Còn Thời Gian Sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn thời gian sao?

Phải! Còn thời gian để cho tôi suy nghĩ những chuyện như vậy.

45 ngày!

Còn 45 ngày!

Tôi phải làm gì đây?

Hoa Phượng đã nở. Ve cũng đã kêu râm ran. Bảng học cũng xoá đi viết lại những con số nhiều lần. Những tiết học trôi qua trong tiếng tích tắc của đồng hồ.

Liệu tôi bấm dừng thì thời gian sẽ dừng lại?!! Sẽ không!

Những con số bị gạch trên lịch ngày càng nhiều. Tiếng tích tắc đồng hồ ngày càng nhanh. Nắng cũng ngày càng gắt. Sân trường cũng ngày càng vắng lặng.

Chỉ còn lại hoa Phượng nở đỏ. Chỉ còn lại tiếng ve kêu giữa trưa hè oi ả. Chỉ còn lại những cô cậu 12 bước qua sân trường. Chỉ còn lại ... Hàng cây già đã ở đây mấy chục năm.

Còn thời gian sao?

Còn thời gian để cho tôi cố níu giữ lấy những kỉ niệm ấy?

Còn mà cũng không còn!

Quá muộn cho tất cả!

Còn thời gian cho tôi bên những đứa bạn của mình?!

Còn thời gian cho tôi ngắm sân trường những lúc ồn ào?!

Còn thời gian cho tôi nhìn lại phía sau mỗi khi quá khứ vọng về?!

Còn thời gian sao?!

Tương lai!

Tương lai phía trước đang chào đón tôi. Một tương lai mà tôi chẳng biết nó ra sao. Một tương lai mà tôi không hề chắc chắn. Tương lai của tôi.

Hoa Phượng nở rồi tàn. Ve kêu rồi cũng tắt. Sân trường sẽ có lúc ồn ào tấp nập. Nhưng...những người bước trên sân không hoàn toàn là nhưng con người năm ấy.

Còn thời gian!

Còn thời gian cho tôi cố gắng vì tương lai.

Còn thơi gian cho tôi thêm chút kí ức về bạn bè, về mái trường này.

Còn thời gian...

Thời gian là thứ khó định hình cũng như định nghĩa trong vũ trụ. Thời gian là gì? Bạn trả lời được không? Tôi chẳng biết phải định nghĩa nó ra làm sao.

Thời gian trôi, trôi mãi. Nó không dừng lại đợi tôi và bạn, cũng sẽ chẳng dừng lại đợi một ai trên thế giới này. Thời gian vô tình là vậy.

Rất vô tình.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro