Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một căn nhà hai tầng trắng như tuyết, phảng phất giống như tách riêng, lẳng lặng đứng sừng sững trong núi Phong Sương rừng rậm dày đặc.

Một chiếc xe hơi nhập khẩu màu bạc có rèm che đi qua đường núi kín đáo, dừng lại vài giây trước cổng sắt khắc hoa chạy bằng điện, cổng sắt từ từ mở ra, xe cuối cùng lái vào, vòng qua bể phun nước tinh xảo trước sân, đi tới cửa chính tòa nhà trắng như tuyết.

Quản gia đợi ở cửa nhanh chóng tới mở cửa chỗ ngồi sau trên xe, một người phụ nữ mặc âu phục thẳng thớm từ trong xe ra ngoài.

Cô đứng thẳng người, tùy ý gạt tóc trên trán, ánh mặt trời sau trưa bao phủ lấy cô, lại không làm tan đi được khí chất lạnh lùng một cách tự nhiên trên người cô.

Vóc người phụ nữ rất cao, dưới âu phục càng tôn lên vẻ xinh đẹp, ngũ quan hết sức thâm thúy, chân mày đậm, tròng mắt đen, sống mũi thẳng tắp có vẻ hơi vô tình.

Diện mạo của cô được gọi là đẹp mắt, nhưng không có chút nhiệt độ, cảm giác nếu bị tròng mắt đen lạnh như nước đá của cô đảo qua, máu toàn thân sẽ kết băng lạnh.

"Tiểu thư đâu?" Môi khẽ mở, ngay cả giọng nói cũng lạnh.

Quản gia là một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi, vóc người trung bình, mặt bà cúi xuống, cung kính đáp:

"Tiểu thư ở thư phòng lầu hai. Cả ngày hôm nay, tiểu thư gần như đều đợi ở đó."

Người phụ nữ gật đầu.

"Mấy ngày nay, em ấy ăn khá hơn chút nào không?"

"Tốt hơn trước kia nhiều, buổi trưa phòng bếp làm gỏi đu đủ, tiểu thư ăn không ít."

"Ừ"

Người phụ nữ lại gật đầu, không hỏi thăm nữa, cất bước đi vào trong phòng trắng như tuyết.

Hai chân thon dài đi từng bước lên bậc cầu thang, chỉ chốc lát sau, người đã ở trước thư phòng lầu hai.

Cửa thư phòng khép, cô đẩy cửa ra đi thẳng vào, tròng mắt ngăm đen nhanh chóng tìm kiếm, dễ dàng tìm thấy bóng dáng của em dưới cửa sổ lớn đón ánh mặt trời.

Em dựa nghiêng trên ghế quý phi, giống như ngủ thiếp đi, dưới mí mắt có bóng mờ của hàng mi cong dày, tóc dài mềm mại như mây làm nổi bật lên khuôn mặt trái xoan lớn bằng bàn tay, chân mày tinh tế lại ôn hòa thuần hậu như thế, em thở nhẹ nhàng chậm chạp, hai má mềm mại, đôi môi đỏ mọng hé mở, giống như chờ ai đó tới hôn tỉnh.

Ánh mắt người phụ nữ chăm chú nhìn em bất chợt sâu lắng, cô đi từng bước lại gần, từ trên cao nhìn xuống thân thể nằm ngang của cô gái xinh đẹp trước mặt cô.

Trên người em đắp một áo khoác bằng tơ trắng, áo thật dài, phủ đến lòng bàn chân.

Trên dưới người em không có bất kỳ đồ trang sức nào, lộ ra ngoài là hai cánh tay trắng và bắp chân trắng non mềm, phát ra ánh sáng óng ánh trong suốt như trân châu dưới ánh mặt trời, xinh đẹp không thể tả.

Dục vọng muốn em gần như lập tức dâng lên đến đỉnh, để cho cả người cô sôi trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro