CHOCOLATE NGỌT NGÀO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- " Ngươi đang làm gì vậy ? " ICHIJI

Tôi im lặng chẳng thèm trả lời và tiếp tục ăn chocolate . Từ khoảng cách tâm hồn của con tim , cả ba dần hiểu ra là tôi cũng chẳng ưa gì họ . NIJI thấy chocolate mà cũng khá tò mò về vị của nó .

- " Ngươi là người xấu , ta không cho đâu " tôi

- " Nhìn vậy , nó ngon hay không là một chuyện " ICHIJI khoanh tay đứng nhìn

- " Chắc nhạt nhẽo như tên SANJI từng làm thôi " YONJI cười khúc khích

Tôi nghe thế thì lấy một viên rồi đưa trước mặt YONJI và bảo hắn ăn , vài vệt hồng xuất hiện trên mặt YONJI , hắn cũng há miệng ra ăn viên chocolate ấy .

- " Đúng là...không tệ " YONJI

Tôi cũng đưa một viên cho NIJI , hắn cầm lấy và ăn rồi cũng khen ngon .

- " Ngươi cũng ăn thử đi " tôi nhìn ICHIJI

Tôi lấy một viên khác trong hộp và đưa vào miệng mình thì tên ICHIJI đột nhiên sáp lại cướp miếng chocolate trong miệng tôi đang ăn dở bằng miệng của hắn . NIJI và YONJI tròn mắt khi thấy cảnh này . Sau khi ăn miếng chocolate trong miệng tôi , hắn mới buông đôi môi của tôi ra và còn cười .

- " Ngon lắm đấy " ICHIJI vừa nói lại hôn lên môi tôi lần nữa

Mặt tôi chẳng biểu hiện gì nhưng bên trong lại đỏ bừng lên , không lẽ kiểu ngọt là vừa ăn vừa hôn hay sao chứ !? . Hai mắt tôi chợt lóe sáng lên , tôi ngập ngừng rồi cũng cố nói được vài lời .

- " Ta sẽ nói trước , đó không phải là chocolate gì đâu " tôi

- " Nếu ba người vẫn không phiền , xin vui lòng nhận lấy " tôi đưa hộp chocolate mà mặt quay sang hướng khác

Mỗi người một hộp chocolate khác nhau , họ lấy xong thì tôi liền rời đi trước khi điểm yếu bị lộ ra . ICHIJI nhìn bé chuột nhỏ đang chạy khỏi chủ nhân của mình mà nhếch mép cười .

- " Anh có biết mình làm gì không ICHIJI ? " NIJI cầm hộp chocolate mà nhìn anh trai mình vẻ mặt khó chịu hỏi

- " Anh mày biết chứ , anh chỉ đang chọc nó thôi " ICHIJI nhìn hộp chocolate rồi liếm mép nói

YONJI ăn từng viên chocolate nhưng trong lòng cũng rất khó chịu khi vừa thấy cảnh đó . Còn tôi sau khi về phòng thì ôm gối mà la hét , không ngừng nghĩ đến chuyện ban nãy . Mới đến đây chưa được bao lâu mà đã phải gặp chuyện gì không đâu rồi .

- " Đừng hòng làm giảm tốc độ của tôi , mấy tên đáng ghét " tôi lẩm bẩm nói

Chợt cảnh hồi nãy lại xuất hiện trong đầu tôi , tôi đỏ mặt mà lại bắt đầu la hét .

- " Ấy mà chắc không phải họ đâu , không phải đâu mà " tôi tức quá mà đấm vào gối

MIKY và RAN thấy tôi chạy về phòng nên lo lắng vào xem thì họ thấy tôi đang điên cuồng đánh vào gối , vì hiểu tính tôi nên họ chỉ im lặng đóng cửa lại và ra ngoài làm việc tiếp .





Ngày hôm sau , tôi chẳng hiểu quái gì mà tên NIJI cứ lẽo đẽo bám theo tôi trong khi tôi đang làm bánh , hắn vòng tay ôm lấy eo tôi rồi cứ lãi nhãi suốt .

- " Này , ta thích socola sao ngươi lại làm dâu chứ ? " NIJI

- " Mời hoàng tử khó ưa biến đi chỗ khác ngay và luôn ạ~ , bổn cô nương đây đang rất bận " tôi mặt không cảm xúc nói

- " Ta không thích , ta muốn ăn đồ của ngươi nấu " NIJI càng ôm chặt tôi hơn

Tôi cười khẩy vì cái tính này của hắn , nguyên căn bếp cứ phát ra tiếng nói của hai chúng tôi , REIJU đi ngang qua thấy cảnh đó thì cười khúc khích , xem ra mấy thằng em của cô sắp dành được ấn tượng trong mắt vợ mình rồi .

Trở về phòng của mình và tôi bắt đầu ngồi đọc sách , sách chính là sở thích của tôi , ngồi trong phòng đúng là bình yên thật . Tôi là đứa hay mơ mộng về mọi thứ , thậm chí bây giờ tôi vẫn còn mơ về chàng bạch mã hoàng tử trắng khiêu vũ cùng tôi nữa nhưng chuyện mấy tên đó là chàng hoàng tử của tôi là hoàn toàn bất khả thi . Có tiếng gõ cửa phòng tôi vang lên , tôi đặt cuốn sách lên bàn rồi bước ra mở cửa , vừa mở cửa , người trước mặt tôi là REIJU và trên tay REIJU đang bồng gì thế kia ? Là NIJI ? Hắn bị biến thành con nít ư ? .

- " REIJU_san , chuyện này là sao ? " tôi bàng hoàng hỏi

- " Haiz , NIJI vô tình uống một loại thuốc mà chị đang chế ra , thuốc chưa làm xong chị để trên bàn thí nghiệm thì nó tò mò cầm lên uống và kết quả là vậy đấy " REIJU bồng NIJI lên cho tôi xem

- " Nên chị qua đây nhờ em chăm sóc cho NIJI giùm chị , tạm thời em chăm sóc NIJI nha , dù sao nó cũng là hôn phu của em mà " nói rồi REIJU đưa NIJI sang cho tôi

Tôi hoang mang đến mức chẳng còn lời nào để nói về điều này , tôi cố từ chối nhưng REIJU đã nói thêm trước khi tôi mở lời .

- " Trông cậy vào em đấy , chúc may mắn " chị ấy cười vẫy tay với tôi rồi rời đi

Tôi đi vào phòng rồi đóng cửa lại , nhìn cục nợ trên tay mình mà tôi chỉ muốn ôm thật chặt vào lòng thôi , thật sự là rất muốn phạm tội lắm nhưng tâm hổng cho .

- " Dễ thương ghê " tôi bồng NIJI lên ngắm nhìn

- " Ai dễ thương hả ? " NIJI lên tiếng

Tôi ngạc nhiên vì cái bản mặt láo toét này vẫn không thay đổi đã vậy đặc biệt là bộ não cũng chẳng thay đổi gì .

- " Ngươi...não không bị teo à ? " tôi

- " Nói gì đó hả ? " NIJI càu nhàu nói

Tôi ôm NIJI vào lòng mà không biết hắn đang sắp tắt thở đến nơi rồi .

- " Ngộp thở quá " NIJI cố đẩy tôi ra

Thế là nguyên ngày nay , tôi phải chăm sóc cho nhị hoàng tử đến nơi đến chốn , đôi khi tôi ôm rồi cọ vào má hắn nhiều đến mức tôi xem hắn như một con thú nhồi bông vậy . Hiện là buổi tối , sau khi dùng buổi tối xong , chúng tôi đang tập trung tại phòng nghỉ .

- " Bắt lấy này " tôi thẩy một miếng chocolate về phía NIJI

NIJI trông bộ dạng bé nhỏ liền nhảy lên bắt lấy thanh chocolate rồi đi lại chỗ tôi .

- " Ngươi xem ta là thú vật đấy à ? " NIJI tức tối nói

- " Dễ thương quá đi mất " tôi mỉm cười ôm hắn vào lòng

- " Mềm mại thật~ " do ngực của tôi đang áp vào người hắn nên hắn đang bị lung lay

ICHIJI và YONJI thấy vậy đen mặt hơn chẳng nói gì , còn REIJU cứ cười tủm tỉm suốt . Đến tối , tôi ngủ cùng NIJI , do hắn cứ đòi ngủ cùng tôi , tôi bất lực mà kéo hắn về phòng mình .





Sáng hôm sau , ánh nắng từ cửa sổ làm mắt tôi khó chịu , tôi mở hai mắt mình ra và đập ngay trước mắt tôi là một thân hình cao ráo , mái tóc xanh ngược đang ôm tôi ngủ ngon lành . Tôi thấy thế tròn mắt cố vùng vẫy thoát khỏi cái tên này nhưng càng cự quậy hắn càng ôm chặt tôi hơn .

- " Đừng cự quậy nữa " NIJI vừa nhắm mắt vừa nói

- " Tên biến thái chết tiệt " tôi lẩm bẩm nói

NIJI đột nhiên bật dậy thình lình làm tôi ngả về sau , hắn chóng tay đè lên người tôi và giữ hai tay tôi để tôi không chạy thoát .

- " Ta không dễ thương bằng lúc nhỏ sao mà ngươi cứ ôm ta rồi cọ má ta lắm thế ? " NIJI mặt nham hiểm nhìn tôi

- " Đồ khó ưa , tự phụ quá đấy " tôi bĩu môi nói

- " Ồ thế à " NIJI cười toe toét

Mặt NIJI từ từ sát gần mặt tôi , rồi cúi xuống hôn lên đôi môi của tôi , tôi chẳng thể làm gì ngoài việc cự quậy nhưng càng cự quậy hắn cưỡng hôn tôi nhiều hơn , tôi bị cưỡng hôn đến mức đầu óc quay cuồng chẳng nghĩ được gì, mặt tôi bắt đầu nóng lên , hai mắt tôi vô tình chạm vào mắt của NIJI , khi hắn không đeo kính cũng đẹp trai phết nhỉ , đến lúc tôi sắp hết hơi cố vùng vẫy để lấy oxi thì hắn mới buông ra . Sau khi lấy lại được toàn bộ oxi , tôi thở phào nhẹ nhõm hơn , tôi liếc sang hắn .

- " TA GHÉT NGƯƠI " tôi hét lên

- " Cảm giác đó là của nhau , nhóc con " NIJI mỉa mai cười nói

- " Ngươi cảm thấy nụ hôn đó thế nào ? Hum ? " NIJI cười toe toét nói

Tôi phồng má , tính đấm hắn một cái nhưng NIJI đã bất lấy tay tôi ngăn tôi lại .

- " Dễ thương nhể , điều đó thật tuyệt vời " NIJI cười khẩy nói

Hắn nhìn xuống để xem phản ứng của tôi khi tôi đột nhiên im lặng . Không có phản ứng , tôi trông như một robot trống rỗng như thể tôi đã ngừng hoạt động , hắn nghĩ hắn đã phá vỡ tôi .

- " Có nút nào để khởi động lại không ? , cô ấy thực sự đã ngừng hoạt động " suy nghĩ của NIJI

Sau đó tôi liền đi vào phòng tắm , đóng cửa lại và khóa nó lại .

- " CHÚA ƠI , XẤU HỔ QUÁ ĐI ! " tôi bắt đầu la hét

- " Ngươi ổn chứ , nhóc con ? " NIJI cười khúc khích nói khi nghe tôi hét lên

- " Sự nhút nhát của cô ấy thật buồn cười " suy nghĩ của NIJI

Tôi lập tức cảm thấy mặt mình nóng bừng lên , hắn nói tôi dễ thương á ! ôi mẹ ê . Cố gắng làm cho mình thật mặn rồi mà nhưng tôi toàn làm những điều sai mà thôi . Tôi gần như ngay lập tức che mặt lại và ngồi bệt xuống đất , hai chân sát vào ngực . Lúc đó tôi vẫn chưa hiểu hết được cái khó khi phải đối mặt nói chuyện với từng người một trong ba tên khó ưa này và tôi cũng đã học được một điều rằng mình cũng chỉ là một con ngốc mà thôi .

- " Thằng khốn nạn " tôi mặt đỏ bừng lầm bầm nói





Trong bàn ăn , mọi người đang thưởng thức buổi sáng của mình nhưng còn tôi thì không thể ăn nổi món gì , vì sao á , đơn giản là vì não tôi đang quay cuồng về chuyện hồi sáng đây này , tên NIJI đáng ghét , không biết vì sao nhưng não tôi ngại đến muốn phát khói khi lại nghĩ về chuyện đó , hết ICHIJI rồi đến NIJI , mấy tên khó ưa này đúng là làm người ta phát điên lên mà , REIJU thấy tôi cứ ngồi thẫn thờ nên chị ấy đã lây vai tôi hỏi tôi có sao hay không .

- " Em không ngờ là mấy thằng em của chị lại manh động đến vậy " tôi

REIJU cười khúc khích khi nghe tôi kể lại chuyện đó , mặt tôi ngớ ra và tự hỏi vì sao chị ấy lại cười ? .

- " Nhưng em thích nó mà phải không ? " chị ấy thì thầm vào tai tôi hỏi câu hỏi khiến tôi muốn đập đầu xuống bàn ăn ngay tại đây vậy

- " Không phải vậy đâu mà ! " tôi phản bác lại điều REIJU vừa nói

Tôi ăn hết phần ăn của mình rồi đứng dậy rời đi trong sự yên lặng còn REIJU thì cứ cười suốt cả buổi ăn . Về phòng , ngâm mình trong bồn tắm , những lời nói của REIJU cứ quanh quẩn trong tâm trí tôi .
__________________________________

Xin hãy để lại một bình luận sau khi đọc nhé ! Iu mọi người (~ ̄³ ̄)~ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro