Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm đó trời mưa rất lớn... Love lái xe chạy khắp nơi đi tìm hình bóng quen thuộc với hàng nước mắt lăn dài trên gò má, nàng chính xác đang bị con quỷ nào đó trong người tàn phá dân.

Sáng nay, thật khủng khiếp..

Nàng từ sáng tới giờ đã là rạng tôi...vẫn không thể hiểu nổi là tại sao. Tại sao nàng lại có thể cùng Gun qua một đêm như vậy, nam nữ ở chung phòng, nàng và anh ta lại còn không mặc gì...làm sao có thể xảy ra.

Đêm qua nàng đã ghé nhà anh ta, nghe anh ta nói cái thứ gì đó,...rồi làm sao nữa nàng không thể nhớ hết, tại sao đêm anh ta trở nên thật là câu dẫn. Chắc chắn là có chuyện....

"Là mùi hương đó....Chết thật!!! Là nó!!!"

Mùi hương thơm nồng kì lạ trong gian phòng đêm qua, chính xác là nó rồi.

Nhưng nàng không muốn nghĩ nhiều...

"Chị ruốt cuộc đang ở đâu...? Đừng làm em sợ nữa..."

Thứ nàng muốn bây giờ là muốn trông thấy Milk. Nếu không thấy cô ấy, nàng sẽ bị chính lương tâm mình giết chết, nỗi đau dằn xé nàng ra này rốt cuộc là cái gì chứ?

Đêm qua, Milk chắc chắn chờ nàng rất lâu và phải gọi nàng thật nhiều, nhưng sao sáng nay...nàng lại thấy điện thoại mình lạnh ngắt, yên lặng đến mức đáng sợ.

Nàng đã gọi lại cho cô ấy, nhưng kết quả... Nàng thật sự rất lo lắng.

Nghỉ một chút, gần như đã chạy giáp địa bàn của nàng... Milk hoàn toàn không có.

Love nghỉ xe một chút, nàng vuốt đi giọt mồ hôi bên thái dương. Cố gắng suy nghĩ, Milk có thể đang ở đâu.

Love gần như tuyệt vọng trong giây phút cuối, thế mà điện thoại nàng bỗng dưng lại run hiện lên một dòng tin nhắn kèm theo một hình ảnh.

"....Cái này...C...cái này..."

Love trợn tròn mắt, trái tim bị bóp đến mức nát vụn đi, khó thở kinh khủng khi trông thấy bức ảnh Milk đang say sưa ngủ cùng Film trông khi nàng ta hết sức điệu đà tạo dáng...và hai người không ai mặc gì, chỉ có tấm chăn trắng che ngang ngực họ lại.

<Love, ngày mới tốt nhé! Đêm qua cô đi chơi vui quá, bỏ Milk bơ vơ! Nên tôi có dẫn chị ấy về nhà chơi một chút. Bức ảnh này xem như trả lễ lân trước cô gửi chọc tức tôi nha. Ây da, tôi yêu cô ~>

Bộp.

Cái điện thoại đã rơi xuống.

Love cũng đã kìm không nổi nước mắt khi nàng đọc trọn tin nhắn từ Film. Hình ảnh đó...không nên gửi cho nàng.

Nó quá đáng.

Thật quá đáng.

Làm sao nàng có thể chịu được như vậy....nàng không phải robot, không thể bị người ta đả kích với cái cách này.

Love gọi nhanh cho Film, lập tức có giọng trả lời ngay cứ như đã đợi nàng từ lâu. "Aigoo, chào Love Tỷ đáng yêu của tôi..."

"Cô đã làm cái gì?...Tại sao gửi chúng cho tôi??!!"

"Coi nào...đừng kích động chứ! Chẳng phải đêm cũng rất hưng phấn bên Gun sao?"

"Cô....cô....!!! Là cô đúng không??? Cô đã làm gì??!! Tại sao cô làm như vậy??!"

"Đơn giản thôi, chỉ muốn kiểm nghiệm loại hương kích dục vừa nhập khẩu từ Pháp...cô thấy thoải mái chứ?"

"Vô liêm sỉ!!!"

"Đêm qua Milk rất giận cô nha, ban sáng vừa ra khỏi nhà tôi...tôi có cho chị ấy xem cảnh cô lên giường với bạn trai cô đấy!"

Love dường như ù tai đi, miệng nàng cứng lại, mắt chớp chớp thể hiện đủ sự shock của nàng ngay lúc này. "C...cô đã...."

"Chị ấy biết hết rồi...! Đừng trách tôi, hãy trách cô đi chứ, đã có bạn trai rồi...sao vẫn thích chơi đùa với chị ấy. Aizzz, tội nghiệp lắm!"

Love bị đả kích rất lớn, toàn thân nàng như tê liệt....

Milk biết rồi, cô ấy sẽ nghĩ nàng như thế nào? Là một nữ nhân thất hứa, đáng ghét, vô liêm sỉ, đáng chết...

Nàng sợ đến tê lạnh đầu ngón tay. Lần này...cảm giác với nàng là cảm giác gì đó lạ lắm. Dường như nó báo với nàng rằng...nàng mất Milk rồi.

Kể từ hôm nay, giữa nàng và cô ấy sẽ có một vạch cản, cho dù có tiến đến đâu, cái vạch đó cũng không cho phép nàng tiến đến một mối quan hệ mới với cô ấy nữa...

Tại sao lại như vậy....

Mọi thứ chỉ vừa bắt đầu...

Love lại vô tình dập tắt ngọn lửa hi vọng của mối tình này...một lần nữa sao?

_________________

Đã hai ngày trôi qua, với Love như ngàn thế kỷ. Nỗi mong nhớ người thương bấy giờ thật quá nỗi tha thiết, nàng cảm giác như bây giờ đã mất đi nửa phần của cuộc sống vậy.

Nhiều lúc nhớ đến người ta, trái tim cứ thắt lại, đau quặn thắt lại không thể nói nên lời.

Đôi mắt của nàng, cũng vì người ấy mà mất đi sự lạnh lùng, mất đi vẻ kiêu hãnh vốn có.

Nàng đã tiêu tuy hết mức rồi, một con người có thể không ăn không ngủ ai ngày liên, nàng còn nghĩ rằng mình đang sống trong địa ngục...mọi thứ lọt vào miệng nàng đều không có mùi vị, mặn mặn, chát chát, làm nàng liên tưởng đến nước mắt của người ta.

Chắc chắn Milk bây giờ đã không cần nàng nữa, không còn xem trọng sự có mặt của nàng trên thế gian, xem nàng như kẻ thù.

Love ngoài sự hối hận sâu thẳm trong tâm trí thì không còn gì nữa. Giá như đêm đó, nàng không nói dối, bỏ mặc cô ấy chờ cả đêm.

"Love..."

Gun mở cửa căn phòng làm việc mờ đèn, anh ta thở dài, đem ổ bánh mì vào. "Cái gì em cũng không ăn. Cái này...lót bụng đi."

Love căn bản không thèm ngó đến anh ta, nàng vẫn nằm trên ghế hướng đôi mắt tương tự ra một điểm xa xăm nào đó. Trông thật đáng thương.

Gun không ngờ nữ nhân của mình lại đi say một người cùng giới đến mức trở nên tệ thế này. Anh hoàn toàn không thể ngờ đến người đã từng vì anh ta làm tất cả giờ đã không còn như lúc trước nữa.

"Love, em im lặng như vậy đã hai ngày nay...em cần cái gì nói đi! Đừng như vậy, anh khó chịu lắm!"

"...Cô ấy!"

Hai từ vừa phát ra từ cửa miệng Love khiến Gun đau xé lòng, anh phát hờn, sinh hận nắm chặt cổ tay Love, xoay mặt nàng lại đối diện với ánh mắt sắt lẽm của anh ta, giọng vừa nhẹ nhàng cũng trở nên gắn mạnh.

"Em đừng có điên nữa được không!??Con ranh đó là một nữ nhân,vừa vô dụng lại không có tiền đô, rốt cuộc nó có cái gì hay ho khiến em như vậy?"

Love hất tay anh ta ra rồi trừng mắt. "Cô ấy hơn hẳn anh!!! Anh còn thua loài cầm thú, nam nhân mấy người, cuối cùng cũng dùng thủ đoạn hèn hạ để có được người tình. Lại còn gan miệng lên giọng khiển trách người khác, không có mặt mũi sao?"

"...Em...Em...chẳng phải anh cũng chỉ vì yêu em hay sao?"

"....Anh yêu tôi hay tiền và danh lợi của tôi!!!"

"Love, em đừng nghĩ anh như vậy nữa!! Đêm đó anh thật lòng xin lỗi em, đúng! Anh thừa nhận mình dối trá,nhưng lần này...anh nhận ra mình yêu em thật sự, anh muốn làm lại từ đầu một cách nghiêm túc!!"

"Thế là...anh hèn hạ, giở trò hay sao?" Love hạ giọng, nàng nực cười với tròng mắt long lanh nước của mình. Nàng nghiêng nhẹ đâu, đâm thẳng ánh mắt lạnh lẽo vào đôi mắt của anh ta. "Yêu tôi...là muốn chiếm hữu tôi hay sao?"

"..." Gun im bặt, anh ta nghiến răng. Bộ dạng của Love bây giờ quả thật khiến anh ta đau lòng, đau đến nổi không nói nên lời.

"...Anh nhẫn tâm như vậy hay sao? Anh hẹn hò tôi, rồi cùng lúc lại chơi bời với tình nhân khác bên ngoài. Đến lúc tôi đã tìm ra được mảnh tình của mình, anh là kẻ khiến tôi và người ta khoảng cách với nhau, anh là người gây ra mọi cuộc xung đột...."

Love rơi nước mắt, nàng cắn môi nén cảm xúc của mình. Quyết mạnh mẽ vạch mặt anh ta tiếp tục...

"Khi tôi vừa thoát khỏi anh. Tôi khó khăn như thế nào để có được tình cảm của Milk một lần nữa, anh biết không?...Tình yêu của chúng tôi vừa nảy mầm, lại bị anh hèn hạ phá huỷ như vậy!!! Anh còn thua gì cầm thú? Hả??! Yêu tôi?? Chỗ nào??!!"

"...Love à, anh..."

"Anh có thể tử tế với tôi một lần được hay không? Cầm thú. Cầm thú!!!"

Love tóm lấy cổ áo anh ta, đập mạnh đâu anh ta vào vách tường đằng sau một cái bốp rõ to. Gun không phản kháng, anh ta ngồi cho nàng cấu xé.

Cuối cùng, con quỷ giận dữ trong Love phát giận lớn, nàng với tay nắm lấy đâu chai rượu thuỷ tinh trên bàn, đưa lên cao rồi giáng mạnh xuống đâu anh ta một cái xoảng.

Thuỷ tinh thì văng tung toé, Love quăng đi cái đầu chai rượu còn lại trên tay mình, rồi nàng yếu đuối ôm mặt ngồi khóc thật lớn.

Phải, lần đầu tiên.... Gun trông thấy nàng ấy trở nên như vậy...thật tệ...nàng ấy khóc lớn quá...Tiếng khóc khiến sóng mũi anh ta cũng cay theo. Vẻ mặt anh vô hồn, vô cảm, máu trên đầu có chảy xuống như thế nào, với anh tự nhiên lại cảm thấy không đau... Có lẽ là do cơn đau bên ngực trái dâng lên...che khuất đi con đau bé nhỏ đó.

Anh vẫn vô hồn nhìn nàng khóc....

Không phải anh không thương cảm, mà là do anh đang khó xů.

Bao nhiêu chuyện anh làm cho Love, quả thật đúng như nàng ấy nói....'Không bằng cầm thú.

Nhưng hãy tin vào Gun, một nam nhân luôn có những lầm lỡ không đáng có trong tình yêu. Khi anh ta nhận ra anh ta yêu một ai đó rồi, cho dù có hèn hạ ra sao, anh ta vẫn cam chịu...

Chỉ cần nữ nhân nào đó lại trở về với anh ta.

Điều đó với anh ta là tất cả...

Tâm sự của một nam nhân, có ai thấu hiểu được....

Quàng tay ôm lấy Love, Gun chân thật, rơi một giọt nước mắt. "Đừng khóc nữa. Love, chỉ cần em đau....anh cũng không thể nào dễ chịu."

"....Nghe anh đi, khi em là anh....em sẽ không thể trách anh nặng như vậy nữa....."

______________________________

"Love Tỷ...! Chị đang đùa với em??"

"TinTin, tôi xin cậu! Đừng giấu tôi nữa, trả Milk lại cho tôi.!!!"

".... Love Tỷ!!! Chị điên rồi!?! Chị không hiểu chị đang làm gì hay sao?!!" TinTin xiết mạnh bả vai của nữ nhân giữa đêm lại đến gõ cửa nhà cậu, rồi khóc than inh ỏi trước cửa như vầy.

"Chị đã làm gì nó???"

"...Tôi không cố ý....tôi không cố ý đâu mà....trả cô ấy cho tôi!....Tôi cần cô ấy hơn bất cứ cái gì....!! Tôi xin cậu, trả cô ấy cho tôi!!!"

"Em còn không biết chuyện này!!!! Làm sao em biết nó đang ở đâu mà trả cho chị!!!" TinTin hất mạnh Love ra, khiến cho nàng ấy ngã xuống sàn.

Nghe nàng ấy kể toàn bộ câu chuyện đã xảy ra, TinTin chỉ muốn tức chết, muốn giết người ngay thôi. Máu dồn lên đến não rồi, cậu không thể bình tĩnh nữa.

Ciize thì đi công tác xa, TinTin lại không thèm quan tâm đến Milk gần nửa tháng nay nên không biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy nữa. Dẫu sao cũng là bạn, nghe tin như vậy cậu cũng trở nên thật buồn bao nhiêu.

Thấy Love đang thê thảm, khóc không ngừng trên sàn.... TinTin hối lỗi đi lại đỡ nàng ấy dậy.

"Chị về nhà nghỉ ngơi đi, ngày mai em sẽ tìm chị!

"Không, cậu nói dối! Cậu giấu cô ấy trong nhà của cậu...! Hãy trả cô ấy lại cho tôi đi mà...tôi xin cậu!!!"

" Love Tỷ!!!! Chị đừng thảm thiết như vậy nữa!! Em nói là không có!!!"

"....Tôi biết em ở trong đó mà!!!! Ra đây đi!!!"

"Im nào!!! Aizzzz!!! Chị vào nhà em mà kiểm thử đi!!"

TinTin mệt mỏi thả tay Love ra, mặc kệ nàng ấy. Love vừa được thả đã lao ngay vào cửa nhà TinTin gào thét tên của Milk trong đó.

TinTin khẽ thở dài, cậu ngước mặt lên ánh trăng sáng của đêm lặng, tự lảm nhảm một mình. "...Có phải cậu muốn trả thù Love Tỷ không Milk? Hay cậu đang sợ chị ấy...nên lẩn trốn? Hay lại ngu ngốc đi tự sát luôn rồi, thế tốt lắm đấy."

"Phì...tôi đã nói..sẽ không quan tâm đến cậu nữa mà cứ mặc kệ cậu.Cậu lớn rồi...cậu có thể tự lo liệu mình, con ngốc."

TinTin mỗi lần xen vào chuyện, hay quan tâm Milk một chút là cô ấy lại nổi cáu lên...có lẽ từ lúc nào đó anh phát hiện ra đứa bạn thân của mình đã có thể tự mình nghĩ về cuộc sống của chính nó, không cần anh quan tâm nhiều.

Nào ngờ chỉ mấy tuần không để ý, đã có chuyện xảy ra rồi.....

Sau 15 phút, Love giờ đã ngồi thút thít trong phòng khách nhà TinTin. Anh chưa bao giờ thấy đại tỷ lạnh lùng không nước mắt bấy năm lại vì Milk rơi lệ, tiêu tuy đến như vậy....

Nhìn nàng ấy bây giờ, dáng vẻ thật đáng thương. TinTin nhìn mà xót lòng, đau nhói ngực trái...

"Con ngốc, cậu làm Love Tỷ ra như vậy rồi....còn chưa thoả mãn hay sao? Bao giờ cậu lại trẻ con như vậy...! Chết quách đâu rồi..."

TinTin thầm nghĩ, rồi đem ly nước đến cho Love .Thái độ chân thành. "Chị ổn không? Em gọi bảo chúng nó chở chị lên bệnh viện xin thuốc ngủ...."

"...Không....tôi không muốn...Tự nhiên tôi cảm giác có chuyện gì đó không lành...! Milk đã xảy ra chuyện gì đó rồi..."

Love dựa vào linh cảm đáng ngờ của bản thân, nàng lại một lần nữa ngồi bật dậy. Nhưng TinTin nhanh nhẹn kéo tay nàng ngồi xuống ghế lại. "Chị bình tĩnh đi."

Love ngồi xuống ghế, hai mắt lại đỏ hoe vì nước mắt. Lòng cồn cào vẫn không ngừng gào thét, nàng muốn đi, đi tìm cho ra Milk mới thôi.

'...Cái này..nói chung Gun đã tìm chị đúng không? Anh ta làm chuyện như vậy...."

Love không trả lời, TinTin biết nàng bây giờ xúc động lắm, chỉ khẽ thở dài, TinTin nói tiếp. "Em thì không biết cái gì về chuyện của chị...nhưng Love Tỷ, em chân thành nói với chị...chị đã làm tổn thương Milk rất nhiều"

"...Nó như vậy, em không cảm thấy sai trái lắm! Mặc dù có hơi xót thương chị, nhưng em thấy...Chị hết lần này tới lần khác đem nó ra làm trò cười...thì bây giờ đáng ra chị không nên hối tiếc nữa."

"...Cậu thật sự m..."

"Love Tỷ, người ta nói...có không giữ mất đừng tìm...! Bỏ đi, Milk sẽ tìm được một cuộc sống mới, niềm vui mới, và tìm được một người thật sự yêu thương nó...chị đừng lo, hãy cứ ở bên Gun. Anh ta bây giờ...hẳn đã thật sự hối tiếc."

Người mới sao?

Còn ai trên đời này yêu nàng bằng Milk từng yêu nữa, nàng không muốn mất đi cô ấy...Tuyệt đối không muốn thấy cô ấy sánh vai đi với người nào khác.

...Làm sao đây?

TinTin nói như vậy, chẳng khác nào khiến nàng bị đâm xuyên trái tim...Cậu ta quá thẳng thắng quá chân thật, quá chính xác...những điều cậu ta nói hoàn toàn chính xác.

"Rượu....tôi muốn uống rượu...." Nàng thật sự tổn thương cần được bù đắp, và chỉ có rượu mới khiến nàng tạm quên đi nỗi sầu này.

TinTin thở dài, cậu đứng dậy. "Đợi em....em sẽ đi lấy."

Nàng sẽ say...

Sẽ được ngủ và nhìn thấy người ấy trong giấc mơ.

Sẽ được chạm, được hôn, được yêu chiều người ấy.

Nói với người ấy lời xin lỗi, một lời xin lỗi chân thật nhất. Và hai người sẽ lại trở lại như xưa...

Milk, em sẽ không nói dối nữa...

Sẽ không bỏ rơi chị...

Không khiến chị phải chờ đợi nữa...

Về với em đi...

Lần cuối cùng thôi, chị sẽ không thất hứa nữa....

Làm ơn đi, về với em.

Em sợ rồi.

Em tuyệt đối không dám nữa đâu....

__________________________
Love giờ chắc hiểu được cảm giác của Milk lúc trước rồi đó. Để coi Love làm cách nào để có lại được milk đây. Miễn là mọi người đau khổ hihi 😗😗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro