Chương 60: Sự thật.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Natsu nắm chặt tay vào bậu cửa phòng Loke Leo, cậu khó nhọc xoay người bỏ đi, cố gắng để bản thân mình không nổi điên lên.

Vốn dĩ định vào thăm cô ấy nhưng cảnh tượng không hay lại đập vào mắt khiến trái tim lạnh giá của cậu như bị ai bóp nghẹt.

Trong giấc ngủ mê man, người mà cô ấy luôn gọi tên là Loke Leo. Điều đó đã chứng tỏ rằng bản thân cô ấy cần Loke Leo hơn ai hết và người khiến cô ấy nhớ đến ngay cả trong lúc ngủ cũng chỉ có hắn.

Trong đầu cậu lúc này chỉ hiện lên cảnh tượng Lucy đang ngủ mê, miệng liên tục gọi tên Loke. Chỉ cần nghĩ như vậy thôi cũng khiến cậu đau vô cùng. Vết thương trên lưng chưa kịp lành thì vết thương trong tim lại như bị ai đó khoét rộng, đau đến mức không nói lên lời.

Tình yêu vốn là thứ quá xa xỉ đối với một kẻ lạnh lùng tàn nhẫn như cậu. Đã xác định không thể yêu ai từ trước tại sao cô gái đó lại xuất hiện lại khiến thứ tình cảm ấy trỗi dậy trong lòng cậu và tại sao lại khiến cậu đau?

Vốn biết bản thân mình lạnh lùng và cách sống vô tâm ấy sẽ vô tình khiến cô ấy đau. Nhưng cậu lại không thể buông tay, không thể vất bỏ tình yêu. Nếu có thể từ bỏ tất cả, để cô ấy về với người mà cô ấy cần thì mọi chuyện sẽ thật đớn giản nhưng cậu không làm được. Vì cậu ích kỉ, vì cậu rất yêu cô ấy.

Nhưng... còn cô ấy thì sao? Cô ấy đã từng nói cậu rất quan trọng đối với cô ấy. Vậy thì trong trái tim cô ấy cậu có vị trí gì?

Đang suy nghĩ miên man chợt Natsu giật mình khi nghe thấy tiếng gọi trầm buồn vang lên từ đằng sau:

- Cháu vừa đi đâu về thế? Có phải đến thăm Lucy không?

Là hiệu trưởng Dragneel.

- Không liên quan đến ông._ Natsu nói mà không thèm quay đầu lại.

- Cháu là cháu ruột của ta, mọi việc của cháu đều liên quan đến ta. Nếu cháu còn biết đến người ông này thì hãy nghe ta một lần tránh xa còn bé ấy ra.

- Ông nói thế là có ý gì?_ Natsu khẽ nhíu mày quay đầu lại hỏi hiệu trưởng Dragneel.

- Lucy Heartfilia mang trong mình một hiểm họa vô cùng to lớn, ở gần nó cháu sẽ bị vạ lây._ Hiệu trưởng Drgneelthận trọng nói.

- Đừng nói bậy, cô ta thì có hiểm họa gì? Một vampire dòng lại ư?_ Natsu tức tối trừng mắt nói.

- Haizzz...thôi được rồi, đến nước này thì ta sẽ nói cho cháu biết thân phận thực sự của Lucy Heartfilia. Cháu có biết đến một người của tộc Leo năm xưa đã bỏ đi theo con người không?

- Tôi biết, có phải là Layla Leo, bà ta bị cho là phản bội gia tộc._ Natsu lãnh đạm nói rồi như chợt nhớ ra điều gì cậu ta khẽ nghiến răng khuôn mặt tái xanh lại_ Ý ông là...

- Đúng vậy, Lucy Heartfilia chính là con gái củaLayla Leo và cũng chính là người bị cho là làm ô uế dòng thuần Leo. Ông tổ đời thứ hai của tộc Leo là Acologia, vừa thức dậy sau giấc ngủ 10 năm. Con người này đã sống mấy nghìn năm rồi, ông ta sẽ không bao giờ tha thứ cho những ai làm ảnh hưởng đến dòng thuần huyết Leo. Ta nói như thế cháu hiểu chứ?

- Ông muốn nói Lucy chính là con lai của dòng thuần huyết Leo?

- Đúng vậy, chính là con bé đó._ Một gióng nói lạnh lùng chợt vang lên. Natsungiật mình vội quay người lại, khuôn mặt chợt trở lên trắng bệch, các cơ mặt dường như đều đông cứng lại.

- Sao ông lại đến đây?

- Tất nhiên là ta có việc rồi. Hừ._ Người đàn ông lạnh lùng nhếch môi nói.  

  - Việc ông nói đến chắc chắn không tốt đẹp gì._ Natsu lạnh lùng nhếch môi nói.

- Hừ, không đến lượt đứa trẻ ranh vắt mũi chưa sạch như ngươi đánh giá. Tốt nhất là ngươi nên tự điều chỉnh lại mình đi, đừng làm ta và gia tộc Dragneel này mất mặt._igneel bực tức nói.

- Ý ông là sao?

- Đường đường là cậu chủ của gia tộc thuần chủng Dragneel cao quý mà lại đi yêu một con bé vampire dòng lai bẩn thỉu. Không những vậy, con bé đó còn là Uragirimono dòng thuần Leo. Loại vam như thế có chỗ nào xứng để người yêu?

- Im đi, người phản bội lại tộc Leo là mẹ cô ấy chứ không phải cô ấy. Các người thật ích kỉ khi đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Lucy._ Natsu lạnh lùng rít lên.

- Nhưng dòng máu đang chảy trong người nó lại chính là rác rưởi của dòng thuần vampire. Ngài Acologia đang rất tức giận vì sự xuất hiện của con bé đó, nếu ngươi còn tiếp tục dính dáng đến nó thì ta không chắc có thể xin ngài ấy bảo toàn tính mạng cho ngươi được đâu._ Igneel lạnh lùng nhắc nhở.

- Tùy ông, dù không có ông cầu xin hộ tôi vẫn có thể bảo toàn tính mạng, dù sao thì từ trước đến nay đã có bao giờ ông đứng ra bảo vệ tôi đâu._ Natsu nhếch môi lạnh nhạt nói.

- Mày thật quá ngu muội rồi, con bé vam dòng lai đó có gì xứng.

- Ha ha..._ Natsu bất giác cười lạnh một tiếng, nheo mắt nói_ Ông đừng quên tôi là một vampire cấp C, cấp C đấy. Vậy thì vampire dòng lai như cô ấy còn chỗ nào không xứng với một thằng cấp C như tôi?

- Mày..._ Igneel quả nhiên đã bị thằng con trai chọc cho tức điên, máu nóng dồn lên tận mặt.

Ông là người luôn bình tĩnh trong mọi tình huống nhưng chỉ khi đứng trước thằng nhóc này, ông mới bị mất đi cái vẻ điềm tĩnh cố hữu ấy. Phải công nhận rằng Kai thật giống ông từ ngoại hình cho đến tính cách. Natsu và ông một khi đã yêu ai thì sẽ yêu hết lòng không bao giờ để ý đến thân phận của người đó.

Ngày ấy ông đã từng yêu một người, tình yêu của ông chính là trái cấm trên cây không bao giờ được hái. Nhưng vì yêu ông đã bất chấp tất cả, để rồi chỉ vì tình yêu ấy ông đã gây ra bao lỗi lầm, hại bao người phải chết. Có lẽ cùng vì những lỗi lầm ấy mà Natsu mới ghét ông như vậy.

Những kí ức xưa cũ về một tình yêu ngang trái lại hiện về trong đầu khiến Igneel chợt lặng người, đứng bất động trên sân trường.

- Con còn định đứng đấy đến bao giờ?

Giọng nói trầm thấp đột nhiên vang lên kéo Igneel ra khỏi miền kí ức đau khổ. Hiệu trưởng Dragneel đứng bên khẽ nhíu mày nhìn ông.

- Ba... Nó đâu rồi?

- Nó bỏ đi từ đời nào rồi._ Hiệu trưởng Dragneel chán nản nói.

- Hừ, thằng bất hiếu._ Igneel giận dữ mắng rồi quay đầu định bỏ đi.

- Đi đâu vậy, nói chuyện với ta chút đã.

- Ba có chuyện gì cần nói thì để sau đi, giờ con bận lắm._ Igneel gắt gỏng.

- Con đến đây theo lệnh Acologia đúng không?_ Hiệu trưởng Dragneel từ tốn hỏi.

- Đúng vậy, con đến đây theo lệnh của ngài ấy.

- Về đi.

- Sao ạ?_ Igneel nhíu mày khó hiểu quay đầu lại nhìn Hiệu trưởng Dragneel.

- Ta bảo con về đi.

- Tại sao? Con đến đây làm nhiệm vụ cho hội đồng vampire, sao có thể vì một lời nói của ba mà bỏ dở._ Igneel lạnh lùng phản bác.

- Nếu con nghe lệnh của Acologia đến đây hại Lucy Heartfilia thì chắc chắn Natsu nó sẽ không để yên đâu. Nó đã thực lòng quan tâm đến cô bé đó, ta không muốn thấy cảnh đổ máu của hai cha con con._ Hiệu trưởng Dragneel thành khẩn nói.

- Hừ, tùy nó. Con không quan tâm, cùng lắm là đánh cho nó què cụt khỏi yêu đương._ Igneel lạnh lùng phán, lời nói đầy nhẫn tâm.

- IGNEEL..._ Hiệu trưởng Dragneel gầm lên trừng mắt giận dữ nói_ Sao con có thể làm thế với đứa con trai duy nhất của mình, dù con không yêu Ina thì nó cũng là con trai con. Từ nhỏ đến giờ chưa một lần nào con quan tâm đến Natsu, nó đã không có tình thương của mẹ, sao con còn hành hạ nó. Nghĩ thử đi từ lúc nó sinh ra đến giờ đã lúc nào con cầm bàn tay của nó, ôm nó vào lòng chưa? Hay những gì con cho nó cũng chỉ là những lời nói cay độc, lạnh lùng?

- Con không hề yêu Ina, vì thế con cũng không thể dành tình thương cho Natsu. Nó sinh ra trên đời không ai yêu thương tất cả là do lỗi của ba._ Igneel lạnh lùng kết tội._ Con và Maria yêu nhau tại sao ba lại rắp tâm chia rẽ bọn con? Nếu lúc trước người bị gả cho tộc Leo là Ina thì đâu có lên cơ sự này? Người con yêu là Maria chứ không phải Ran vì thế ba đừng bắt con phải yêu thương đứa con của Ina đẻ ra.

- Ina và Maria đều là em gái của con, tại sao con lại có thể phân biệt đối xử như vậy? Tuy đã bỏ gia tộc mà đi nhưng Ina nó yêu con rất nhiều, con không thấy làm như thế là tàn nhẫn với con bé sao?_ Hiệu trưởng Dagneel đau lòng hỏi.

- Bản chất của tình yêu vốn là ích kỉ, tình yêu của vampire lại càng ích kỉ hơn._ Igneel lạnh lùng nói rồi quay đầu bỏ đi thẳng....  

----- Còn tiếp -----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro