Chap 15: Hối hận không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lễ hội mùa xuân năm 2018, Nam Tôn ban đầu định đưa bà nội đến Tô Châu để đón tết cùng Chu Tỏa Tỏa trong dịp năm mới, nhưng bà đã lịch sự từ chối. Bà nội chỉ biết cô đến Tô Châu làm việc, Nam Tôn vẫn luôn giấu việc Tỏa Tỏa mang thai, sợ bà nội sẽ buồn khi nhìn thấy cô như thế vào lúc này. Vào đêm giao thừa năm nay, Diệp Cẩm ở cùng cô trong căn hộ, Nam Tôn cùng bà nội ở nhà ở Thượng Hải, Diệp Cẩn Ngôn ra nước ngoài một mình như thường lệ.

Những năm trước, trong dịp Tết Nguyên đán ở nước ngoài, Diệp Cẩn Ngôn sẽ đi xem nhiều tòa nhà kiểu cũ, vẽ một bức tranh bằng sổ phác thảo, khi trở về thì máy ảnh sẽ đầy ảnh, nhưng tất cả đều cho một mình anh xem. Nhưng năm nay không giống như những năm trước, sự ra đi năm nay giống như trốn tránh điều gì đó, anh thậm chí còn không tìm kiếm sự cứu rỗi, anh chỉ muốn tạm thời trốn khỏi thành phố đã mang lại cho anh rất nhiều đau khổ, và cố gắng thoát khỏi cảm giác tội lỗi trong lòng...

Vào đêm giao thừa của Trung Quốc, Phạm Kim Cương nhận được tin nhắn năm mới từ Chu Tỏa Tỏa, anh hỏi cô đã trở về Thượng Hải chưa, và cô nói không. Anh hỏi lại khi nào cô sẽ trở lại, cô nói cô không chắc chắn. Trong toàn bộ cuộc trò chuyện, cả cuộc nói chuyện Chu Tỏa Tỏa không hề nhắc đến Diệp Cẩn Ngôn và Phạm Kim Cương cũng vậy. Bởi vì mấy tháng nay lão Diệp không nhắc tới Tỏa Tỏa , anh đoán mối quan hệ này có thể đã dừng lại ở đó, cho nên mới không hỏi nữa. Chu Tỏa Tỏa thật ra khá giống với Diệp Cẩn Ngôn ở một số điểm, cả hai đều bướng bỉnh, giống như lúc này, họ trốn nhau sau bức tường, và họ ghé tai vào sau bức tường để nghe tin tức của nhau, nghĩ về nhau...

Diệp Cẩn Ngôn ở nước ngoài, cũng nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng năm mới vào đêm giao thừa của Trung Quốc, thực sự có rất nhiều. Anh ngồi trên ban công của khách sạn và lật từng cái một, ngoại trừ cái của Tỏa Tỏa, và trước sự ngạc nhiên của anh, cô thậm chí còn không đăng bài trong vòng bạn bè. Anh xem đoạn ghi âm WeChat cuối cùng cách đây hơn nửa năm, nó là do cô gửi, cô xin lỗi vì chuyện của Dương Kha, nhưng anh không trả lời...

Hối hận rồi? Anh tự hỏi.

Một chút... Anh tự trả lời, giống như câu "có thể" anh đã trả lời câu đạo đức giả của Chu Tỏa Tỏa trong khách sạn Aranya.

Trong nửa cuối năm 2017, doanh số các dự án của Tinh Ngôn không lạc quan, đặc biệt là sau khi Dương Kha rời đi, lấy đi nhiều cựu chiến binh của Tinh Ngôn. Cuối năm, Diệp Cẩn Ngôn bị khiển trách trong cuộc họp hội đồng quản trị cuối năm, việc thành lập công ty của Dương Kha và sự gia nhập của Đường Tân và những người khác là mối đe dọa lớn đối với Tinh Ngôn, những tin tức này đều do Nam Tôn nói cho Tỏa Tỏa. Ngoài ra, cô đã nghe rất nhiều tin tức về Tinh Ngôn từ miệng Diệp Cẩm, Diệp Cẩm vẫn không biết gì về mối quan hệ của cô với Diệp Cẩn Ngôn, mỗi lần anh hỏi cha đứa trẻ, cô đều im lặng không trả lời, sau hai ba lần, anh sẽ không hỏi nữa.

Khi vẫn còn một tháng rưỡi trước ngày dự sinh, Chu Tỏa Tỏa và Diệp Cẩm đã đến Cục Dân Chính để lấy giấy chứng nhận kết hôn, chỉ có hai người họ và Nam Tôn biết về chuyện này, ngoài điều đó ra, mọi thứ vẫn như bình thường, và không có gì thay đổi.

Đêm trước khi Chu Tỏa Tỏa sinh, Diệp Cẩn Ngôn hoảng sợ, không ngủ được. Nửa ngủ nửa tỉnh, dường như có một đứa trẻ với đôi mắt sáng đang nhìn anh, không nói gì chỉ mỉm cười với anh, anh cảm thấy như mình có lỗi, và ngồi dậy vì sốc, mồ hôi lạnh chảy trên lưng và trán. Anh liếc nhìn điện thoại, mới ba giờ sáng, từ đó đến lúc bình minh ló dạng anh vẫn không thể ngủ được.

Những cơn đau chuyển dạ đầu tiên là vào khoảng ba hoặc bốn giờ chiều ngày 25 tháng Tư, khi chỉ có dì bảo mẫu và Chu Tỏa Tỏa ở nhà. Chu Tỏa Tỏa người chưa từng có kinh nghiệm sinh nở, hoảng hốt một hồi, chỉ có thể nghĩ đến việc gọi 120 ngay lập tức rồi đến bệnh viện, may mắn là dì chăm sóc cô có kinh nghiệm, trước tiên gọi điện thoại cho Diệp Cẩm, yêu cầu anh quay lại càng sớm càng tốt, sau đó chăm sóc Chu Tỏa Tỏa khi tắm rửa, đặt quần áo và các vật dụng khác đã chuẩn bị trước ở cửa chờ. Khi cô đến bệnh viện, đã hơn bảy giờ tối, bác sĩ thấy vẫn chưa đủ các điều kiện để vào phòng sinh sau nhiều lần kiểm tra, vì vậy anh đã sắp xếp cho cô đợi trong phòng bệnh.

Cơn đau kéo dài cả một đêm, từ lúc bắt đầu chịu đựng đến cuối cùng không thể chịu đựng được, Chu Tỏa Tỏa đang cầm tay vịn bên cạnh giường, lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi, cô nghiến răng chịu đựng, mạnh đến mức không nói một lời. Lần đầu tiên Diệp Cẩm nhìn thấy cảnh tượng như vậy, anh còn lo lắng hơn cả cô, trong đầu không ngừng nghĩ đến người bạn gái đã khuất của mình, nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của cô, anh hoảng hốt gọi bác sĩ.

Sau khi kiểm tra một hồi, Chu Tỏa Tỏa bị đẩy vào phòng chờ. Không ngoa chút nào, cô có thể nghe rõ tiếng thét thót tim của bà bầu trong phòng sinh. Giờ phút này, cô cảm thấy sợ hãi, sợ hãi những điều chưa biết, đó là một con người! Trong khi chịu đựng nỗi đau, cô tự hỏi: Chu Tỏa Tỏa, nó có đáng không? Hối hận không? Trước khi có thể đưa ra câu trả lời của riêng mình, cô đã bị các y tá đẩy vào phòng sinh...

Vào lúc 7 giờ sáng ngày 26 tháng 4, Chu Tỏa Tỏa hạ sinh một cậu con trai ở Tô Châu, tên là Diệp Ngôn Khải!

Họ theo Diệp Cẩn Ngôn, Cô lấy tên anh làm tên lót trong tên con mình!

Khải, có nghĩa là đặc biệt, trong chữ này còn có họ Chu, là từ thứ hai của cái tên, nàng muốn làm cho đứa nhỏ này cũng khác biệt như nó, nàng cũng muốn có quan hệ họ hàng với nó.

Khi cô không xác định được giới tính của con mình, cô đã nghĩ đến một cái tên, nếu là con gái thì sẽ gọi là Diệp Ngôn Thục, nếu là con trai thì sẽ gọi là Diệp Ngôn Khải!

Mặc dù họ của đứa trẻ theo Diệp Cẩn Ngôn, nhưng trên giấy khai sinh, Diệp Cẩm được viết trong cột của người cha...

Chu Tỏa Tỏa mệt mỏi thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy khuôn mặt đầu tiên của đứa trẻ, trong lòng cô kiên quyết trả lời, mọi thứ đều đáng giá, cô không hối tiếc!

Diệp Cẩm chỉ vào Tiểu Khải trong vòng tay nói: "Thật sự rất thú vị, đôi tai của thằng bé quá giống với anh Diệp, tôi nghĩ anh ấy là người duy nhất trên thế giới có đôi tai như vậy!" "

"Hả?" Chu Tỏa Tỏa quay đầu liếc nhìn Tiêu Khải: "Ý tôi là anh Diệp của tập đoàn Tinh Ngôn!" Anh mỉm cười giải thích, cô cười hơi lúng túng: "Ừ! "

Diệp Cẩn Ngôn xuất hiện trong văn phòng với tinh thần không tốt, hỏi Phạm Kim Cương khi bước vào cửa: "Chu Tỏa Tỏa không liên lạc với cậu trong dịp năm mới sao?" "

"Hả?" Phạm Kim Cương ngạc nhiên nhìn anh, hắn không biết vì sao đột nhiên hỏi: "Cô ấy có gửi tin nhắn năm mới cho em, có chuyện gì sao?" "

Diệp Cẩn Ngôn liếc mắt nhìn hắn, trong mắt hiện lên một câu hỏi, như thể đang hỏi vì sao hắn không nói cho mình biết, có chút ghen tị, vì anh đối với cô không tốt bằng Phạm Kim Cương?

"Không sao, tối qua tôi có một giấc mơ kỳ quái," anh lắc đầu và thở dài nhẹ, "Cô ấy không sao, phải không?" "

"Cô ấy không nói gì, cũng không trở về Thượng Hải!"

"Ừm..." Động tác của Diệp Cẩn Ngôn dừng lại, anh cắn môi dưới nói: "Nếu cô ấy có việc gì, cậu có thể giúp cô ấy nhiều hơn!" " 

---------------------------
Tên của đứa trẻ là Ye Yan Shu. Chữ Shu nghĩa là đặc biệt nhưng vì ko nghĩ ra được từ đồng nghĩa nên đã đổi tên thành Khải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro