Chap: 7 ~~~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô bước ra khỏi công ty, vì đây là lần đầu cô lên Seoul nên mọi việc không mấy suôn sẻ. Mãi cô mới có thể tìm được một cửa hàng tiện lợi bên kia đường. Cô cứ thế chạy sang mà chẳng mấy để ý đèn giao thông đang đỏ.

Chiếc xe tải được lái bởi người đàn ông say sỉn lao nhanh về phía cô. Nghe tiếng mọi người bên đường bảo cô mới để ý đến chiếc xe tải đó nhưng...như có thứ gì đó đang đè nặng lên chân cô. Cô không thể đi mà chỉ biết đứng bất động...khóc. Hai dòng nước mắt cứ thế lăn dài trên gương mặt cô, chẳng thể hiểu tại sao ???

 Đầu cô đau như búa bổ...những kí ức hiện về nhưng chẳng thể nhớ nổi. Sắp biết nhưng lại không thể biết được.( au: chỗ này lát nữa các bạn sẽ hiểu ) Tại sao cơ chứ ??? Đang cận kề với cái chết thì có một lực mạnh kéo tay cô vào lề đường. Là anh, Min Yoongi.

SG: Này cô không để ý đèn giao thông sao ???

Theo quán tính, cô sà vào lòng anh mà khóc.Cô không còn ý thức mà để ý được điều anh đang nói, cô chỉ cảm nhận được khi anh ôm trong lòng mà cô cảm thấy an toàn.

Cô: T...Taehyung...

Rồi từ từ mọi thứ trước mắt cô mờ dần, chân tay bủn rủn đứng không vững. Hình ảnh người con trai ấy cũng mờ đi. Trong chốc lát cô đã nhìn nhầm anh thành Taehyung...Cô lịm dần trong vòng tay của anh.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cô mở mắt ra, xung quanh cô là căn phòng trắng tuốt. Mùi thuốc xộc lên mũi cô khiến cô khó chịu. "Đây là bệnh viện sao ???" 

Cô đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng rồi dừng lại nơi người con trai đang gục đầu trên thành giường, nơi cô đang nằm. Cô khẽ đưa tay vuốt những ngọn tóc óng mượt rồi dừng lại. 

TH: Đừng dừng lại. Nó rất dễ chịu_Cậu từ từ ngẩng đầu dậy nhìn cô.

Cô: Thôi mà, Taehyung. Cậu đâu còn là con nít.

TH: Chỉ có con nít mới được cậu vuốt tóc sao ???

Cô: Hmmm....Chắc vậy.

TH: Vậy Taehyung này nguyện làm đứa trẻ cho cậu vuốt tóc suốt đời.

Cô: Mà...sao tớ lại ở đây???

TH: Cậu không nhớ gì sao ???...Cậu đã ngất đi.

Cô:...Ừmmm.

TH: Cậu đã bị mất trí lúc 5 tuổi.

Cô: Thật sao ???

TH: Đúng vậy...và trong lúc chiếc xe tải đó lao đến cậu, những kí ức đau buồn đó cố gắng hiện về.

Cô: Rốt cuộc cái gì tác động tớ để tớ nhớ lại những kỉ niệm đó???

-----------------------flash back < lúc Ami 5 tuổi >----------------------------------------------------------------

Trong lúc cô chờ Taehyung đi lấy đồ chơi cô đã ngồi nghịch cát ở công viên. Lúc này là giờ trưa nên công viên không có một bóng người. 

Cô: Sao Tae Tae lại lâu như vậy nhỉ ??? Đúng là đồ rùa bò...Ưm..ưmmmm

Một chiếc khăn trắng tẩm thuốc ngủ bịt lên mặt cô. Lũ tống tiền đó ném cô vào chiếc xe tải của chúng. Chúng đưa cô ra khỏi Seoul đến một căn nhà hoang cách Seoul tầm 1 km. Chúng hất nước vào mặt để cô tỉnh khỏi cơn miên man do thuốc ngủ.

------------ Ở công viên--------------

TH: Ơ, Areum đâu rồi ??? Chẳng phải hẹn nhau ở công viên sao ??? Chắc lại chạy về nhà trốn mình rồi... Cậu cứ chờ đó Ami_Cậu chạy thật nhanh về nhà của Ami với ý định khi gặp cô thì cậu sẽ oánh cô mấy phát vào đầu vì dám bỏ cậu đi về.

TH: Con chào cô chú, em chào Chayeol hyung.

Mẹ của cô: Có chuyện gì vậy Taehyung ??? Ami bắt nạt con sao ???

Bố của cô: Khi nào con bé về chú với cháu tẩn con bé một trận nhé...

CY ( Chanyeol): Bố lúc nào cũng có ý định đánh nó...Thật là...

TH: Ơ vậy Ami chưa về ạ ???

Mẹ của cô: Cô tưởng hai đứa rủ nhau đi chơi ???

TH: Lúc cháu quay lại thì Ami không còn ở công viên nữa.

CY: Chắc con bé lại chơi trốn tìm ấy mà..._Thế rồi mọi người chia nhau ra tìm cô. Tìm mọi ngóc ngách cũng không ra cô. Tầm 2 tiếng sau có một số máy lạ gọi đến máy bố của cô. 

- Nếu muốn gặp lại con gái mình thì mang 1.000.000 won tới đường XXX. Hãy đảm bảo không có công an tới đây nếu không các người sẽ biết được bọn tao sẽ làm gì với con bé đâu...

Cuộc gọi đó khiến bố mẹ cô vô cùng hoảng sợ. Biết kiếm đâu ra số tiền lớn như vậy...

* Cạch *

Bố mẹ cô bước xuống con đường XXX và tiến sâu vào bên trong hẻm. Con hẻm vô cùng bé và bẩn thỉu nó dẫn bố mẹ cô đến một căn nhà hoang sơ đổ nát (au: nhưng biết đâu bên trong tiện nghi bất ngờ...đùa thôi:)))) Xách một chiếc vali lớn bước vào căn nhà, vào trong căn nhà có thể nghe thấy rõ tiếng khóc và tiếng gào thét của cô. Nghe tiếng khóc của cô mà lòng bố mẹ xót xa hơn bao giờ hết...Tiếng khóc càng lúc càng to, bố mẹ cô bước vào một căn phòng, cô đang bị trói trên một chiếc ghế.

- Mày còn khóc nữa xem tao lấy con dao này cứa vào cổ mày đấy_Nói rồi một trong số ba tên cầm một con sắc bén lướt qua lướt lại trước mặt cô...

Bố mẹ cô: Dừng tay mau, tôi đã mang số tiền mà các ông cần tới đây_Vứt chiếc vali xuống dưới chân bọn chúng.

Mẹ cô chạy nhanh đến chỗ cô đang trói gỡ dây thừng ra khỏi cô thật nhanh rồi ôm chầm lấy cô vào lòng. Còn lũ tống tiền kia kiểm tra chiếc vali kia rồi quay sang giở mặt.

- Giờ thì cho gia đình mày được đoàn tụ trên trời nha...

Bố của cô: Ông không hề giữ lời hứa.

- Sao tao phải giữ lời hứa cơ chứ.

Bất ngờ cánh cửa phòng bật tung ra, những người công an đã phòng thủ bên ngoài rất lâu để khi nào đến thời cơ thì nhảy vào. Lũ tống tiền kia hoảng sợ bỏ chạy nhưng đã bị công an kịp thời bắt lại...

Bố mẹ đưa cô ra khỏi căn nhà dơ bẩn đó, vừa bước ra khỏi cổng một chiếc xe tải lao tới...Người điều khiển chiếc xe tải đó chính là một trong ba lũ tống tiền kia đã trốn thoát được khỏi công an. Chúng vô cùng bực tức và căm hận khi biết bố mẹ cô gọi công an. Chiếc xe tải lao tới, mẹ cô chỉ nhanh tay đẩy cô ra một góc tường khiến đầu cô đập mạnh vào cột điện, trước khi hình ảnh mờ dần cô đã thấy cảnh tượng đó, cảnh bố mẹ cô bị xe tải đâm, một cảnh tượng đẫm máu...

Chỉ có cô được an toàn nhưng những kí ức trước đó cô đã mất đi hoàn toàn, còn bố mẹ cô do quá nghiêm trọng nên không thể qua khỏi. Mọi người quyết định giữ bí mật không cho cô biết chuyện này. Với danh nghĩa là một người bạn xưa kia đã được cứu bởi bố cô, bố của Taehyung quyết định chuyển nhà sống ở Daegu và đưa cô với Chanyeol đi cùng.

----------------------end flashback---------------------------------------------------------------------------------------

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tii_Mập_2k4



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro