xuân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuổi trẻ này, cháy bỏng lắm.
Mùa xuân này, nồng thắm lắm.

Người ta thường hay nói, đời người chỉ một lần được sống, con người chỉ có một lần để tận hưởng tuổi thanh xuân. Tuổi xuân của chúng ta, mở đầu một cách nhạt nhòa như cơn gió cuối đông buốt giá, ta chập chững bước vào đời như cơn bão, chỉ càng quét, chỉ làm hư hại đến khoảng thời gian quý giá một cách lãng phí.

Ta như con chim én lần đầu tiên bay ra khỏi đàn, lạc lối giữa vùng trời mênh mông, sải cánh đến tuyệt vọng. Ta như bụi cây bên đường, hứng chịu từng đợt tuyết rơi trắng xóa, phủ cả tấm thân gầy chẳng còn biết đến ngày mai. Ta vùng vẫy, ta chối bỏ cuộc sống vô nghĩa này.

Cho đến khi, những tia nắng từ trời cao âm thầm xuất hiện.

Chúng sưởi ấm cho tấm thân yếu mềm chẳng còn tí sức sống, nắng ấm áp làm tan chảy đi chiếc xiềng xích của bản thân ta, gió heo may nhẹ vuốt ve đôi má đã chai sần theo năm tháng, cánh hoa cựa mình hé mở, dẫn dắt ta đến chốn yên bình, với màu xanh mướt của tuổi xuân con người, với màu đỏ thẫm của dòng máu nóng dần đang chảy trong huyết quản, với tiếng bước chân nhẹ nhàng, được nâng đỡ bởi thảm cỏ bao la.

Ta say sưa hòa mình vào giai điệu từ nhịp đập của con tim.

Chú chim kia, cuối cùng cũng đã tìm được chốn quay về, với không khí ấm áp của sự đoàn viên, của khoảng thời gian đã trải nghiệm những điều mới mẻ, đôi mắt của chúng hướng về phía Đông, phía ấm áp của sự sống, đang dần hé mở.

Bụi gai kia, cuối cùng cũng đã không còn chìm vào trong lớp bắng tuyết buốt giá, nắng của mùa xuân, nắng của tuổi trẻ, nắng của niềm hi vọng đã giải thoát cho bụi gai tưởng chừng đã không còn có cơ hội, đâu đó thấp thoáng trong bụi gai khô cằn, một chiếc mầm nhú lên để đến với thế giới này, ngủ say sưa để chờ đón ngày mình thật sự trưởng thành.

Tuổi trẻ của chúng ta, là tuổi của những ước mơ hoài bão, là tuổi của những điều mới mẻ lớn lao, ta lớn lên như những chồi mầm, ta lạ lẫm tiếp xúc với thế giới xô bồ này, ta rồi sẽ có những lúc tuyệt vọng, như cánh chim nghiêng mình, như núi bạc đang đổ xuống. Nhưng tất cả, cuối cùng, những điều đó lại làm cho ta trưởng thành hơn, ta rồi sẽ hối hận về khỏang thời gian đã qua, về chú chim lạc đàn, về bụi gai cô độc, tất thảy những điều đó, làm cho ta thêm yêu quý hơn về tuổi trẻ của mình.

Về mùa xuân nho nhỏ, về cánh hoa mai mơ màng trong gió, về tuổi trẻ ngắn ngủi, về những điều nhỏ bé nhưng lại lớn lao.

Đến một ngày nào đó, khi ta nhìn lại, ta sẽ hân hoan mà nói rằng.

"Tôi, đã từng có một mùa xuân tươi đẹp đến như thế"

#hathidieu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro