Bất chợt sương mù dày đặc ôm trộm thành phố
Helios sụp đổ, chiếc cuốc lửa tắt bùng
Đôi mình dựa thành chất lên con tim kiên cố
Si măng lỗ sĩ quấn mình dây xanh ngây ngố
Trách sao được chịu đựng cơn mưa hôi vàng phùn
Bất chợt sương mù dày đặc ôm trộm thành phố
Nhưng em, hào nhoáng với thành cổ loa rách khố
Vững chắc, cuồng nộ, bùng bùng tan đi sượng sùng
Đôi mình dựa thành chất lên con tim kiên cố
Đừng mong đợi anh phải đáp lại vì đất hố
Nhiều chủ đã ở trong anh nhưng không vững bụng
Bất chợt sương mù dày đặc ôm trộm thành phố
Nghe thầm tiếng khoan tiếng đổ của anh em cố
Lừng lững, kiêu hãnh, sống cho đến tận cùng
Đôi mình dựa thành chất lên con tim kiên cố
Hoàng hôn vẫn đắp mình trong bóng đêm yên bình
Mọi người che thân tìm đứng trong mái che ướt
Bất chợt sương mù dày đặc ôm trộm thành phố
Đôi mình dựa thành chất lên con tim kiên cố
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro