Chương 14: Nỗi Lo Lắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---
Sáng hôm sau, ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ, chiếu sáng căn phòng nơi Dương và Hùng nằm cạnh nhau. Mùi hương của cà phê phảng phất từ phòng bếp khiến Dương thức dậy. Anh cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng tràn đầy hạnh phúc sau đêm ngọt ngào. Hùng vẫn còn ngủ say, khuôn mặt an yên như một thiên thần.

Dương nhẹ nhàng rời khỏi giường, quyết định ra ngoài pha một tách cà phê. Tuy nhiên, trong lòng anh lại bắt đầu dấy lên một nỗi lo lắng. Anh không thể ngừng suy nghĩ về việc bố mẹ sẽ phản ứng ra sao khi biết chuyện tình giữa anh và Hùng.

Khi Dương vừa bước vào bếp, anh không khỏi nhớ lại ánh mắt nghiêm khắc của bố và mẹ mỗi khi nhắc đến chuyện hôn nhân. "Con phải cưới vợ sớm thôi," họ thường nói. Nỗi sợ hãi về việc không thể sống thật với bản thân khiến Dương cảm thấy nghẹt thở.

"Liệu họ có chấp nhận mối quan hệ này không?" Dương tự hỏi, khi rót cà phê vào cốc. Anh lo lắng về những kỳ vọng và định kiến xã hội, những điều mà gia đình và bạn bè có thể nghĩ về tình yêu của họ.

Dương quay lại phòng ngủ, ngồi trên mép giường và nhìn Hùng đang ngủ. Ánh sáng chiếu rọi qua cửa sổ, làm nổi bật những đường nét trên khuôn mặt anh. Tình yêu giữa họ đã mang đến cho Dương nhiều niềm vui, nhưng cũng không ít nỗi sợ hãi. Anh không thể mất Hùng, nhưng liệu họ có thể vượt qua những rào cản mà xã hội và gia đình đặt ra?

Hùng khẽ động đậy, mở mắt và thấy Dương đang nhìn mình. "Chào buổi sáng, em yêu," Hùng mỉm cười, nhưng Dương chỉ gật đầu, không thể nén nổi sự lo lắng trong lòng.

"Chào buổi sáng," Dương đáp, cố gắng mỉm cười nhưng không thể giấu được vẻ lo lắng trên gương mặt.

Hùng nhận thấy điều gì đó không ổn. "Em làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra à?"

Dương do dự, không biết nên nói ra nỗi lo lắng của mình hay giữ im lặng. Cuối cùng, anh quyết định chia sẻ. "Hùng, em… em đang lo lắng về bố mẹ. Nếu họ biết chuyện của chúng ta, liệu họ có chấp nhận không?"

Hùng khẽ nhíu mày, ngồi dậy và nhìn thẳng vào mắt Dương. "Em không cần phải lo lắng quá nhiều. Chúng ta có thể từ từ nói với họ. Nếu họ yêu thương em, họ sẽ hiểu."

"Nhưng nếu không? Họ có thể không chấp nhận, và điều đó sẽ làm tổn thương cả hai chúng ta," Dương nói, giọng đầy lo âu.

Hùng nắm tay Dương, cảm nhận được sự run rẩy trong lòng anh. "Mình sẽ vượt qua mọi thứ cùng nhau. Đừng để những suy nghĩ tiêu cực làm tổn thương tình cảm của chúng ta. Quan trọng là chúng ta yêu nhau."

Dương cảm thấy lòng mình ấm lại khi nghe những lời an ủi từ Hùng. Nhưng nỗi lo lắng vẫn chưa tan biến. "Em biết, nhưng em không thể không nghĩ đến. Bố mẹ sẽ không dễ dàng chấp nhận nếu như họ biết chúng ta yêu nhau."

Hùng đứng dậy, đi tới gần cửa sổ, nhìn ra ngoài như thể tìm kiếm một câu trả lời. "Thật khó để biết trước được điều gì sẽ xảy ra. Nhưng mình không thể sống trong nỗi sợ hãi. Hãy cho bản thân mình và tình yêu một cơ hội."

Dương im lặng, trong lòng vẫn đầy băn khoăn. Anh muốn tin vào những gì Hùng nói, nhưng thực tế lại khiến anh thấy bất an. "Có lẽ em nên tìm cách nói chuyện với họ trước khi quyết định mọi thứ. Em không muốn khiến cả hai mình gặp khó khăn."

Hùng quay lại, ánh mắt đầy kiên định. "Đúng, em nên làm điều đó. Nhưng hãy nhớ rằng cho dù họ có phản ứng thế nào, em vẫn có mình bên cạnh."

Một nụ cười yếu ớt hiện lên trên môi Dương. "Cảm ơn anh, Hùng. Em sẽ cố gắng."

Họ ngồi bên nhau, hai trái tim đập cùng một nhịp, nhưng những nỗi lo lắng vẫn lẩn khuất đâu đó trong tâm trí Dương. Anh biết rằng sẽ không dễ dàng, nhưng nếu có Hùng bên cạnh, có lẽ mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.

---

Chương 14 kết thúc với nỗi lo lắng của Dương về việc bố mẹ sẽ phản ứng như thế nào khi biết chuyện tình của anh và Hùng, nhưng cũng mang đến hy vọng về một tương lai tươi sáng hơn khi họ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro