Chương 19: Cảm Giác Bất Lực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---
Dương ngồi lặng lẽ trong phòng tối, ánh đèn chỉ chiếu sáng một góc nhỏ. Mọi thứ xung quanh anh dường như ngưng lại, và những suy nghĩ hỗn độn cứ quẩn quanh trong đầu. Anh không thể ngừng nghĩ về Mai, về cuộc gặp gỡ mà bố mẹ đã sắp đặt. Hình ảnh của cô hiện lên rõ nét, nhưng lòng anh lại nhớ đến Hùng, người mà anh không thể quên.

Hùng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Dương, nhưng bây giờ, sự xuất hiện của Mai lại như một cú sốc, khiến mọi thứ đảo lộn. Cảm giác đau đớn dâng trào trong lòng anh. "Tại sao mình lại phải sống trong tình trạng này?" Dương tự hỏi, đôi mắt ướt lệ.

Quyết định gặp Hùng lại trở thành một thử thách lớn. Anh cảm thấy mình đang lừa dối không chỉ bản thân mà còn cả Hùng. Ngồi trên ghế, Dương không biết nên nói gì. Cuối cùng, anh nhấc điện thoại lên và bấm gọi cho Hùng.

"Alo," giọng Hùng vang lên, nhưng không có sự vui vẻ như mọi khi. Nghe thấy tiếng nói của Hùng, Dương cảm thấy một nỗi nhói đau trong lòng.

"Hùng, em muốn gặp anh," Dương nói, cố gắng giữ giọng mình bình tĩnh.

"Được rồi, em đến đâu?" Hùng hỏi, giọng có chút khẩn trương.

"Em đến công viên," Dương đáp, lòng nặng trĩu.

Khi Dương đến công viên, nhìn thấy Hùng đứng đó, một phần trong anh cảm thấy nhẹ nhõm nhưng phần còn lại lại tràn ngập lo âu. Hùng bước đến, ánh mắt anh đầy lo lắng. "Dương, em có chuyện gì không ổn sao?"

Dương thở dài, không biết bắt đầu từ đâu. "Hùng, em… em không biết phải nói như thế nào." Giọng anh run run, cảm giác như từng lời nói đều trở nên nặng nề.

"Em đã gặp Mai phải không?" Hùng hỏi, đôi mắt anh không rời khỏi Dương. "Có phải bố mẹ lại gây áp lực cho em không?"

Dương gật đầu, không thể giấu diếm. "Họ đã chọn cô ấy cho em, Hùng. Em… em không biết phải làm sao."

Hùng lùi lại một bước, như thể bị một cú đấm vào bụng. "Em định chấp nhận việc kết hôn với cô ấy sao?" Giọng anh tràn đầy sự tức giận và thất vọng.

"Em không muốn," Dương nói, nước mắt bắt đầu trào ra. "Nhưng em cảm thấy bất lực. Họ sẽ không để em sống theo cách mà em muốn. Họ sẽ không chấp nhận mối quan hệ của chúng ta."

"Nhưng em có yêu anh không?" Hùng hỏi, ánh mắt anh đầy tuyệt vọng. "Tình yêu này có ý nghĩa gì với em nếu em chỉ sống theo ý muốn của họ?"

"Em… em không biết!" Dương kêu lên, nước mắt rơi xuống má. "Em yêu anh, nhưng em cũng yêu gia đình mình. Em không muốn họ thất vọng."

Hùng quay đi, không muốn Dương thấy vẻ mặt đầy đau khổ của mình. "Vậy em sẽ chọn ai? Một cuộc sống an toàn hay một tình yêu thực sự?"

"Em không thể chỉ chọn một trong hai," Dương đáp, cảm giác nghẹt thở. "Em không biết mình nên làm gì."

"Em đang tự giết chết tình yêu này," Hùng nói, giọng đầy chua chát. "Nếu em không dám đứng lên vì bản thân mình, thì chúng ta đã mất tất cả rồi."

Dương cảm thấy như mình đang đứng giữa hai ngã rẽ. "Hùng, anh có biết là em sợ lắm không? Sợ mất đi tất cả. Em không muốn sống mà không có anh, nhưng cũng không muốn làm tổn thương gia đình."

"Vậy em muốn anh phải chờ đợi đến bao giờ?" Hùng nói, giọng anh trở nên run rẩy. "Em có biết thời gian không đứng yên không? Anh không thể sống trong sự chờ đợi vô vọng này."

Dương gục đầu xuống, cảm giác nỗi đau trào dâng. "Em không biết phải làm gì để khiến mọi thứ tốt đẹp hơn. Em yêu anh nhưng lại không thể bỏ qua những gì đang xảy ra."

"Anh không thể tiếp tục như vậy, Dương," Hùng nói, giọng anh đầy đau thương. "Nếu em không thể chọn, anh sẽ rời xa em. Anh không thể là lựa chọn thứ hai trong cuộc đời em."

Dương cảm thấy như trái tim mình bị xé nát. "Hùng, đừng nói như vậy! Em yêu anh mà!"

"Yêu không đủ, Dương. Em phải chứng minh điều đó bằng hành động." Hùng nhìn Dương với đôi mắt tràn ngập sự thất vọng, như thể anh đã mất đi niềm tin.

Cuối cùng, Hùng quay lưng và bỏ đi, để lại Dương đứng đó, lặng lẽ trong cơn bão cảm xúc. Cảm giác bất lực và đau khổ tràn ngập trong lòng anh. Dương muốn chạy theo Hùng, muốn ôm chặt lấy anh và nói rằng anh sẽ làm tất cả để bảo vệ tình yêu này. Nhưng anh biết rằng mọi thứ đã trở nên quá muộn.

Dương đứng đó, lòng trống rỗng, như thể đã mất đi thứ quý giá nhất trong cuộc đời mình. Cảm giác đau đớn dâng lên như sóng biển cuồn cuộn, và anh biết rằng mình đang đứng trước một ngã rẽ không thể quay lại.

---

Chương 19 khắc họa những xung đột sâu sắc trong lòng Dương, khi anh phải đối mặt với sự lựa chọn giữa tình yêu và gia đình. Cảm xúc bất lực, đau khổ và sự dằn vặt nội tâm tạo nên một bức tranh u ám nhưng chân thật về mối quan hệ của Dương và Hùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro