Chap15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TinTin ngồi vào ghế lái của chiếc xe đen, anh khẽ đưa đôi mắt xuống nhìn hai nữ nhân dựa vào nhau gần như sắp ngủ ở ghế sau, nhẹ nhàng lên giọng.

"Love Tỷ"

"Love Tỷ?"

"Hả?" Love nhíu mày, hé đôi mắt ra nhìn TinTin.

"...Về nhà chị a?"

"Khỏi cần...tôi cần được nghỉ ngơi liên." Love xua tay, rồi nhỏ giọng. "Gần đây có cái khách sạn..."

"Không phải chứ! Còn Milk thì..."

"...Chị ấy có thể ngủ với tôi!" Love dựa hẳn cái đầu vào vai Milk, rồi cũng híp mắt gật đi.

TinTin có hơi khó xử...Biết Milk đang tránh né Love, nếu để hai người ở chung không biết có sao không

Nhỡ mà hôm sau Milk mở mắt ra thấy mình ngủ cạnh Love, chắc chắn sẽ mở cuộc truy tìm hung thủ, và đương nhiên cuộc đời đang tươi tắn của TinTin sẽ lụi tàn.

Còn nếu gan mà cãi lệnh Love, đem Milk ra ngủ riêng. Sáng hôm sau nàng thức giấc không thấy Milk ngủ cùng cũng tìm TinTin cho mà xem.

Nếu nói người tội nghiệp nhất, chắc chắn TinTin là kẻ đứng giữa rất xứng đáng để nhận danh hiệu đó....

"Một cũng chết, hai cũng chết,thôi thì ta liều vậy! Nói sao thì nói chứ Milk thì ngược đãi với mình nhiều hơn Love Tỷ à nha! Hứ, quyết định thôi! Love Tỷ là số một a".TinTin ngẫm xong một lần cũng nhanh nhấn cho bánh xe bắt đầu lăn bánh.

Thế là...nhờ TinTin nên sáng hôm sau...

"EM LÀM CÁI GÌ MÀ LẠI ĂN MẶC LỐ LĂNG NHƯ VẬY KHI NGỦ VỚI TÔI ???"

Love mỏi mệt, gài cái áo ngực lại. "Thì chẳng phải đêm qua chị cũng ôm tôi ngủ sao?"

"...Tôi.....ôi tởm chết đi được!!!" Milk bụm miệng, hất tay đi, phút chốc lại khó hiểu tại sao mình lại có thể ôm cái cơ thể như nhộng kia vào người mà ngủ cả đêm.

"Cái gì??? Ngực tôi cho chị đập mặt vào cả đêm đấy, bây giờ còn nói vậy?" Love trừng mắt.

"Tôi đập bao giờ...em...đồ bịa chuyện!!"

"Tôi bịa chuyện?? Được, lại đây tôi cho chị xem!!!"

"Xem cái gì??"

"Ngực tôi bị chị ngậm cả đêm đây này!!! Sưng lên đây này!!!" Love tháo cái áo ngực vừa mặc xong ra, phơi cặp núi căng tròn ra trước mắt Milk. Còn đưa tay chỉ chỉ vào cái đầu đỉnh đang sưng đỏ lên.

"Là do em nằm mơ thấy được làm chuyện gì đó nên mới tự cứng lên thôi!!! Đổ thừa cái gì???" Milk nhăn mặt, đưa tay đẩy vai Love sang chỗ khác để dẹp cặp quả ấy sang một bên khỏi tâm mắt.

"Đêm qua ai nói với tôi là muốn mút, ai nói là muốn bóp???" Love phát hoả vì thái độ ngang ngược của Milk.

"...Được thôi!!! Là do tôi say nên điên lên đi đụng chạm cái thứ đó!"

Love càng nghe lại càng tức, nàng thẳng tay xoay người tát cho Milk một cái đau điếng. "Ăn nói như vậy hả???"

"Em biết đau không???" Milk trợn mắt.

"...Không!" Love quăng cái áo ngực của mình vào mặt Milk. "Biết nói chuyện ngọt ngào với mấy nữ nhân khác còn tại sao đối với tôi lại ăn nói như thế??"

"Trước kia tôi cũng nói chuyện tốt đẹp với em...tại em không thích!" Milk nhếch nhẹ môi, rồi cúi người nhặt cái áo ngực của Love lên. "Thôi bỏ qua đi! Mặc vào...rồi mau rời khỏi đây!"

Love đẩy cái áo ngực ra, rồi khoanh tay, quay mặt sang nơi khác như muốn lảng tránh đi gương mặt của Milk. Cũng có chút gọi là đang trở nên thật nũng nịu, như đòi hỏi sự an ủi của đối phương.Ở chung với Love bao nhiêu năm, bây giờ Milk mới thấy con người đó trở nên trẻ con như kia. Loạt qua đã hiểu ý của nữ nhân là đang muốn mình tỏ lòng xin lỗi, hối hận.

Love Tỷ, được rồi..." Milk ửng hồng hai bên gò má, đi lại, vòng cái dây áo ngực ra phía sau lưng Love, từ từ mặc nó vào cho nàng ấy. "Xin lỗi em!"

Love phồng má, mắt liếc liếc xung quanh. "Lại xin lỗi...biết bao nhiêu lần chị xin lỗi tôi cái kiểu chán phèo như thế chưa?"

Milk ngẩng mặt nhìn Love. "Thế em muốn làm sao?"

Love đưa mắt qua, đương nhiên là khiến mắt chạm mắt với Milk. Hai người nhìn nhau phút chốc đã lâm vào tình trạng khó thoát khỏi được, hai nữ nhân bây giờ khoảng cách thì khá thân mật chỉ cách nhau vài cm nhỏ bé.

Mùi rượu còn sót lại đêm qua trên người Love lẫn Milk xộc vào mũi của đối phương khiến cả hai có phần e thẹn. Milk đã tí nữa là quên mất chuyện không nên đến gần Love, khi nhận ra thì liên đưa tay đẩy vai Love ra nhẹ, ấy mà Love lại kịp thời nắm tay Milk lại, kéo lại gần mình hơn...

"L..Love?"

Love tiến lại gần Milk "Huh?"

"Em muốn làm cái gì?" Milk chau chặt mày.

"...Tôi muốn gần với chị một chút!"

"Không được!" Milk nhếch khoé môi. "Tôi không muốn phải ăn đòn oan uổng chỉ bởi cái ghen của Gun. Đã bị nhiều lần...nên lần này tôi sẽ không mềm lòng!"

"Chị không yêu tôi nữa sao?" Love bất ngờ lại không chính chủ hỏi han một cách kì lạ như vậy, chính bản thân còn nhăn mặt không thể hiểu nổi mình chứ đừng bảo chi là Milk.

Milk nghe giọng âu yếm bất ngờ và nhỏ nhẹ của Love, cũng có chút sững người. Nhưng cô lại mạnh mẽ gạt tay Love ra, rồi quay lưng lại gài lại mấy cái nút áo sơ mi của mình. "Em điên rồi!"

"Không, trả lời đi chứ!" Love nhăn mặt, níu tay Milk, xoay người cô ấy về phía của mình.

"Hay là chị cũng có ý với Film ?...Định rời nhóm về với cô ta?"

"Em đừng có ăn nói bậy bạ!" Milk phản bác. "Chuyện tôi bây giờ yêu ai thì kệ tôi, liên quan gì đến em? Em thật sự ích kỷ muốn tôi theo đuổi thứ tình cảm khốn nạn này với em sao?"

"Hay chưa?" Love khoanh tay uy nghiêm, ngồi xuống giường, nhếch môi lên mỉa mai khinh bỉnh. "Đúng là thời gian thay đổi hết rồi !? Có ai đó đã mạnh miệng nói là sẽ yêu mãi."

"...Yêu thì được cái gì nữa? Em có quan tâm hay để ý gì đến tôi đâu!" Milk chua xót. "Em biết tôi phải nhận bao nhiêu đắng cay từ em chưa?"

"...Thế nào? Cái lý do nào chị dám nói tôi không quan tâm chị?"

"...Được, cơ bản nhất nhé... Love à, sợi dây chuyền tôi tặng em mấy năm trước đâu rồi?"

Câu hỏi của Milk bất ngờ khiến Love hơi lúng túng. Nàng nhăn mặt. "Tôi không thể đeo! Chị biết Gun khó chịu khi tôi sử dụng những thứ liên quan đến chị mà! Trước kia tôi cũng đã nói với chị rồi...."

"...Em đã vứt nó luôn rồi đúng không?"

Love sững người nhìn đôi mắt đầy cảm xúc của Milk. Rất muốn mở miệng để nói là sợi dây chuyền vẫn còn được nàng giữ, nàng vẫn thường hay ngắm và xem nó khi chợt thấy hình dáng Milk lướt mãi trong đầu.

Nhưng không thể...cái gì đó không thể khiến nàng mở miệng được.

"Bỏ qua đi, cái đó đúng là không có gì quan trọng!" Milk hất tay, đẩy qua cái chuyện về sợi dây chuyền, vì cô biết nghĩ đến bây giờ chỉ làm cô thêm xót lòng.

"Nó quan trọng...Chị phải biết là em thích nó lắm, khi tháo nó ra em cũng không nỡ mà!" Love trưng gương mặt lạnh lùng của mình nhìn Milk nàng im lặng không mở lời, nhưng thật ra trong đầu nàng đang hiện rất nhiều câu trả lời cho nữ nhân kia.

"...Tại sao em luôn ngược đãi tôi? Trước kia lại đem tôi ra làm trò cười cho Gun ?"

"...Ừ, anh ấy muốn vậy..." Love lạnh nhạt, nói đúng một câu ngắn gọn như thế. Nhưng hãy nhìn sâu vào tâm trí nàng không phải như vậy đâu. Vì nàng lúc đó chỉ là nhất thời trong thời gian thù hận Milk nên mới nhẫn tâm như vậy.

"Ừ, em là vậy. Cái gì anh ta thích là em chiều!" Milk nhún vai, nhạt nhẽo cười. "Tôi cũng chỉ là con rối để chơi qua cho vui, không có gì đáng để mấy người phải bận tâm suy nghĩ!"

"À không? Tôi trở thành đồ chơi cho em lâu rồi mà quên mất!" Milk phì cười, phủi quần áo lại cho chỉnh tề.

" Love Tỷ, tôi biết tôi có nhiều công dụng lắm nha, làm người cho em đánh khi giận nè, làm kẻ phục vụ cho em nè, còn làm súc vật cho em vui nữa, thậm chí...tôi còn làm kẻ thế thân cho người yêu em khi em nhớ đến anh ta luôn ấy chứ!"

Love nghe nửa phần đã không muốn nghe nữa, nàng cồn cào khó chịu trong lòng như thể có một con rắn đang ngọ nguậy không ngừng trong đó, khiến nàng khó mà yên. "..Im đi! Đừng có nói kiểu như mình là kẻ đáng thương"

"...Chứ em muốn sao?"

"Tôi chỉ là muốn tốt cho chị, nhưng chị trước kia tìm cách tách tôi và Gun ra, làm bao nhiêu trò để có được sự ý của tôi...nếu chị là tôi, có thể không khó chịu không?"

Milk nhếch môi. "Đó là vì chị lo lắng cho em....! chị không muốn Gun làm người chị yêu tổn thương! Anh ta là người ra sao thì bây giờ em biết rồi đó!"

"...Đó, chị hở một chút là bắt bẻ Gun. chị biết sao không? Tôi ghét nhất chị ở điểm đó!" Love chau mày, mặc cái áo ngực vào rồi nghiêm túc nói chuyện với Milk.

"Ừ, ghét! Thế em còn cố gần gũi với chị làm gì?"

"Tôi không muốn mất đi tay phải lâu năm của mình..."

"Chỉ thế?"

"Ừ "

"Em có thể thôi lo lắng cho chuyện đó, vì tôi cam đoan sẽ không phản bội em đâu!" Milk chắc nịch khẳng định rồi quay nhanh đi. "Tôi sẽ gọi TinTin cho bọn nó đến rước em. Tôi có chuyện, không đưa em đi đâu được, xin phép!"

Love lẳng lặng trông bóng lưng Milk rời khỏi căn phòng của khách sạn, nhìn theo mà nàng nghẹn ngào không thể mở lời.

Có phải sau cuộc nói chuyện này khoảng cách giữa hai người sẽ xa hơn nữa hay không?
___________

Milk đưa tay với lấy sấp hình trên bàn, rồi cau có nhướng mày nhìn nam nhân mặc đồ đen đượm chất giang hồ đang ngồi đối diện mình. "Sự thật sao?"

"...Đúng là sự thật! Gun lấy cớ sang Pháp làm ăn, nhưng sự thật là đang đi du lịch với nữ nhân này!..."

"Liệu...có hiểu lầm không?"

"Không, tôi với cậu chơi với nhau lâu như vậy thật sự là không dám đùa cợt, vả lại nam nhân kia còn là bạn trai của Love Tỷ..! Ờ, nếu còn chưa tin hãy xem những tấm này...trông họ rất tình tứ!"

"Khốn kiếp thật! Tôi nhờ cậu...đừng nói chuyện này với Love. Cô ta kiểu nào cũng sẽ một lần nữa suy sụp."

Milk bí mật ngồi nói chuyện với nam nhân nọ về một vấn đề của Gun, nếu không phải là liên quan đến Love, Milk chắc chắn không thể nào có khả năng lại đi quan tâm những việc làm cặn bã của Gun đã được người của Milk thu gọn cả vào ống kính máy ảnh như kia...Đắn đo suy nghĩ...

Milk không thể nào tưởng tượng được Gun một lần nữa lại làm chuyện có lỗi thế với Love.

Chẳng phải Love đã nói anh ta thật tâm xin lỗi rồi sao?

Chẳng phải Love đã nói anh ta sẽ yêu nàng ấy thật lòng hay sao?

Love tại sao thông minh trong xã hội, trước giờ về trí óc thì không thua một ai nhưng lại ngu xuẩn trước loại nam nhân đội lớp thú kia chứ?

Thật không thể hiểu nổi.

Milk nhói lòng thay cho Love, biết nói ra chắc chắn Love sẽ suy sụp thêm một lần nữa. Trước đến giờ, tuy đã trải qua nhiêu nhưng mỗi lần thấy Love gặp khó khăn, suy sụp hay rơi nước mắt thì khiến lòng Milk rất đau xót, không thể thích nghi được. Cắn răng mím miệng một lúc lâu... Milk mới chắc nịch rằng cô sẽ giữ bí mật chuyện này cho nó qua luôn. Xem như không có gì xảy ra...

"TinTin..sao hôm nay không thấy Milk đến vậy?" Love buông cây thuốc lá điện tử trên tay ra, nàng nhìn đứa em đang cặm cụi lo lắng đống sổ trên bàn.

"À, em không biết! Ừ thì...chắc là nó phải đi lo chuyện gì đó!" TinTin trả lời, ngẩng mặt nhìn đại tỷ của mình. "Chị cần gì gấp sao?"

"Không, thật ra cũng không có gì quan trọng!"

Love gác chân lên ghế, đôi mắt lại thể hiện cảm xúc một cách thật bí mật. Là sự lo lắng, sốt ruột và không hài lòng...

Bình thường nếu là cái giờ này thì nhất định Milk sẽ trân cái mặt khó ưa đi qua đi lại trước mặt Love. Hoặc đến trễ thì cũng có một cuộc gọi đến thông báo lý do, thậm chí có trốn đi chơi cũng gọi báo một tiếng.

Liệu có phải đã có chuyện gì rồi không? Một sự cố? Tai nạn bất ngờ? Hay lại bị người ta chặn đường gây sự? Cũng rất có thể là bị tụi giang hồ xăm trổ trả thù cũ?

Milk đúng là không hiểu chuyện gì cả. Love đang sốt ruột đến mức khó mà thưởng thứ thuốc vừa nhập về nữa cơ, vài ngày trước trong khách sạn còn vô tâm nói nàng không quan tâm cô ấy nữa chứ. Rõ ràng là mãi vẫn không thể hiểu người ta...

"...Ngu ngốc..! Thật là ngu ngốc! Chị sẽ không trưởng thành nổi hay sao chứ?" Love khổ sở nghĩ.

Nằm nghĩ ngẫm đoán đông mò tây mãi cũng không phải cách, Love bỏ cây thuốc điện tử lên bàn rồi đứng dậy.

"Love Tỷ! Chị đi đâu?" TinTin nhướn mày.

"Tôi đến quán John Ca! Bàn chuyện đôi chút!"

Lấy tuỳ tiện một cái lý do hợp lý, Love biết mình có thể dễ dàng qua mặt được bọn đàn em nhỏ của mình, cũng là cách nói khéo cho bọn nó không đi theo sau mình vì chỗ John Ca là nơi quen biết...

Ấy thế mà Love chỉ vừa bước chân ra khỏi quán của mình, đã nín thở bất chợt một giây vì trông thấy hình bóng quen thuộc đang đứng loay hoay bên cạnh chiếc 'siêu' moto đắt tiền của nàng.

Lòng dâng lên cảm giác thật nhẹ nhõm an tâm, nhưng Love vẫn một mặt trở nên thật giận dữ tiến đến gần Milk mà rủa trách.

"Này!!! Lại muốn lấy xe tôi đi đâu ?"

"... Love Tỷ, em định đi đâu à?"

"Tôi đang hỏi chị cơ mà!!!"

"...Ờ, muốn mượn chiếc xe của em!" Milk nhướn mày trả lời thật ngắn gọn.

Nếu là bình thường thì chắc chắn Milk sẽ mặt mày cằn nhằn, phàn nàn vì sự quản lý của Love. Nhưng sao hôm thái độ khác lạ như vậy?

Love nhíu mày, nghi ngờ. "Chị...có phải lại gây chuyện gì nữa hay không?"

"Gây cái gì?"

"...Sao lại trầm tư như vậy ?"

"Không có gì!" Milk nở một nụ cười gượng. "Chỉ là muốn mượn xe em đi chơi tí thôi!"

"Chơi cái gì??? Bộ rảnh lắm hay sao mà chị la cà suốt ngày như thế?" Love giật cái nón bảo hiểm lại, rồi nghiêm họng lên quát. "Tình hình địa bàn có thể là đang ổn, nhưng không phải chị luôn là người rong chơi mãi như thế!"

Milk đau lòng bất chợt, không thể kiểm soát nổi mà đưa mắt dán vào gương mặt cao ngạo của nữ nhân kia. Nín thở vài giây, Milk ngẫm đến ông trời - đấng tối cao tại sao sinh ra Love là một nữ nhân xinh đẹp. Thông minh. Hoàn toàn rất tuyệt hảo...nhưng lại phải gánh chịu những con dao đâm thấu xương thấu tủy từ phía sau.

Là bất công?

"Nè!!! Có nghe tôi nói cái gì không hả?? Love đẩy mạnh vai Milk ra làm Milk chợt hoảng hồn, đưa đôi mắt ngây ngơ nhìn nàng.

Love thấy bộ dạng thờ ơ của Milk thì có chút sững sờ, nàng thấy khi mình nói chuyện nãy giờ quá là nhiều nhưng không được để ý cũng rất đáng để hờn dỗi.

Bộp

Milk đưa tay lên má vừa bị Love tát, rồi nhẹ giọng. "Sao lại đánh?".

"Cái thứ hỗn xược, sao dám phớt lờ khi tôi nói hả?" Love trừng mắt. " Film đã cho chị ăn bùa mê thuốc lú gì rồi??? Mãi nhớ đến cô ta đúng không?"

Milk lắc đầu, ân cần kéo Love ôm vào lòng mình.

Love vô tình được sà vào lòng ai kia vẻ mặt băng lãnh đã trở nên đỏ ửng, nàng xấu hổ ước chi có thể gạt bỏ được đống cảm xúc hỗn loạn mình đang trãi, ngực trái...lại còn đánh trống nữa chứ.

Milk trái với Love,đây tâm trạng. Hai mắt cũng động nước mắt, nhưng chỉ e những giọt nước mắt đó sẽ chỉ mãi ở phía sau Love - nàng ấy không thể thấy được. Xiết chặt Love một chút, Milk chân ái nhất, nói một câu khiến người ta rung động.

"Tôi yêu em!"

Love cắn môi, nhướn một bên mày đây thoả mãn. Biết ngay là Milk còn yêu nàng, mấy ngày qua chắc là do cứng đầu nên lảng tránh nàng, sau đó lại nhớ hơi chịu không nổi nên lại hành động thế này...?

Love rõ là đang rất vui mừng, hai mắt sáng lên thì thấy rõ.Dù tâm trạng có như vậy, Love vẫn giữ giọng lạnh cùng gương mặt kiêu ngạo, đẩy nhẹ Milk ra mà hất mặt. "Không yêu! Chị làm gì có tư cách yêu tôi?"

"...Chị..." Milk kéo mạnh Love vào mình, rồi bắt đầu rơi nước mắt, đây xúc động mà cất giọng nghẹn ngào. "Làm ơn đi..."

Những giọt nước mắt của Milk là lửa, nó làm tan băng trong lòng Love. Love không thể giả vờ băng lãnh nữa. Vả lại...nàng nhận ra đang có vấn đề gì đó từ phía Milk.

"Milk à, chị làm sao?" Love sốt ruột, quan tâm, đẩy nhẹ Milk ra rồi nâng mặt cô ấy lên mà nhìn thẳng vào mắt đượm nước mắt của cô ấy tra xét. "Có phải làm gì gây chuyện với các đại tỷ đại ca không?"

"..." Milk lắc lắc đâu.

"Chị nói đi chứ!!!" Love nóng ruột nóng ran, não chưa nghĩ đến thì miệng lại tuỳ tiện nói tiếp câu nữa. "Đừng làm tôi lo!"

"... không cần lo cho tôi! Love, hãy chăm sóc cho bản thân em!" Milk nghẹn ngào.

"...Tôi?" Love nhướn mày. "Chị đang nói gì thế ?"

"Kh...không!" Milk quẹt nước mắt, rồi nở nụ cười "Chỉ là xem vài bộ phim nên thực hành diễn xuất thử!"

Love khó hiểu nhìn Milk, loạt dấu chấm hỏi một lần nữa đè nặng trên đầu Love. Nàng bỏ qua Milk, liếc mắt nhìn xung quanh một lần nữa...

"Lên xe đi, tôi đưa em đi dạo..."
________

Những đứa con nít đang tung tăng chạy nhảy với những cây kẹo cây kem trên tay cùng bạn bè chúng.

Có một số cặp đôi dắt tay nhau đi ven cái hồ bắn nước tự động đầy màu sắc nhìn tình cảm như phim.

Love nhăn mặt, nhìn những quầy giải trí mọc nhiều như những cây nấm nằm thưa nhau, rồi ngó sang những trò chơi giải trí xung quanh mình...

Love ngã mình nằm trên cỏ, rồi thư giãn nhắm mắt, cái không khí trong lành và khung cảnh yên tịnh như vầy thì đúng là Love rất lâu chưa có cơ hội được trải...

Công việc nhiều, phải làm biết bao nhiêu thứ, còn không thì nằm rảnh rang hút vài điếu thuốc một mình nằm trong phòng cô đơn...Cuộc sống của Love đã bao giờ trở nên nhàm chán như thế đấy.

" Love..." Milk cắn một miếng bánh rồi lên giọng nhỏ nhẹ gọi tên thân mật với Love.

"Hửm?" Love hé mắt, nhìn Milk.

"...Mấy ngày nay.. Gun có gọi cho em không?"

"Có!" Love ngạc nhiên vì câu hỏi của Milk. "Có gì sao?"

"...Anh ta nói sao?"

"...Hỏi thăm sức khoẻ, chỉ thế thôi !" Love nói gọn, xong lại có chút tủi thân.

"Chị hỏi làm gì?"

Milk không trả lời, lặng lẽ cắn miếng bánh rồi nhai chậm rãi. "Người ta ngắn gọn với em như vậy, em vẫn kiên cố theo người ta...Có biết đâu cái khi anh ta gọi điện cho em, thì bên cạnh anh ta cũng có một nữ nhân khác."

"Tôi thật hận bản thân, tại sao tôi không thể đem em ra xa Gun..em hoàn toàn có thể yêu ai khác, chị chịu, nhưng Gun..thật sự không được!"

"... Hôm nay chị thật lạ..." Love nhẹ giọng nói của mình, như giọng dịu dàng này sẽ dành riêng cho Milk, rất ôn nhu không dành cho ai khác nữa.

"Có phải là có chuyện gì không?"

"Không hẳn!"

"Là Film đúng không? Cô ta quấy rối chị hả?"

"Tôi không quấy rối người ta thì thôi, ai lại dám quấy rối tôi!" Milk cười đùa.

"...Thế nói tôi nghe đi, có chuyện gì hả?" Love không đem mọi nghi ngờ ra ngoài thì chính xác là chẳng thể chịu được.

Nàng có thể nhận được những trò đùa lố lăng của Milk, nhận được sự lạnh lùng của Milk, nhưng không hiểu sao lại không dám đối mặt với sự thờ ơ thẫn thờ như vậy. Thật khó chấp nhận được sự bồi hồi của mình.

"...Em có thể thay lòng một lần được không? Có thể...gạt Gun sang một bên không?"

Love nghe xong, đa phần là bất ngờ.

Chẳng lẽ Milk lại muốn tách nàng và Gun nữa?

Lại muốn như ngày xưa? Tranh giành với Gun rồi khiến Love phát giận hay sao?

"Cho tôi một lý do khiến chị nói những lời như vậy!"

"...Đây là câu hỏi, Love! Em có thể trả lời...được hoặc không?"

"Như cũ! Chị là nữ nhân, tôi cũng vậy!Chúng ta không thể... Gun là người tôi yêu, tôi sẽ luôn chọn anh ấy!"

Milk nghe xong, mà tim  lại như chết lặng, đau đớn tận cùng.

Môi vẫn gượng lắm nở một nụ cười nhếch mép, Milk gật gù. "Tôi có bảo em chọn giữa tôi và Gun đâu! Tôi hỏi em có thể bỏ qua Gun hay không?"

"...Không!"

"Thật ngốc."

"Nói ai ngốc?" Love nhăn mặt.

Milk đặt miếng bánh xuống cỏ, rồi ngã người ra, nằm cạnh bên Love. "Tôi dám cá với em...tôi sẽ luôn bên em với tư cách là một người hỗ trợ! Không ai có thể khiến em bị tổn thương!"

"Mật ngọt!" Love nghe xong, cười tủm tỉm.

Milk thở dài, đưa đôi mắt đây tâm sự nhìn từng chiếc lá màu xanh đang gộp lại che mát cho mình và Love.

----------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro