Chương 3: Những Ký Ức Cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---
Buổi chiều tà dần nhường chỗ cho màn đêm, ánh sáng rực rỡ trên bầu trời dần tắt, nhưng lòng Dương lại tràn đầy hy vọng và khao khát tìm về những điều đã mất. Hùng ngồi bên cạnh, cả hai im lặng nhìn về phía xa, nơi làn sóng biển vỗ về, từng tiếng sóng dường như hòa cùng nhịp đập trái tim họ.

– "Cậu có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?" Hùng bỗng lên tiếng, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.

Dương mỉm cười, cảm giác như mọi ký ức trở về cùng một lúc. "Tất nhiên. Đó là cái ngày mà tôi còn là một cậu nhóc mới chuyển đến đây. Cậu đã cho tôi mượn cuốn truyện tranh mà cậu thích nhất. Hồi đó tôi nghĩ cậu thật ngầu."

Hùng cười lớn, tiếng cười vang vọng giữa không gian. "Và rồi cậu đã làm tôi mất cuốn sách đó trong một tuần! Mẹ tôi đã mắng tôi rất nhiều."

– "Tôi vẫn nhớ cái cảm giác đó," Dương nói, ánh mắt xa xăm. "Chúng ta đã cùng nhau đọc sách, mơ mộng về những cuộc phiêu lưu. Thời đó thật đẹp."

Họ cùng nhau ôn lại những kỷ niệm xưa, từ những buổi chiều dài đắm mình trong những trang sách, cho đến những giấc mơ không có giới hạn. Cả hai đều có chung một ước mơ lớn lao: trở thành nhà văn, để viết nên những câu chuyện đẹp, những điều mà họ cảm nhận về cuộc sống.

– "Tôi đã từng viết rất nhiều," Hùng thở dài. "Nhưng rồi cuộc sống cuốn tôi đi. Tôi đã bỏ rơi những trang viết và những ước mơ đó."

Dương gật đầu, cảm thấy đồng cảm với người bạn. "Tôi cũng vậy. Đôi khi, giữa dòng đời bộn bề, tôi tự hỏi liệu mình còn đủ can đảm để viết lên những điều thật lòng nữa không."

Màn đêm dần buông xuống, ánh trăng bắt đầu le lói trên mặt biển, tạo thành những vệt sáng lấp lánh. Dương nhìn ra xa, lòng chợt trào dâng một nỗi buồn lẫn hy vọng. "Chúng ta đã để cuộc sống cuốn trôi quá nhiều. Có lẽ đã đến lúc phải tìm lại những gì đã mất."

Hùng nhìn thẳng vào mắt Dương, ánh mắt kiên quyết. "Vậy thì chúng ta hãy làm điều đó. Chúng ta có thể bắt đầu từ những điều nhỏ bé. Có thể viết lại những câu chuyện của chính mình, ghi lại những điều mà chúng ta đã trải qua."

Dương cảm thấy một nguồn động lực mới. "Có thể chúng ta nên bắt đầu bằng việc viết lại câu chuyện của ngày hôm nay. Chúng ta đã tìm thấy nhau sau bao năm, và điều đó đáng được ghi lại."

Hùng gật đầu, nụ cười trở lại trên môi. "Đúng vậy! Chúng ta có thể viết về cuộc đời của mình, về những gì chúng ta đã trải qua, những ước mơ đã bị lãng quên. Mỗi câu chuyện đều là một hành trình."

Trong ánh sáng mờ ảo của đêm, hai người bạn cũ bắt đầu chia sẻ những câu chuyện cuộc đời mình. Dương kể về những ngày tháng anh sống trong sự cô đơn, những khoảnh khắc anh chao đảo giữa công việc và ước mơ. Anh nói về cửa hàng sách nhỏ mà anh đã mở, nơi trở thành chốn trú ẩn cho tâm hồn anh, nhưng cũng là nơi chôn vùi những giấc mơ không thành.

– "Mỗi cuốn sách trong cửa hàng đều là một phần của tôi," Dương tâm sự. "Chúng chứa đựng những câu chuyện tôi chưa bao giờ có đủ can đảm để viết ra."

Hùng lắng nghe, ánh mắt anh sáng lên khi Dương nói về đam mê của mình. "Tôi hiểu cảm giác đó. Mỗi trang sách đều mang trong mình một câu chuyện, và chúng ta cũng vậy. Chúng ta cần phải kể ra, không chỉ cho chính mình mà còn cho những người khác."

Họ ngồi bên nhau, lắng nghe tiếng sóng vỗ, giữa bầu không khí tĩnh lặng, những câu chuyện bắt đầu tuôn trào. Từng mảnh ghép của quá khứ được lôi ra, mỗi câu chuyện đều chứa đựng niềm vui, nỗi buồn và cả những bài học quý giá mà cuộc sống đã dạy họ.

Hùng kể về những năm tháng ở thành phố lớn, nơi anh tìm kiếm sự thành công nhưng lại mất đi sự kết nối với chính mình. Dương nghe mà thấu hiểu, như thể đó là câu chuyện của chính mình. Họ cùng nhau vẽ nên những bức tranh về cuộc sống, về những giấc mơ chưa thực hiện, và về những điều mà họ vẫn còn khao khát.

Trong khoảnh khắc ấy, giữa bãi biển yên tĩnh và ánh trăng sáng, Dương và Hùng nhận ra rằng, dù có mất đi nhiều thứ trong cuộc sống, nhưng tình bạn và những câu chuyện chưa kể vẫn là một phần không thể thiếu. Họ đã tìm thấy nhau, tìm thấy chính mình trong những ký ức cũ, và bây giờ là lúc để viết lại câu chuyện mới.

Ánh trăng chiếu rọi lên mặt biển, tạo thành những vệt sáng lung linh, như một lời hứa cho những điều sắp tới. Họ cùng nhau quyết định rằng sẽ không để những ước mơ chỉ còn là những mảnh ghép trong quá khứ, mà sẽ cùng nhau thực hiện những điều đã từng mơ ước.

---

Chương 3 kết thúc với cảm xúc mạnh mẽ và quyết tâm tìm về những ước mơ đã lạc lối, hứa hẹn cho một hành trình mới đang bắt đầu cho cả Dương và Hùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro