Cúp Quidditch Thế giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời sẩm tối, mọi người lũ lượt kéo nhau lên khán đài sân đâu, đứng trên hàng ghế khá cao, Sophie nhìn quanh đâu đâu cũng xen màu chủ đạo của hai đội Bulgaria và Ireland.

Đội Bulgaria mang tới linh vật là các tiên nữ xinh đẹp : làn da trông như ánh trăng chiếu sáng mượt mà, mái tóc bạc kim bay phất phơ đằng sau họ khi không có chút gió nào,... Âm nhạc nổi lên và họ bắt đầu nhảy múa làm cho Sophie cảm giác như tất cả thế giới này giờ chỉ còn một điều đáng bận tâm là thưởng ngoạn vũ khúc của các tiên nữ. Sophie tin chắc rằng mấy cậu con trai bên cạnh cũng hệt vậy vì ánh mắt của họ đang chăm chú dõi theo từng bước nhảy của các tiên nữ như thể nếu mấy cô tiên nữ ấy mà ngưng nhảy múa thì chắc là sẽ có những điều khủng khiếp xảy ra vậy. Kết thúc điệu múa, các tiên nữ đứng xếp thành hàng dọc bên kia sân đấu. Đội Ireland mang tới là quỷ râu rậm. Chúng bay khắp khán đài rải những đông vàng Galleon xuống dưới hệt như một cơn mưa vàng óng ánh dội vào đầu khán giả và ghế ngồi của họ. Cedric bên cạnh cô không biết từ khi nào đã dùng tay và áo khoác của anh che cho cô khỏi những đồng vàng kia rớt vô đầu, vô người.

Ba Sirius nhắc mấy đứa nó: - Những đồng vàng này không phải vàng thật đâu. Chúng được yểm bùa để hóa thành vàng, có thể chúng là những viên đá thôi.

Ba James tiếp nối: - Ngay ngày mai khi bùa chú hết hiệu lực thì nó sẽ trở về nguyên dạng ban đầu thôi. Đừng nhặt chúng nếu không muốn mất công đem vứt.

Tiếng reo hò rạo rực khắp nơi. Những con quỷ râu rậm tí hon sau khi biểu diễn xong tiết mục trải 'vàng' đáp xuống sân cỏ, phía đối diện với những tiên nữ , rồi họ ngồi đó vắt chân chữ ngũ mà quan sát trận đấu.

Ông Bagman - bộ trưởng bộ Thể Dục Thể Thao Phù thủy gào lên: - Và bây giờ, thưa quí bà và thưa quí ông, xin nồng nhiệt chào mừng đội tuyển Quidditch Quốc gia Bungari! Và đây! Dimitrov!

Một người mặc áo đỏ tươi, cỡi chổi thần, di chuyển nhanh đến nỗi chỉ thấy xẹt một cái đã từ cổng ra vào xa tuốt bên dưới phóng vút vô sân đấu. Cổ động viên của đội Bungari bùng lên tràng vỗ tay như điên và gào:
- Ivanova!

Một cầu thủ mặc áo đỏ thứ hai phóng vô sân đấu.
- Zograft! Levski~! Vulchanov! Volkov! Vàààààààaaaaa Krum!

Ron gào lên:
- Anh ta đó! Anh ta kìa!

Ron là fan của Krum, cậu cứ huyên thuyên mãi từ sáng rồi, coi bộ háo hức và phấn khích lắm.Viktor Krum khá cao to, mặt trông quạu quọ hết sức, lại có một cái mũi khoằm và cặp lông mày đen dày. Trông anh ta giống như một con chim săn mồi quá bự. Thiệt khó mà tin là anh ta chỉ mới có mười tám tuổi.
- Và bây giờ, xin chào mừng đội tuyển Quidditch Quốc gia Ireland! - Ông Bagman tiếp tục gào: - Xin giới thiệu: Connolly! Ryan! Troy! Muller! Moran! Quigley! Vààààaaaaa... Lynch!

Bảy cái bóng mờ xanh lá xẹt vào sân vận động, chữ "Tia Chớp" trên mỗi cây chổi thần mà các cầu thủ cỡi, và tên của họ, thêu bằng chỉ bạc trên lưng áo. Trận đấu bắt đầu, tranh đấu kịch liệt và sau những màn ghi bàn , tai nạn và đủ các tình huống căng thẳng thì....

Trên biển người đông nghịt, tấm bảng ghi điểm đang nhấp nháy hàng chữ:

"BUNGARI: 160, IRELAND: 170"

Đám đông dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra. Rồi, dần dần, như thể chiếc máy bay phản lực khổng lồ vừa mở máy, tiếng gào rú của các cổ động viên Ireland càng lúc càng lớn hơn và cuối cùng bùng nổ thành một cơn gầm rú vui mừng.

Ông Bagman hét:
"IRELAND THẮNG RỒI!"

Ông Bagman vốn khoái đội tuyển Ireland, nhưng hơi bị dội ngược bởi cái kết thúc bất ngờ của trận đấu:
- KRUM BẮT ĐƯỢC TRÁI BANH SNITCH - NHƯNG ĐỘI TUYỂN IRELAND THẮNG - Chèn đét ơi, tôi không tin là có ai trong chúng ta lại trông chờ một kết quả như vậy!

Ron bên cạnh Sophie nhảy lưng tưng, hai bàn tay giơ cao trên đầu vỗ cuồng nhiệt, nhưng nó cũng gào lên:
- Ảnh bắt trái Snitch làm cái quỷ gì? Ảnh kết thúc trận đấu khi mà đội tuyển Ireland đang dẫn trước một trăm sáu chục điểm. Thiệt là ngu!

Harry cũng vỗ tay như điên, vừa hét to đáp lại Ron:
- Ảnh biết đội của ảnh không bao giờ san bằng được tỷ sổ. Các truy thủ của đội tuyển Ireland quá xuất sắc... Ảnh muốn kết thúc trận đấu có lợi cho ảnh, vậy đó...

Hermione tiếp lời:
- Ảnh can đảm quá hả? Coi bộ ảnh bị thương thê thảm rồi.

Hermione chồm tới trước để quan sát Krum đang đáp xuống một nơi mà các phù thủy y tế đang cho nổ một con đường xuyên qua đám bát nhào các tiên nữ và quỷ râu rậm tí hon, để đến được bên anh ta mà chăm sóc vết thương.

Ôi cái âm thanh hò hét inh tai nhức óc! Tất cả mọi người đều hô hào làm tai cô muốn nổ tung, đôi bàn tay to lớn ấm áp thơm mùi thảo mộc của ai kia đang áp sát vào tai Sophie ngăn những âm thanh hò reo inh ỏi ấy lại. Cô quay ra sau nhìn anh, thoáng đỏ mặt khi chạm phải ánh mắt sâu thẳm và đẹp đẽ của anh, cô vội quay qua giả bộ phấn khích như thể cô đã hò reo nãy giờ với Hermione để che dấu đôi gò mà đã đang dần ửng lên vì ngại.

Về đến khu lều trại, mấy ông con trai vẫn còn đang reo hò ăn mừng chiến thắng của đội Ireland. Sophie đã thành công rủ rê được cả Ginny qua ngủ chung với mình và Hermione. Có lẽ hôm nay quá mệt rồi nên ba cô nàng vừa nói chuyện được một lúc thì đã chìm vào giấc ngủ mặc cho bên ngoài kia tiếng reo hò vẫn còn vang.

Ngày hôm sau, buổi sáng, mọi người lại đi lên chỗ khóa cảng, ai về nhà nấy. Mấy đứa Sophie, Harry, Hermione và Ron thì chuẩn bị nhập học năm 4 Hogwarts.

_________________________________

Chương này khá ngắn.

Mn góp ý và ủng hộ mình nhé!!!

Quyên góp 1 🌟 thì có mất công sức gì đâu nè!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro