Chương 4: Hôm nay là ngày cưới của cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Quân tổng... Nếu anh thực sự muốn ép buộc một cô gái kém xa tuổi phải kết hôn với mình chỉ vì anh không tìm được một cô vợ vừa ý, thì tôi có thể... giới thiệu cho anh vài người phụ nữ tài giỏi."

"..."

Mọi người nhìn Tần Thiên với ánh mắt đầy thương cảm. Họ đều nghe đồn rằng đứa con trai thứ ba của tập đoàn Tần rất ngốc, và có vẻ, lời đồn đó hoàn toàn là sự thật!

Cậu ta rõ ràng biết rằng Quân tổng đang rất tức giận, nhưng vẫn cố nói những điều như "ép một cô gái kém xa tuổi lấy mình chỉ vì không tìm được một cô vợ vừa ý"... Nhìn đi, chắc chắn con trai thứ ba của tập đoàn Tần với cô học sinh to gan kia là cùng một loại người!

Loại tự đào mồ chôn mình!

Bỏ Tần Thiên qua một bên, Quân Vũ Vương chuyển ánh mắt về phía Tô Tiểu Ái, người đang đứng ở ngoài cửa.

Cái nhìn chằm chằm đầy sát khí, đáng sợ đến mức, ngay cả những tên đàn ông trưởng thành trong phòng, những kẻ dày dặn kinh nghiệm, cũng không thể không lạnh gáy, huống chi chỉ là một học sinh trung học ngây thơ như Tô Tiểu Ái!

"Ờm... Tôi đã nói hết phần của mình. Được rồi, tạm biệt. Tôi đi đây..." Như thể có động cơ được lắp hẳn vào chân, Tô Tiểu Ái vội vàng xoay người và chuồn khỏi phòng họp một cách thần tốc.

Bước được vài bước, cô đột nhiên quay lại, vẻ mặt chắc chắn nói với Quân Vũ Vương:

"Từ bỏ đi, tôi sẽ không lấy một ông già như anh đâu!"

Ông già...

Mọi người trong phòng họp nghe Tiểu Ái nói ra hai từ đó, chỉ biết cúi đầu!

Chính xác thì cô gái to gan đó là ai? Tại sao lại dám mạnh miệng nói rằng cô ta và ngài Quân sắp kết hôn? Nếu chủ tịch của họ kết hôn, thì tại sao những cấp dưới của họ chưa từng nghe qua?

Tần Thiên vẫn đang cố hết sức nhịn cười, quả thật là một việc còn khó hơn lên trời. Anh trai cậu không muốn đối mặt với cái tảng băng trôi ngàn năm không tan như Quân Vũ Vương, nên đã bắt Tần Thiên đến đây. Ban đầu, Tần Thiên tỏ ra miễn cưỡng, vì chính cậu cũng không muốn đối mặt với cái tên băng lãnh này. Ánh mắt của anh băng lãnh đến run người, như thể anh ta sắp dùng phép thuật "winx en-chan-tít" để đóng băng tất cả mọi thứ thành những cây kem tuyết mát lạnh!

Sau khi vô tình lọt hố bước vào tập đoàn Quân thị, cậu nào ngờ mình lại được chứng kiến một cô gái đang lớn tiếng với Quân Vũ Vương. Đây là... cảnh tượng cả thế kỷ mới có một lần ấy chứ!

Cậu cũng khá hài lòng ấy chứ! Mặc dù Tần Thiên trúng phép thuật winx đóng băng thành kem tuyết vài lần rồi, ấy thế mà cậu vẫn nghĩ quả thật xứng đáng, vì đã nhìn thấy được cái tên băng lãnh kia bị một cô gái chỉ thẳng mặt mắng mỏ, nó hả dạ gì đâu!

***

Tô Tiểu Ái rời khỏi tập đoàn Quân thị. Cô dựa vào một gốc cây gần đó, thở hổn hển, ôm tim mà nhớ lại cảnh tượng lúc ở trong phòng họp kia. Ôi cha mạ ơi! Vừa rồi cô đã thực sự mắng Quân Vũ Vương! Cô thực sự xem hắn như con không do cô sinh ra mà mắng không thương tiếc!

Ngay cả thị trưởng thành phố Diêm An này cũng gọi anh ta là Quân tổng một cách kính trọng, vậy mà cô lại mắng anh ta như đúng rồi!

Tuy nhiên, dù thế nào đi chăng nữa, thì cô cũng đã mắng Quân Vũ Vương rồi. Chắc là từ bây giờ sẽ không ai ép cô lấy anh ta nữa nhỉ? Dù sao thì không một người đàn ông nào có thể cho phép "vị hôn thê" của mình mắng mỏ mình như vậy, huống chi là một người như Quân Vũ Vương.

Cả thành phố Diêm An, có lẽ không ai dám lớn tiếng với Quân Vũ Vương như cô ngày hôm nay!

***

Tô Tiểu Ái chắc chắn Quân tổng là một tên biến thái, lolicon và còn là một kẻ bạo d*m nữa chứ! Rõ ràng cô đã đánh mắng anh ta không chút sợ hãi, rồi còn vô cùng nhập tâm, nói rõ cô không muốn, không thích, không bao giờ kết hôn với anh ta. Vậy mà tại sao anh vẫn muốn cưới cô? Tại sao phải là cô chứ?

Có lẽ nào... anh ta thực sự là một tên biến thái, lolicon? Một hình ảnh hiện lên trong trí tưởng tượng của Tô Tiểu Ái: Cô đang khỏa thân, bị trói vào cây thánh giá, tên Quân Vũ Vương cầm trên tay chiếc roi da dần bước đến chỗ cô, chuẩn bị vung roi đánh cô... Đúng là tên biến thái , lolicon nghiện SM.

Quá sợ hãi!

Tô Tiểu Ái khẽ rùng mình ớn lạnh.

"Làm sao đấy? Cô dâu thấy lạnh sao?" Chuyên viên trang điểm hỏi cô, cúi đầu.

Tô Tiểu Ái lắc đầu: "Không... tôi không lạnh..."

Rồi, Tiểu Ái đành đầu hàng, để mặc cho các nhà tạo mẫu tóc, rồi chuyên viên trang điểm "hành hạ" mình như đang "hành hạ" một khúc gỗ.

Hôm nay là hôn lễ của Tô Tiểu Ái và Quân Vũ Vương.

***

Beta: Tôm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro