Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai người cứ thế nhìn nhau cho đến khi bị một tiếng la kéo về.

" Đăng đồ tử, ngươi nhìn đủ chưa " Xuân Nhi bởi vì lo lắng cho tiểu thư nhà mình mà chạy vào liền thấy một nam nhân nhìn tiểu thư của mình chằm chằm liền nổi giận mắng.

" Ta..." Sa Kỳ đưa tay chỉ mình nhìn cô nương vừa mắng mình kia " Cô nương, có phải hiểu lầm gì không, tại sao lại mắng ta.

" Hừ, hiểu lầm, ngươi nhìn tiểu thư của ta chằm chằm mà còn chối "

" Cô nương hiểu lầm rồi, ta chỉ là thấy tiểu thư của cô nương đẹp tựa thiên tiên mới ngưỡng mộ ngắm nhìn chứ không có ý gì khác " Sa Kỳ bước lên vài bước giải thích.

" Được rồi Xuân Nhi, chỉ là hiểu lầm thôi " Liễu Giai Nhu thấy Xuân Nhi tính nói thêm liền lên tiếng ngăn cản

Xuân Nhi nghe tiểu thư nhà mình nói liền im lặng không nói gì mà đi lại sau lưng Liễu Giai Nhu trừng mắt nhìn Sa Kỳ.

Liễu Giai Nhu bất đắc dĩ với hành động của Xuân Nhi, nàng bước lên vài bước gần với Sa Kỳ nhẹ nhàng nói " Là do Xuân Nhi lỗ mãng trách nhầm công tử, tiểu nữ thay Xuân Nhi xin lỗi công tử mong công tử đừng trách.

" Cô nương đừng để ý, là do ta thất thố, ta mới là người nói xin lỗi mới đúng "

Hai người đứng ở khoảng cách cũng gần nhau nên Sa Kỳ có thể nghe được mùi hương trên người vị tiểu thư này, là mùi hoa đào, mùi rất nhẹ nhàng làm cho người khác phải đắm chìm, cộng thêm giọng nói nhẹ nhàng tựa gió xuân làm người khác phải đắm chìm trong đó.

" Công tử " Liễu Giai Nhu thấy người đối diện cứ ngẩn người liền nhẹ giọng gọi.

" Thật ngại quá, ta có việc phải trở về, cáo từ " Sa Kỳ phát hiện trời cũng đã muộn rồi đành phải trở về để tránh cho bọn người Tiểu Hoàn lo lắng, nói rồi xoay người bước đi, vừa đi được vài bước liền bị gọi lại.

" Công tử " Liễu Giai Nhu nghe người kia muốn rời đi liền có chút hụt hẫng, nàng đành phải gọi người kia lại, nàng còn phải biết được tên của người kia.

Sa Kỳ xoay người lại nhìn người gọi mình liền thấy vị tiểu thư đó đang đi về phía này, đến gần rồi Sa Kỳ thấy vị tiểu thư đó lấy thứ gì đó trong tay áo đưa cho mình.

" Tiểu nữ không có gì quý giá, chỉ có chiếc túi thơm do chính tay tiểu nữ làm,  mong rằng công tử không chê " Liễu Giai Nhu ngượng ngùng cuối đầu không dám nhìn Sa Kỳ.

" Cái này..." Sa Kỳ ái ngại, không biết túi thơm này có ý nghĩa gì nhưng nghe nàng ta nói chính tay mình làm liền do dự, dù sao cũng là công sức của người ta mà.

" Công tử cứ xem như là quà gặp mặt đi, tiểu nữ tên là Liễu Giai Nhu " Liễu Giai Nhu thấy người kia do dự liền đem túi thơm nhét vào tay người kia rồi ngượng ngùng chạy đi, còn không quên giới thiệu bản thân.

" Ta là Lý Sa Kỳ " Sa Kỳ nhìn bóng lưng của nàng hô to, chắc nàng cũng nghe thấy đi.

" Tiểu thư " Xuân Nhi thấy tiểu thư chạy đi liền đuổi theo.

Nơi này chỉ còn lại một mình Sa Kỳ, Sa Kỳ ngơ ngác nhìn túi thơm trong tay, trên túi thơm còn có một chữ Nhu, chắc có lẽ là tên của nàng ta. Sa Kỳ thôi nghĩ nữa quay về tửu lâu .

" Công tử, người đi thật lâu làm Tiểu Hoàn thật lo lắng còn định kêu Phong nhất đi tìm người " Tiểu Hoàn thấy Vương Gia nhà mình về liền lo lắng chạy lại còn không quên ngắm nghía coi Vương Gia có bị tróc mẻ gì ở đâu hay không.

" Ta không có việc gì, ngươi chuẩn bị nước đi ta muốn tắm " Sa Kỳ xua tay nói rồi đi lên lầu.

Tiểu Hoàn vâng một tiếng rồi chạy đi chuẩn bị nước.

Sa Kỳ lên lầu rồi đi vào phòng đóng cửa lại rồi cởi ra áo ngoài, xong lại lấy chiếc túi thơm cất giữ cẩn thận, dù gì cũng là lòng thành của người ta phải giữ gìn cẩn thận để không làm mất nó.

Chờ Tiểu Hoàn đem nước lên rồi Sa Kỳ bắt đầu tắm, xong lại thay bộ y phục khác, bước lại giường nằm ngủ. Ngày mai còn phải lên đường nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro