Chương 4: Khởi Đầu Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---
Sáng hôm sau, Dương và Hùng quyết định dành cả ngày để khám phá lại những góc phố quen thuộc trong thị trấn, nơi họ đã từng gắn bó khi còn nhỏ. Trong ánh nắng dịu dàng của buổi sáng, cả hai cùng nhau đi bộ trên con đường mòn ven biển, nơi hàng dừa xanh rì đứng vững trước sóng gió, như những kỷ niệm mà họ mang theo.

– "Nhìn kìa, chỗ này vẫn như xưa," Hùng chỉ tay về phía quán cà phê nhỏ, nơi họ thường đến mỗi khi cần một chốn dừng chân. "Nhớ không? Chúng ta đã ngồi ở đó hàng giờ, mơ về tương lai."

Dương mỉm cười, nỗi nhớ ùa về như một dòng nước ấm. "Có lẽ hôm nay chúng ta nên ghé vào đó một lần nữa. Có thể bàn về những câu chuyện mà chúng ta muốn viết."

Hai người bước vào quán cà phê, mùi cà phê thơm phức hòa quyện với hương bánh ngọt khiến lòng Dương xao xuyến. Họ chọn một góc ngồi cạnh cửa sổ, từ đây có thể nhìn ra biển cả bao la, nơi những con sóng dập dờn nhè nhẹ.

– "Cậu có nghĩ mình nên bắt đầu bằng cách viết một bài ngắn về những kỷ niệm xưa không?" Hùng đề xuất, ánh mắt đầy nhiệt huyết. "Có thể là một bức thư gửi cho chính mình trong quá khứ."

Dương gật đầu, cảm giác hào hứng dâng lên trong lòng. "Đó là một ý tưởng hay. Mỗi người đều có những điều muốn nói với chính mình, những điều mà họ đã học được qua thời gian."

Họ bắt đầu chia sẻ những suy nghĩ, những ký ức về những ước mơ và nỗi lo của chính mình. Dương nhớ lại cảm giác bồng bột của tuổi trẻ, khi mọi thứ dường như đều có thể đạt được. "Tôi đã từng nghĩ rằng mình sẽ viết một cuốn tiểu thuyết, một tác phẩm để lại dấu ấn trong lòng độc giả."

– "Còn tôi thì muốn viết về những cuộc phiêu lưu," Hùng nói, ánh mắt sáng lên. "Những điều kỳ diệu mà tôi từng mơ ước sẽ xảy ra trong cuộc đời. Nhưng rồi thực tại lại kéo tôi ra khỏi những giấc mơ đó."

Dương nhấp một ngụm cà phê, vị đắng hòa cùng sự ngọt ngào của tuổi thanh xuân. "Nhưng giờ chúng ta đã trở lại, và có thể viết lại câu chuyện của mình. Có lẽ chúng ta nên lập một kế hoạch cụ thể cho việc viết."

Hùng đồng ý. "Chúng ta có thể dành mỗi buổi sáng cuối tuần để viết, cùng nhau chia sẻ ý tưởng và xây dựng những nhân vật. Đó sẽ là một hành trình thú vị."

Hai người bạn trao đổi nhau về các chủ đề mà họ muốn khám phá, từ tình bạn, tình yêu, đến những cuộc sống đầy sóng gió mà họ đã trải qua. Họ cũng bàn luận về việc sẽ tìm hiểu thêm về các khóa học viết lách hoặc tham gia các buổi hội thảo, nơi họ có thể gặp gỡ những người có cùng đam mê.

– "Tôi nghĩ có thể bắt đầu viết một blog," Dương đề xuất. "Nơi chúng ta có thể ghi lại những suy nghĩ của mình, chia sẻ với mọi người những điều mà chúng ta đã trải qua."

Hùng gật đầu đồng tình. "Đúng vậy! Chúng ta có thể sử dụng mạng xã hội để kết nối với những người khác, tạo dựng một cộng đồng yêu thích viết lách."

Bữa sáng diễn ra trong không khí tràn đầy năng lượng, khi cả hai người chia sẻ những ý tưởng, kế hoạch cho tương lai. Thời gian như ngừng trôi, và họ cảm thấy mình trở lại với thời kỳ tươi đẹp của tuổi trẻ, nơi những ước mơ vẫn còn tươi mới.

Sau khi rời quán cà phê, họ tiếp tục dạo quanh thị trấn, ghé thăm những nơi quen thuộc như công viên nhỏ, nơi họ thường tổ chức những buổi dã ngoại, hay nhà sách cũ nơi Dương đã dành nhiều thời gian để khám phá những cuốn sách hay.

Khi đi ngang qua nhà sách, một cảm xúc mạnh mẽ trào dâng trong Dương. "Đây chính là nơi tôi đã tìm thấy niềm đam mê viết lách. Những cuốn sách này không chỉ là những trang giấy, mà còn là những giấc mơ chưa thành hình của tôi."

Hùng dừng lại, nhìn Dương bằng ánh mắt thấu hiểu. "Có lẽ chúng ta nên trở lại đây thường xuyên hơn. Nó không chỉ là một cửa hàng, mà là một phần của cuộc sống chúng ta."

Họ quyết định sẽ đến đây mỗi tuần để tìm kiếm cảm hứng, đồng thời cùng nhau thảo luận về những câu chuyện mà họ đang viết. Cuộc sống vốn dĩ là một hành trình, và giờ đây, họ đã có một hướng đi mới.

Khi ánh nắng bắt đầu tắt dần, họ quay trở về bãi biển nơi họ đã gặp nhau lần đầu. Dương đứng bên bờ cát, mắt nhìn ra biển, trong lòng tràn đầy cảm xúc. "Tôi cảm thấy như mình đã tìm lại được một phần của chính mình."

Hùng đứng bên cạnh, ánh mắt đồng cảm. "Cảm giác này thật tuyệt. Chúng ta sẽ không để những ước mơ lại phía sau nữa."

Giữa không gian bao la, họ cùng nhau nắm chặt tay, quyết tâm bắt đầu một hành trình mới. Cuộc sống không chỉ là những gì đã qua, mà còn là những gì họ có thể tạo dựng trong tương lai.

---

Chương 4 kết thúc với niềm tin và quyết tâm của Dương và Hùng trong việc tìm lại những ước mơ đã lạc lối, cũng như bắt đầu xây dựng một tương lai đầy hứa hẹn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro