Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Love đẩy Milk nằm lên cái giường trắng to êm đệm của phòng VIP của một khách sạn nào đó gần với bãi biển, rồi nàng kiều diễm leo lên người cô ấy cởi từng nút áo của mình ra.

"Dừng lại!!! Dừng lại!!!" Milk nhắm tịt mắt, mặt đỏ như trái cà chua, toàn thân lại trở nên tê cứng.

Love thích thú lấy sợi thắt lưng trói chặt cô ấy lại, rồi nàng ra vẻ khó chịu.

"Chị không nghe lời tôi. Lúc nãy không để ý, có phải...chị định trốn về đúng không?"

"...Thả tôi ra!"

"Milk, chị thật cứng đầu. Bao giờ lại quên mất đi thân phận của mình...! Tôi đã cảnh báo rồi, không nghe lời tôi sẽ trói chị lại, rồi hôn cho đến khi tâm trạng tôi vui vẻ lại mới thôi."

Love cúi người, ấn lấy môi mình vào môi Milk. Mặc kệ người ta có đang chống cự ra sao, Love càng thấy hứng thú hơn.

Môi cô ấy thật mềm mại, nàng chỉ muốn ăn mất đi nó mà thôi. Love trở nên thật cuồng nhiệt, nghiêng đầu liên tục để nụ hôn trở nên rực cháy hơn.

Nàng đẩy từ một nụ hôn sơ sài trở thành một nụ hôn Pháp quyến rũ, cuống hút. Hối hả hôn và đem lưỡi của nhau ra chơi đùa, Milk bị trói nên không thể phản kháng mạnh hơn nữa, cô dân nằm im đó chịu phạt.

"...K...Khó th...thở quá!!! Dừng lại!!!"

Love nghe nữ nhân cứ nói đứt quãng, hiểu ý liên nhẹ nhàng cắn môi dưới Milk, cho cô ấy vài giây lấy oxi để hô hấp rồi lại trườn lên tiếp tục.

Cái điện thoại trong túi đã reo lên inh ỏi, Love cố gắng mút lấy lưỡi Milk gần 10 giây nữa mới thôi. Nàng nhăn mặt cứ thấy hận cuộc điện thoại mãi cứng đầu không chịu im, chắc có lẽ là chuyện quan trọng gì đó ở địa bàn nàng.

"Milk, đợi một chút." Love buông tha Milk, cho cô ấy nằm thở một chút, nàng căm phẫn lấy điện thoại ra nghe. "Ai đó??!"

"Chào mỹ nhân, là anh đây!"

"Ồ, là anh à?" Love cảm thấy hơi nực cười, cái tên công tử bột này hẳn là tên vừa ở bãi biển ăn đánh của Milk, vừa xin được số của nàng đã muốn cưa cẩm nàng thật.

"Không biết...em có muốn sờ cơ bụng của anh nữa không? Thật ra...anh đang tập gym ở gần bãi biển, nếu hứng thú em có thể ghé chơi cùng anh."

"Cảm ơn hảo tâm của anh. Nhưng hình như tôi không hứng thú với cơ bụng nữa rồi...ah!!!"

Love giật mình, nàng trợn mắt ngó cái nữ nhân vừa nhào đè nàng xuống giường từ phía sau, giờ lại đang quàng tay gỡ áo ngực của nàng ra.

"Huh? Chị làm sao thế?"

Nghe cái giọng vang từ điện thoại Love, Milk phút chốc đã nổi đom đóm mắt.

"Lại là hắn?"

"...Người ta chỉ có ý muốn mời tôi đi tập gym.. á! Ưm..." Love cắn môi, nàng nhăn mặt.

"Milk!! Lịch sự một chút đi!!!"

Milk bị mắng, liền há to miệng hơn mút mạnh cái đỉnh hồng thơm tho vị nữ nhân của Love. Nóc từng đợt phát ra tiếng 'chóc chóc' rõ to, Love tê liệt cơ thể, nàng đỏ mặt rên ư ử trong cổ họng.

"...Đừng có vậy mà...Milk à...M...ưm...chị làm mạnh quá..."

"Mỹ nhân?"Có lẻ vị công tử bột đang nghe thấy tiếng rên của Love và đang rất thèm khát nàng ấy. Nhưng tiếc lắm, người khiến nàng ấy rên là Milk.

RỘP

Milk tắt cái điện thoại của Love và quăng nó sang một góc giường. Love mỉm cười, đưa tay xiết nhẹ cổ Milk, kéo xuống cho mặt đối mặt với nhau. "...Sợi thắt lưng chị cũng đối phó được hay sao?"

Milk cắn mạnh môi Love đến bật máu. Cô hăm doạ. "Đừng đem tôi ra giỡn, tôi khiến em sống chết không yên!"

"...Với khoái cảm!" Love thêm vế sau, hết sức thản nhiên, nàng gợi tình nói tiếp.

"Sợ ở với chị...tôi tự kìm mình không nổi!"

Milk nhướn mày. "...Đừng ăn nói như vậy!"

Love đem cả ánh mắt chan chứa hoả dục nhìn cô, còn đưa hai chân, quắp vào eo cô và còn kéo lấy cô xuống nữa. Milk nhìn xung quanh gian phòng rồi nhìn xuống nữ nhân dưới thân...tự biết rằng... mình khó thoát rồi.

Cuộc sống của cô, người chắn đường luôn là Love. Có chạy đi đâu cũng không thể thoát.

Buổi tối, hai người ra nhà hàng, ăn một bữa ngon rồi cùng nhau đi dạo trên biển. Love còn không quên dặn dò Milk uống thuốc, nàng đã cẩn thận đem theo hộp thuốc của cô ấy, để cô ấy không còn cớ để đòi về nữa.

__________________

"...Chu~..." Love hôn nhẹ lên môi Milk trước biển và ánh trăng, nàng vỗ ngực tự tin. "Chỉ cần tôi kìm nén không ra sớm nữa...chuyện của chúng ta sẽ kéo dài và hấp dẫn hơn rồi!"

"Lần nào cũng 30 phút em ra, còn gọi là sớm sao?" Milk nhăn nhó, cô thở dài dừng chân đứng ngắm biển.

"...Có người còn 1 tiếng mới ra." Love nhăn mặt. "Theo chị thấy tôi ra nhanh như vậy...có mất hứng không?"

"...Đã bảo không có nhanh mà."

"...Thế trận ban chiều, thấy được không?" Love nhỏ nhẹ.

"...Được..."

"...Chị ghen đúng không?"

"Tại sao tôi phải ghen?"

"..Cứng đầu, tôi sẽ trói rồi hôn chị!" Love đưa tay sang cái túi áo của Milk rồi giữ yên trong đó để giữ ấm. "Rõ ràng chị đã ghen khi tôi nói chuyện điện thoại với anh chàng kia, rồi vùng khỏi sợi thắt lưng...tiếp đến là ăn tôi!"

"..." Dường như tim đen đã bị đâm trúng. Milk im thin thít.

"Milk, tôi cũng ghen." Love bỗng dưng lại trở nên nghiêm giọng nàng quay sang hỏi với thái độ hết sức chân thật.

"...Trong lúc làm tình với tôi, chị có nghĩ đến Film hay không? Hay trong lúc tình cảm với tôi, có khi nào chị nhớ đến Ciize hay không?"

"Đồ điên" Milk xém tí đã phì cười, ai đã nung nấu trong đâu Love cái suy nghĩ kì cục như vậy không biết. Với cô, Ciize là bạn tốt, Film là một vị đại tỷ tốt bụng. Làm gì có chuyện nghịch lý như vậy...

"Chị cứ nói tôi điên." Love cười nhạt. "Nhưng thật đấy, tôi ghen."

"...Thật khó hiểu."

"...Chỉ là ghen thôi, có khó hiểu sao? Còn không phải vì tôi đã yêu chị hay sao?!"

"....Làm sao em biết nó là ghen, là yêu? Trước kia chính xác em luôn luôn khẳng định với tôi...nữ nhân với nữ nhân yêu nhau là không thể! Nó quá nghịch lý!"

"Tôi biết chứ...khi chị thân mật hay ở bên ai trước mắt tôi, trái tim tôi nó xiết rất mạnh, cảm xúc lại như những quả cầu trong lòng không ngừng lăn lộn hỗn độn khắp nơi...tôi ghét người mà chị đã thân mật."

"Tôi chỉ muốn người chị thân mật là tôi."

Love tự nhiên lại nghiêng đâu, tựa đầu sang vai Milk làm chỗ dựa. Nàng đưa đôi mắt mơ mộng nhìn xa xăm, có lẽ nàng đã thật sự rơi vào lưới tình của nữ nhân nọ rồi. Đã yêu cô ấy đến mức quên đi bản chất lạnh lùng của mình.

Milk hơi cảm thấy ấm áp, lại cảm thấy chút xót xa. Bây giờ nói những điều này...chỉ khiến Milk trở nên khó xử giữa nàng và bản thân cô. Nếu chọn nàng, cô sẽ được yêu nhưng cô sợ rồi nàng sẽ tổn thương cô như bao lần khác.

Nếu chọn là bản thân cô, cô chắc chắn sẽ không tổn thương nữa, vì cô sẽ sống cho bản thân thôi.

Vốn đã định từ bỏ nàng, nhưng nghe nàng nói như vậy... Milk đang dần xiêu lòng.

"...Milk à...? Sao im lặng vậy..."

"....Tôi mệt."

"Tôi hỏi chị câu cuối có được không?"

"Được"

"Chị thấy...tôi và ánh trăng trên biển...ai đẹp hơn...?"

Love tự nhiên muốn đem mình ra so sánh với ánh trăng sáng lấp lánh đang treo mình lủng lẳng trên bầu trời đêm soi sáng cả một mặt biển kia.

Milk hơi mở mắt lớn ra nhìn nàng, cô chau mày. "Tôi nói ánh trăng đẹp hơn thì sao? Còn em đẹp hơn thì sao?"

"...Nếu chị nói tôi đẹp hơn..." Love mỉm cười. "Tôi nhất định đêm nay sẽ lãng mạn với chị cho đến tận khi trăng mờ. Còn nếu chị dám nói trăng đẹp hơn tôi.."

Milk thích thú, lắng nghe. " Làm gì?"

"Tôi sẽ làm mọi cách để bắn rơi mặt trăng xuống biển."

Vì đơn giản...tôi muốn tôi là người đẹp nhất trong mắt chị mà thôi...

___________________

Gun nhướn mày. "Cậu bảo sao? Love đã đi mất rồi hả?"

"...Đúng vậy!! Anh tìm chị ấy có chuyện gì?!"

Tên thủ hạ của Love đi ra, nhìn hắn đây khó chịu. Gun cười, ra vẻ thân thiết, tiến lại khoác lấy vai hắn. "...Cậu em, tôi cậu cũng biết là ai mà."

"Thì làm sao?" Tên thủ hạ của Love chau mày.

"Tôi có chuyện cần gặp cô ấy gấp lắm!"

"Có chuyện hẳn để sau! Như tôi đã nói, nếu anh liên lạc được với chị ấy...sau đó hẳn tính"

"Aizz...chú em lạnh lùng quá!" Gun thở dài, anh ta ngẫm một lúc. Love quả thật rất lạnh lùng, hình như đã lây sang cho bọn thủ hạ của nàng ấy rồi. Anh ta vẫn không bỏ cuộc, lại mỉm cười thân thiện. "Chú em cho anh gặp đi! Đừng giấu diếm nữa!"

"Cho tôi gặp Love Tỷ của mấy người ngay!!"

Từ phía sau Gun, một nữ nhân quen thuộc cũng bất ngờ phi vào với tốc độ ánh sáng. Tên thủ hạ của Love thấy nàng ta liên hạ giọng xuống, hoảng hồn cuối đâu nhanh rồi lễ phép.

"Film Tỷ ghé chơi!"

"Tôi đây không có rảnh!!!" Film thái độ hết sức bức rức, nàng mặc kệ nam nhân đang chắn ngang đó là ai và đến làm gì. Nàng lập tức lôi anh ta ra và chen vào. "Tôi cần gặp Love Tỷ của các người!!"

"Em rất tiếc thưa Film Tỷ." Tên thủ hạ của Love chắn ngang cửa, toát mồ hôi. "Nhưng Love Tỷ thật sự đã không có ở đây hơn cả tuần nay rồi ạ!"

"...Cái gì?? Gọi cũng không được!!! Cô ta đi chết hả???" Film trợn mắt. "Tụi bây đùa với chị! Chị bây giờ không thích đùa...đem cô ta ra đây!!!"

"Em xin lỗi, Film Tỷ...!"

"Bây giờ làm sao? Trong 3 tiếng đếm...." Film lấy trong mình ra một cây súng ngắn màu đen, thái độ hung hăng, ánh mắt lại đây ánh hăm doạ.

Gun giật mình xém té ngã khi thấy nữ nhân trước mắt đem súng ra hùng hổ trước địa bàn Love. Hiếm ai dám gan dạ như vậy, chắc chắn sẽ bị Love xử chết. Ngó ra phía sau, hai ba tên to con xâm trổ hết sức đáng sợ lại vác dao vác súng vào, Gun như toàn thân rụng rời chứng kiến vũ khí trước mắt.

Tên đàn em của Love cũng có thái độ sợ sệt, khá coi trọng nữ nhân kia. Gun ngó sơ đã biết nữ nhân này không đơn giản, có thể giúp anh ta được chuyện. Nhưng mà nhìn nàng này...có gì đó quen quen.

"Film Tỷ!! Có gì từ từ nói!!!" Bọn đàn em của Love từ quán đi ra can ngăn rồi tìm cách xoa dịu Film. "Tụi em sẽ cố gắng liên lạc với Love Tỷ!"

"...Phiền phức!! Mau làm đi!!!" Film quát rồi nàng nhấc chân vào cửa quán, thẳng thừng tiến vào cùng lũ đàn em to con.

Gun định thần lại, không ngờ một nữ nhân khác, cũng có thể oai phong không khác gì Love. Anh ta lập tức liêu mạng phi vào trong, chen lấn qua lũ đàn em của Film rồi tiến lên trước Film.

"Cô!!! Tôi có thể nói chuyện với cô tí được không??!!"

"...Có chuyện gì? À...trông cái mặt này...đúng rồi... Gun!" Film nhăn mặt, ngẫm nghĩ rồi hả hê nhướn mày đây cau có.

"...Sao cô biết tôi?"

"Bạn trai Love đây mà?...Nhớ chứ? Chúng ta đã có một đêm với nhau cách đây mấy năm!"

____________________

"Hoá ra!!!" Film bóp nát lon bia trong tay. "Love đã đem Milk di mất!!!"

"Thứ lỗi không thể đón tiếp chị chu đáo, Film Tỷ!" Bọn thủ hạ của Love cúi người.

"Biến đi!!!"

Film hất tay, đuổi hết mấy tên ruồi ra ngoài. Rồi nàng bực bội ném lon bia đã biến dạng vào cái cửa cái bốp.

Căn phòng rượu giờ còn nàng, lũ đàn em và Gun.

Anh ta vừa nghe tin Milk - cái gai trong mắt duy nhất của anh ta đang ở cùng với Love, lập tức hai mắt cũng đã nổi đom đóm, tay còng chặt còn hơn cả Film.

Có thể nói hai cơn lửa giận trong phòng đang lớn dần lên.

"...Film!"

"Cái gì??"

"Tôi có thể hợp tác với cô làm vài chuyện chứ???"

"Hợp tác?" Film nhếch môi. "Anh còn gì để hợp tác với tôi, công ty lớn hay thứ đàn ông trong người anh...tôi bây giờ đã thích nữ nhân, không hứng thú với anh!!"

"...Film, tôi đang nghiêm túc." Gun xám mặt, anh ta bóp mạnh cái lon bia trong tay. "Love bị Milk bỏ bùa rồi!!"

"Anh đừng nói bậy!! Chính Love của anh bỏ bùa Milk!" Film nghe xong lập tức bênh vực về phía Milk. Nàng vô tình khiến Gun phát hiện ra, nàng thích Milk.

"À, tôi đã hiểu." Gun nhếch mép, anh ta là người thông minh. Đương nhiên sẽ đưa ra ngay một lời đề nghị. "Cô thấy sao? Tôi hợp tác với cô...bảo đảm cái gì của cô, tôi sẽ giao cho cô!"

"...Ý anh?"

"Chỉ cần Love về tay của tôi. Tôi bảo đảm sẽ tách Milk ra khỏi nàng ta mãi mãi..."

"Được!!!" Film nghe đến Milk thuộc về mình, lập tức mắt đã sáng lên. Nàng bất chấp tất cả, bắt lấy bàn tay cứng rắn của anh ta.

"Tôi biết...! Rõ ràng Milk và Love đang hạnh phúc ở đâu đó, khó để đem họ trở về. Nhưng tin tôi đi, khi họ trở về...tôi bảo đảm với cô, tôi sẽ khiến họ mãi không thể bên nhau."

"Nè, anh định hạ sát Milk à? Tôi giết ngược lại anh đấy."

"Không Film, cô đừng hiểu lầm. Nơi của cô, có bán xuân dược nặng không?"

"...Được, đương nhiên, cái gì mà tôi đây không có!"

"...Chỉ cần chuẩn bị cho tôi. Tôi sẽ tiếp tục xử lý."

"Nếu anh chắc chắn sẽ không làm hại...Milk."

"Tôi chắc chắn với cô"

Trong gian phòng mờ, hai bàn tay đã bắt lấy nhau để mở đâu cho sóng gió tiếp theo đối với cặp đôi chỉ vừa chớm ánh nắng, vừa lành lại sau một trận chia rẻ.

Họ đã xót xa và nhận ra tình yêu của nhau. Nhưng có lẽ họ đã có ít duyên với nhau, sẽ tiếp tục có một cản trở lớn đối với họ.

Chỉ sợ sau này...sự mưu tính của kẻ ngoài cuộc khiến cặp đôi kia một lần nữa cách xa nhau. Và dự đoán, sẽ rất khó để lành lại như những giây phút đẹp chỉ vừa mới trôi qua vài ngày vỏn vẹn.

__________________

Vào rạng tối, Love ăn mặc cho đàng hoàn, mặt mày phải nói là tươi không còn chỗ để nói. Nàng ấy hôm nay trang điểm thật sự đậm, gương mặt có bao nhiêu điểm kiều diễm liên đem lên hết. Vì nàng ấy muốn đêm nay mình phải thật đẹp để đi bên ai đó.

Ích kỉ muốn nàng và ai đó trở thành một cặp đôi đẹp nhất đêm nay, phải khiến bao nhiêu tình địch trố mắt ra để nhìn. Đang hãnh diện nhìn mình trong gương, Love liên nhận được một cú điện thoại.

Chán nản khi nhìn đoán ra được kẻ đang gọi đến, nhìn màn hình điện thoại mình mà cảm thấy điều chẳng lành, cô cau có nghe máy. "Anh muốn cái gì ?"

"Love, gặp anh đi."

"Còn chưa đến giờ! Tôi nói là 6 giờ 50!"

"... Bây giờ chỉ 6 giờ 45, nhưng anh muốn có thêm 5 phút nói chuyện với em. Chỉ đơn giản như vậy thôi...chẳng lẽ em lạnh lùng như vậy?"

"Hôm nay sao dai như đỉa vậy!! Tôi thật sự không muốn gặp anh."

"Nhưng em đã hứa...Love."

Love ngán ngẩm, nàng nhìn lên đồng hồ rồi suy nghĩ một chút, chừng vài giây lại chững chạc giọng. "Anh đợi tôi."

Xem như là bố thí, chẳng hiểu sao nàng lại có thể đến gặp anh ta thật. Nếu Milk biệt được, cô ấy sẽ mặt cau mày có với nàng nữa mất.

"Sao im lặng vậy? Có chuyện gì sao?!"

"...Milk, chị đừng lo lắng. À, chỉ là có thể tôi sẽ đi trễ vài phút...vì tôi phải quản một chút chuyện tại quán của tôi. À...có chuyện...bất ngờ nên..."

"Love? Sao em ấp úng như vậy? Chuyện gấp lắm à?"

Love nghe người ta lo lắng cho mình, nàng lại cảm thấy mình thật tệ, vừa nói dối trắng trợn như vậy. Thôi đã lỡ rồi, Love không ngại nhắm mắt nói thêm vài câu nữa. "Đúng, rất gấp!"

"Ồ...thế hả?" Giọng Milk xen chút buồn bã,rồi lại vui tươi nói. "Không sao! Tôi sẽ chờ. Nhớ đến nhé!"

"Ừmm...em hứa."

Dẫu sao nàng cũng sẽ đến với Milk, chỉ tích ra chút thời gian nhỏ bé để nói chuyện với Lee Gun thì không có nghĩa gì đâu. Cứ như vậy đi. Đây là lần đâu cũng là cuối nàng nói dối Milk vậy.

Love lái xe ghé sang nhà của Lee Gun một chút, nàng gõ cửa, lại có giọng của nam nhân vọng ra bảo nàng cứ mở cửa vào nhà tự nhiên.

Thoáng nghe mùi kì lạ, nàng hơi chần chừ cũng mở cái cửa bước vào trong nhà. Lập tức dưới chân đôi cao gót của nàng là những cánh hoa hồng và nến trải dài một đường thẳng dẫn vào trong.

Mỉm cười vì sự ngọt ngào hiếm có của Gun, Love cũng đoán ra được rằng anh ta đang muốn 'dụ dỗ' nàng cái gì đó. Tuy nhiên, lần này khá hơn rồi...thật là ngọt ngào.

Nàng nâng bước chân đi vào, nó không dẫn lên phòng ngủ của anh ta, lạ thật ấy, nó dẫn vào phòng bếp. Love bước vào bếp, những cánh hoa hồng và nến đã kết thúc, ngẩng mặt nhìn lên, nàng đã thấy bàn thức ăn, không gian lãng mạn, hai chai rượu vang, mùi hương dịu dàng kì lạ....lại có nam nhân mặc vest hết sức điển trai đứng giữa phòng nổi bậc vẻ nam tính.

"Quào" Love nhướn mày. "Mưu đồ gì đây?"

"Anh xin lỗi những chuyện vừa qua, Love anh sẵn sàng chịu mọi sự trừng phạt từ em." Anh ta quỳ một chân xuống sàn, bắt đầu ra vẻ hối lỗi.

"...Không. Đã quá nhiều lần Gun!"

"Anh biết, anh biết mình không thể quay lại với em như trước. Nhưng anh thật sự chỉ muốn em tha lỗi cho anh, còn lại, anh không màn đến gì. À mà, anh biết không được đâu, em cứ vào ngồi, rồi anh biết chắc chắn mọi suy nghĩ của em rồi cũng thay đổi..."

" Gun, tôi có hẹn..." Love rõ ràng không muốn vào, nhưng có cái gì đó, câu dẫn nàng, khiến nàng nâng bước vào cái bàn thức ăn thịnh soạn nọ.

Hai người ngồi đối diện nhau, Love càng ngồi lâu trong lòng lại càng cồn cào khó chịu, cảm giác này...chắc chắn không phải là nàng xao xuyến vẻ ngoài đẹp trai của anh ta.

Mùi hương nồng nồng xung quanh căn phòng toả ra thật kì lạ, nó quyến rũ nàng từng giây phút. Chẳng biệt là cái quái gì...nàng không thể rời mắt khỏi Gun.

Lee Gun mở lời trước, hai người cũng bao giờ bắt đầu ngồi ăn với nhau. Love như mụ mẫm đi, chỉ nhìn anh ta với đôi mắt ngây dại, còn lại thì làm gì không biết.

Tích tắc tích tắc.

Milk ngồi trong nhà hàng, ôm bó hoa hồng chờ đợi gần 30 phút đông hồ vẫn không thấy ai. Gọi điện lại không ai thèm nghe máy, lòng cồn cào lại không biết người tình có bị làm sao không, có gặp chuyện không may hay không.

"Love ơi...em đâu rồi"

Milk gục mặt lên bàn, gần như sắp khóc, cảm thấy có điều gì đó thật đau đớn. Đau như thể dao đâm vào tim, đau không có lý do. Lẽ nào...đã có chuyện không hay thật.

"Không...cô ấy hứa, nhất định sẽ đến mà."

Tự bản thân trấn an, nhưng ai cũng biết, chỉ là dối gạt bản thân, một chuyện thật sự quá ngốc Milk à

...Tích tắc tích tắc.....

Một tiếng đã trôi qua thế mà người vẫn không thấy. Lòng Milk sôi như lửa đốt, bao nhiêu thứ đã bắt đầu phi ra từ đâu cô, nào là tai nạn xe, sự cố ngoài ý muốn, chuyện giang hồ...đã xảy ra bất ngờ với Love khiến nàng ấy không trở tay kịp.

Bó hoa hồng không còn tươi nữa, cũng giống như Milk bây giờ. Cô nhìn đông hồ trên tay lần cuối, rồi ngồi dậy, tháo cái cà vạt trên cổ áo lỏng ra rồi bắt đầu nuôi ý chí tìm cho ra Love.

Trái tim cô đang linh cảm cái gì đó...Tay cầm chặt bó hoa hồng, tay lại cầm cái áo vest, cô mím môi bước nhanh ra khỏi cửa nhà hàng.

"Chị ở đây à...? Tôi đã tìm chị !"

"...Film? Sao em ở đây?" Milk chau mày, nhìn nữ nhân bỗng dưng xuất hiện trước mắt cô khi cô vừa rời khỏi cửa nhà hàng.

"Không cần nói nhiều, chị đừng tìm cô ấy nữa..."

"Em nói cái gì vậy...."

"Chị lại đây xem cái này."

Milk đi lại, thấy Film lấy cái điện thoại trong người ra, rồi bấm bấm gì đó rồi đem cái màn hình ra cho Milk xem.

Mặt Milk trở nên tái mét, cơ thể lại trở nên run rẩy, cứ như sắp ngã vậy, tai thì ù đi, không thể nghe thấy gì nữa. Cái cảnh thu nhỏ trước mắt cứ như đang là mơ vậy, là mơ, là ác mộng.
___________________

Ngọt nhiêu đó đủ rồi ha các muvmuv. Cho bão giông tới là được rồi ha 🤔🤔🤔. Tôi ngược tàn canh chuyến này :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro