Chương 15: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---
Buổi sáng hôm đó, căn phòng của Dương ngập tràn không khí hồi hộp. Ánh nắng chiếu qua cửa sổ, nhưng lòng anh lại nặng trĩu lo âu. Hôm nay, bố mẹ sẽ lên thăm, và anh biết rằng điều này có thể mang đến nhiều vấn đề khó khăn. Dương không thể ngừng suy nghĩ về cách họ sẽ phản ứng khi biết mối quan hệ giữa anh và Hùng.

Hùng nhận thấy sự căng thẳng của Dương. "Em có muốn mình ở bên không?" Hùng hỏi, ánh mắt dịu dàng và đầy lo lắng.

"Em cần anh bên cạnh, nhưng em sợ... sợ rằng họ sẽ không chấp nhận chúng ta," Dương đáp, lòng chùng xuống.

Khi tiếng chuông cửa vang lên, tim Dương đập nhanh. Anh hít một hơi sâu, cảm thấy căng thẳng tràn ngập. "Chắc chắn là bố mẹ rồi," anh nói, giọng run run.

Hùng gật đầu, cả hai cùng tiến ra mở cửa. Khi mở cửa, Dương thấy bố mẹ mình đang đứng đó. Mẹ anh với nụ cười tươi, nhưng ánh mắt thì có phần lo lắng. Bố Dương nhìn thẳng vào anh, khuôn mặt nghiêm nghị.

"Chào con, Dương!" mẹ anh lên tiếng, giọng nói ấm áp nhưng cũng đầy nghiêm túc. "Chúng ta đến thăm con một chút."

"Chào bố mẹ," Dương đáp, cảm thấy hồi hộp. "Mời bố mẹ vào."

Sau khi họ vào nhà, cả gia đình ngồi xuống sofa. Mẹ Dương nhìn quanh căn phòng, ánh mắt dừng lại ở Hùng. "Cậu là Hùng, đúng không? Dương thường nhắc đến cậu."

Hùng mỉm cười, nhưng trong lòng cảm thấy bối rối. "Vâng, con là Hùng. Rất vui được gặp bác."

Bố Dương không chần chừ, giọng nói nghiêm nghị: "Dương, bố mẹ thấy con dạo này không như trước. Con có điều gì muốn nói với chúng tôi không?"

Dương nuốt khan, lòng dạ rối bời. "Con... con đang rất hạnh phúc, nhưng có một số điều con muốn chia sẻ."

Mẹ Dương nhìn anh với vẻ nghi hoặc. "Con nói đi."

Dương hít một hơi sâu, quyết tâm phải nói ra tất cả. "Con và Hùng... chúng con đang yêu nhau."

Câu nói như một tiếng sét giữa trời quang. Im lặng bao trùm căn phòng. Mẹ Dương mở to mắt, trong khi bố Dương nhíu mày, vẻ mặt trở nên lạnh lùng. "Con nói gì cơ?"

"Con và Hùng yêu nhau," Dương nhắc lại, giọng nói vững vàng hơn, nhưng lòng anh lại như đang tan chảy.

"Bố mẹ không thể chấp nhận điều này," bố Dương cắt ngang, giọng nói lạnh lùng như băng. "Con phải biết rằng đây không phải là con đường mà gia đình mong muốn."

Dương cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt. "Nhưng con yêu Hùng. Con không thể sống giả dối với cảm xúc của mình."

"Yêu? Hãy để bố mẹ nói cho con biết về tình yêu thực sự," mẹ Dương lên tiếng, giọng điệu dứt khoát. "Con cần một người phụ nữ, không phải một cậu trai."

Hùng đứng dậy, anh cảm thấy căng thẳng. "Dạ, thưa bác, con yêu Dương và con muốn chăm sóc cho cậu ấy. Con sẽ làm mọi thứ để mang lại hạnh phúc cho Dương."

Bố Dương nhìn Hùng, ánh mắt đầy khinh bỉ. "Con có quyền gì mà đứng đây nói về hạnh phúc của Dương? Nếu con thật sự yêu thương nó, hãy để nó có một tương lai tốt đẹp hơn, với một người khác."

Dương cảm thấy nước mắt mình trào ra. "Bố, con không thể làm theo ý muốn của bố. Con yêu Hùng và không thể sống thiếu anh ấy."

Mẹ Dương cũng không kiềm chế được: "Dương, con còn trẻ. Con không hiểu được điều gì đang chờ đợi mình. Hãy nghĩ đến gia đình này, đến những kỳ vọng mà chúng ta đã đặt ra cho con."

Dương cảm thấy nỗi đau trong lòng trở nên không thể chịu đựng được. "Con không cần phải sống theo kỳ vọng của bố mẹ. Con cần sống cho chính mình."

"Bố mẹ không thể để con đi vào một con đường sai lầm," bố Dương gằn giọng, nghiêm khắc. "Con cần thời gian để suy nghĩ lại."

Cuộc trò chuyện tiếp tục trong bầu không khí nặng nề, và Dương cảm thấy như mọi thứ đang sụp đổ. Anh đã dũng cảm nói ra tình yêu của mình, nhưng điều đó dường như chỉ mang lại những phản ứng tiêu cực từ phía gia đình. Sự ủng hộ mà anh hy vọng từ bố mẹ đã trở thành một cú sốc lớn.

"Con cần thời gian," Dương nói, giọng đầy mệt mỏi. "Con sẽ không thay đổi cảm xúc của mình. Con yêu Hùng, và con sẽ không từ bỏ anh ấy."

Cuộc gặp gỡ đã trở thành một cuộc chiến không thể thắng cho Dương. Anh nhìn Hùng, và thấy trong ánh mắt anh sự đau khổ và lo lắng. "Chúng ta sẽ tìm cách vượt qua, đúng không?" Dương thì thầm với Hùng, mặc dù lòng đầy nghi ngờ.

Hùng nắm chặt tay Dương, ánh mắt kiên định. "Mình sẽ luôn bên nhau, cho dù thế nào đi nữa."

Nhưng trong lòng Dương, nỗi lo sợ và sự ngược đãi từ bố mẹ vẫn như một bóng ma ám ảnh, khiến anh không biết liệu tình yêu này có đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi khó khăn.

---

Chương 15 kết thúc với những phản ứng tiêu cực từ bố mẹ Dương, làm tăng thêm cảm giác ngược đãi và căng thẳng trong mối quan hệ giữa Dương và Hùng. Dương phải đối mặt với sự lựa chọn giữa tình yêu và kỳ vọng của gia đình, tạo nên những thử thách lớn hơn cho cả hai trong hành trình tình cảm của họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro