Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Namtan nhăn mặt, liếc nhìn Film. "Đã trễ hạn 2 ngày, sao vẫn không nghe Love đến nhắc nhở nhỉ? Còn không phải cô ta làm rất dữ tợn với em hay sao! Sao không đến để giải quyết hết chuyện nhỉ?"

"Em không biết, rõ ràng cô ấy rất hung dữ. Nhưng sao mấy hôm nay lại im hơi mất bóng..." Film ngồi xuống cái ghế, đặt tay lên trán thở dài. "Milk...cũng bỗng dưng lại ra viện."

"...Ể?" Namtan nhướn mày, đá đểu. "Còn suy nghĩ cái gì nữa? Rõ ràng người ta đang vui vẻ cùng nhau rồi!"

"...Chị đừng có nói bậy." Film không muốn để bụng câu nói chơi dao găm của Namtan. Nhưng quả thật không muốn cũng khó tránh, nghe xong lại thấy thật hợp lý.

"Film, còn không muốn chấp nhận sự thật?" Namtan nhếch môi.

"Love và Milk, bề ngoài cho dù có lạnh lùng với nhau như thế nào, sau đó vẫn tiếp tục mò đến đối phương....còn không phải là tơ tưởng nhau hay sao?"

"Aizz, chị chỉ muốn tách em với Milk ra thôi. Đừng nói những điều đó với em, thật vô ích!"

"...Em chỉ muốn trốn tránh và ảo tưởng! Có bao giờ em và nó dính với nhau đâu mà bảo chị tách. Bây giờ chị thả rong rêu em, chẳng quan tâm đến em nữa."

"...Em có thèm sự bảo vệ của chị đâu. Chị chả làm được gì có ích cho em."

"Film, mọi việc của em không thể giải quyết...chị còn không phải là người giải quyết?" Namtan nghe Film nói trọn câu kia liên phẫn nộ.

"...Như chuyện túi ma tuý vừa rồi. Chị không điều tra để biết "bọn mèo" chơi xấu thì chị làm sao ăn nói với Love trong 1 tuần!"

"Ừ ừ chị là số 1, là số 1!"

Thái độ của Film thật quá đáng. Namtan nghĩ nếu là người khác nàng đã sẵn sàng cho ăn một cái tát, nhưng Film thì không thể...cô quá thể yêu chìu nàng ấy. Nên hôm nay Film hư thế này rồi.

"Namtan, chị chỉ được việc giải quyết chuyện cho em. Nhưng còn đời tư của em lúc nào chị cũng xen vào được, aizz, chị mà cứ tìm cách tách Milk và em mãi thì đúng là hèn rồi đấy!"

"...Em nói ai hèn?"

"Còn không phải?"

"...Nhưng tất cả còn không phải vì chị yêu em?"

"Em có yêu chị đâu!!!"

"Được, em nói đấy nhé!"

"...Không có chị mấy năm em vẫn sống được, ha! Tự nhiên quay về đòi quản người ta, phì, chia tay từ thời ông tổ bị tụt quần rồi."

"Việc này sẽ là việc cuối cùng chị làm cho em...! Không quản em nữa."

"Được thôiii!!! Chị đừng có mà xen vào chị và Milk nữa!!!"

"Chỉ có em xen vào giữa cô ta và Love thôi!" Namtan phán, xong liên tức giận bỏ ra ngoài.

Film nhướn một bên mày, rồi nhún vai cho qua chuyện. Nhưng đâu đó trong lòng nàng, lại thoáng chút khó chịu.
___________

Love buồn bã, cả ngày cầm điện thoại chỉ mong nhận được một tin nhắn của ai đó. Ai lại tỏ tình xong liên bị bỏ rơi như nàng chứ. Ít ra con người kia cũng nên bỏ qua mọi chuyện cho nàng rồi, nên đến đây cùng nàng làm việc như trước kia. Love lăn trên ghế sofa như một con mèo lười, nàng mân mê sợi dây chuyền trên tay mình rồi cười hì hục một mình.

"Love Tỷ!" Thằng đàn em bước vào gian phòng làm việc ít ánh sáng của nàng, cẩn thẩn cuối đâu rồi nói. "Có Film Tỷ đến tìm chị."

"À, quên mất." Love ngồi thẳng dậy, chỉnh chủ cho đàng hoàng lại rồi cất sợi dây chuyền vào người. "Bảo cô ta vào đây."

Tên đàn em bước ra ngoài mời nữ nhân đã đứng bên ngoài chờ sẵn vào trong. Film đóng cửa lại, bước vào rồi hết sức tự nhiên ngồi lên ghế cạnh bên Love. Nàng không nói cười như hằng ngày, tâm trạng hết sức tệ, lấy gói thuốc của Love rồi nhâm nhi.

"Sao? Tìm Milk hay là giải quyết chuyện?" Love nhếch môi. "Hiếm khi thấy cô ăn mặc đàng hoàng như thế này."

"Im lặng đi, tôi đến để giải quyết chuyện!" Film nhăn mặt.

"Chuyện ma tuý, đây là bằng chứng...tôi đã thay cô xử tên mèo chơi xấu rồi! Nó đã chầu diêm vương, không cần quan tâm."

Film xổ một tràng, đem mấy tấm hình chém giết ra đặt lên bàn cho nàng kia xem. Rồi thái độ vẫn khó chịu.

"Là Namtan giúp cô à?" Love cong môi hài lòng. "Làm ăn như vậy, tôi rất thích."

"Đừng nhắc Namtan trước mặt tôi!" Film nhíu mày, quay mặt sang bóp mạnh hai bên gò má Love vào nhau.

"Sắc mặt cô chưa bao giờ như hôm nay..hình như ai đó làm băng tan à?"

"Còn ai?.." Love đẩy Film ra, nàng cau có.

"Tôi đã dành trọn một đêm để thăng hoa với chị ấy. Nghỉ ngơi một ngày lấy sức, hôm nay tâm trạng đã hết sức tốt. Cô đừng tìm cớ chọc tôi..."

"...Hay thật! Hoá ra hai người là thật!"

"...Tại sao phải giả? Chị ấyy đó ra sao vẫn là người của tôi. Cô thua rồi, ai là kẻ thắng cuộc đây...Film!?"

"Ra sao cũng được." Film lần này không cứng đâu dành giật, nàng chu chu môi, rồi hôn cái chóc lên má Love.

"...Dẫu sao người ta cũng chỉ muốn được thử một đêm với Milk."

"...Cô muốn trắng trợn đem nữ nhân của tôi lên giường à?"

"Chứ còn sao?" Film chéo chân, kéo một hơi thuốc. "Không cần khen mặt tôi dày, sớm muộn gì tôi cũng qua đêm được."

"Đừng có mơ mộng ban ngày."

"Nếu cô đem Milk giam với bản thân cô, thì hên ra tôi không dám đến. Chứ bây giờ chẳng phải người ta vẫn tự do ngoài kia sao...không nói nhiều, tôi chờ đủ lâu rồi."

"...Cô lấy cái gì để câu dẫn?"

"Đừng nói vậy. Love, ngực tôi có, mông cũng có, cơ thể hấp dẫn có thể hơn cả cô...Biết đâu, nơi ấy cũng tuyệt hơn cô!" Film phả khói vào mặt Love, nàng thách thức nói.

"...Cái nơi của cô bao nhiêu lần ra vào rồi? Còn dùng được hay sao!" Love là nữ nhân, bị chọc ghẹo mãi cũng tức. Nàng hất tay Film ra phản bác.

"Film, cô thôi đi...!!"

Film càng nói càng khiến Love ghen tức.

Quả thật băng đã tan ra hết, nhường chỗ cho núi lửa cồn cào trong lòng nàng.

Tối nay, nàng sẽ bắt cóc Milk lần nữa. Có thể là đi đâu đó, miễn chỉ có hai người nàng hạnh phúc với nhau...không có Film hay Ciize phá đám là được rồi.

Lần này phải kĩ càng hơn, phải đảm bảo nữ nhân của nàng không thể trốn khỏi nàng nữa.

Không kiên nhẫn để chờ đến tối, Love giữa trưa nóng bức đã phi moto đến nhà của Milk để thực hiện âm mưu thâu tóm tình nhân của mình.

_____________

Dựng xe trước nhà, Love hít một hơi rồi mỉm cười gõ cửa nhà của Milk.

1.

2.

3...

"Ai đó.......Love!!! BUÔNG RAAA!!! BỚ NGƯỜI TA!!!"

Milk, là tôi..." Love nhanh tóm lấy nữ nhân nọ, trao cho Milk một cái hôn mặn nồng rồi nàng âu yếm ôm chặt cô ấy. "Mới một ngày...đã thật nhớ chị."

"...Em điên rồi!!!" Milk đỏ mặt, cô cố gắng tránh né nàng kia. Nhưng có lẽ không kịp. Nàng ấy xông vào nhà cô, rồi lục lọi đủ thứ.

"...Em muốn cái gì? Nè, cái đó mắc tiền!!! Nè!!! Nè!!! Đừng quăng mọi thứ lên như vậy!! em tìm cái gì ở đây!!!?? L..Loveee!!!"

Love lục ra cái balo trong phòng Milk, rồi gom cho cô ấy vài bộ đồ,hộp thuốc, dụng cụ cần thiết, bla...bla.. Milk đã ngửi ra điều không ổn, cô lập tức cuống chân chạy khỏi nhà..trước khi bị Love tóm đi đâu đó.

Love nhìn theo, rồi nàng quải cái balo của Milk ra ngoài, khoá cửa, phóng lên chiếc moto và lái nhanh đi theo hướng bóng lưng của nữ nhân đang chạy hì hục đằng xa.

Kéttt!!!!!

Milk té ngã ra sau vì chiếc xe moto hạng nặng vừa đánh một vòng mạnh đến phi khói trước mắt cô. Love ngồi trên đó, lấy ngón tay đá phần kính của cái nón bảo hiểm lên trên và lên giọng ranh mãnh.

"Xem ra chạy cũng nhanh, nhưng người, không làm lại máy đâu. Lên xe."

"Không!!! Em muốn cái gì!!! Tha cho tôii!!!" Milk tái mặt, cô liền ngồi dậy, quay lưng chạy hướng khác.

"......Aizzz! Chạy mãi...xem ai mệt đây!"

Love cứ đuổi theo, Milk chạy một lúc đâm mệt. Vừa chạy cô vừa hét lớn rầm rang.

"EM MUỐN CÁI GÌ??!KHÔNG THỂ THA CHO TÔI HẢ!!!!"

Milk nhắm mắt nhắm mũi chạy trên đường, liền đâm đâu vào cột điện rồi ngồi đó ôm nó ngắm sao bay đây trên đầu. Love dừng xe tại đó, nàng dìu Milk lên ghế sau của xe rồi mình leo lên phía trước.

"Mình đi thôi, ôm cho chắc nào."

"...E...emm muốn...đi đâu chứ?"

"...Giải bớt căng thẳng nào... Ngốc của tôi..."

"K...không!!! TÔI KHÔNG MUỐNNN!!!!"

________________________

"Nóng......"

"Nóng..."

"Chị thôi phàn nàn đi." Love lái xe gần cả tiếng đồng hồ, dưới cái ánh nắng chói chang của cuối trưa như vậy nàng còn chưa mở lời than vãn. Ấy mà nữ nhân phía sau đã than inh ỏi bên tai, lại còn thái độ như vậy.

"...Em thần kinh mất rồi Love!!! Giữa trưa thế này muốn đem tôi đi đâu?"

"Nơi dành cho hai ta..."

"Em muốn đi chết chung hả??!"

"...Chị đừng có ăn nói xui xẻo được không, hay là thấy tôi hiền dịu nên lại trở nên bướng!"

"Ừ, có ai dám nói gì nữa đâu! Nhưng mà cái loại nữ nhân như vậy làm sao tôi có thể hiểu nổi đây trời??! Tại sao lại đem tôi đi giữa trời nắng như vậy? Bộ muốn *** nhau ngoài trời hay sao??!!"

Love nghe câu nói thô tục của Milk lập tức đỏ mặt lên, đi nóng mặt còn chưa đỏ. Ai ngờ chỉ một câu nói của Milk lại có công dụng to lớn như vậy chứ.

Nàng lập tức quát . "Đừng có ăn nói bậy!!! Não tàn!"

"Lần nào tìm tôi em cũng đòi ***! Lần này còn không phải?"

"Chị còn nói nữa tôi để chị lại chốn xa lạ này!!!"

Milk đã mệt, cũng chẳng muốn phải cãi nhau với loại người như Love ngay lúc dầu sôi lửa bỏng này nên cô cũng im lặng, ngồi phía sau thở dài ráng hóng gió.

Love còn không biết là đang muốn đi đâu, Milk sau một quãng thời gian dài mãi ngồi chạy cũng nản chí, đoán sơ cũng trôi qua gần một tiếng đồng hồ nữa rồi, cảnh vật xung quanh cũng đang dẫn đổi lạ, cô hỏi.

"Love, không đùa đâu! Em chở tôi đi đâu thế?"

Love im lặng, nàng cau có. "Đã sang địa bàn của người khác rồi..." Khẽ nhếch môi, nàng ngọt ngào. "Tôi sẽ lo chuyện điểm đến."

"Em bị cái gì rồi đúng không?"

"...Nghỉ mát thôi, đừng căng thẳng. Nếu gần hơn, ta sẽ đi biển..."

"...Biển?" Milk chợt giật mình.

Love cắn nhẹ môi, nhắc tới biển tự nhiên mớ ký ức nhỏ ùa đến. Nàng còn nhớ cách đây mấy năm, bản thân có hứa với nữ nhân sau lưng một điều....mà đến bây giờ vẫn chưa thể thực hiện.

"Love Tỷ!!! Bạn bè rủ nhau đi biển cả rồi!! Chúng nó bảo chị không có cha mẹ, lại còn tham gia với giang hồ...họ cũng không muốn cho chị đi chung! Họ bỏ rơi chị!"

Milk dụi mắt ngồi mít ướt khóc than trước nàng. Khiến nàng động lòng, lấy khăn giấy ra thấm nước mắt cho cô ấy, kèm theo lời hứa.

"...Được rồi, mai em sẽ chở chị đi biển."

"...Tại sao không phải bây giờ?"

"Em có hẹn."

"Nhớ nhé, mai chị sẽ chuẩn bị chờ em??!"

"Ừ, Em nhớ mà."

Nàng nhớ rồi. Mãi đuổi theo những buổi hẹn khốn khiếp với bạn bè, nàng đã quên mất lời hứa với chị ấy. Nàng đã không giữ lời hứa, đã không tôn trọng lời nói của Milk.

"Tại sao.....tại sao không nhắc tôi...." Nàng nghẹn giọng, trái tim tự nhiên đau thắt khi Milk ngồi sau cứ như đang muốn cách xa nàng ra, nàng không cảm thấy ấm áp nữa. Cô ấy đã nhớ đến lời hứa đó rồi.

"...Vì những khi tôi nhắc em đã say trong men rượu, bận bịu đủ chuyện, có thời gian lại bên cạnh công việc lẫn bạn bè...." Milk nói, mà nghe thật đắng. Love giảm hẳn tốc độ xe lại, nàng suy sụp tinh thần hẳn đi.

"Tôi xin lỗi. Tôi thật vô tâm."

"Điều đó còn chưa là gì lớn lao....Em đã hứa với tôi rất nhiều chuyện, nhưng chưa thực hiện được chuyện gì. Tôi biết em không nhớ cái gì cả."

Milk nhích ra xa một chút, có ngã đập đầu xuống đường cũng không muốn gần gũi với Love thêm một giây nào nữa. "Thật đáng ghét. Tự nhiên thấy thật đáng ghét..."

Love nghe người phía sau mình lèm bèm, liền không khỏi nhói tim.

Thế nhưng nàng không dám mở lời nào nữa, nếu nàng còn tiếp tục nói, nàng sợ nhiêu chuyện cũ sẽ bị khui lại. Milk sẽ càng thêm ghét nàng. Nhưng đâu biết Milk lại đang rất ghét lấy sự im lặng của nàng. Nó cứ như lời thay chủ nhân của nó thú tội hết mọi lỗi lầm đã gây ra cho cô, đều là do Love cố tình, không hề có gì gọi là 'vô ý' cả.

Chiếc xe vẫn lao trên đường, không chạy thẳng luôn tuồng nữa, nó bắt đầu rẽ sang hướng đến bờ biển thay vì đến với thành phố mới.

"Em sẽ thực hiện một lời hứa với chị, dù em biết bây giờ chị sẽ chẳng còn hứng thú gì."

Nhưng em sẽ cố gắng thực hiện những gì có thể bù đắp cho lỗi lầm trước đây, bù đắp cho sự tổn thương nặng nề của chị..."

Đứng trước biển, nghe tiếng sóng vỗ, tiếng chim biển kêu gọi, và tiếng người ta chơi vui đông đúc, thậm chí còn được đặt chân trên cát mềm, ngửi lấy mùi vị mặn mà của bầu không khí....

Đây là nơi Milk từng rất muốn đến khi nhỏ, đặc biệt vào thời còn đi làm, cô muốn đi biển cùng Love...nhưng không được.

Thế mà khi đã đến rồi, trong lòng lại dâng lên cảm giác khó chịu, có lẽ là do bàn tay đang bị nắm bởi ai đó bên cạnh. Milk giật tay ra khỏi tay Love, cô trợn mắt. "Đừng có thân mật như vậy!"

"...Chị ghét tôi đến như vậy rồi hả?"

Milk không trả lời, cô hất mặt đi vào ngồi dưới bóng của một cây dừa để nghỉ ngơi, cứ như mặc kệ Love vậy. Love buồn thê thảm, lê thân vào ngồi chung với Milk...

"Chị có muốn uống gì không?"

"Hay là mình đi ăn cái gì nha!"

"...Milk à, có muốn xuống dưới đó chơi không?"

"Ừ...ừm, biển giờ cũng vắng người nhỉ?"

Love chán nản khi nàng đã buông bao nhiêu câu nói nhưng ai kia vẫn im lặng từ đâu đến cuối, không thèm đối đáp một lời với nàng. Cảm giác sao mà thật khó chịu.

"...Tôi đi mua nước."

"A!!!" Love mừng rỡ khi Milk của nàng cuối cùng cũng hoạt động. Nàng ngước mắt lên nhìn cô ấy, long lanh mắt. "Tôi đi theo với."

"...Đừng có như con đĩa bám theo! Tôi ghét loại người đó!!!"

Love ngồi im thin thít, không dám nhìn người ta nữa. Chỉ là nàng muốn đi theo, tại sao lại nặng lời với nàng như vậy...

Milk vừa đi, nàng liền cởi hàng nút áo sơ mi của mình ra để mảng da cùng nửa phần bra ôm trọn hai quả trái cây hùng vĩ của nàng phô lộ ra giữa chốn đông người.

Làm sao đâu, vì đây là biển cơ mà. Bikini phô lộ là thường tình. Chẳng phải mấy cô mặc áo tắm hai mảnh đang chạy nhảy mọi nơi sao?

"Chào mỹ nhân, sao ngồi đây một mình vậy kìa?" Tên nam nhân nào đó tự nhiên từ xa đi lại, trên tay cầm lon nước ngọt, cả thân hình cũng to con rắn chắc, nhưng nước da lại trắng mịn thế kia.

Thoạt nhìn đã biết là một công tử bột nhà nào đó.

Love nhếch nhẹ khoé môi, nâng lên một nụ cười. Nhưng tuyệt nhiên không đáp lời. Tên nam nhân trông thấy gương mặt và cơ thể quá thể là hoàn mỹ của Love trong lòng đã sớm có ý định xấu xa. Liên tiến lại hơn, hắn ngồi xuống, mời Love uống miếng nước.

Hai người ngồi đó mãi nói chuyện.

Milk đi mua nước về thấy Love và tên nam nhân kia như vậy lập tức hai mắt đã nổi đom đóm. Trong đâu vốn đang suy tư lại trở nên trống rỗng, cô bóp một phát mạnh bên tay đang cầm lon nước khiến nó trở nên méo mó khó coi. Rôi hùng hổ tiến lại.

"Nè!!"

Love giật mình, ngó mắt lên đã thấy Milk, nàng liên thu cái tay vừa sờ bụng tên nam nhân kia lại.

"...Chị về rồi hả?"

"Ồ lại một mỹ nhân!" Tên nam nhân kia mỉm cười, mặt hết sức đểu cán. Đứng dậy, cong tay khoe cơ bắp. "Anh khoẻ lắm, có thể cân sức cả hai em. Sờ thoải mái."

"...Em .!!" Milk tối mặt, quay sang nữ nhân phía sau mình như muốn hỏi chuyện. Lẽ nào vừa gặp nam nhân nàng ta lại thèm muốn đòi qua đêm với hắn?

"...Không...không có! Chị đừng hiểu lầm!" Love thỏ thẻ nhỏ. "Chẳng qua thấy cơ bụng anh ta rắn chắc như vậy, muốn sở xem một chút."

"....Sờ xem...? Một chút?"

Sờ trước để kiểm tra, sau đó sẽ qua đêm sau. Milk có lẽ chỉ đang tự nghĩ bậy bạ, nhưng thật sự không thích chút nào.

"Em có muốn sờ thử không?" Trông mặt của tên nam nhân kia càng khiến Milk bùng cháy, cô còng chặt tay đấm cho hắn một cái trời giáng.

BỐP!!!!

"Biến ngay cho khuất mắt tôi!!!!"

Hắn ăn một cái đấm, liên trợn mắt. "Cô bị điên hả???"

"Sao? Muốn cái gì??? Đánh nhau à??!Gọi dòng họ anh ra đây! Tôi chấp!!!" Milk hùng hổ quát to. Tên nam nhân kia nhìn xung quanh đã thấy mọi người tập trung vào mình, liên tức giận mà rút lui.

Love trông thấy dáng vẻ của Milk bây giờ, nàng chỉ lén lút cười thầm. Khẽ quàng tay ôm xiết lấy eo nữ nhân đứng trước mình, nàng ngọt ngào trêu chọc. "Tưởng là lạnh lùng lắm...hoá ra cũng còn biết ghen."

Hai gò má Milk đỏ ửng lên, cô tê liệt đứng yên như tượng. Hơi ấm của Love gần sát như vậy, khiến người ta nổi cả da gà.

Milk lấy bình tĩnh rồi gỡ tay Love ra. "Ghen cái gì??! Tôi chỉ không muốn EM qua đêm với người lạ, chỉ sợ em bị dính bệnh rồi lây sang cho tôi!!!"

"...Còn chối cãi...?" Love kéo tay Milk lại gần mình, nàng tựa nhẹ đâu lên vai cô ấy, hơi e thẹn nói nhỏ đủ hai người nghe. "...Chị thừa biết, người qua đêm với tôi bây giờ duy nhất chỉ có chị."

"..." Milk đỏ mặt.

"...Người ta đã nói...trong mắt người ta chỉ có mỗi mình chị còn gì..."

"...Buông ra đi!!! Về...về thôi!!!"

Love cắn môi, nàng mỉm cười. "Trên giường chị thật rất tốt, tại sao bây giờ lại nhút nhát như vậy...? Được thôi, khách sạn gần đây nhất."

"Em đừng có điên!!! Tôi muốn về nhà!"

"Milk a~~~ thông báo cho chị, chị đã bị bắt cóc...đừng ra lệnh nữa. Nếu không tôi sẽ trói chị lại một chỗ, hôn đến khi chị chừa mới thôi."

Những lời như vậy cũng có thể từ cửa miệng lạnh lùng của Love Tỷ nói ra. Milk bị trêu đến mức tim thòng xuống tận chân, cô thậm chí còn gượng đến mức không dám nhìn mặt Love...
___________________
Tưởng không ghen hoá ra cũng ghen không tưởng chứ bộ 🙂‍↔️🙂‍↔️🙂‍↔️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro