"Tháng Hai, Hà Nội"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vây quanh người sắp chết,
Thật đáng sợ.
Người đàn ông nằm trên giường,
Thân người dần tan biến.
Rồi chuyện này sẽ ra sao?
Tôi mong đợi một hy vọng.
Một hy vọng đó rất gần.
Tôi cảm thấy được nó.
Nhưng hãy nhìn xung quanh đi.
Oẹ! Aaaaaaaa! Oẹ! OẸ!!!
Khủng khiếp.
Khủng khiếp.
Ngay từ bước chân đầu tiên,
Ngay từ hành lang lạnh lẽo,
Ngay từ cơ thể co cứng,
Ngay từ đôi mắt vẩn vơ,
Ngay từ tiếng kêu tích tích,
Ngay từ dòng người mệt mỏi,
Hy vọng ở đâu được chứ.
Tôi sợ.
Ai cũng sợ.
Ta nên sợ.
Phải, ta nên sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro