Nếu Thanh Xuân Có Thể Quay Trở Lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu thanh xuân có thể quay trở lại, có lẽ giờ này chúng tôi đều đang hạnh phúc.

Con người ai cũng có lòng ích kỷ và đố kỵ, nhưng đừng bao giờ biến nó thành thảm trải đường để đi tới thành công. Bởi vì có mấy ai thành công có thể ngẩng cao đầu mà nói rằng "tôi không hổ thẹn vì những gì mình đã làm".

Thực ra, chúng ta đều đã từng vì yêu thương, vì khát vọng mà làm tổn thương người khác, cũng làm tổn thương chính mình. Đừng bao giờ vì mù quáng mà đánh đổi cả tuổi thanh xuân. Yêu thương rồi cũng sẽ lụi tàn, chỉ có những hồi ức tươi đẹp là trường tồn vĩnh viễn.

Khi bạn có một quãng đời tươi đẹp để nhớ mãi, khi bạn không bao giờ phải thốt lên "nếu như ngày đó có thể quay trở lại", đó mới là thành công lớn nhất.

Bởi vì...tất cả những gì đã trở thành "nếu như" đều đồng nghĩa với "đã không còn cơ hội".

Xin đừng bao giờ hủy diệt cơ hội của chính mình. Hãy để "thanh xuân" mang đúng màu xanh mà nó vốn có.

***

Có nhiều người hỏi tôi "Vì sao viết về tuổi thanh xuân lại tăm tối như vậy?"

Thực ra, điều tôi muốn nói chính là "Nếu chỉ một giây bạn đánh mất chính mình, thanh xuân của bạn có thể chính là như vậy!"

Ngân Thy, Lê Ninh, Hướng Đình, Trình Thái, họ không phải là những gì quá viển vông, đó đều là những gì bạn đã, đang và sẽ trải qua, chỉ là có thể bạn không mãnh liệt như họ.

Sau này bạn sẽ hiểu: Thanh xuân của bạn đáng trân trọng hơn bất cứ thứ gì!

***
Có thể không liên quan nhưng tôi muốn tặng các bạn một ca khúc:

"Trong căn phòng trống còn lưu lại một giấc mộng xưa cũ

Lời nói đến miệng lại khác trong suy nghĩ

Lá cây đã rơi rụng

Tình yêu hóa sao băng

Nghĩ không thông suốt.

Nỗi nhớ tựa chim nhạn sợ hãi tronh đêm

Rõ ràng đã chẳng dám chạm vào

Vậy mà trái tim ta vì sao vẫn cảm thấy đau.

Một bên sau đó biến mất không dấu tích

Lưu giữ trong mộng để lại lần nữa tương phùng

Dù cho những giọt lệ đã tiễn biệt mấy mùa ngô đồng

Nơi góc sân đó đã khắc sâu vào nỗi đau

Một kỷ niệm vui buồn biến thành ma quỷ

Nửa cuộc đời ta cùng người dây dưa.

Vận mệnh vội vã gặp nhau rồi lại tiễn biệt

Yêu hận như mộng như lủa khó như gió

Trong nơi tối tăm đôi ta ôm lấy nhau

Chỉ sợ có bắt đầu mà không có kết thúc

Mãnh liệt trải qua xuân hạ lại thu đông

Chúng ta đều bị tình yêu cùng thù hận đùa bỡn

Trong suy nghĩ, chúng ta của năm đó vốn không có hồi kết"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro