Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Love một thân một mình, anh dũng đối đầu với chai rượu nặng trên bàn đầy máu lửa.

Nàng rót, uống.

Rót rồi uống.

Mấy tên đàn em đứng trong phòng còn phải khâm phục vì nàng uống rượu như uống nước lã.

Bọn chúng không hiểu tại sao, Love chỉ qua một đêm đi xem phim với Gun xong...mà lại trở nên như vậy. Suốt ngày cáu gắt, bây giờ đêm kéo đến lại không về nhà...tay cầm ly uống rượu một mình tại nơi làm việc.

"Tội gì??? Tội gì phải suy nghĩ....Họ hẹn hò thì liên quan gì đến mình ? Họ thân mật như vậy....liên quan gì đến mình?!!!"

Love như đang gào thét trong đâu, mọi hành động thân mật của Ciize và Milk trong rạp chiếu phim cứ như ăn sâu vào tâm trí nàng vậy, không buông tha.

Xoȧng!!!

"Love...Love Tỷ ! Chị có sao k..."

"Tránh ra!!!" Love quát bọn đàn em, để cho chúng khoảng cách với mình. Nàng cáu giận vì bản thân tự dưng lại đem cả chai rượu lớn hất đi xuống sàn. "Đem chai khác vào đây!!! Cả mấy cô nhân viên bên ngoài nữa!!!"

"D...dạ rõ...."

"Gái hả? Bản thân tôi muốn thì có đầy....tôi không cần Milk. Không cần!!"

Love nghĩ vậy rồi nàng đem từng cơn ghen tức trong lòng ra ngoài phô bày hết, nàng vươn tay ném vỡ ly rượu còn đang uống dở. Nam nhân...không được.

Thì nàng sẽ tìm cô gái khác, nàng sẽ tìm ra một cô gái...còn đẹp hơn Milk, còn ấm áp hơn Milk, còn hoàn hảo hơn cả Milk...
___________

Milk lơ đãng ngó mắt ra cửa sổ, từng hạt tuyết được gió đưa qua một hướng...cứ như mưa vậy, thật đáng yêu. Ciize thì cẩn thận đếm những viên thuốc trên tay Milk, khi đã chắc chắn, nàng liên nói. "Uống đi."

"Ngày nào cũng ăn rồi uống thuốc. Phiền lắm, tôi muốn ra ngoài..."

"Ra ngoài để gây chuyện nữa à? Nói cho mà biết, đông thì đến càng gần rồi. Chị tuyệt đối phải ở trong nhà giữ ấm."

Ciize tự tin vỗ ngực. "...Nếu buồn thì nói, tôi đây, sẽ dắt chị ra ngoài dạo chơi."

"Vậy bao giờ tôi mới sang nhà TinTin được đây?!"

"....Khi cậu ấy về đã, hiện giờ TinTin đang làm nhiệm vụ xa."

Milk uống sạch những viên thuốc màu mè trên tay, rồi cô chợt nhớ ra điều gì đó, liên chuyển tâm trạng. Vỗ vai Ciize. "...Kể tôi nghe về gia đình cô đi."

"...Hả? Sao chị lại tò mò chuyện đó...." Ciize nghiêng đâu, ngạc nhiên.

"...Hứng thú thôi."

Ciize nhún vai. "...Nhà tôi thì cũng chả có gì. Nói chung cũng không có gì đáng kể...! Cha tôi mất khi tôi chưa sinh ra, mẹ tôi thì lại lo làm ăn...thời gian bên nhau kém lắm."

"...Phì, loại như cô cuối cùng cũng bị cô đơn nhỉ? Chắc tại cô hung dữ q...ặcc!!!"

"Tôi sẽ nhét gối vào miệng chị đấy!" Ciize nhăn mặt. "Nhưng tôi sống với quản gia, khi mẹ tôi sang nước ngoài làm ăn. Tôi rất chăm ngoan a~Nhưng đến tuổi 18 rồi lại muốn nếm mùi của cuộc sống, tôi xin việc tại bệnh viện, tách nhà riêng."

"...Nữ nhân hư hỏng." Milk nhún vai.

"...Ừ, hư thật...ahaha, chị biết đấy, bây giờ mẹ tôi đã về rồi. Nhà cửa to lên hẳn, tôi chợt nghĩ chỉ cần cố gắng để sau này tiếp quản cơ nghiệp....nên nghỉ làm."

"Thế sao?!!" Milk trợn mắt. "Tôi còn tưởng cô vì tôi nên bỏ làm ấy chớ?"

"Chị nghĩ mình là thiên thần chắc....! Cỡ tôi làm hoa hậu trong mắt chị thì còn nghe được."

"...Nghe nực cười nhỉ? Tội gì tôi phải treo một con ác quỷ như cô để tôn thờ?"

"...Chị...!! Ai là ác quỷ!!!!"

"Ui da!!! Đau!!!! Cái tay của tôi!!! Cái tay của tôi!!!!"

"Chị nói tôi là cái gì??!"

"Thôi quên đi..." Milk lắc đâu, rồi cô đem chuyện cuộc đời tẻ nhạt của cô kể cho Ciize nghe xem như trả lễ.

Kể xong Milk đương nhiên rất buồn, Ciize hiểu tâm trạng của cô ấy nên cũng hết sức đem lòng thành của mình ra an ủi cô, đem cô vào lòng âu yếm...Milk trong giây phút bện cạnh cùng Ciize....Có lẽ vô tình quên được hình bóng Love rồi ...?

Sau này nếu cứ bên cạnh Ciize như vậy, cô chắc chắn sẽ quên Love đi mất thôi....sớm lắm.

Là điềm lành chăng??

_____________________

"Film!!!" Namtan hết sức phẫn nộ, cô căm phẫn trước nữ nhân đang giở trò ánh nhìn mèo con ngay mắt cô.

"Em đã hết sức cố gắng để bù lỗi rồi a~" Film lưng tròng. "Nhưng em không ghép đôi Milk với Love lại nữa đâu !"

"Lý do ?"

"Love quả thật rất kiêu ngạo, cô ta bảo Milk là đồ bỏ, còn bảo đang hạnh phúc với Gun.. hực, em ghét nên.."

"Tất cả chuyện này còn không phải đều do tính hiếu thắng của em mà ra sao?!!" Namtan bóp miệng Film, cô nhăn mặt. "Em rắc rối thật đấy!"

"Chị đừng giận nữa có được không. Em hứa từ hôm nay sẽ ngoan ngoãn, không phá hoại ai nữa..."

Film ôm lấy Namtan, lôi cô ấy lên giường rồi hết sức đáng thương ngay khi thấy cô ấy bỏ biểu hiện muốn bỏ đi khỏi phòng.

"Namtan Tipraree !!" Film đè mạnh lên người Namtan, giữ cô ấy lại trên giường. "Đã tối lại lạnh...chị gấp gáp như vậy! Hình như là sợ nữ nhân nào đó cô đơn?"

"...Ừ, đúng vậy." Namtan đẩy Film ra, cô ngồi dậy phải vai rồi bước xuống giường. "...chị đi về thì tốt hơn."

Film hét ầm lên. "Đồ khó ưa!!! Cứ qua lại với mấy nữ nhân khác, tôi cầu cho chị bị bệnh HIV chết mới thôi!!!"

"Film ! " Namtan chau mày. "Chị không phải loại người thích qua đường, đừng nói bậy bạ, tưởng ai cũng như em..."

"...Chị...!!! Namtan~Thôi đi mà, hãy bỏ qua cho em, em sẽ ngoan ngoãn."

"Sao tự dưng lại đu bám chị như vậy...? Còn không phải em muốn qua đêm với ai khác sao?!"

Film cẩn thận lời nói, hết sức ngọt ngào. Nàng lôi kéo Namtan trở lại giường với những lời ngon ngọt. "Em sợ rồi, tuyệt đối không quấy phá ai nữa. Chị đừng giận và lạnh lùng với em nữa mà ...được không? Khó chịu lắm...."

"Film...." Namtan lắc đâu, cô chán nản.

"...Em không làm được chuyện gì nên hồn cả. Được thôi, đây là lần cuối chị giải quyết rắc rối cho...sau này, chị tuyệt đối không can thiệp."

"Biết ngay mà, em yêu chị chỗ đó."

____________________

Love tay bên phải khoác eo một mỹ nhân, tay bên trái lại sờ mó vòng ba của một kiều nữ. Chưa kể đến các nàng nhân viên phục vụ quán bar chân dài ngồi xung quanh.

Nàng đã như vậy liên tục mấy ngày, vì nàng đang trong tình trạng tìm tiểu tình nhân cho mình. Nàng đã biết rõ, mình không thể có một cảm giác gì với nam nhân rồi...tự hiểu bản thân cần một nữ nhân.

"Love !! Em làm trò gì vậy?!" Gun tự dưng lại xông vào phòng của nàng, quát thật lớn.

Love thấy anh liên mỉm cười, nâng ly rượu trên tay lên. "Gun, ngồi chơi."

"...Cái gì đây? Em đang làm cái gì có biết không...?!"

"Anh bỏ em ra đi." Love bị lôi đứng dậy thình lình cũng khó chịu, nàng hất tay Gun ra. Rồi lắc đâu. "Em không cần."

"Ý em là sao...?"

"Ý em....là em không cần anh."

Gun ngạc nhiên, anh nhói một cái tận sâu trong tim, rồi nhíu mày. "Em say rồi đúng không?"

"Em không có say...Em thật sự nghiêm túc."

"...Đừng đùa với anh nữa, cái gì anh cũng bù đắp cho em rồi, anh đã cho em thật hạnh phúc trong quãng thời gian vừa qua, không phải sao..?"

"...Em không hạnh phúc, em không vui." Love nhếch khoé môi, cười nhạt. "...Hai chúng ta, rõ ràng không thể. Chính xác hơn, em không thể yêu anh được."

"...Tại sao?"

"Em đã từng rất yêu anh, em yêu đến mức mù quáng. Nhưng bây giờ, sau tất cả, đã không còn nữa...Em nhận ra, bản thân mình thật sự mang trong mình một suy nghĩ ngu xuẩn, phi lý...em yêu nữ nhân."

"Em đừng có ăn nói điên khùng nữa! Về nhà mau lên. Đã khuya lắm rồi."

"Không, Gun...tối nay, em sẽ ngủ ở khách sạn. Em không muốn quay về nhà."

Love lặng người, nàng nhỏ giọng. Ánh mắt đây nỗi đau thương.

"Nhà là cái nơi chứa toàn kỉ niệm, kí ức của Milk. Em về đó nữa, tuyệt đối sẽ trở nên điên mất, em không thể ôm trong mình một đống kí ức ngọt ngào....rồi đối mặt với sự thật."

"Sự thật gì ?!" Gun nhăn mặt, anh sôi máu. "Con ranh đã làm gì em?"

"...Cô ấy...đã không còn nhớ đến em nữa rồi." Love ép nước mắt lăn dài xuống gương mặt xinh đẹp, nàng cay đắng với giọng nói nghèn nghẹn. "Hiện tại...cô ấy đang qua lại với Ciize, một nữ nhân tốt hơn em vạn lần . Lửa gần rơm, đúng là cháy...cháy..."

'....Em đã có anh cơ mà. Em nghĩ lung tung cái gì! Hãy quên cô ta đi, cuộc sống của em không liên quan đến cô ta mà!!"

"...Em không muốn chấp nhận! Mỗi lần nghĩ đến...những gì mà cô ấy sẽ làm cho con ả đó, những gì cô ấy cho em, sẽ đem cho con ả đó...!!! Em thật sự mất kiểm soát!!!"

Love quẹt nước mắt, nàng mạnh giọng. "Chính vì vậy, để quên chuyện đó đi, em phải ở lại đây, vui vẻ với mấy cô gái này....!! Sẽ có ngày...em tìm được cô gái tốt hơn Milk Pansa."

"...Love à..."

Gun như nuốt phải trái đắng, anh nhói lòng, lặng im nhìn nữ nhân anh thương yêu. Nàng đã thay đổi, không còn như trước nữa...

Nàng bây giờ như một người xa lạ...

Cách nói vừa rồi chính xác là muốn gián tiếp buông tay anh.

Được rồi, dù sao...thời gian qua, anh đã chịu đủ. Nàng giả vờ vui vẻ thế nào, nụ cười với anh gượng gạo ra sao...đến đây là chấm dứt.

Anh sẽ buông tha cho nàng.

_____________________

Love lang thang trên chính nơi mình vỗ ngực kiêu hãnh, nàng là lớn nhất. Từ bé đến lớn, chưa bao giờ nàng lâm vào tình trạng tệ hơn bây giờ, tay thì cầm lấy tay lái, nhưng lái cho chiếc xe đi đâu...nàng vẫn không để ý.

Sau những ngày dài đằng đẵng bên các hoa hồng, có lẽ nàng đã phát chán với họ.

Nàng không thể chịu được thêm.

Milk dường như đã biến mất trên từng con đường thân quen của nàng. Tại sao những ngày xưa, cô ấy có thể chịu đựng và đứng chờ nàng ở những con đường đó được khi hai đứa giận lẫy...? Còn bây giờ sao lại là không chứ?

Mới nghĩ đến, có phải là duyên trời không..nàng thấy bóng dáng Milk buồn rầu ngồi ưu tư trên chiếc bấp bênh trong khu công viên nọ.

Cái nơi đó là nơi cô ấy đã dắt nàng đến nghỉ ngơi khi nàng stress, làm sao nàng quên được cái cảm giác được đặt mình trong lòng người thương, được ôm trọn lấy cô ấy vào lòng, cái cảm giác an toàn đến mức nàng không thể quên đi.

"Milk..."

Miệng đã gọi tên cô ấy một cách vô thức, nàng đắn đo nghĩ để quyết định mình có nên sang đó...nhìn trực tiếp cô ấy hay không. Nếu cứ nhìn cô ấy từ phía xa, nàng thật sự rất nóng ruột.

Xe thì dừng lại.

Love hoàn toàn chỉ biết ngắm Milk từ xa. Nàng chỉ có thể lặng lẽ như vậy thôi.

Ánh mắt buồn bã đó...có phải đang nghĩ đến nàng không? Tâm trạng ưu tư đó...phải chăng vì nàng mà hình thành nên?

Vô vàng câu hỏi được đặt lên, phần lớn khiến nàng ấm lòng vì tự suy diễn...cô ấy còn vương vấn mình, còn tưởng nhớ đến mình.

Mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy...cho đến khi. Tầm nhìn của Love bỗng chốc cay cuốc hẳn khi thấy nữ nhân khác xen vào giữa mình và Milk. Ciize trên tay cầm cây kem, nàng ấy đem đến rồi Milk liên tươi cười ôm lấy nàng ấy một cách thân mật....

Cảm giác bây giờ là vừa khó chịu, vừa 'quê'. Nàng còn tưởng Milk vì nàng mà tương tư, hoá ra chỉ là lo lắng cho cô nàng đi mua kem lâu không thấy về.

Bàn tay không biết làm sao, xiết chặt lấy tay lái khi thấy họ ôm nhau mãi không buông. Bao giờ Milk lại có thể thân mật với một nữ nhân khác mà không phải nàng một cách chân ái như thế...

Ciize hoàn toàn đã trở thành cái gai trong mắt của nàng.

Ciize cướp Milk ra khỏi đời của nàng như vậy, với tính cách của nàng chắc chắn là không thể tha thứ.

"....Cô không thể sống xót nơi của tôi.....Hồ ly tinh..."

Love máu ghen chính xác đã ấn chìm lí trí của nàng xuống tận đáy đại dương. Thật sự không còn cách ngoi lên rồi...

Thứ bây giờ nàng nghĩ đến...

Là 'loại bỏ' Ciize đi.

Một xe đâm chết nàng ấy.

Nàng sẽ cho Ciize thấy...một nữ nhân khi ghen là như thế nào.

Lấy cái điện thoại ra, Love ấn ấn cái gì đó, rồi nhếch khoé mỗi lái xe đi.

__________________________

Ciize dẫn Milk đi xung quanh khu phố, đi đủ nơi, chỉ là muốn cho cô ấy hít chút không khí bên ngoài, cũng khá lâu cô ấy ở lì trong nhà nàng rồi.

Hai người chỉ tình cờ quay lại công viên giải trí thôi...ai ngờ lại bị thu hút bởi những trò chơi của lũ trẻ con.

"Cô xem...buổi sáng ít người ghê." Milk lắc đầu tiếc. "Phải chi buổi tối có thể đi chơi ở đây...nhỉ?"

"Nhưng buổi sáng vẫn có thể chơi mà. Chị cứ đi chơi đi, tôi sẽ chờ ở đây." Ciize ngồi xuống cái ghế đá, nghiêng đâu mỉm cười.

"Thế tôi sang quầy bắn súng đây...tí gặp nhá, tôi sẽ ôm con gấu to về đáp lễ cho cô."

"Làm được đi hẳn nói chứ..."

"Tôi là thiện xạ đấy."

Milk hất mặt rời đi, Ciize cũng mỉm cười ngồi chờ đợi. Nàng phả hơi ấm vào lòng bàn tay mình, rồi se se vào nhau cho bớt lạnh.

Vốn là người chịu lạnh kém...nhưng hôm nay nàng lại có thể vì Milk mà một lần đối mặt với cái lạnh. Cuối cùng cũng khó thể hiểu, tại sao nàng quan tâm cô ấy đến như vậy....

Đang ngồi chờ đợi, nàng hướng mắt nhìn cái khu vui chơi cách một khoảng cách mà Milk đang tham gia đằng xa để trông cho cô ấy xuất hiện.

"Quả thật là ham chơi mà....Chắc mình cũng nên đến đó tìm chị ấy."

Ciize đứng dậy, định nâng bước đến cái khu vui chơi nọ thì khựng lại bởi thấy một đám người to lớn mặc đồ tây đen xanh tiến lại. Mắt kính họ cũng đen, che khuất đi mắt họ..nhưng nàng cảm nhận được họ đang nhìn nàng với đôi mắt rất sắc.

Linh cảm đã không tốt... Ciize nhanh chân quay đi để tránh khỏi bọn người lạ mặt nọ.

"...Cô gái. Xung quanh đây không có người...! Nếu cô làm loạn, chúng tôi buộc phải dùng bạo lực."

Giọng nói chắc nịch như vậy, thật đáng sợ. Ciize chôn chân tại chỗ nghe tiếng cạch cạch từ phía sau, là tiếng lên đạn của một cây súng ngắn.

Nhìn vào nơi đông người đằng xa, mong ước có một người xuất hiện và thấy nàng, để nàng kêu cứu.

Vô vọng...

Nếu có la lên, chẳng may họ bắn chết...nàng phải làm sao?

Nếu chạy đi, với bọn họ là nam nhân, lại đông người...làm sao nàng chạy kịp...?

Ciize lấy can đảm quay mặt lại, định hỏi bọn họ muốn gì ở nàng. Nhưng chợt có cái khăn từ bàn tay của một trong bọn chúng chụp lấy miệng nàng lại. Nàng hoảng hồn cố gắng vùng vẫy. Nhưng bọn chúng ào đến, giữ chặt lấy nàng lại. Nàng đã cố gắng hất họ ra, nhưng được một lúc....cái mùi nồng nồng xộc vào mũi, nàng cảm thấy cơ thể mình yếu hẳn đi, mệt mỏi, và rất buồn ngủ.

Milk ôm con gấu màu hồng lớn từ trong khu vui chơi đi ra, còn cười tươi như hoa nở. Chợt tê người khi thấy Ciize từ xa bị bọn người lạ mặt bế đi thật nhanh. Cô la lớn lên, quăng con gấu đi, rồi chạy theo bọn chúng.

Nhưng không kịp, bọn người đó nhanh chóng ra cổng đem Ciize lên chiếc xe lớn rồi lái đi.

Milk gồng sức chạy trên đường đuổi theo chiếc xe, nhưng làm sao kịp....

Cô té ngã giữa đường, rồi ngẩng mặt nhìn chiếc xe đã dân khuất trước mắt

"C...cái biển số xe đó!!!"

________________________

Chờ xem Milk Pansa sẽ tìm Ciize và cứu cô ấy bằng cách nào nhaa.

OMG 😮😮😮. Mọi người biết gì chưa, truyện này đang được Top 1 trên hagtag của Milklove đó nha. Cảm ơn mọi người rất nhiều a~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro