1. Đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      - Này thằng đĩ, bao nhiêu tiền một đêm đấy ?

Giọng một mụ lẳng lơ vang lên, mụ nổi nhất phố đèn đỏ này vì chuyên tìm kiếm trai trẻ để chơi một đêm.

     - Một triệu cho hai giờ, không lấy rẻ hơn.

Gã cất tiếng, đôi mắt không cảm xúc, tay cầm điếu thuốc xì xèo, mồm thấy nhàn nhạt.

     - Một triệu cho một cái buồi không còn trinh à, mày cũng chảnh kinh lắm nhỉ ? Thôi được rồi, xem kĩ thuật thế nào, có gì " em " đây nhét thêm vài đồng nhé.

Mụ khinh khỉnh cười, rồi vẫy tay ý chỉ hãy đi vào khách sạn gần nhất.

Đến nơi, mụ nhanh chóng cởi đồ, bắt đầu liếm láp cơ thể trai tráng của gã, rồi lên giường, cởi bỏ lớp váy mỏng - loại váy chỉ bọn đàn bà hoang dâm mới mặc ra đường, đôi mắt nhục dục ý mời gã xơi đi.

" Đúng là một con điếm già dâm loàn " - gã thầm nghĩ.

Vì đồng tiền mà tiến tới, gã cố sức liếm láp cái động bẩn thỉu, đầy dâm thủy mà có lẽ đã có những gã trai tơ khác đã từng để lại vết tích " nơi công cộng " này.

Mụ bắt đầu rên rỉ, thèm khát, mụ mời gọi bẵng những từ ngữ "dễ thương" nhất để cầu xin gã làm sướng, làm mạnh hơn.

Gã cắn răng, vật vã, thỏa mãn mụ bằng những ngôn từ dơ bẩn mà chỉ có loại đàn bà thấp hèn dơ dáy mới phải nhận, làm mụ thống khổ vì mỗi cú thúc của gã.

Sau một buổi dâm loạn đầy tinh dịch và thô lỗ, mụ vất ra 2 triệu, khẽ thì thầm:

      - Hàng thì to đấy, nhưng kĩ thuật còn sơ sài lắm, " em gái "cho anh đây hai triệu, lần sau qua văn phòng em chơi với mấy anh nữa.

Nói rồi mụ liếm môi, mặc lại chiếc váy lụa lẳng lơ của mình, gửi tặng gã cái quần lót dính đầy dâm thủy, kèm lời nhắn:
  
     - Một tuần nữa lại đến chơi, mang thêm cả bạn nữa, phục vụ cho tốt.

Gã cười nhẹ, mặc lại đồ, rồi lại trở về cái ổ điếm. Nơi đây chuyên phục vụ những vị khách thiếu thốn nhu cầu tình dục, từ các mặt hàng tươi cho đến cả hàng tồn, loại nào cũng chứa chấp.

Tú ông thấy gã trở về, chặn ngay trước cửa, thét:

    - Này con chó, tiền mày đi phục vụ ả Tâm đâu, mau đưa đây.

Gã dửng dưng, đưa ra 2 tờ 500.

    - Con điếm đực, mày đừng có láo, tao biết mụ kia còn đưa thêm, khôn hồn đưa ra không thì mày biết hậu quả đấy ? - Tú ông gào lên, trợn mắt nhìn.

Thì ra lại hù dọa bằng những trận đòn, quá quen rồi, đánh cũng chỉ là đánh chứ không chết được. Ai bảo gã là sextoy hạng A, nỡ sao đánh chết được, ai ngu đâu đưa hết tiền ?

Gã thở dài nhẹ một tiếng, nhét ra được thêm 1 tờ 500:

    - Hết rồi, không còn đâu, nếu mà còn muốn tìm thêm, phải trả tiền mới được chạm vào cơ thể nhé.

Mặt tú ông nổi gân xanh, tức điên lên, nhổ một bãi nước bọt nhẹ lên quần gã, miệng khinh khỉnh nói:

    - Tha cho lần này, còn tiếp diễn, lần sau no đòn đấy.

Gã cười nhẹ, xua xua tay, rồi nhanh chóng trở về cái phòng tồi tàn của mình. Cái ổ chuột này có gồm gần 40 mặt hàng khác nhau, với những loại hạng A như gã thì sẽ được một phòng chừng 5 mét vuông riêng, còn nếu chỉ là loại thường, thì sẽ phải chen chúc trong một phòng 30 mét vuông chung. Nơi đây ngập mùi tinh dịch, dâm thủy và mùi ẩm ướt, xập xệ, những tiếng rên rỉ ngập tràn khắp cả ngày cả đêm.

Nằm lên giường mà cơ thể mệt nhừ, nghĩ đến việc mai lại đi tiếp khách đã đến đau cả đầu.

Suy tư một lúc, gã lại thấy bản thân thật dơ bẩn làm sao.

Trước kia, gã cũng chỉ là một cậu bé học hành đàng hoàng, gia đình hạnh phúc.

Niềm hạnh phúc lớn nhất là cả gia đình chan hòa, đầy đủ 3 thành viên, sum vầy 1 mâm cơm.

Thế rồi cũng từng người một rời đi, giờ chỉ còn gã trên 1 bàn cơm đơn độc.

Cha thì bỏ đi vì cờ bạc.

Mẹ thì bỏ đi vì một người đàn ông.

Bỏ lại gã nơi góc nhà, kèm với một khoản nợ khổng lồ.

Rồi cả thân thể cũng bị bán vào nơi lầu xanh.

Hai năm trôi qua rồi, gã vẫn sống một cuộc đời dơ dáy, bẩn thỉu.

Là cái loại thấp hèn, đứng đáy của xã hội.

Cứ thế này rồi biết bao giờ mới có cơ hội vươn lên được ?

Khát khao duy nhất của gã chỉ là muốn có một cuộc sống bình thường, một gia đình hạnh phúc.

Giờ mọi thứ cũng đã bị phá hủy hết cả rồi,

Có lẽ cũng đã hết đường lui.

Nhắm nghiền đôi mắt, gã mệt người, lả đi, chìm sâu vào giấc ngủ, mong ngày mai không bao giờ đến nữa.

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro