Chương 2: Lần Gặp Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Đến TT thương mại)
"Đình Đình à chậm chậm thôi tớ đi muốn rụng rời 2 chân luôn rồi T.T" Diệp Tử của chúng ta vừa đi vừa than khóc
"La cái gì mà la, một lát tớ phải mua cho cậu một bộ đồ để mai mặt khai giảng. Cậu đi theo tớ nhanh" Đình Đình vừa kéo xe kéo vừa nói
"Đúng rồi đó Diệp Tử cậu xinh đẹp như vậy chỉ cần ăn diện thêm một chút nữa là thành một đại mỹ nhân rồi chẳng qua cậu ăn mặt quá là lỗ sĩ nhìn cậu chẳng khác nào bà già^^" Chân Ngọc vừa đi theo sau vừa bấm bấm ĐT nói theo.
"Tớ thấy mình mặt như vậy rất đẹp lại còn thoải mái có sao đâu"
"Cậu vừa nói gì? ?" Đình Đình nói với vẻ đầy tức giận
"A~ xem như tớ chưa nói gì nhưng mà tớ không có tiền để mua quần áo mới hay là tạm thời 2 cậu cứ mua trước đi tớ khi nao có tiền sẽ mua sau nha nha " chớp chớp đôi mắt to tròn cười tươi với cái lúm tiền bên phải
"Cậu ầyy! Thôi được rồi tớ sợ cậu rồi dẹp khuôn mặt vô số tội của cậu cho tớ nhờ đi" Đình Đình nói
"Bởi vậy hỏi sao mà tới giờ cậu còn không tìm được một mảnh tình giắc vai. Cậu hãy nhìn theo Chân Ngọc tớ mà học hỏi nhé"
"Xìuu nhìn theo cậu tớ mới không thèm. cậu đào hoa như vậy haiz tớ không học theo được"
"Không sao từ từ rồi học tớ sẽ dạy cậu cách lấy lòng trai đẹp" Chân Ngọc luôn tự tin về cách thức của mình
Đi được một đoạn. ....
"Đình Đình à! Tớ đói rồi" Diệp Tử của chúng ta lại đói nữa rồi! =.=
"Cậu đó suốt ngày chỉ biết ăn rồi mỹ nhân rồi lại ăn xong rồi ngủ"(như heo vậy trời=_=) Đình Đình nói
"Tớ mới không có"
"Vậy bây giờ có muốn ăn không" Đình Đình tay chóng hông nhìn người nào đó đang phụng phịu ngồi bệch dưới sàn
"Đi a~" ai đó nghe tới ăn là 2 mắt sáng rỡ còn ai ngoài Diệp Tử nhà ta=_=
"Đi là đi ăn.....đồ ăn a~ ta tới đây"
"A~~~~ ui da đứa nào vậy bây? Đứa nào dám đụng bà ngã vậy? Hhhh" chẳng qua là chị Diệp Tử nhà chúng ta dang đo đất bằng mông ¤•¤||| miệng thì la oai oai kem không biết từ đâu mà dính đầy mặt =.=
Hai người đi phía trước nghe được tiếng la quen thuộc quay lại thì thấy một màng đặc sắc Diệp Tử đứng dậy phủi phủi mông đau bay lên đá một phát tên kia đã nằm dài dưới sàn^^ (tội lỗi, tội lỗi)
"Cô cái con nhỏ thô lỗ bệnh hoạn này grừrrr" Châu Thiên Vương cái người bị đá lòm còm bò dậy
"Cô con cháu gì ở đây anh đi đường không có mắt nhìn đụng trúng vào tôi lại còn nói là sao?" Diệp Tử thấp hơn anh ta 1 cái đầu ngước lên nói chuyện với anh ta
"Thôi bỏ đi anh yêu xem như mình hôm nay xui xẻo vậy" một cô gái đi cạnh anh ta mặt đồ rất ư là thiếu tiền ý lộn thiếu vải nói với giọng ngọt ngào muốn tan chảy (ói ói=.=|||=.=)
"Ok em yêu chúng ta sang bên kia đi anh mua cây khác cho e cây này bị con điên này ăn mất rồi"(ý nói cây kem đính đầy mặt tỉ lúc nải đấy ạ^^) khoác vay người đẹp tính bước đi thì
"Ê đôi cẩu nam nữ kia đứng lại đó cho ta" (đố mọi người là ai nói ạ) đúng vậy là bạn Đình Đình của chúng ta đã ra tay nghĩa hiệp một màng mỹ nữ cứu mỹ nhân chính thức bắt đầu.
"Con điên nào nữa đây mầy đừng tưởng thấy anh Thiên Vương đẹp trai rồi muốn giở trò nhé. Tao xin giới thiệu cho tụi bây biết tao là bạn gái của anh ấy" con nhỏ áo đỏ õng à õng ẹo lên tiếng Thiên Vương không nói gì chỉ nhìn thấy cô gái đứng trước mặt mài thanh mắt tú sắc đẹp so với bạn gái đi bên cạnh anh có hơn chứ không kém
"Đình Đình lúc nải cô ta con nhỏ nghèo nói tớ là con điên T.T " tỉ Diệp Tử thấy có người bênh vực bèn chạy tới khóc la
"Được rồi đồ ngốc cậu bị ăn hiếp cũng không được khóc biết chưa nín mau cho tớ" Đình Đình đau lòng nhìn bạn =_= (tỉ ấy giả bộ đó. ĐĐ: ta biết rồi)
"Con kia nói ai nghèo vậy nhìn lại mình di mặt đồ cổ xỉ chẳng giống ai" cô ta cũng không chịu thua
"Thế vậy mặt đồ thiếu vải là giàu hay nghèo" 2 người Diệp Tử và Đình Đình không hẹn mà cùng thốt lên
"2 cô hừhh. Anh à có nghe cô ta nhục mạ em không anh phải đòi lại công bằng cho em" cô ta khô lời nói không lại bèn chọn cách kêu cứu^^
Chân Ngọc đi theo phía sau bấm bấm vài cái cất DĐ vào túi xách ngước mắt lên nhìn 1 2 3s sau waohh trai đẹp =.=
"Hiii chào anh, anh đẹp trai" Chân Ngọc nhìn thấy trai là như cứu được tổ quốc
"Em là? " nhìn sơ qua và đánh giá người con gái này cũng rất đáng yêu tóc ngắn ngang cổ mắt to và được một cái là ăn nói lễ phép (anh lầm rồi T.T)
"A~ em là bạn của 2 đứa này nó đôi lúc có nhiều chuyện không hiểu anh đừng để bụng nhé!"
"Không sao đâu người đẹp cô ta có bạn như em là phước ba đời rồi" liếc thấy người nào đó dang bốc khói châm thêm tí dầu
"Tiểu Chân cậu không nhìn thấy anh ta nói tớ như vậy sao cậu còn xin lỗi anh ta cậu có còn xem tớ là bạn không. Các người lại cùng nhau nói xấu tớ và Diệp Tử. Cậu không phải là đã thích anh ta chứ" Đình Đình ấm ức kéo Chân Ngọc qua một bên nói chuyện
"Tớ không có tớ là đang giúp cậu và Diệp Tử mà lại nói anh ta nhìn qua cũng biết là nhà giàu có rồi tớ làm sao dám trèo cao chứ" trai đẹp là để ngắm không ăn được đó là câu cửa miệng của Chân Ngọc
"Tớ không cho phép cậu nói như vậy. Sau này ba người chúng ta sẽ có một cuộc sống hạnh phúc lấy được người tốt" nói gì thì nói đời này Đình Đình cô chỉ có 2 người bạn này là thân nhất không thể bỏ rơi họ
"Tớ biết rồi tớ sẽ giao cho cậu xử lí rửa hận cho Diệp Tử nhà chúng ta"
"Này 2 cậu nói gì mà lâu quá vậy tớ đói muốn chết luôn rồi nè" Diệp Tử đứng bên đây la hét cô ngoài mỹ nhân ra xem trọng nhất là việc ăn ngủ
Đình Đình chỉ nhìn nhìn Diệp Tử một cái không trả lời mà quay sang bên kia "2 người sau này đi ra đường hãy nhìn đường mà đi hôm nay ta không muốn cải vả. Sau này đừng bao giờ gặp lại" nói xong quay lại "Diệp Tử Chân Ngọc chúng ta đi thôi" nắm tay 2 đứa bạn kéo đi trông Diệp Tử tươi tắn vô cùng như chưa từng xảy ra vụ lúc nãy. Đâu hay biết rằng có một ánh mắt luôn nhìn theo miệng nhếch nhẹ "thật thú vị"
"Nè lao mặt đi trông giống hề quá đi"
"Cảm ơn cậu, Chân Ngọc. Tớ muốn ăn lẩu thịt bò có được không o_O" Diệp Tử nũng nịu
"Được rồi cậu muốn ăn gì cứ gọi hôm nay tớ bao 2 cậu"
"Qơhhh! Đình Đình cậu trúng số độc đắc rồi" Diệp tỉ thơ ngây của chúng ta đang rất hạnh phúc
"Chủ quán cho một lẩu bò"
"Ơh thịt bò của tớ sao 2 cậu ăn hết vậy huhu tớ không chịu" và tiếng cười rôm rã như vậy bắt đầu cho một cuộc sống mới vào ngày mai
Bên đây "Tôi cũng chẳng ham gặp lại cô bà chằn hung dữ. Mình đi nào em yêu"...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro