Chương 24: Độc đấu bầy sói (2).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhanh như sao băng với tốc độ sét đánh.

Cùng lúc đó, lũ sói nhảy dựng lên, mạnh mẽ đánh tới Nam Cung Phượng Tuyết trên cây đại thụ. Cào một cái, mấy vuốt sói bám chặt thân cây đại thụ, nhanh chóng trèo lên.

Làm mấy cái động tác, trước hết ôm lấy thân con sói đã leo được một nửa, phía dưới một con lại một con như cũ ở leo lên. Chúng dẫm lên nhau, chồng chất leo lên cây.


Trông thấy vậy, Nam Cung Phượng Tuyết cũng không hoảng hốt, ống tay áo nhẹ phất, vạt áo phiêu phiêu. Luồng khí cứng rắn từ tay áo bay ra, đập vào thân bầy sói, đánh cho chúng nó một đám từ trên cây rớt xuống.


Thừa dịp hỗn loạn, Nam Cung Phượng Tuyết không ham chiến, nàng biết một mình đối phó với bầy sói không dễ dàng, cuối cùng bị chúng nó cắn chết, không bằng hiện tại nàng tranh thủ dồn lực chạy trốn.


Nghĩ là làm, Nam Cung Phượng Tuyết nhẹ nhàng điểm mũi chân, chính mình đứng thẳng trên nhánh cây, người như kinh hồng bay đi, mắt thấy mình sắp rời khỏi lũ sói.


Không nghĩ lúc này, con sói đầu đàn vẫn im lặng bất ngờ từ phía sau chụp tới, hướng Nam Cung Phượng Tuyết đang cõng giỏ thuốc lao vào.


Một nhát vồ, vuốt sói cào rơi giỏ thuốc. Con sói này không hổ là lang vương, thế nhưng không trực tiếp tập kích Nam Cung Phượng Tuyết, mà đem ánh mắt đặt trên giỏ thuốc của nàng.

Phía sau một trận áp lực truyền đến, Nam Cung Phượng Tuyết thầm kêu không tốt. Nàng không nghĩ tới Lang Vương thật thông minh, biết giỏ thuốc này đối với nàng rất quan trọng, nàng sẽ không bỏ lại nó,cho nên buộc nàng lưu lại.


Thật là gia hỏa thông minh.


Nhìn giỏ thuốc dưới đất, Nam Cung Phượng Tuyết không thể không dừng  lại. Thân hình cao cao đứng ở một nhánh cây khác của đại thụ.


Xoay người cùng Lang Vương đối nghịch, bốn mắt nhìn nhau. Trong khoảng thời gian ngắn tia lửa văng khắp nơi, Lang Vương trong mắt mang đậm ý khiêu khích trần trụi, nhìn vào Nam Cung Phượng Tuyết.


"Ta giữ giỏ thuốc của ngươi, xem ngươi làm sao bây giờ?" Lang Vương ngồi dưới đất, mắt sói đảo qua giỏ thuốc, lại quét về phía Nam Cung Phượng Tuyết trên cây, một bộ dáng đắc ý, giống như đại nhân trêu đùa tiểu hài tử.


Trong mắt Lang Vương, Nam Cung Phượng Tuyết thân thể nho nhỏ còn chưa đủ cho nó dắt kẽ răng. Nó cũng không muốn ăn thịt nàng, chẳng qua là Lang Vương, nó không cho phép có người dưới mí mắt nó công kích bầy sói.


Tuy rằng hành động của Nam Cung Phượng Tuyết là phản kích, nhưng Lang Vương không cho phép hạ nhân của mình bị nàng đả thương, đó là sự khiêu khích đối với bầy sói, điểm này nó tuyệt đối không cho phép. Chính vì vậy, nó mới ra tay ở thời điểm Nam Cung Phượng Tuyết rời đi.


Mà nó vừa ra tay, liền trực tiếp bắt được trọng điểm. Mắt sói sắc bén, liếc một cái liền biết dược liệu trong giỏ thuốc đối với Nam Cung Phượng Tuyết cực kì quan trọng.


Lại nói, Nam Cung Phượng Tuyết không ngờ Lang Vương sẽ ở thời điểm nàng không muốn giao chiến với sói mà rời đi ra tay, càng không nghĩ tới chính mình bay không thấp vẫn bị Lang Vương một phát vồ trúng sọt thuốc trên lưng.


Vốn dĩ nàng có thể rời đi, dựa vào khinh công hiện tại muốn trốn đi không khó. Nhưng nàng lại luyến tiếc giỏ thuốc trước mặt Lang Vương. Đó là nàng thật vất vả mới tìm được thảo dược giải độc cứu mạng.


Nếu không có hai cây dược thảo này, nàng không chỉ mỗi tháng phải chịu nỗi đau phệ cốt một lần, đáng sợ hơn chính là mỗi một lần đau sinh mệnh nàng liền giảm một lần.

Thường Vân Các 10/4/2019. Thất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro