2.5: "Chúng ta"?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


***

" "Chúng ta"? Chuyện quái gì đã xảy ra với ta? Tại sao ta lại xưng hô với ả ta bằng từ "chúng ta"? Từ khi nào ả được ngang hàng với ta như vậy???" - Tay siết chặt, móng vuốt đâm vào da thịt, những cảm xúc và mâu thuẫn đầy khó hiểu khiến hắn khó chịu vô cùng.

Nhưng mọi chuyện không chỉ dừng lại ở đó. Mọi thứ xung quanh hắn đều đang diễn ra theo cách khó hiểu lạ lùng. Rin, thay vì buồn khổ thì cô bé lại hết sức vui vẻ, hát ca chạy nhảy cả ngày. Lão Jaken thì kiếm được Jinenji làm trò tiêu khiển. Riêng với A-Un thì nơi đây quả là thiên đường với cỏ xanh và thảo dược tốt ở khắp nơi. Mọi thứ cứ như thể không phải hiện thực vậy.

Lúc này đã xế chiều, hắn đang ngồi vắt vẻo trước nhà. Đây thật sự là một góc tự do và cũng là nơi chốn hoàn hảo để có thể quan sát thật kỹ kẻ đó - người phụ nữ gù xấu xí và kỳ quặc. Cô ta cả ngày lúi húi với đám thảo mộc, hết nhổ cỏ lại đến tưới nước, cứ như thể định mệnh sinh cô ta ra để chăm sóc mấy cái cây đó vậy. Với sự nhanh nhẹn trong việc di chuyển bất chấp chiếc lưng gù, thêm vào là giọng nói trong lần nói chuyện trước đã giúp hắn đưa đến kết luận cô ta mới chỉ khoảng 18 tuổi. Nhưng vẻ bề ngoài và cách nói chuyện của cô ta lại trả lời khác. Một vết chàm chiếm hữu gần nửa khuôn mặt và mái tóc có phần tềnh toàng không những không giúp che vết chàm mà lại tự động cộng thêm chục tuổi cho cô gái này. Cô ta cũng không hay nói chuyện. Ngoại trừ lần la mắng Jinenji và cuộc nói chuyện với hắn lần trước thì chưa thấy cô ta nói chuyện hay tiếp xúc với người khác nhiều. Đột nhiên cô ta dừng tay và chuẩn bị đứng lên. Trong chớp mắt hắn đã đẩy mặt mình nhìn sang hướng khác. Hắn có cảm giác cô ta biết rằng hắn đã nhìn chằm chằm vào cô ta rất lâu, tiếng bước chân tiến lại gần phía hắn, tất cả điều này làm hắn cảm thấy bối rối.

- Ngươi không ở bên Rin sao?

- ...

- Ta nghĩ ngươi nên chuẩn bị tinh thần. Những đau đớn thể xác của con bé không còn xa nữa.

- Cô nói sao? - Ngay lúc này những lo lắng vừa rồi của hắn đã được giải tỏa nhưng lại có một nỗi lo khác khiến hắn không thể không quay lại hỏi. Tuy nhiên hắn đã không cần chờ câu trả lời. Giọng Rin vang lên thất thanh:

- AAAAAAAAAAAAAAA

Tất cả dừng hết việc đang làm và hốt hoảng chạy đến bên Rin. Cô bé đang nằm quằn quại dưới đất, chỗ hoa cúc dại vừa hái được vương đầy mặt đất. Jinenji nhanh chóng bế Rin vào nhà. Sesshomaru ngay lập tức đến bên Rin, hắn kéo ống tay áo cô bé lên và sửng sốt khi nhìn thấy những lằn tím ngày càng lớn đang lan dần trên cánh tay Rin. Rin nắm chặt lấy bàn tay thiếu gia - đó là tất cả những gì cô muốn làm lúc này để cảm giác an toàn và an tâm. Mắt Rin nhắm chặt, hai lông mày như đang muốn ấn cơn đau xuống.

- Rầmmm !!! - Là Jinenji đang hốt hoảng chạy lại. Tên khổng lồ này tuy ngốc nghếch nhưng lại rất chu đáo và tốt bụng. Cả chiều nay hắn đã dùng chỗ thảo mộc Nara chuẩn bị để sắc thuốc cho Rin.

Sau khi cố nuốt những thìa thuốc đắng ngắt, Rin đã thiếp đi. Vầng trán cô bé vẫn còn lấm tấm mồ hôi của cơn đau vừa tạm qua.

- Chuyện này là sao? - Shessomaru nhìn đám người trong phòng hỏi, màu hổ phách trong đôi mắt hắn bỗng chốc trở nên đáng sợ như thể hắn đang sẵn sàng xé xác bất cứ kẻ nào.

- Hôm nay ... là ngày 15 ... - Mẹ Jinenji run rẩy

- Ơ cái bà già này! Bà nói thế là sao? Nói rõ ra xem nào!! - Lão Jaken nhảy choi choi giậm cây Gậy Đầu Người xuống đất.

Shessomaru dường như đã hiểu được phần nào ý của mẹ Jinenji nhưng phải có kẻ trả giá cho việc này. Trước lúc hắn kịp lại gần mẹ con Jinenji thì một con dao lao ngang chặn hắn lại. Hắn nhẹ nhàng bật về sau còn con dao thì cắm trên vách. Tất cả hoảng hốt. Là cô ta, cô ta luôn chọn đúng thời điểm để xuất hiện và lên tiếng:

- Đêm nay trăng tròn. Là thời điểm biến đổi. Như ta đã nói, đêm nay Rin sẽ phải chịu nhiều đau đớn về thể xác.

- ... - Hắn chưa kịp hỏi thì cô ta đã cho câu trả lời:

- Lý do mà chúng ta giấu ngươi về việc này rất đơn giản. Loại độc này lần đầu xuất hiện, chưa từng có ai nghiên cứu qua cách giải độc. Hơn nữa việc này với Rin cũng không phải không có điểm tốt. Nếu như đã không thể tránh khỏi thì tại sao không chọn cách đón nhận nó một cách vui vẻ. Chúng tôi đã làm tất cả có thể để giữ lại tính mạng cho Rin và giúp cho cô bé không cảm nhận được đau đớn suốt những ngày qua.

Cho dù với mục đích gì đi chăng nữa, kẻ nào dám lừa dối hắn đều đáng chết. Chỉ là tại thời điểm này, không phải là lúc để đôi co, cần phải cứu Rin khỏi những đau đớn này. Và vì thế phải để bọn chúng sống.

***

Nara hái lá thuốc. Jinenji cùng mẹ sắc thuốc. Sesshomaru ở bên trông nom Rin. Còn lão Jaken thì ... chạy vòng quanh cho có việc.

Trăng đã lên cao. Tất cả lo lắng dõi theo mặt trăng cứ mỗi lúc một tròn dần.

- Jaken! Gọi chúng vào! - Trong lòng chắc hẳn đang rất căng thắng nhưng hắn vẫn giữ cho khuôn mặt mình một nét bình thản đáng sợ.

Lão Jaken hốt hoảng gọi ba người nhà Jinenji vào. Lúc này, những lằn tím trên cánh tay Rin lan nhanh đến mức có thể cảm nhận bằng mắt thường. Đôi mắt cô bé xuất hiện những tia đỏ, có những lúc thoáng qua hắn tưởng chừng như đôi mắt ấy đã đổi hoàn toàn sang màu đỏ.


--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro