Chương I: Đứa con gái đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái y chạy đến nhanh như bay. Mở cửa thở hồng hộc, kính lễ sau đó bắt đầu công việc của mình. Ngài bắt mạch trầm ngâm hồi lâu, lúc này cả thiên giới ai ai cũng im lặng, đổ mồ hôi.

Săc mặt của Vương Mẫu nương nương trắng bệt, sợ phải nghe điều gì không hay. Sau đó thái y nhìn Ngọc Đế. Ngọc Đế gật đầu. Sau đó, thái y đứng lên nói cẩn thận với Vương Mẫu nương nương:" Xin Vương Mẫu nương nương cứ yên tâm đứa bé không sao!".

Nghe thấy thế, Vương Mẫu cười nhẹ trút bỏ âu lo thở dài, cả triều đình cũng nhẹ nhõm, nhưng chỉ có một người đứng đằng sau họ nghiến răng ken két.

Sau khi để Vương Mẫu nương nương ngủ, Ngọc Đế rời khỏi căn phòng thấy ngự y đứng ở trước phòng. Ngọc Đế nói:" Tìm chỗ vắng vẻ hơn đi". Thái y nghe vậy đáp:" Vâng".

Ngọc Đế đứng trên cây cầu, ánh trăng rọi xuống mặt nước. Khuôn mặt của đế ngày càng thê lương nói:" Có phải đứa bé không giữ được". Thái y im lặng nói:" Bẩm! Ngọc Đế nói đúng, quả là tim đứa bé đã ngừng đập, không thấy dấu hiệu gì!". Ngọc Đế nói:" Đứa bé là trai hay gái?". Thái y đáp nhanh:" Là bé gái".

Nghe câu này Ngọc Đế quỳ sụp xuống, ôm mặt khóc nức nở. Tiếng khóc thê lương. Thái y không nói gì chỉ im lặng đứng nhìn, trong bất lực....

"Đứa con gái đầu tiên của ta... Ta sẽ tìm ra người đã hại con. Ta hứa!". Ngài ngồi trước ánh trăng thề với đứa con gái của mình.

Tặng thêm a

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro