Anh em eiiiii ,bài nhảy của One More Time nè ! Mặc dù OMT chưa có MV DANCE chính thức nhưng bên Nhật họ được xem trước . Vì có fan quay lại nên Anh em mình mới có cái để xem đó . 👆🏻👆🏻👆🏻👆🏻👆🏻👆🏻
_____________________
Vừa bước vào khu vui chơi thì Nhã Nghiên đã chủ động kéo tay Trịnh Nghiên vào khu vực bán vé chơi tàu lượn siêu tốc .
- Chúng ta chơi tàu lượn đi ! Hồi còn nhỏ tôi cực thích chơi trò này đó , chúng ta sang kia xếp hàng chờ thôi . - Nhã Nghiên chỉ tay vào khu vực đang xếp hàng chờ . Trịnh Nghiên nhìn vẻ mặt háo hức của Nhã Nghiên có chút tò mò hỏi :
- Trước giờ cô chưa được chơi sao ?!
- Đúng vậy , cũng đã rất lâu rồi tôi mới được vào đây lần nữa . A , đến lượt chúng ta kìa ! - Nhã Nghiên kéo Trịnh Nghiên đi , Chạy đến hàng ghế trên tàu lượn , kéo người kai ngồi xuống . Chuẩn bị sẵn sàng hết thảy mọt thứ , cô liền quay sang cười híp mắt nói :
- Hôm nay tôi muốn cùng cô chơi hết tất cả các trò chơi ở đây , có được không ?
- Bây giờ xem ai là đứa con nít to xác đây - Trịnh Nghiên trêu chọc người bên cạnh . Vừa nãy , là ai nói những trò chơi này ở đây đều là của con nít thế mà bây giờ lại háo hức đến thế .Thật là đáng yêu a .
- Ờ ....ờ thì ....thì tôi là con nít đó , đucợ chưa !!!! - Nhã Nghiên thẹn quá hóa giận . Nhưng mà cô công nhận , cô trở mặt nhanh thật .
- Ầy , mới chọc tí mà đã giận rồi là sao ?! Thôi được rồi , để chuộc lỗi , tôi sẽ cùng cô chơi hết tất cả các chò chơi ở đây luôn , chịu không nà ?! - Trịnh Nghiên biết mình đã chọc giận người kia nên tìm cách cầu hòa .
- Là cô nói đấy nhé - Nhã Nghiên nghe yêu cầu của mình được đáp lại liền vui vẻ lại ngay .
Trịnh Nghiên gật đầu , miệng cười nhẹ . Khong thể không nói , lúc còn nhỏ , được ba mẹ dẫn đến khu vui chơi , tèo mà cô sợ nhất là Tàu lượn siêu tốc . Làm sao có thể từ chối khi người kia đang vui vẻ như vậy được . Đành nhịn thôi .
- Aaaaaaaaaaa......Áaaaaaaa - Tàu lượn siêu tốc bắt đầu đi lên dốc , liền trượt xuống . Nhã Nghiên vì phấn khích mà cười híp mắt , lộ ra cặp răng con thỏ thật đáng yêu . Còn Trịnh Nghiên , vì sợ hãi quá mà la ầm cả toa , tay không ngừng nắm chặt lấy vành ghế mà kêu .
- Hahahahaha......- Nhã Nghiên cười khoái chí , đưa tay lên vuốt nhẹ tấm lưng đang run rẩy của Trịnh Nghiên .
- Còn cười nữa ?! Lần sau rôi sẽ không cho cô kéo lên trò này nữa đâu. - Trịnh Nghiên mặt mày trắng bạch nhìn kẻ đang ngồi cười đến chảy nước mắt kia . Được lắm , đại tiểu thư sẽ cho người một bài học .
- Úi úi ... Đau ...Thả ra , Tôi biết lỗi rồi , mau thả ra điiiii - Hai má bị người kia kéo căng ra hết cỡ nên Nhã Nghiên đành xuống nước năn nỉ .
- Tha cho cô đó - Trịnh Nghiên thỏa mãn nhìn kiệt tác của mình để lại trên khuôn mặt của Nhã Nghiên mà không khỏi bật cười .
Nhã Nghiên chẳng nói gì cả. Hầm hực bước đến băng ghế ở gần đó ngồi phịch xuống. L. Trịnh Nghiên biết mình ra tay hơi quá nên cũng bước đến chỗ băng ghế đó ngồi xuống , cô cất giọng :
- Này , Cho tôi xin lỗi nhé !
- ..........- không có tiếng trả lời .
- Ở đây còn rất nhiều trò vui cô muốn thử chơi trò gì tiếp ?
- .........- Vẫn không có tiếng trả lời .
Trịnh Nghiên đội nhiên đứng bật dậy , bước đi nơi khác ,bỏ mặc cho Nhã Nghiên đang ôm một cục tức to đùng ở đó .
- Cái đồ đáng ghét ! Đồ khó ưa ! Năn nỉ người ta thêm một câu nữa có chết hả ?! Đã vậy tôi tuyệt gia với cậu luôn cho xen . Hứ .- Nhã Nghiên mắng chửi cái con người đã đi mắt tăm .
Được một lúc thì Trịnh Nghiên trở lại với hai que kem lớn trên tay . Vừa đi vừa nghe thấy tiếng mắng chửi của Nhã Nghiên liền vô thức bật cười vì sự trẻ con của cô ấy .
- E hèm .Tôi đáng ghét , khó ưa vậy thì xem ra cây kem này tôi mua mang về cho cô là vô nghĩa rồi .Đành phải mang đi bỏ vậy . - Trịnh Nghiên xoay xoay hai cây kem trên tay vừa nói vừa nhìn bóng lưng Nhã Nghiên chờ xem phản ứng của người kia thế nào .
- Ôi má ơi , giật mình !! - Nhã Nghiên bị người kia hù xíu chết . Tự nhiên lại lù lù xuất hiện ngay sau lưng người ta .
- Tôi mang bỏ hai cây kem này nhé ! - Trịnh Nghiên vừa nói vừa vờ quay lưng đi đến thùng rác cách đó không xa .
- Nè , Như vậy phí lắm đó , cho dù là nhà cô có giàu đến thế nào cũng không được lãng phí như vậy . - Nhã Nghiên lập tức có phản ứng , từ nhỏ đến giờ cô rất là thích ăn kem nha . Nếu mà mang hai cây kem lớn như vậy mà bỏ đi thì thật là phí chết đi được mà nó còn là vị cô thích . Vậy thì cứ để cô ăn cho đỡ phí chứ .
- Được , tôi sẽ không bỏ chúng đi , nhưng kèm theo một điều kiện nhỏ .... - Trịnh Nghiên nghe thấy vậy thì liền ngồi xoay lưng , tiến lại băng ghế ngồi xuống bên cạnh Nhã Nghiên .
- Điền kiện gì ? Đừng có quá đáng nghen !
- Tha lỗ cho tôi !
- Chỉ vậy thôi sao ?!
- Chỉ vậy thôi . Có đồng ý không ?!
- Được rồi ! Lần này tôi tha cho cô đó , còn lần sau thì chết với tôi đó .
- Biết rồi , của cô này ! - Trịnh Nghiên đưa một cây kem đến chỗ Nhã Nghiên .
- Oa , kem ngon quá điiiii . Cảm ơn cô nha ! - Nhã Nghiên nếm kem rồi tấm tắc khen ngon .
- Mà nè , tôi lớn hơn cô một tuổi , đáng lý cô phải gọi tôi là " chị " chứ ! Chứ suốt ngày gọi cô cô tôi tôi không tốt chút nào , - Trịnh Nghiên thay đổi cách xưng hô .
- Gọi chị là được đúng không ?!
- Đúng vậy ! Nếu gọi tôi bằng chị thì ngày nào cô cũng được ăn kem miễn phí .
- Thật vậy sao ?!
- Tôi chưa gạt ai bao giờ .
- Vậy thì chị mau chuẩn bị tiền kem đi là vừa . Hahahahaha.....
- Vậy để xem Lâm tiểu thư đây ăn được bao nhiêu . Haha - Trịnh Nghiên bật cười . Haizz , tình cảm của cô dành cho con người đáng yêu này ngày một lớn rồi đây !
End Chap
____________________
[ 16h57 - 08/10/2017 ]
[ 1152 từ ]
Song : One More Time ( Dance Ver ) - TWICE
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro