Chương 8: Những Cảm Xúc Được Khám Phá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---
Thời gian trôi qua như một dòng chảy êm đềm, và Dương cảm thấy những ngày tháng bên Hùng dần trở thành những kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời mình. Họ tiếp tục dành những buổi chiều bên bờ biển, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện, những ước mơ và cả nỗi buồn. Mỗi lần ở bên Hùng, Dương không chỉ tìm thấy sự an ủi mà còn cảm nhận được một thứ cảm xúc mới mẻ đang lớn dần trong lòng.

Một chiều thứ Bảy, khi ánh hoàng hôn bắt đầu nhuộm vàng bầu trời, Hùng rủ Dương đi dạo trong công viên. Mùi hương của hoa cỏ và không khí trong lành làm Dương cảm thấy như mình đang sống trong một giấc mơ. Họ đi bên nhau, không cần phải nói nhiều, nhưng những khoảng lặng giữa họ lại chứa đựng biết bao điều chưa nói.

– "Dương, cậu có bao giờ nghĩ về tương lai không?" Hùng bỗng hỏi, ánh mắt nhìn xa xăm.

Dương ngẩng đầu, bất ngờ bởi câu hỏi. "Tương lai? Mình không biết nữa. Có lẽ mình chỉ đang cố gắng sống trọn vẹn từng ngày."

Hùng gật gù, nhưng Dương có thể thấy sự trăn trở trong ánh mắt anh. "Mình luôn nghĩ rằng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn nếu chúng ta biết mình muốn gì. Nhưng đôi khi, mình lại cảm thấy bối rối."

Dương im lặng, cảm nhận được sự đồng cảm từ Hùng. Anh không thể phủ nhận rằng bản thân cũng đang trong trạng thái mơ hồ về tương lai. "Cậu muốn gì?"

– "Mình muốn được sống thật với chính mình, không chỉ trong công việc mà cả trong tình cảm," Hùng thở dài. "Mình muốn yêu thương và được yêu thương."

Dương không biết phải đáp lại như thế nào. Anh cảm thấy những cảm xúc của mình đang dần trở nên rõ ràng hơn, như những dòng chảy của nước trong suối. "Cậu có nghĩ rằng chúng ta đang đi đến một nơi nào đó?"

Hùng quay sang nhìn Dương, ánh mắt tràn đầy hy vọng. "Mình không chắc lắm. Nhưng mình muốn khám phá cùng cậu."

Dương cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, và một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng. "Mình cũng muốn như vậy."

Khi hoàng hôn dần buông xuống, họ dừng lại bên một chiếc cầu nhỏ. Hình ảnh phản chiếu của những chiếc lá xanh trong dòng nước khiến không gian trở nên tĩnh lặng và huyền ảo. Dương bỗng cảm thấy một nhu cầu mãnh liệt muốn nắm lấy tay Hùng, để cảm nhận sự gần gũi và kết nối giữa họ.

Hùng đưa tay ra, như thể đã đọc được suy nghĩ của Dương. Dương không ngần ngại, nắm chặt lấy bàn tay Hùng. Cảm giác ấm áp và vững chãi từ đôi tay ấy khiến anh quên đi tất cả nỗi lo lắng, chỉ còn lại sự an toàn và hạnh phúc.

– "Dương," Hùng nhẹ nhàng gọi tên, ánh mắt anh tràn đầy tình cảm. "Mình không biết điều này có phải là đúng hay không, nhưng mình cảm thấy rất đặc biệt khi ở bên cậu."

Dương cảm thấy như trái tim mình muốn vỡ òa. "Mình cũng vậy. Cậu là người duy nhất khiến mình cảm thấy được yêu thương và chấp nhận."

Hai người đứng im lặng, chỉ còn lại tiếng gió xào xạc và tiếng sóng vỗ. Cảm xúc đang dâng trào, Dương quyết định phải nói ra điều mà anh đã giấu kín bấy lâu. "Hùng, mình… mình nghĩ rằng mình có thể yêu cậu."

Hùng nhìn Dương, đôi mắt anh như sáng lên với một niềm hạnh phúc tràn đầy. "Thật sao? Mình cũng cảm thấy như vậy. Nhưng… chúng ta có nên đi xa hơn không?"

Dương gật đầu, lòng đầy hồi hộp. "Mình muốn, nếu cậu cũng muốn."

Hùng mỉm cười, nắm chặt tay Dương hơn. "Vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau khám phá những cảm xúc này. Không có gì phải vội vã."

Khi họ đứng trên cầu, dưới ánh chiều tà, Dương cảm nhận được rằng cuộc sống đã cho anh một cơ hội thứ hai — một tình yêu đẹp đẽ bên Hùng. Mọi nỗi đau trong quá khứ dường như đã mờ nhạt, nhường chỗ cho một tương lai tươi sáng hơn.

Khi họ rời khỏi cầu, những bước chân đầy tự tin hơn, Dương biết rằng mối quan hệ của họ đã bước vào một trang mới. Dù cho còn nhiều điều chưa biết, nhưng anh cảm thấy sẵn sàng cùng Hùng đối diện với mọi thử thách.

Cảm xúc được khám phá, những giấc mơ mới được hình thành, Dương và Hùng đã sẵn sàng cùng nhau viết nên câu chuyện tình yêu của chính mình.

---

Chương 8 khép lại với những cảm xúc tươi mới và niềm hy vọng, khi Dương và Hùng cùng nhau khám phá tình yêu và những kỷ niệm đáng nhớ phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro