Chương 6 : Hi vọng hắn ta sẽ thích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe anh nói thế cô vừa ngước nói lên vừa ăn

" ...ông nhàm ế nhôi ợ phí nhượng hức anh ừa nhạp"

*chắc mọi người cũng hông hĩu cái ngôn ngữ này đou nhỉ dịch nè :)( Không làm thế tôi sợ phí lượng thức ăn vừa nạp)

" Cô có biết phép lịch sự trên bàn ăn không hả? "

Anh quát cô, anh thực sự là đang tức giận. Không tức sao được khi hắn là người rất khó ở

" Đối với anh thì dùng phép lịch sự chỉ thêm phí phạm mà thôi" Cô biểu môi, nhún vai trả lời

"Cô..."

"Cô cô gì mà cô. Tôi ăn no rồi, mời! anh dùng bữa ngon miệng"

Cô đứng dậy nói với anh với vẻ mặt ngây thơ vô số tội, nói xong cô quay lưng tung tăng bỏ lên lầu, không thèm quan tâm đến ngọn núi lửa sắp phun trào kia.

Cái ly vô tội trên bàn sắp tan nát vì anh, xung quanh thì mọi người chỉ biết tìm nơi trốn xa nhất ngọn núi lửa đó, chẳng ai dại mà lại gần nếu không muốn nạp mạng

* Choang *

Anh ném ly rượu xuống sàn nhà, mảnh vỡ của ly và rượu văng ra khắp sàn nhà, mọi người ai nấy im phăng phắc đến thở còn không dám chỉ biết cúi đầu xuống đất. Trước giờ chưa ai có gan nói chuyện với anh như vậy, cô đúng là ăn phải gan hùm mới dám làm vậy

" Lát nữa đem cho tôi ly cà phê lên thư phòng"

" Thiếu gia, cậu không dùng bữa sao?" Ninh quản gia hỏi

" Dọn xuống đi, hết hứng rồi"

Nói xong anh quay lên thư phòng, vừa rồi cô trên lầu nghe tiếng đồ vỡ cũng muốn xuống xem có phải do họa mình gây ra không, xuống tới thì anh cũng đã bỏ lên lầu, nhìn bàn thức ăn thì cũng biết anh chưa đụng miếng nào, sàn nhà thì toàn rượu và thủy tinh, biết mình vừa gây họa cô tiến lại chỗ một cô gái đang dọn đống ly vỡ hỏi

"Chị ơi, đồ đáng ghét anh ta không đụng miếng nào thật sao?"

"Phải, thiếu gia chỉ dặn đem cho cậu ấy ly cà phê "

* Tên này muốn chết sao? Không ăn uống đủ bữa còn uống cà phê, haizz thật tội cho cái bao tử của hắn mà*

" Chị này, hắn ta thích ăn những món nào vậy?" cô khẽ thầm vào tai của cô gái đó

" Tiểu thư muốn nấu ăn cho thiếu gia? Nhưng người vừa bị bệnh mới đỡ mà?"

" Em hết bệnh rồi, nhưng mà em không biết khẩu vị hắn thế nào, chị giúp em nha"

" Vậy mời tiểu thư theo tôi"

" Vâng, mà tên em là Phi Nhung, Phạm Phi Nhung chứ không phải tiểu thư này, tiểu thư nọ nên chị lần sau chị gọi đúng tên em nha"

" Như vậy không được đâu ạ"

" Aizz không sao, không sao cứ gọi em là Phi Nhung đi, mà chị tên là gì á?"

" Chị tên là Yến Linh"

" Vậy sau này em gọi chị là chị Linh nha" cô vui vẻ trả lời

"Tùy em thôi" Yến Linh cũng vui vẻ trả lời cô

Trong bếp đúng là thứ gì cũng không thiếu, đến từng cái chén, cái nĩa cũng là đồ nhập khẩu, giá trị không hề nhỏ. Vậy mà ban nãy hắn còn đập chiếc ly kia không chút thương tiếc, đúng là người nhiều tiền mà...

* Chị Linh có nói tên háo sắc đó thích món gì, nhưng món không thích lại hàng tá, muốn làm khó chị sao? Đâu có dễ *

Sau một hồi loay hoay trong bếp cuối cùng cô cũng làm ra một món đó là Món Salad Nicoise là một trong những món ăn ngon hấp dẫn nhất tại Pháp không chỉ được người dân ở đó mà cả những du khách quốc tế rất ưa chuộng.

Thành phần chính để làm nên món ăn này chủ yếu là các loại rau củ quả xanh theo mùa. Các loại rau sẽ được trộn cùng với thịt cá ngừ cùng với chút cà chua và trứng vịt luộc. Thêm một loại sốt đặc biệt của người Pháp để tạo nên một món ăn ngon tuyệt. Quả là một sự kết hợp vô cùng tuyệt vời.

" Hi vọng, hắn ta thích" cô nói thầm một mình

__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro