt câu đâu của cô, Love chỉ có thể phản ứng là nàng ngạc nhiên. "Thật?"

" Gun đã chia tay lần nữa với cô rồi đúng không?" Milk thở dài. "Cô lại muốn tôi đến làm thế thân cho anh ta đến khi anh ta vác thân đến xin lỗi em rồi lại thẳng chân đá tôi sang một bên nữa chứ gì?"

"...Hửm? Milk ! Tôi chưa từng nói sẽ bắt chị làm thế thân cho Gun"

"Coi kìa, Love Tỷ, sao bây giờ cô nhẹ giọng như vậy? Chẳng phải hôm nọ cô chửi rồi đuổi tôi đi rất dứt khoát hay sao?"

"...Đủ rồi, chuyện đó có thể cho qua không? Tôi chỉ giận nhất thời, chỉ không muốn chị nhúng tay vào chuyện riêng của tôi."

"...Tôi thì đâu có tư cách gì đâu đúng không?"

Love đứng dậy khỏi cái ghế, rồi nàng di chuyển đến gần giường Milk. Nàng hạ giọng thấp và nhẹ nhất, dùng ánh mắt hiền hòa nhất để đối diện với nữ nhân nhỏ tuổi hơn mình. "...Cho dù ra sao...hãy nhớ đến tôi là người đã cứu chị vào mấy năm trước, là người nuôi nấng chị."

"...Tôi chắc chắn rằng...chẳng có một nữ nhân nào có thể thay thế vị trí của tôi trong lòng của chị." Love cúi người, thu hẹp khoảng cách giữa gương mặt của mình và Milk. Nàng bất ngờ lại cứ như đang khẳng định chủ quyền.

"...Love...em vì cái gì...? Tại sao lại nắng mưa như vậy?" Milk mím chặt môi dưới, nghiêng đâu, xoáy mắt vào đôi mắt như chứa cả đại dương của Love. "...Cuối cùng...tôi là cái gì trong mắt em? Trong lòng của em đây....?"

"...Milk! Tôi sẽ có câu trả lời sớm nhất."

Love chân ái, nàng như trút cả mùi hương dễ chịu trên người ra để câu dẫn Milk. Cô ấy đã dân mềm lòng với nàng thì phải, đôi mắt long lanh đây cảm xúc nọ là dành riêng cho nàng.

"Không." Milk mạnh mẽ, từ chối mời gọi. Cô xoay mặt sang nơi khác, đẩy nhẹ vai Love ra rồi lắc đâu. "Tôi không muốn xen vào đời sống hay chuyện của em nữa...! Đã đủ rồi."

Love ghét cảm giác bị từ chối, nàng nhăn mặt, chuyển mạnh sang thái độ căm phẫn, nàng nắm chặt cổ tay Milk lại, rồi trừng mắt đáng sợ. "Chị muốn cái y tá câu dẫn kia? Hay cô ta bỏ bùa chị rồi?!!"

"...Em thôi nghĩ xấu về người ta có được không!"

"...Chị thật sự muốn cô ta??"

"Nào Love !!!"

"Do cô ta đã che mất tôi, nên chị mới tìm cái cớ khốn nạn để đẩy tôi đi?! Xem lại đi, cô ta có gì hay ho!? Địa vị cô ta còn bé hơn tôi gấp trăm lần."

"... Love !!! Em đừng làm loạn." Milk đẩy Love ra khi nàng ấy đang dần ép sát cô vào tường. Cô mạnh dạn, khẳng định. "Ra sao cũng được, nhưng miễn sao người đó không hề đem tôi ra làm trò chơi như em....!"

"Vậy là...chị...?!" Love xiết chặt cổ áo Milk.

"Không, không phải...tôi..Ciize...nhưng mà.....Tóm lại, tôi sẽ không làm trò chơi cho em là được."

Love buông cổ áo Milk ra, nàng hơi sững người nhìn đi nơi khác. Milk vừa so sánh nàng tệ hơn so với một nữ y tá tâm thường thì phải.... Đúng rồi, tự nhiên Love bây giờ lại rất ghét Ciize. Đã ghét, giờ còn ghét hơn nữa.

Phải chi là Film, Love còn có chút thấy hợp lý vì Film có sắc, tài, danh...Nhưng Ciize thì không được, nữ nhân đó theo nàng thì ngoài sắc ra chẳng biệt được cái gì... Với Milk chắc chắn không hợp.

Nhưng nàng có chút nghĩ kì lạ, khẽ nhếch môi nhẹ, nàng quay mặt sang dám nhướn mày nói với Milk một cách chắc chắn. "Ngu ngốc...tôi còn không phải là nữ nhân xứng đôi nhất với chị sao? Họ không ai là đối thủ với tôi cả....! Tôi nghĩ lại rồi đấy...sẽ đến thăm chị một chút khi có giờ rảnh."

__________________
Gì mà giữ của dữ vậy không biết nữa à

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro