Chương 7: Căn bệnh nan y đáng xấu hổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quân Vũ Vương điềm nhiên lật trang tạp chí, thậm chí còn không chớp mắt, giọng hờ hững, "Bố không thích dưa vàng"

"...Ồ, vậy bố thích ăn mướp đắng nhỉ"

Như chợt nhận ra, Quân Tử Ngạn chạy khỏi phòng khách. Vừa chạy vừa hét lớn "Chú Trương, chú Trương, ba con thích ăn mướp đắng!"

Chú Trương là đầu bếp của nhà họ Quân.

Quân Vũ Vương: "..."

Nghe Quân Tử Ngạn nói, đầu bếp Trương tự nhủ, một người đầu bếp giỏi nhất định có thể đáp ứng khẩu vị của ông chủ mọi lúc mọi nơi.

Vì vậy...

Bữa trưa hôm ấy của nhà họ Quân: salad mướp đắng; mướp đắng xào trứng; mướp đắng với cải bắp; súp mướp đắng với ngô, hạt dẻ và chân gà; mướp đắng hấp tôm; mướp đắng yến mạch vàng...

Trông thấy cả bàn ăn toàn là mướp đắng, Quân Vũ Vương không biết bắt đầu nên ăn gì trước. Anh liếc Quân Tử Ngạn một cách lạnh lùng, nhưng "kẻ nào đó" lại chỉ biết cúi gằm mặt vào đĩa mướp đắng, dùng đũa gắp lên và cắn một miếng... Sau đó, khuôn mặt đáng yêu cũng trở nên nhăn nhó như mướp đắng luôn!

Thật sự quá đắng mà!

***

Mặc xong chiếc váy cưới công chúa màu trắng, Tô Tiểu Ái khoác tay Quân Vũ Vương chậm rãi sánh bước vào nhà thờ.

Tô Tiểu Ái lén nhìn người đàn ông lạnh như băng bên cạnh mình. Dù là vào ngày trọng đại như vậy, anh ta vẫn giữ nguyên cái vẻ mặt vô cảm ấy, như thể ai đó nợ anh ta cả trăm triệu đô-la vậy! Anh ta thậm chí còn chẳng buồn nhếch mép cười lấy một cái!

Chết tiệt!

Nếu anh ta đã không thích đám cưới này đến vậy thì chỉ cần hủy hôn là xong! Cô cũng đâu có sẵn lòng kết hôn!

Đúng là tên biến thái! Cô đã đến văn phòng và mắng nhiếc anh ta thậm tệ trước mặt các giám đốc điều hành cấp cao của công ty. Cô thậm chí còn bỏ trốn khỏi đám cưới và làm rất nhiều chuyện khiến anh ta mất mặt! Vậy mà... vậy mà anh ta vẫn muốn cưới cô! Nếu không phải một kẻ biến thái thì là gì nữa?

Chẳng lẽ ngoài cô ra không còn ai kết hôn với anh ta sao?

Nghĩ kĩ thì, cái giả thiết kia hoàn toàn không có khả năng! Với tiền tài và địa vị như vậy, Quân Vũ Vương có thể kết hôn với bất kỳ người phụ nữ nào, chỉ cần anh ta muốn. Tại sao phải ép cô như vậy, tất cả mọi người cũng thế? Chắc chắn anh ta đang cố che giấu một căn bệnh nan y đáng xấu hổ!

Chỉ có thể là như vậy!

Tô Tiểu Ái nhìn chằm chằm vào người đàn ông lạnh băng vẫn đang nhìn thẳng về phía trước này, đôi môi bỗng cong lên một nụ cười xấu xa... Chỉ khi kết hôn và ở cạnh anh ta, cô mới có thể biết được anh ta mắc phải bệnh gì! Sau đó, cô sẽ công khai trên báo chí, làm anh ta bẽ mặt và trở thành trò cười của cả thành phố Diêm An.

Hừ... Đó là cái giá phải trả khi anh ta ép cô phải kết hôn!

Ánh mắt xấu xa của cô trở nên mãnh liệt hơn, đến nỗi Quân Vũ Vương cũng có thể cảm nhận rõ. Anh hơi nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn cô.

"..."

Tô Tiểu Ái sững người, cúi đầu xuống vì xấu hổ!

Cô bắt đầu lo sợ. Chắc anh ta không đoán được mình đang nghĩ gì đâu nhỉ? Chết tiệt... nhỡ anh ta đoán được thì sao?!

Khúc nhạc cử hành hôn lễ bắt đầu vang lên.

Tô Tiểu Ái khoác tay Quân Vũ Vương từng bước tiến vào trong nhà thờ... Tô Tiểu Ái bắt đầu cảm thấy chán nản. Kể từ ngày hôm nay, cô phải gắn bó cả phần đời còn lại bên người đàn ông này, dù cho, cô chẳng có chút tình cảm nào với anh ta. Cô có thể cảm nhận được Quân Vũ Vương cũng không yêu cô.

Hai con người không yêu nhau lại phải trói buộc với nhau cả đời. Chỉ có nỗi đau và sự bơ vơ đang chờ đợi cô mà thôi.

Quân Vũ Vương kết hôn, vì thế mà các khách mời tham dự toàn là người nổi tiếng và các nhân vật công chúng. Nhìn qua một lượt, có thể dễ dàng nhận ra những gương mặt quen thuộc thường xuyên xuất hiện trên tivi hay các trang tin tức.

Tạm gạt bỏ mọi suy nghĩ trong đầu, tất cả bọn họ đều nở một nụ cười tế nhị chúc phúc cho Quân Vũ Vương và Tô Tiểu Ái.

Một cách chậm rãi, họ từng bước tiến đến gần cha xứ. Tô Tiểu Ái đột nhiên thấy lo lắng cực độ! Cuối cùng họ cũng dừng lại, đứng trước mặt cha xứ.

***

Beta: Trân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro