Chap 89

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng, chuông đồng hồ báo thức reo, Jiyeon bật dậy tắt sau đó lại chui vào trong chăn ôm lấy cái người mềm mại trắng thơm kia, một chút ý tứ muốn đi làm cũng không có.

Hyomin ít nhiều cũng bị tiếng chuông báo thức kinh động, lại không thấy Jiyeon rời giường ngược lại còn dính lấy mình, Hyomin mặc dù còn rất tham luyến vòng tay ấm áp của ai đó, nhưng vẫn gắng kiếm nén, vỗ vỗ lưng Jiyeon nhắc nhở: " Yeon~ đi làm a "

" Hôm nay cũng không có gì quan trọng, buổi trưa em đưa chị đến công ty rồi đến tập đoàn sau... Ngủ chút nữa a "

Thế là hai nữ nhân đêm qua có chút hăng hái đã ôm nhau ngủ đến trưa...

Hôm nay Hyomin không có lịch trình đi quay hay đi diễn, cô chỉ đến công ty để thương thảo và ký hợp đồng quảng cáo mới mà thôi.

" Chị vào đi, em ghé tập đoàn, buổi chiều em rước "

" Ừm, lái xe cẩn thận biết không? "

Jiyeon gật gật, Hyomin sau đó định đẩy cửa bước ra liền bị người kia bắt lấy cổ tay kéo ngược lại. Ngón trỏ Jiyeon chỉ chỉ vào một bên má của mình, vẻ mặt mong chờ.

Hyomin bật cười, người kia học đâu ra cái dáng vẻ này vậy chứ?

Chồm người sang đặt nụ hôn vào má người kia, Hyomin còn đặc biệt hào phóng phớt trên môi Jiyeon một nụ hôn nhẹ. Tuy là ở bên nhau cũng được một thời gian, nhưng những cử chỉ âu yếm thế này vẫn khiến Hyomin đáy lòng rung động.

Khi yêu một người, trái tim sẽ luôn vì người nọ mà rung động như vậy sao?

Nếu như có thể cùng Jiyeon trở thành một đôi song túc song tê, cả một đời bình bình đạm đạm trải qua những ngày tháng như thế này thì tốt quá.

Thỏa được lòng mong muốn, Jiyeon hai mắt híp lại, một bộ dáng thần thanh khí sảng, dặn dò: " Sau này đừng quên thủ tục nữa nhé, bảo bối..."

-------------------

Tập đoàn JP.

Jiyeon vừa đến tập đoàn liền được thư ký báo cáo một tin...

" Alo? Chị Qri, đi công tác đột xuất à? " - Jiyeon chán nản, gọi điện thoại cho Qri phàn nàn.

" Ừm, chi nhánh ở Anyang xảy ra chút chuyện. Chị đi xử lý, nếu có thể trong hôm nay sẽ về, không thì đến ngày mai "

" Vậy tối nay chị không đi dự tiệc cùng em sao? Chán thật " - Jiyeon lười biếng ngã người ra sau ghế.

" Park tổng nay đã là Park lão đại, còn trẻ con như vậy sao? Nếu không ngại, em có thể mang Hyomin đi cùng "

" Ý hay! Nhưng không biết chị ấy có đồng ý không đây..."

" Không thử làm sao biết. Vậy nha! Chị cúp máy đây, gần tới nơi rồi "

" Bye! "

Jiyeon tắt máy, trong lòng có chút mong đợi, không biết Hyomin có đồng ý cùng mình đi dự tiệc hay không.

Jiyeon nửa muốn mang cô đi nửa lại không. Dù sao Hyomin cũng là người nổi tiếng, tuy rằng các buổi tiệc có sự xuất hiện của Jiyeon đều nghiêm cấm báo giới xuất hiện, nhưng không chắc người khác sẽ không nhận ra Hyomin.

Nghĩ tới nghĩ lui, Jiyeon rốt cuộc cũng quyết định buổi chiều sẽ thuyết phục Hyomin. Dù sao nếu có người trong bữa tiệc nhận ra Hyomin, thức thời cũng sẽ không có gan đem chuyện này đồn thổi ra bên ngoài. Chuyện của Park gia, còn lại là chuyện của Park lão đại, kẻ nào dám tùy tiện bàn tán?

Đúng lúc cửa phòng vang lên hai tiếng gõ, Jiyeon điều chỉnh tư thế.

" Vào đi "

Na Yeol ôm theo sấp tài liệu, đẩy cửa bước vào.

" Park tổng làm sao thế? Bị ai chọc giận sao? "

" Chị Qri đáng lý tối nay cùng em đi dự tiệc, đột nhiên bỏ đi Anyang..."

" Vậy à... Để chị đi cùng em được không? " - Na Yeol di chuyển ra sau bàn làm việc, tới gần Jiyeon, ngồi lên một bên tay ghế, bàn tay yêu kiều vuốt ve gương mặt đang ngơ ngác kia.

" Chị... chị... Na Yeol, đừng có đùa nữa. Hye Jin mà nhìn thấy... chị tự mình đi giải thích nha " - Jiyeon nhăn mặt, bắt lấy bàn tay đang làm loạn ra khỏi mặt mình.

" Haha, em mới là cái đồ nhát gan. Em sợ Hyomin xé xác em thì có " - Na Yeol bật cười khoái chí. Sau đó cũng đứng lên nghiêm túc đem đống hồ sơ trước mắt đề cập tới.

...

" Sao hôm nay tan làm sớm thế? " - Hyomin sau khi an vị bên cạnh Jiyeon, có chút tò mò hỏi.

" Ừmm... Tối nay em đi dự tiệc "

" Vậy về nhà đi, chị chọn đồ cho em "

Hyomin trước giờ yêu thích nhất là thời trang, cho nên cũng thường xuyên tự tay mua sắm và chọn quần áo cho Jiyeon.

Trong các sự kiện quan trọng lúc trước đều có người phụ trách chọn lễ phục, nhưng kể từ ngày Hyomin vào Park gia, đều là tự tay cô chuẩn bị cho người kia.

" Vậy chọn hai bộ nhé, tối nay chị cũng đi cùng em đi "

" Chị sao? Chị Qri đâu? "

" Đi công tác mất rồi... Hyomin, dù sao em cũng muốn cùng chị hơn " - Jiyeon có chút giống như trẻ con làm nũng.

" Chuyện này... "

Hyomin làm sao không biết vị trí của Jiyeon ở trong giới chứ. Người đi bên cạnh Park lão đại có thể không bị dòm ngó, soi mói sao? Cô còn lại là người nổi tiếng, thật sự cùng Jiyeon khoác tay công khai đến những nơi như thế cô chưa từng nghĩ đến. Không phải Hyomin không muốn công khai, chỉ là cô chưa chuẩn bị tâm lý. Việc một người nổi tiếng công khai chuyện tình cảm sẽ phải đối mặt với những điều gì, cô biết rõ...

Nhưng nhìn đến ánh mắt kì vọng của Jiyeon, Hyomin rất nhanh đã mềm lòng.

" Được... chị đi cùng em "

" Tốt, sẽ không có báo giới a. Nếu chị chưa muốn, em cũng sẽ không để lộ bất kì hình ảnh nào trong buổi tiệc được lọt ra ngoài "

Dường như biết được Hyomin đang lo lắng điều gì, Jiyeon lập tức trấn an.

-------------

Kim gia.

Đúng 7 giờ tối, cánh cổng lớn của Kim gia mở to, đón tiếp hàng trăm vị khách quý đến tham dự tiệc mừng tân chủ tịch Kim thị lên nhậm chức. Cũng đã rất lâu rồi, kể từ lúc Kim lão gia qua đời, Kim gia mới có dịp tổ chức một buổi tiệc linh đình đến như thế.

" Nào nào nào, mời vào. Ông chủ Hwang, mời qua bên đây "

" Chủ tịch Kim, chúc mừng chúc mừng! "

" Chúc mừng chủ tịch Kim. Dưới sự dẫn dắt của ngài nhất định Kim thị sẽ ngày càng đại phát "

...

Ồn ào, náo nhiệt. Những lời lẻ xun xoe xu nịnh luôn đặt ở đầu lưỡi, kẻ dưới nịnh bợ kẻ trên, ai nấy đều đeo cho mìmh chiếc mặt nạ đầy giả tạo, đấy là cách thức giao thiệp của giới doanh nhân...

Đó là lý do vì sao Jiyeon rất ít khi đi dự tiệc một mình, bởi vì nó không muốn nhiều người tiếp cận, không muốn nghe quá nhiều lời giả tạo đến buồn nôn.

Ở trong mọi bữa tiệc dù là lớn hay nhỏ đều phải có nhân vật chính. Ấy thế mà mọi khi Park Jiyeon đi dự tiệc, cư nhiên chiếm trọn điểm sáng gây sự chú ý của tất cả mọi người, hoàn hảo biến mình thành nhân vật chủ chốt, đến cả nhân vật chính cũng bị lu mờ.

" Đến rồi đến rồi!! Park lão đại đến rồi "

" Nhìn xem, nữ nhân đi bên cạnh là ai vậy? Không phải giám đốc Lee "

" Lần đầu tiên Park lão đại đem theo nữ nhân lạ "

" Không tầm thường nha "

" ... "

" Êi, nhìn xem, nữ nhân đi bên cạnh lão đại trông rất quen... Là ca sĩ hay người mẫu có phải không? "

" Những ông chủ lớn thường hay cặp với mấy cô chân dài mà. Huống hồ chi lão đại muốn người nào mà chẳng có... Nhìn tướng tá như vậy chắc là người mẫu rồi "

" ... "

Kể từ lúc Jiyeon dắt tay Hyomin bước xuống xe, những lời bàn tán xôn xao không ngừng phát ra. Nhưng ai nấy cũng đều rất kín kẽ, không dám trực tiếp chỉ chỉ trỏ trỏ, chỉ có thể khép nép ở phía sau, che miệng nói nhỏ.

Hyomin lần đầu theo chân Jiyeon đến dự tiệc trong giới thương gia, mọi thứ xung quanh khiến cô cảm giác có chút xa lạ. Ánh mắt mọi người cơ hồ đều đổ dồn lên người bọn họ, đột nhiên Hyomin có chút không quen. Cho dù cô đã quen với việc đứng trước đám đông, thậm chí còn đông hơn như vậy gấp ngàn lần, nhưng chẳng biết vì sao lần này lại có chút không thích ứng được, có lẽ là do môi trường khác biệt.

Cảm nhận được bàn tay Hyomin có chút lạnh, biết được người kia căng thẳng, Jiyeon vội siết chặt bàn tay nhỏ bé kia hơn, ghé vào tai cô khẽ nói: " Thả lỏng một chút "

" Ân "

Nghe tin Park Jiyeon đến, Kim Chae Jin sắc mặt khẽ biến đổi, vội vã hít một hơi, lấy tư cách là chủ nhân của bữa tiệc ra nghênh tiếp.

" Park lão đại... thật vinh hạnh quá, mời ngài vào trong "

" Chúc mừng Kim tổng. À không, nay phải gọi là Kim chủ tịch rồi chứ " - Jiyeon cười như không cười, cả người toát ra khí khái của một lão đại thực thụ, cao cao tại thượng, vân đạm phong khinh... Khiến cho Hyomin phải thất thần ngắm nhìn, dường như đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một mặt này của Jiyeon.

" A. Còn phải thỉnh giáo nhiều, mời Park lão đại vào bên trong. Tôi đã chuẩn bị cho ngài chổ riêng "

" Được "

Jiyeon hôm nay đi cùng Hyomin cho nên cũng không muốn tiếp bất kỳ người nào. Đến đây chỉ là để hợp lễ trong giới mà thôi. Dù sao hai nhà Park gia Kim gia từ khoảng hơn 2 năm trước đã bắt đầu hợp tác làm ăn không ít, Park Jiyeon cũng không thể không cấp cho tân đại đương gia nhà người ta một chút mặt mũi.

Ngoại trừ lúc nảy có gặp qua Kim Chae Jin khách sáo mấy câu, còn lại Park Jiyeon đều không tiếp! Rượu mời dâng đến liền bị khướt từ, khiến cho bao nhiêu người cảm giác hụt hẫng.

Đâu phải dễ dàng gì mới gặp được Park lão đại cơ chứ? Ngoại trừ các đối tác lớn muốn tìm chút cơ hội làm ăn thì còn có vô số nữ nhân là các thiên kim tiểu thư từ những gia tộc khác, nhân dịp Park lão đại tham dự tiệc mà muốn đến tìm kiếm chút cơ hội câu dẫn, mong muốn một bước đổi đời, biết đâu may mắn được Park Jiyeon nhìn trúng, há chẳng phải là vinh quang của cả gia tộc sao?

Nhưng ai mà ngờ tới... hôm nay Park lão đại mang theo nữ nhân bên người chứ!

Jiyeon lặng lẽ đi đến khu vực mà Kim Chae Jin đặc biệt chuẩn bị cho mình. Là một góc trong sân vườn, có ghế ngồi và bàn ăn riêng. Nơi này tùy ý có thể quan sát được hết thảy mọi thứ diễn ra trong bữa tiệc, nhưng do là một nơi tách biệt, lại có người của Park gia canh giữ nghiêm ngặt, nên chẳng ai có thể tự ý tiếp cận.

" Em không gặp người khác sao? " - Hyomin có chút khó hiểu. Jiyeon đến dự tiệc nhưng lại cao cao tại thượng ngồi chễm chệ một nơi tận hưởng như vậy sao?

Đem ly rượu trên tay nhấp lấy một ngụm, Jiyeon khẽ cười, từ tốn đáp: " Không, chỉ muốn ở cạnh chị thôi "

Hyomin ngoài mặt không có biểu hiện gì nhưng trong lòng sớm nở hoa. Thầm cảm thán người kia cái miệng ngày càng dẻo mà...

" Đến dự tiệc mà như thế à? "

" Thì có làm sao, em xuất hiện ở đây đã là vinh hạnh lớn nhất của Kim gia rồi. Tiệc cũng là của bọn họ, khách mời nên đi mời rượu họ họ mới phải "

...

Trong khi buổi tiệc nhộn nhịp ở dưới sân vườn đang diễn ra, tại một căn phòng ở tầng 3 của biệt thự Kim gia lại có một nữ nhân thân vận một bộ trang phục bó sát, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo da, trên tay là những dụng cụ leo trèo chuyên nghiệp, cẩn thận kiểm tra một lượt, nữ nhân đem tất cả những thứ mà mình chuẩn bị cho vào túi áo khoác.

Giờ phút này trông cô chẳng khác nào một tên siêu trộm đang chuẩn bị hành nghề.

Tính toán thời gian buổi tiệc cũng trôi qua gần một nửa, nữ nhân bên trong biệt thự có chút hồi hộp, nhịp tim bắt đầu hơi loạn, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định, chứa đầy sự quyết tâm và kỳ vọng.

Nữ nhân nhắm mắt lại, lấy một hơi thật sâu trấn định bản thân mình, sau khi bản thân tràn đầy tự tin và bình bĩnh, cô dứt khoác đứng dậy rời phòng, thực hiện kế hoạch mà mình đã dốc lòng chuẩn bị thật chỉnh chu.

Không nằm ngoài dự đoán, Kim Chae Jin hôm nay đặc biệt phái 4 người canh giữ trước cửa phòng. Hắc y nữ nhân không bất ngờ, ngược lại cảm thấy thật may mắn khi chỉ có 4 người mà thôi, sẽ dễ dàng đối phó hơn một chút.

" Phu nhân, xin lỗi cô không thể đi ra ngoài. Chủ tịch có lệnh, cô phải ở trong phòng cho đến khi buổi tiệc kết thúc "

" Nếu tôi nói vẫn muốn ra ngoài thì sao? "

" Tuyệt đối không thể, trừ phi chính chủ tịch đích thân đến đây "

" Vậy phiền cậu đi mời, nói tôi muốn gặp anh ta "

" Phu nhân... hiện giờ chủ tịch đang tiếp rất nhiều khách "

" Sao? Cậu không dám đi? Vậy để tôi tự đi "

Nói là làm, nữ nhân toang bước đi, khiến cho mấy tên kia liền sợ hãi mà vội vã ngăn lại.

" Không được, không được... Aizz phu nhân, hay cô đợi một chút " - tên đầu đàng nói xong liền ra lệnh cho 2 trong số 3 tên còn lại đi bẩm báo.

" Hai ngươi đi tìm chủ tịch, nói phu nhân muốn gặp ngài "

Hai tên thuộc hạ nhanh chóng rời đi, nữ nhân cực kỳ hài lòng, trong lòng có chút đắc ý. Chỉ còn lại 2 tên, như vậy càng dễ đối phó.

" Tôi đã cho người đi mời, phu nhân hay là vào trong phòng chờ đợi một chút "

" Tôi không vào thì sao? "

Vừa dứt câu, không để 2 tên kia phản ứng, nữ nhân nhanh nhẹn rút trong túi ra bình xịt hơi cay. Kỹ thuật điêu luyện, tốc độ nhanh như chớp, đem hơi cay bắn thẳng vào đôi mắt đối phương, khiến cả hai đều chao đảo không kịp phản ứng.

Tiếp đến, nhân cơ hội bọn chúng còn đang bị hơi cay đả thương, nữ nhân tiếp tục không cho bọn chúng cơ hội kinh động đến người khác. Chỉ xuất ra vài chiêu, lần lượt từng tên bị đánh đến ngất xỉu.

Không còn chướng ngại, hắc y nữ tử nhanh nhẹn chạy đến cuối hành lang ở tầng ba, nơi này có một cửa sổ, phía sau chính là vườn hoa. Từ chổ này leo xuống có thể trực tiếp tới vườn hoa.

Ở những bữa tiệc thế này, vườn hoa ở Kim gia thường không có người lui tới, bởi vì mọi người đều ở sân vườn chính dự tiệc. Vì vậy ngay lúc này đây nữ nhân phải trốn thoát ra vườn hoa trước tiên để giảm thiểu sự chú ý của thuộc hạ Kim Chae Jin.

Sau khi trang bị xong dụng cụ leo tường, còn chưa kịp kiểm tra độ chắc chắn hay an toàn gì cả, nữ nhân nhanh như thoắt đã liều mình leo xuống. Cô sợ chỉ chậm một giây, hai tên thuộc hạ kia trở lại, hoặc là Kim Chae Jin trở lại, lúc đó bao nhiêu công sức cô chuẩn bị liền đổ sông đổ biển. Hơn thế nữa, chính là vĩnh viễn cũng sẽ không có cơ hội trở về bên người cô yêu. Cho nên đây chính là cơ hội duy nhất!

Vài ngày trước, khi gia nhân đang bố trí bàn ghế cho buổi tiệc, cô cũng đã mượn cớ đi dạo vườn hoa để quan sát một chút. Trong các buổi tiệc của giới thương gia, các nhân vật lớn thường được sắp xếp ở một khu vực đặc biệt, đại khái sẽ không giống như bàn tiệc khác. Trong lúc di chuyển đến vườn hoa, vừa vặn phát hiện chổ này được bố trí khá đặc biệt, vì vậy trong lòng cô đoán chắc, hôm nay Jiyeon nhất định sẽ ở đây.

Vừa an toàn đáp xuống mặt đất, nữ nhân vội vã tháo đai an toàn ra, chạy thật nhanh về phía Tây, nơi hướng ra cổng vườn hoa. Sở dĩ cô gấp gáp như vậy là bởi vì cô đang đánh cược sự tự do và sinh mệnh của chính mình. Cô phải tìm thấy Jiyeon ở trong biển người kia trước khi bị Kim Chae Jin phát giác, nếu thành công, cô an toàn, nếu không, hắn nhất định sẽ không tha cho cô!

Vườn hoa tuy không quá to nhưng lại rất nhiều cây cối, lại là ban đêm mà không có đèn, nếu như không quen thuộc nơi này, e là cô cũng sẽ bị lạc mất. Nhưng rất may, suốt mấy ngày nay nữ nhân đã chuẩn bị rất kỹ, cho nên hiện tại mặc dù không nhìn thấy rõ mọi vật xung quanh, cô cũng vẫn có thể di chuyển rất nhanh đến cổng vườn hoa.

Cẩn thận đẩy cửa vườn hoa ra, phát hiện bên ngoài ánh sáng rực rỡ, âm thanh náo nhiệt, người người lộng lẫy đến dự tiệc. Tất cả mọi thứ khiến cho hắc y nữ tử có chút choáng ngợp, bởi vì đã rất lâu rồi... cô mới nhìn thấy nhiều người đến như vậy... Thật sự đã rất lâu rồi...

Trong lòng vừa có chút căm phẫn trỗi dậy, chính Kim Chae Jin đã chôn vùi tuổi xuân của cô!

Bước chân nhanh nhẹn tìm đến nơi được bố trí đặc biệt, những tưởng nơi này là dành cho Jiyeon, nhưng khi đến nơi chỉ thấy một nữ nhân xa lạ ngồi ở đó. Đây là ai? Cô không biết, cũng không quan tâm. Điều duy nhất khiến cô quan tâm chính là Jiyeon hiện giờ đang ở đâu? Chẳng lẽ Jiyeon không đến? Cô đã liều mạng đánh cược một lần, chẳng lẽ thật sự ông trời không để cô gặp được Jiyeon sao?

Trong lòng hoảng loạn, lo sợ, cô phải nhanh đi tìm Jiyeon thôi. Nếu không... cô thật không dám nghĩ đến nữa.

Khi nảy ngồi cùng Hyomin một lúc, Jiyeon lại bị cô thúc giục ra ngoài giao thiệp với người khác. Jiyeon rất ngoan ngoãn nghe lời, cũng rất muốn mang Hyomin đi theo, nhưng do chính mình đêm qua hành cô một trận, khiến Hyomin hiện giờ mệt mỏi chân không thể đứng lâu a.

Hyomin cảm giác đi cùng Jiyeon nhưng lại độc chiếm nó là điều không nên. Cô quan sát thấy rất nhiều đối tác thật sự muốn đến mời rượu. Jiyeon ngang tàn từ chối, thật sự không hay. Vẫn là nên giao thiệp một chút, như vậy người ta cũng sẽ không sinh oán khí với cô.

" Chuyện gì đây!? Cô ấy đâu rồi? Tôi đã bảo các người phải trông thật kỹ rồi mà?! Cô ấy đâu rồi!!! " - Kim Chae Jin tức giận quát lớn, bàn tay cuộn chặt nổi đầy gân xanh.

Hắn không nén nổi cơn giận khi nhìn thấy căn phòng trống rỗng, hai tên thuộc hạ thì nằm bất động trên sàn! Bình xịt hơi cay còn bị vứt lại, hắn liền biết nữ nhân kia dùng phương thức gì để trốn thoát! Đúng là một lũ vô dụng, chỉ là một nữ nhân cũng không quản xong!

Không kịp đợi hai tên thuộc hạ bên cạnh trả lời, Kim Chae Jin lập tức hạ lệnh phải bắt được nữ nhân chết tiệt kia, trước khi... trước khi cô ta gặp được Park Jiyeon!

Ở sân vườn nơi diễn ra bữa tiệc có rất nhiều thuộc hạ của Kim gia, không thể tùy tiện lộ diện, nữ nhân rất khó khăn cẩn thận nép mình tìm kiếm hình bóng người nọ, nhưng mãi cho đến khi nhìn thấy bóng dáng Kim Chae Jin từ biệt thự chính bước ra, sắc mặt tối đen, nữ nhân biết mình xong đời rồi...

Chạy cũng chạy không thoát, trong phút chốc đột nhiên hắc y nữ tử muốn đi cầu cứu một ai đó. Chợt nhớ đến nữ nhân một thân váy trắng tinh khiết ngồi ở khu vực đặc biệt, chắc hẳn là nhân vật không nhỏ, nếu như cô ta đồng ý bảo hộ cô, đem cô ra khỏi nơi này, Park gia nhất định sẽ hậu ta cô ta. Không còn cách nào khác, hắc y nữ tử gia tăng cước bộ, chạy về hướng cổng vườn hoa.

Jiyeon tiếp rượu một vài người quen, rất nhanh đã trở lại. Mặc dù bên cạnh Hyomin có rất nhiều người canh giữ, thế nhưng Jiyeon vẫn không an tâm.

" Nhanh như vậy đã về rồi sao? "

Nhìn thấy bóng dáng Jiyeon quay lại, Hyomin chủ động đứng lên, tiến tới mấy bước.

" Ừm, chị mệt không? Hay là chúng ta trở về trước "

" Không cần, bữa tiệc còn chưa quá nửa. Chúng ta trở về người khác nghĩ thế nào?"

" Nếu không khỏe thì phải nói em, biết không? Bây giờ có đói không, để em gọi người mang thức ăn đến "

" Có chút "

" Chúng ta qua đó ngồi đi "

Khoảnh khắc Jiyeon nắm lấy tay Hyomin, còn chưa kịp kéo đi, từ phía sau đã vang lên một tiếng gọi thật thanh lãnh.

" Jiyeonie! "

Thanh âm này...

----------
Chann.

Tiếp kèo 150 votes nha 👌👌 Ai chơi thì chơi hong chơi thì chơi! 😌

Nói chứ dù sao cũng cảm ơn mng đã vote nhiệt tình nha 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro