Chương 11: Những Bão Tố Trong Tình Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---
Mọi thứ dường như hoàn hảo khi Dương và Hùng cùng nhau tận hưởng những ngày tháng hạnh phúc, nhưng như một cơn bão bất ngờ, những vấn đề bắt đầu xuất hiện trong mối quan hệ của họ. Chỉ một thời gian ngắn sau khi họ nói về việc sống chung và kế hoạch tương lai, cả hai dần cảm thấy những áp lực từ cuộc sống hàng ngày.

Hùng bắt đầu làm thêm giờ tại công ty, và điều đó khiến anh trở nên mệt mỏi và cáu gắt hơn. Dương cố gắng thông cảm cho Hùng, nhưng dần dần, những cuộc trò chuyện của họ trở nên ít ỏi và thiếu cảm xúc. Thay vì những buổi tối ngồi bên nhau xem phim, họ lại chỉ đơn giản là ăn tối trong im lặng, mỗi người chìm trong thế giới riêng của mình.

Một buổi tối, khi Hùng trở về nhà muộn sau một ngày dài, Dương đã chuẩn bị bữa tối và đợi anh. Tuy nhiên, tâm trạng của Hùng không tốt. Anh bước vào với vẻ mặt căng thẳng, không nói một lời nào. Dương cảm thấy nỗi lo lắng trong lòng.

– "Hùng, em đã đợi anh. Anh có muốn ăn tối không?" Dương hỏi, cố gắng tạo ra không khí thân mật.

Hùng gật đầu, nhưng không nhìn Dương. Anh ngồi xuống bàn ăn, ánh mắt trống rỗng. Dương nhận thấy sự xa cách trong hành động của Hùng và không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.

– "Có chuyện gì không ổn à? Anh trông mệt mỏi quá," Dương nói, cố gắng làm dịu tình hình.

– "Không có gì," Hùng cộc cằn đáp, giọng nói thiếu kiên nhẫn. "Chỉ là công việc nhiều quá."

Dương cảm thấy một cơn sóng tức giận dâng lên. "Nhưng anh không thể chỉ nói là không có gì. Em cảm thấy anh đang tránh mặt em."

Hùng im lặng, không phản ứng. Dương cảm thấy chạnh lòng, và sự im lặng kéo dài giữa hai người trở thành một khoảng cách khó nói.

– "Hùng, em biết anh đang căng thẳng, nhưng em cũng muốn được chia sẻ cùng anh. Em không thể đứng nhìn anh chịu đựng một mình," Dương nói, giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.

Cuối cùng, Hùng buông bỏ sự kiềm chế. "Dương, em không hiểu. Công việc áp lực quá, và anh không có thời gian để suy nghĩ về những chuyện khác. Em chỉ làm mọi thứ trở nên phức tạp hơn thôi."

Dương cảm thấy như bị tát vào mặt. "Em chỉ muốn giúp đỡ anh. Nếu anh không thể chia sẻ với em, thì em không biết làm thế nào để có thể ở bên cạnh anh."

Hùng đứng dậy, cáu kỉnh. "Em không hiểu. Em không phải là người đang làm việc quần quật từ sáng đến tối. Đôi khi, anh chỉ cần có không gian riêng."

Câu nói ấy như một mũi dao đâm vào trái tim Dương. Anh đứng dậy, nước mắt đã rưng rưng. "Nếu đó là điều anh muốn, thì em sẽ cho anh không gian. Nhưng em không muốn sống trong sự im lặng như thế này."

Hùng không nói gì, chỉ im lặng quay lưng lại với Dương. Cảm giác cô đơn bao trùm không gian, và Dương nhận ra rằng tình yêu mà họ từng xây dựng đang trở nên rạn nứt.

Những ngày tiếp theo, cả hai như hai chiếc bóng lướt qua nhau. Họ ít nói chuyện hơn, chỉ trao đổi những câu ngắn ngủi về công việc và những việc cần làm. Dương bắt đầu cảm thấy nỗi buồn và sự trống rỗng ngày càng lớn, trong khi Hùng vẫn chìm trong những áp lực mà anh không thể giải tỏa.

Một buổi tối, Dương quyết định tổ chức một buổi hẹn hò tại nhà hàng mà họ từng thích. Anh hy vọng rằng bầu không khí lãng mạn sẽ giúp hàn gắn những vết nứt trong mối quan hệ của họ. Nhưng khi họ đến nơi, Hùng vẫn giữ tâm trạng nặng nề.

– "Hùng, em đã nghĩ rằng có thể chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui trở lại," Dương nói, ánh mắt đầy hy vọng.

Hùng chỉ gật đầu, không nói gì thêm. Bữa ăn diễn ra trong sự im lặng, và Dương cảm thấy như mình đang ngồi bên một người hoàn toàn xa lạ.

– "Tại sao chúng ta lại như thế này?" Dương lên tiếng, không kiềm chế được cảm xúc. "Em nhớ những ngày chúng ta còn hạnh phúc."

Hùng thở dài, cuối cùng cũng nhìn vào mắt Dương. "Mình đã thay đổi. Cuộc sống không giống như chúng ta nghĩ."

Dương cảm thấy nỗi đau dâng trào. "Nhưng chúng ta có thể thay đổi điều đó. Hãy cố gắng hơn một chút."

Hùng lắc đầu, ánh mắt trống rỗng. "Mình không biết nữa. Có thể mình đã đi quá xa rồi."

Đó là câu nói khiến Dương cảm thấy như bị xô đẩy xuống một vực thẳm. Anh không biết mình nên làm gì tiếp theo. Liệu tình yêu của họ có thể vượt qua được giai đoạn khó khăn này? Hay tất cả đã đến hồi kết?

Khi buổi hẹn hò kết thúc, cả hai trở về nhà trong im lặng. Dương không thể ngừng suy nghĩ về những điều đã xảy ra. Anh cảm thấy mình đang đứng trước một ngã rẽ, nơi mà cả hai có thể chọn cách đi tiếp hoặc dừng lại.

Sự im lặng giữa họ ngày càng dày đặc, và Dương nhận ra rằng tình yêu không phải lúc nào cũng đủ mạnh để vượt qua mọi sóng gió. Họ cần phải tìm lại bản thân và lý do mà họ đã đến với nhau ngay từ đầu. Nhưng liệu có còn quá muộn để hàn gắn những vết nứt đang ngày một lớn hơn trong trái tim họ?

---

Chương 11 khép lại với sự bất ổn trong mối quan hệ của Dương và Hùng, khi những khó khăn và áp lực từ cuộc sống bắt đầu tác động đến tình yêu của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro